Giấc mộng
Dưới màn đêm tĩnh lặng, ánh nến bập bùng lan tỏa một thứ ánh sáng ấm áp, soi rọi khắp căn phòng đơn sơ. Những ngọn nến cắm trên chiếc giá gỗ cũ kỹ khẽ lung lay, tạo nên những bóng hình chập chờn nhảy múa trên bức tường thô mộc.
Mùi thơm thoảng nhẹ của nhựa cây và gỗ thông như ôm trọn cả gian phòng, hòa quyện cùng sự tĩnh mịch của núi rừng.
Trên chiếc giường gỗ mộc mạc, Bạch Cửu nằm yên, khuôn mặt an nhiên chìm trong giấc ngủ.
Ánh nến mờ nhạt chiếu lên làn da trắng mịn, khiến cậu trông như một bức tượng điêu khắc hoàn mỹ của thần linh. Hơi thở đều đặn của cậu hòa nhịp với tiếng côn trùng rả rích ngoài kia, tạo nên một khúc nhạc ru êm dịu.
Gần bên y, Sơn Thần Anh Lỗi trong dáng hình người lặng lẽ ngồi tựa vào thành giường.
Hắn khoác trên mình một bộ y phục màu nâu đậm, chất liệu dày dặn như hòa quyện với sắc màu của núi rừng. Những hoa văn uốn lượn trên vạt áo, tựa như dòng suối quanh co chảy qua những thung lũng, là dấu ấn riêng của một vị thần gắn bó với đất trời.
Đôi mắt vàng rực, màu sắc đặc trưng của loài hổ, ánh lên trong ánh nến leo lét, tựa như hai viên ngọc quý tỏa sáng giữa đêm tối. Mái tóc dài màu vàng óng mượt như tơ, buông xõa, phản chiếu ánh sáng lung linh, càng tôn thêm nét thần bí mà oai nghiêm của hắn.
Anh Lỗi khẽ cúi xuống, bàn tay mạnh mẽ nhưng đầy dịu dàng chạm vào trán Bạch Cửu. Đầu ngón tay hắn lướt qua làn da mịn màng, từng động tác nhẹ nhàng như muốn vỗ về, như sợ rằng bất kỳ sự thô bạo nào cũng sẽ phá vỡ giấc mộng đẹp của người trước mặt.
Ánh mắt vàng của hắn dừng lại rất lâu trên khuôn mặt thanh tú của cậu, một vẻ dịu dàng hiếm thấy ẩn sâu trong đôi mắt thường ngày đầy uy nghiêm.
“Tân nương của ta”
hắn khẽ nói, giọng trầm ấm như dòng suối chảy qua khe núi
“ngươi là ánh sáng duy nhất giữa bóng tối ngàn năm cô độc của ta."
" Kể từ hôm nay, ta sẽ bảo vệ ngươi, không chỉ trong hiện thực, mà cả trong những giấc mơ.”
Bàn tay hắn khẽ di chuyển, từ trán xuống gò má, rồi dừng lại ở mái tóc mềm mại của Bạch Cửu.
Động tác ấy không chỉ là một sự vỗ về đơn thuần, mà còn là một lời thề nguyện thầm lặng – rằng cả đời này, hắn sẽ không bao giờ buông tay người trước mặt.
Hắn cúi thấp đầu hơn, hơi thở ấm áp phảng phất bên cạnh cậu, tạo nên một bầu không khí thân thuộc và an lành chưa từng có.
Trong giấc mộng, Bạch Cửu thấy mình đang bước vào một khu rừng thần bí. Ánh nắng xuyên qua từng tán lá xanh thẳm, tạo nên những vệt sáng huyền ảo tựa như muôn vì sao nhảy múa trên nền đất.
Tiếng chim ca vang vọng, hòa quyện với âm thanh róc rách của dòng suối nhỏ, tựa như một bản giao hưởng dịu dàng ru hồn người vào cõi mộng mơ.
Mùi thơm của lá khô và đất ẩm thấm vào từng hơi thở, khiến cậu cảm nhận rõ ràng hơi thở của đất trời.
Cậu bước đi, đôi chân trần khẽ chạm lên lớp lá khô mềm mại. Cảnh sắc xung quanh cậu vừa thực vừa ảo, như đang đắm mình trong một bức tranh thiên nhiên sống động.
Từ phía xa, trong màn sương nhạt phủ kín lối đi, một bóng người dần hiện lên.
Hắn khoác trên mình một bộ trường bào, tà áo tung bay nhẹ nhàng trong làn gió. Mái tóc dài vàng óng của hắn như ánh mặt trời bị lạc trong khu rừng mộng mơ này.
Đôi mắt vàng rực ánh lên nét trầm lặng mà chan chứa ôn nhu.
Khi hắn tiến lại gần, cậu bất giác dừng bước. Hắn khẽ cúi đầu, đưa bàn tay ấm áp chạm nhẹ vào tay cậu.
Cử chỉ ấy không mang theo lời nói, mà lại chất chứa biết bao ý nghĩa – một lời hứa không cần thành tiếng, một mối gắn kết không thể tách rời.
Bạch Cửu khẽ run lên, nhưng đôi mắt dịu dàng của hắn như một lời trấn an không lời. Nỗi sợ trong lòng cậu tan biến, thay vào đó là một cảm giác yên bình và thân thuộc lạ kỳ.
Cậu nhìn hắn, ánh mắt chứa đầy sự tò mò nhưng cũng xen lẫn niềm tin tưởng khó lý giải.
“Ngươi là ai?”
Cậu khẽ hỏi, giọng nói tựa tiếng chuông ngân vang giữa khu rừng mộng mơ.
Người đối diện không đáp, chỉ lặng lẽ nhìn cậu, ánh mắt vàng rực như muốn nói thay vạn lời.
Trong khoảnh khắc ấy, mọi rào cản dường như tan biến, để lại một sự kết nối vô hình nhưng sâu sắc giữa hai người.
Nụ cười khẽ nở trên môi Bạch Cửu, như thể trái tim cậu đã nhận ra người đứng trước mặt từ rất lâu, rất lâu.
Ở thực tại, Sơn Thần vẫn lặng lẽ vỗ về y. Ánh nến chập chờn soi rọi lên bóng dáng hắn, một vị thần của núi rừng, mang trong lòng cả sự uy nghiêm lẫn tình cảm dịu dàng dành riêng cho nàng tân nương đang yên giấc.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro