𝖘𝖘1: 𝕿𝖔 𝖙𝖆𝖓𝖌 𝖈𝖆𝖚 𝖒𝖔𝖙 𝖇𝖔𝖓𝖌 𝖍𝖔𝖆 𝖆𝖓𝖍 𝖙𝖚𝖈
Tớ - 1 con người luôn chất chứa những nỗi buồn, những điều tiêu cực ở nơi sâu thẳm của tâm hồn. Không phải tớ cất nó ở đó sẽ khiến tâm trạng tớ tốt hơn, mà tớ nghĩ cất giấu nó thật sâu thì chỉ ảnh hưởng đến 1 mình tớ thôi, sẽ không ảnh hưởng tới bất kì ai khác.
Tớ - 1 cô nàng bướng bỉnh, bạn thân hay nói với tớ hay thả lòng mình ra để tâm sự với họ nghe, biết đâu sẽ nhẹ lòng đi đáng kể. Nhưng cậu ơi? Nhẹ lòng đi chỉ khi tớ tìm được cách buông thả những nỗi buồn mà tớ đang có chứ không phải khi mà mọi người ngồi nghe và khuyến khích "Cố gắng tích cực lên m ơi ". Thật buồn khi phải nói là nó hơi vô nghĩa, nhưng thực chất nó không khiến nỗi buồn của tớ vơi đi mà chỉ khiến tớ càng mệt mỏi khi phải nhận những lời nói nhẹ bẫng như gió thoảng về 1 sự tiêu cực tớ đã và đang nắm giữ. Nói tớ bướng tớ cũng đành thôi, vì cái bướng đó làm lòng tớ yên bình đi phần nào .
Tớ - 1 cô nàng có nhiều mặt khác nhau, tớ có thể thể hiện là mình đang rất tích cực, hài lòng với cuộc sống hiện tại và tớ cũng có thể thể hiện với bản thân là mình không nhất thiết phải sống. Nghe thật kì lạ nhưng đừng để tâm quá, vì thực chất cái chết đối với tớ như một cái gì bình thường đến nỗi tớ chưa từng lo sợ về điều đó. Tớ không luyến tiếc gì về cuộc sống này. Điều tớ tiếc duy nhất là mẹ và 3 người quan trọng mà tớ không tiện để kể ra.
Tớ - một người tốt trong mắt người khác nhưng thực chất đó chỉ là 1 cái điều nên làm và tớ bắt buộc phải làm điều đó. Mọi người nhận xét tớ là 1 hạt ngọc vì vùi sâu vào giông bão, nhận xét tớ là 1 người luôn kéo người khác ra khỏi những đầm lầy. Thật hay. Nhưng tớ không thể kéo tớ ra khỏi những suy nghĩ tiêu cực mà tớ tự mang tới, tiếc thay tớ đã lỡ sống hướng về người khác nhiều hơn chính mình mất rồi.
Thật vội vì thời gian tớ dành cho bản thân còn chưa đủ nhưng phải để ý đến người khác quá nhiều. Thật tội khi tớ còn chưa hiểu về chính mình thì đã dành thời gian tìm hiểu thế gian. Thật tồi vì tớ chưa lo cho bản thân tớ 1 cách trọn vẹn như cách 1 ánh mặt trời đang bị lỡ ở sau lưng đồi sau 1 ngày dài nắng chói.
• Tặng cậu 1 bông hoa anh túc. Xin cậu hãy tưới nó hàng ngày bằng những giọt nước yêu thương, xin cậu hãy dành thời gian cho nó đôi phút để nó quang hợp với ánh sáng ngọt ngào của mặt trời. Hãy chăm chút cho nó thay tớ - 1 mảnh ghép còn dang dở và e sợ sẽ biến mất ở độ tuổi đôi mươi
#arisknq
#tc1bhat
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro