Chương 26: Dấu Ấn Của Bóng Tối

Không gian chìm vào tĩnh lặng. Cơn gió lạnh lẽo lùa qua tàn tích đổ nát, mang theo hơi thở của sự chết chóc.

Lục Thiên nhìn chằm chằm vào thực thể quỷ dị trước mặt. Những lời đề nghị của nó như một chiếc lưới vô hình đang bủa vây hắn.

Bạch Nguyệt nắm chặt thanh đoản kiếm, gằn giọng: "Ngươi không thể tin nó! Một khi để nó xâm nhập, ngươi sẽ không còn là chính mình!"

Lục Thiên không đáp. Trong lòng hắn đang giằng co giữa lý trí và khát vọng sức mạnh.

Nếu tiếp tục như hiện tại, hắn sẽ dần bị quỷ khí ăn mòn, có ngày sẽ mất kiểm soát hoàn toàn. Nhưng nếu chấp nhận thực thể này, hắn có thể có được cơ hội ổn định sức mạnh… với một cái giá chưa rõ ràng.

Cuối cùng, hắn cất giọng trầm thấp:

"Ngươi sẽ tồn tại trong ta thế nào?"

Thực thể khẽ cười, một âm thanh khô khốc đầy ám muội.

"Chỉ một dấu ấn… Một phần ý thức của ta sẽ ở trong ngươi, giúp ngươi kiểm soát sức mạnh, nhưng không can thiệp vào ý chí của ngươi."

Lục Thiên nheo mắt. Hắn không tin vào một thỏa thuận dễ dàng như vậy.

"Nếu ta từ chối?"

Thực thể thu lại nụ cười. "Vậy ngươi sẽ phải tự mình gánh lấy hậu quả của việc hấp thụ quỷ khí mất kiểm soát. Có thể vài ngày, vài tuần… rồi ngươi sẽ trở thành thứ mà chính ngươi ghê tởm nhất."

Bạch Nguyệt quát lên: "Lục Thiên, đừng!"

Hắn vẫn đứng yên, bàn tay siết chặt đến mức nổi gân xanh.

Chẳng phải từ khi bước vào con đường này, hắn đã không còn lựa chọn nào dễ dàng sao?

Hắn giơ tay.

"Được. Nhưng nếu ta phát hiện ngươi có ý định điều khiển ta… ta sẽ hủy diệt ngươi."

Thực thể cười lớn, một tiếng cười đầy u ám.

"Tốt… vậy thì… chấp nhận dấu ấn của ta đi!"

Một luồng khói đen cuồn cuộn lao tới, bao phủ lấy cánh tay phải của Lục Thiên.

Hắn cắn răng chịu đựng, cảm giác như có hàng ngàn gai nhọn cắm vào da thịt. Từ từ, một hoa văn đen quỷ dị hiện ra trên cánh tay hắn, như một dấu ấn ăn sâu vào linh hồn.

Bạch Nguyệt nhìn hắn, ánh mắt đầy lo lắng.

Lục Thiên mở mắt. Trong đáy mắt hắn, một tia sáng đỏ lóe lên rồi biến mất.

Hắn cảm thấy… khác biệt.

Nhưng liệu đó có thực sự là một điều tốt?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro