Mùa Xuân Trong Lòng Có Mẹ
Tết, hương vị nào ta nhớ bằng hương vị của mẹ, hương vị của tình mẫu tử, tình yêu thương bao la như đất trời, hương vị của sự chăm lo, sự vun đắp của người mẹ.
Khi thời gian không còn chờ đợi bất cứ ai trong chúng ta, ngày cuối năm những đôi chân cứ vội vàng trên từng góc nhỏ quen thuộc của cuộc sống hối hả. Cụ bà trong dáng gầy ốm yếu với chiếc vé số cuối cùng để mong cho một ngày trọn vẹn. Những lão nông chân lấm tay bùn, những người thợ, những anh công nhân và những người lao công quét rác cứ thoăn thoắt để kịp với những giờ cuối cùng trong năm để bước qua một năm mới nhiều hy vọng mới.
Ai cũng có những khoảng trời bao la riêng, những hạnh phúc riêng, những ấp ủ cho riêng mình sau những tháng ngày vất vả mệt nhọc với sự quay cuồng của công việc trong ba trăm sáu mươi lăm ngày tất bật.
Khi mùa Xuân đến, đàn én lượn quanh trên bầu trời xanh ngắt reo vang cả một khoảng không gian, những cành mai vàng rực rỡ, những cành đào thắm chúng bắt đầu nũng nịu bên hiên nhà, làm dáng cùng với nàng sương lấp lánh trong tinh mơ. Nhìn chúng như những vũ công rực sắc màu, nhảy múa theo thời gian, theo những tiếng chim hót rung rinh vào ngày mới. Những hoài niệm về tuổi thơ, những ký ức lại lật mở từng góc nhỏ trong tâm hồn, những hình ảnh thân thương lại ngược dòng thời gian làm cho ta lại thêm yêu một mùa Xuân mới và nhớ về những mùa Xuân đã qua. Mùa Xuân trong lòng có mẹ.
Có ai còn nhớ dáng mẹ ngồi gói bánh với chiếc lưng đựng cả đất trời, đôi bờ vai như gánh cả thế gian đều dồn vào trong mẹ. Những chiếc lá chuối xanh màu được mẹ sắp xếp thơm mùi nắng và lau chùi cẩn thận trước khi gói thành những chiếc bánh tét đậm màu quê hương. Hương vị của nếp mới, của những miếng thịt ba chỉ được ướp đậm đà, của đậu xanh được cuộn tròn trong lớp lá chuối thơm lừng tình mẹ, không thể nào quên từ đôi bàn tay chai sần nắng mưa ấy lại cho ta có quá nhiều cảm xúc của một mùa Xuân đang đến.
Có ai còn nhớ, cay cay khóe mắt khi cùng mẹ gọt từng củ hành, nhặt từng củ kiệu, lúc ấy lại như muốn giả bộ dỗi hờn, bắt đền mẹ giống như những ngày bé, giả vờ giận dỗi, giả vờ làm lơ chỉ để được mẹ ôm vào lòng, chỉ để mẹ thêm yêu thương chiều chuộng cho thỏa thích. Những củ kiệu, củ hành giờ đây làm ta cũng cay cay khóe mắt vì nhìn tóc mẹ đã thêm màu mây, vầng trán kia thêm nhiều nếp nhăn bởi những suy tư, đôi bàn tay in hằn những chai sần của cuộc đời còn bấu víu vào mẹ.
Có ai còn nhớ, những ngày Tết với mâm ngũ quả đủ sắc màu do chính bàn tay mẹ chọn để dâng tổ tiên ông bà, cầu mong cho cả nhà được bình an. Hay với nồi thịt mẹ kho, thịt và trứng hòa lẫn với gia vị và nước dừa béo ngậy, mùi thơm bay khắp trong nhà ngoài ngõ, vị ngon của nồi thịt kho là sự khéo léo của mẹ dành cho cả gia đình trong những ngày Xuân sum vầy. Nồi canh khổ qua mẹ chăm chút cho cả nhà vẫn giữ màu xanh tự nhiên của nó, màu xanh ấy đong đầy cả tấm lòng yêu thương, sự cần mẫn của người phụ nữ trong ngôi nhà nhỏ, sự vun tròn hạnh phúc đủ đầy của người làm mẹ cho những đứa con của mình như bao người mẹ trên thế gian này. Mẹ như là người ươm mầm cho những ngày Xuân hạnh phúc đến với chúng ta và không thể thiếu hương vị đặc biệt ấy.
Và ai còn nhớ, hương vị Tết đơn giản là ngồi bên mẹ nhổ từng sợi tóc sâu, đếm từng sợi tóc bạc cho mẹ, cùng mẹ ôn lại những kỷ niệm đã qua của một thời trẻ dại. Bỗng mẹ chợt cười và nói: "Nhanh quá con ạ, mấy chốc mẹ đã già con đã lớn khôn". Câu nói ấy, có ai lại không mủi lòng, có ai lại không thấy thời gian thoi đưa thật nhanh, chỉ ước sao được ngồi bên mẹ mãi mãi, cùng mẹ thưởng thức hương vị của Tết đoàn viên, cùng mẹ ngắm đất trời trong những lần trăng sáng, được ngắm mái tóc bồng bềnh theo thời gian, đếm từng sợi tóc bạc cho mẹ như thế cũng cảm thấy an lòng. Nhìn ánh mắt mẹ, như muốn nói với con nhiều điều hơn thế trong tấm lòng của người mẹ bao dung và đôn hậu. Rồi ta chỉ muốn thốt lên với mẹ rằng: "Con yêu mẹ" ba từ ngắn ngủi thôi nhưng mang trọn ý nghĩa cho mẹ với hương vị Tết của con trong lòng có mẹ.
Tết, hương vị nào ta nhớ bằng hương vị của mẹ, hương vị của tình mẫu tử, tình yêu thương bao la như đất trời, hương vị của sự chăm lo, sự vun đắp của người mẹ. Hương vị của lòng bao dung và hiền đức. Có hương vị nào bằng hương vị ấy?
Đối với tôi, đó là hương vị mùa Xuân trong lòng có mẹ.
ST.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro