Tản văn - [Part 1]
PHẦN I: TÌNH YÊU & CUỘC SỐNG
Buông đi những gì đã cũ, phũ đi những thứ đã tàn, đã không còn là gì của nhau thì đừng cố gắng vớt vát quá khứ làm chi nữa...
Có khi nào nụ cười và nước mắt cùng gặp nhau trên một con đường? Khóc là do ta vấp ngã. Cười là khi ta biết tự mình đứng lên.
Rồi chúng ta sẽ phải hiểu và chấp nhận, rằng có những người chúng ta chỉ có thể giữ họ trong tim, chứ không phải là trong cuộc đời này. Có những chuyện bạn không muốn xảy ra nhưng bạn buộc phải chấp nhận. Có những điều bạn không muốn biết nhưng bạn buộc phải học. Có những người bạn không muốn quên nhưng bạn buộc phải buông tay. Bởi ngay cả những điều tệ nhất cũng đều có ý nghĩa riêng của nó.
Chẳng có người đàn ông nào là chung thuỷ tuyệt đối! Việc anh ta mắt la mày liếc cô này cô kia là chuyện bình thường, phụ nữ vốn dĩ không cần phải lo lắng hay ghen tuông vì điều đó. Nhưng sẽ chẳng anh nào để cho bạn nhìn thấy anh ta đi vào nhà nghỉ cùng một người khác. May mắn sẽ đến với người phụ nữ khi người đàn ông của họ không có tài "lừa đảo". Còn một người đàn ông thông minh và bản lĩnh, anh ta luôn biết cái gì nặng, cái gì nhẹ và đâu là cuộc đời, đâu là cuộc chơi. Con gái chỉ nên giữ đàn ông thông mình thôi. Một khi đã buông tay nhau rồi, đừng vì điều gì mà dày vò bản thân mình. Trước khi đi tìm "ai đó" hãy tìm chính mình trước...
Trong tình yêu, sự căm hận không phải là chọn lựa thông thái. Sự trả thù ngọt ngào nhất trong tình yêu đó là lãng quên. Có thứ ta cần nhớ nhưng có những thứ ta bắt buộc phải quên đi để đem đến hạnh phúc cho chính mình.
Không phải yêu thương nào cũng được đền đáp bằng yêu thương.
Không phải yêu một người là sẽ được bên một người.
Có những điều tưởng như là tha thiết nhưng cuối cùng chẳng biết đã về đâu. Có những tình tưởng rằng rất đậm sâu nhưng một thoáng xa xôi là xa mãi. Hạnh phúc thật chỉ như mảnh thủy tinh. Chạm thật nhẹ mảnh thủy tinh mờ nhạt. Nắm thật chặt bàn tay sẽ chảy máu. Đánh rơi rồi có tìm lại được đâu.
Vì vậy, đừng để quá khứ mệt mỏi và muộn phiền lấy đi hạnh phúc cuộc sống của hiện tại, cũng đừng cố nhớ đến để tìm kiếm vài niềm vui kí ức nhỏ nhoi rồi lại không thôi buồn bã cả ngày dài, bạn đã không còn sống ở đó nữa, không còn tồn tại ở nơi nặng nề đã thuộc về hai chữ "quá khứ" kia nữa rồi. Chúng ta, trong trăm ngàn ngã rẽ, có thể gặp được rất nhiều người. Có những người thật lòng yêu thương, có những người chỉ vì vụ lợi, có những người lại vì muốn thử chứ chẳng muốn thật, có những người ban đầu nghiêm túc, nhưng trái tim lại dễ đổi thay. Đừng buồn vì những thứ đã qua, tất cả chỉ còn trong dĩ vãng chẳng thể níu kéo được. Cái gì đã qua hãy để nó qua, bong bóng muốn bay thì hãy buông tay để ta nhẹ lòng. Đôi khi sự từ bỏ một tình yêu, một quá khứ lại là cơ hội để ta đi tìm những niềm vui, những sắc màu cuộc sống.
Khi ra đi thì hãy ngẩng cao đầu mà tự mãn, tại sao khi trở về lại phải tỏ ra đau thương tan nát như thế? Tình yêu không có sự khóc thuê khóc mướn, chỉ có đường ai nấy bước sau khi đã cạn hết nghĩa tình. Trên đời này không có gì là nhất cả! Tình yêu chỉ là cảm giác bất chợt đi qua cuộc đời ta, nhưng nó sẽ theo thời gian và lòng người mà thay đổi. Nếu như người đó rời xa ta, hãy học cách chờ đợi. Hãy để thời gian rửa sạch vết thương, để tâm hồn lắng lại rồi nỗi đau của ta cũng sẽ tan biến. Đừng mơ ước một tình yêu hoàn hảo, cũng đừng thổi phồng nỗi đau khi nó không còn. Tình yêu đã qua, niềm tin cũng không còn, ta đâu thể sống mà cứ ngoảnh đầu lại quá khứ. Người ta cứ đi mà quay đầu lại phía sau sẽ lại vấp ngã và đau khổ nối tiếp mà thôi.
Mỗi cuộc đời con người là một mảnh ghép, mỗi mối quan hệ là những mãnh ghép tình cờ. Quên đi để mà sống và hãy sống để mà quên. Không cần bận tâm những gì bạn đã mất. Chỉ cần trân trọng những thứ bạn đang có. Vì quá khứ không bao giờ quay trở lại. Nhưng đôi khi tương lai có thể cho bạn lại những thứ đã mất. Và hơn nữa, hôm nay lại chính là quá khứ của ngày mai. Đừng vì những phiền muộn đau khổ mà lại khiến cuộc đời thêm một trang đau thương, thêm một ngày buồn khổ.
Thứ gì có thể cầm lên được, thì phải bỏ xuống được. Thứ gì vỡ rồi thì đừng cố chắp vá, chỉ làm cứa máu tim, chỉ làm chúng ta trở nên đáng thương và thảm hại. Thay vì vùi mặt trong chăn gối khóc lóc sưng mắt và đầu tóc rối bù, thay vì chờ đợi và tìm kiếm như con ngốc, tự hủy hoại bản thân bằng nuối tiếc và đau thương thì hãy vui lên, thật xinh đẹp và tự tin trong "mùa hoa nở". Hãy giữ cho trái tim của mình luôn vẹn nguyên. Đừng để trái tim đau thương mình mà lại vô tình làm đau thương người đến sau... Cũng đừng vì đổ vỡ mà sợ yêu, sợ nắm tay ai khác. Bởi tim là thứ duy nhất có thể hoạt động ngay cả khi tan vỡ, thế nên đừng để yêu thương như nắm cát trôi qua kẽ tay hờ hững. Thôi khóc lóc nữa đi cô gái, đừng bao giờ mang nước mắt để so sánh những nỗi buồn, có thước đo hoàn hảo nào cho những vết thương lòng sâu hoắm? Nước mắt chỉ dành cho những người xứng đáng mà thôi.
Đôi khi người ta cứ như còn yêu nhau nhưng thực ra chỉ là nuối tiếc của thời quá khứ bên nhau mà thôi. Đừng ủ rũ và mộng mị bởi những yêu thương đã qua, đừng chìm đắm trong men say giấc mộng đau khổ. Đứng lên và xách tim đi tìm niềm vui đi thôi. Có thấy không, hoa đang nở rực cả vùng trời rồi...
Đừng xua đuổi tình yêu như thể mình không đáng được người ta yêu. Và cũng đừng bi lụy tình yêu như thể nó là cả sự sống. Không có ai được chỉ định sẽ là của ai mãi mãi, bởi mãi mãi ở đâu, không một ai biết, không một ai hay? Đừng bao giờ ngã giá với thương yêu và ngã giá với chính bản thân. Ai cũng có quyền được hạnh phúc theo cách mình muốn, chỉ là với ai, ở đâu, và đến bao giờ? Chúng ta sinh ra để hạnh phúc chứ không phải đau khổ vì những thứ mãi mãi không bao giờ con nữa.
__
Sống trong thế giới của bản thân mình rồi cũng thành quen, có ai đếm được mình phải trải qua bao nhiêu nỗi cô đơn? Chỉ là chớp mắt một cái, mọi nỗi buồn đã như dài thật dài...
[Lời tác giả: Đặng Minh Thúy]
PHẦN II: NGƯỜI TA NÓI XẤU BẠN SAO? MẶC KỆ ĐI!
Việc thích ai, hại ai, ai đang làm gì là đề tài được bàn tán hàng ngày. Tuy nhiên, nếu người ta đang bàn tán, nói xấu bạn thì sao? Đừng quá bận tâm về điều đó, miễn là bạn sống thật với chính mình, với con người mà bạn đã cố tâm cố túc tạo hóa. Có câu tục ngữ:
Cây ngay không sợ chết đứng!
Phải, bạn không làm gì sai, cứ chân chân chính chính đối mặt thì việc gì bạn phải sợ người ta dòm ngó, nói xấu hay bắt bẻ bạn. Đúng chứ?
Sau đây sẽ là 10 lý do khiến bạn cảm thấy an tâm được phần nào trong cuộc sống của mình? Hey, còn chần chừ gì nữa? Cùng nhau khám phá tất cả nhé :))
Mở đầu: Chúng ta đang sống trong một thế giới phẳng, nơi mà giá trị của một con người được nhìn nhận thông qua địa vị xã hội hay thậm chí có thể bị lu mờ trong quan điểm của những người khác. Việc ai thích ai, ai hại ai, ai đang làm gì dần trở thành những đề tài được bàn tán sôi nổi hàng ngày. Tuy nhiên, nếu người ta đang bàn tán về bạn thì sao? Chắc hẳn điều ấy chẳng hề làm bạn hạnh phúc, và tất nhiên, nó cũng không hề quan trọng như bạn nghĩ.
1. Không ai biết rõ về bạn hơn chính bản thân bạn.
Chúng ta vẫn thường hay kiêu ngạo mà cho rằng có thể phán xét phẩm chất, tính cách của một người chỉ sau vài giây gặp mặt. Sự thật là những sự đánh giá vội vàng ấy chẳng bao giờ đúng cả. Hơn bất kỳ ai trên thế giới này, chỉ có bạn mới biết rõ mình là ai, bạn thích gì, có điểm mạnh, yếu ở chỗ nào. Phải, mọi người đều có quyền nhanh chóng đưa ra những nhận định về con người bạn, nhưng đâu phải tất cả đều đúng, vì thế đừng lo lắng về bản thân bạn chỉ vì những lời nói của người khác.
"Điều khó khăn nhất của cuộc đời này là hiểu rõ bản thân mình là ai?" - Thales.
2. Chẳng ai muốn nghĩ xấu về mình.
Chúng ta ai cũng muốn trở nên hoản hảo để tự tin hơn vào bản thân mình. Vì vậy, thay vì nhìn nhận và đối mặt với những khuyết điểm của bản thân để khắc phục nó, chúng ta thường có xu hướng nghĩ xấu về người khác để thấy bản thân mình tốt đẹp hơn. Hơn nữa, những ai luôn muốn dìm hàng người khác thực ra lại là những kẻ đang muốn che giấu sự tự ti trong con người mình. Đó là một việc làm chẳng hề tốt đẹp, do đó ngay từ đầu, bạn không nên bận tâm nhiều đến họ.
3. Bạn sẽ luôn phải làm hài lòng người khác.
Bạn có muốn sống một cuộc đời toàn nỗi lo âu? Một cuộc đời mà bạn luôn luôn cảm thấy ngứa ngáy và khó chịu khi nghe ai đó nhận xét không tốt hay lăng mạ mình? Chắc chẳng ai trong chúng ta muốn thế, vì nếu bạn muốn sống một cuộc đời như vậy thì bạn chỉ là kẻ ba phải, a dua mà thôi. Bạn sẽ trở thành một "Mr. Niceguy" luôn phải sẵn lòng nhận lấy sự chà đạp của mọi người vì bạn sợ mình sẽ làm mất lòng họ. Nhưng nếu bên ngoài bạn là một "Mr. Niceguy" thì bên trọng bạn lại chỉ là "Mr. Sadguy" mà thôi, trong khi bạn xứng đáng được sống tốt hơn thế cơ mà.
4. Những người ghét bạn ở khắp mọi nơi.
Những người thành công thường không quan tâm đến những gì người khác nói về mình. Bởi vì những kẻ muốn phá hoại bạn luôn có mặt ở khắp mọi nơi, và để đạt được điều mình muốn bạn có thể sẽ làm họ nổi giận. Nếu bạn đang cố kiếm tìm những người hoàn toàn hài lòng với bản thân bạn thì sau đó bạn cũng sẽ gặp thất bại thôi. Đằng nào cũng sẽ bị ai đó ghét bỏ, sao không tự tiến tới thành công thay vì cố gắng chiều lòng người khác?
5. Đơn giản là bạn không có thời gian cho những chuyện tầm phào.
Thành công có nghĩa là trở thành con người mạnh mẽ nhất, hoàn hảo nhất mà bạn có thể trở thành. Muốn vậy, bạn phải phát triển những điểm mạnh và khắc phục điểm yếu của bản thân mình. Tuy nhiên, liệu bạn có thể làm điều ấy được không khi cứ lãng phí thời gian để ngẫm nghĩ những ý kiến của người khác về mình. Nếu muốn thành công, bạn phải biết tiết kiệm từng giây phút của cuộc đời, vì thế hãy tập trung vào việc cải thiện bản thân thay vì cải thiện suy nghĩ của người khác.
"Trong cái thế giới luôn muốn biến bạn trở thành một con người khác, thì việc luôn làm chính là một thành tựu to lớn nhất mà bạn có thể vượt qua được." - Ralph Waldo Emerson.
6. Sự tự tin không được xây dựng từ những suy nghĩ của người khác về bạn.
Không có mấy người cho rằng họ tự tin vào bản thân là nhờ những sự phán xét tiêu cực của người đời. Những người tự tin là những người nhận ra họ nên phớt lờ những phán xét đó hơn là quan tâm chúng. Họ biết mình có khuyết điểm gì và hiểu chỉ có mình mới có thể cải thiện nó chứ không phải là người khác.
7. Chỉ có những ai thiếu hiểu biết mới đi chỉ trích người khác.
Trong cuốn sách nổi tiếng "Đắc nhân tâm", tác giả Dale Carnegie đã chỉ rõ tầm quan trọng của việc không chỉ trích người khác đối với thành công của mỗi người. Trước khi trở thành Tổng thống, Abraham Lincoln đã là đối tượng bị các tờ báo địa phương chỉ trích thậm tệ và nó gần như đẩy ông vào một cuộc chiến. Tuy nhiên ông đã không hề chỉ trích lại những gì người ta nói về mình, phải chăng thái độ bình tĩnh ấy đã giúp ông trở thành một tổng thổng vĩ đại của nước Mỹ?
"Thực ra, con người hiếm khi suy xét đúng sai rõ ràng bằng lý trí. Con người thường hay hành xử theo cảm xúc, thành kiến và nhất là theo lòng kiêu hãnh vốn có của mình." - Dale Carnegie.
8. Nếu bạn nghe theo những gì họ nói, bạn sẽ trở thành một người khác.
Nếu bạn luôn lo lắng về bản thân chỉ vì những lời nhận xét tiêu cực của người khác thì rất có thể, cuối cùng, bạn sẽ tin những lời phán xét ấy là thật. Bạn sẽ trở thành một người mà trước đây bạn từng ghét bỏ chỉ vì không có quyết tâm để phớt lờ những lời phán xét kia. Đừng trở thành một phiên bản lỗi của bản thân vì không ai hiểu rõ bạn hơn chính bạn đâu.
"Nếu bạn không cho phép thì chẳng ai có thể làm bạn thấy mình tồi tệ hơn." - Eleanor Roosevelt.
9. Bạn có thể sẽ nói xấu người khác giống như họ.
Chúng ta dễ bị ảnh hưởng bởi người khác, vì vậy suy nghĩ của người khác cũng có thể dễ dàng thống trị tâm trí của bạn. Nếu bạn không cẩn thận, bạn sẽ làm theo những thói quen xấu của họ một cách tự nhiên. Cụ thể, bạn sẽ tự động chế nhạo hay hình thành những ý kiến tiêu cực về người khác để che giấu những khuyết điểm của bản thân mình. Đây chính là một chu trình với một vòng tròn được lặp đi lặp lại.
10. Bạn sẽ phải hối tiếc.
Trong cuốn sách "5 điều con người hối tiếc nhất trước khi chết" của Bronnie Ware, tác giả đã nhớ về các mối quan hệ trong những năm tháng mình còn sống khi hấp hối để ghi lại 5 điều hối tiếc của con người. Bạn có đoán được điều nào là điều hối tiếc nhất không, đó chính là lắng nghe quá nhiều những điều người khác nói về mình như thế nào đấy.
"Tôi ước gì mình đã dũng cảm hơn để sống một cuộc đời đúng nghĩa cho bản thân chứ không phải là cuộc đời mà người khác muốn tôi sống."
...
[Nguồn phân tích: Lifehack]
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro