Chương 4: Đêm đếm ngược

Ba ngày sau, một nữ nhân viên lễ tân tại khách sạn ven sông tên Trương Lệ Ái bất ngờ mất tích sau ca trực đêm.

Không hề có xô xát. Không camera nào ghi lại cảnh cô rời khỏi khách sạn.
Chỉ có duy nhất một chiếc đồng hồ báo thức đặt ngay ngắn trên bàn lễ tân.
Kim đồng hồ đứng yên ở mốc 3:29.

🧩 Manh mối lạ lùng

Hồ Thiên xem lại hồ sơ và phát hiện:

Trương Lệ Ái từng học lớp 6A trường Lĩnh Xuyên, và số thứ tự của cô ấy là số 3.


Vậy 3:29 có nghĩa là gì?

3 – số thứ tự của nạn nhân.
29 – cái tên bí ẩn… Số 29.


📖 Ký ức khẽ trở về

Tối hôm đó, Thẩm Du về nhà muộn.
Cô mở chiếc hộp kỷ vật từ mẹ để lại từ lâu, và bất chợt thấy một tấm ảnh cũ. Trong ảnh là cô và các bạn lớp 6A, chụp ở sân trường.

Tất cả đều cười…
Ngoại trừ một góc ảnh bị rách. Góc bên phải.
Chỗ trống như có ai đó đã đứng cạnh cô rồi bị cố tình… xóa đi.

Cô nhìn kỹ, dưới ánh đèn vàng ảm đạm.

Trên mặt đất, có cái bóng nhỏ xíu, hướng về phía cô.
Như thể… người đó từng tồn tại, chỉ là bị thế giới lãng quên.


🕯️ Tin nhắn lúc nửa đêm

Thẩm Du nhận được một email nặc danh:

“Đếm đi em. Người thứ ba rồi.
Họ đều từng cười nhạo tôi.
Nhưng em… em từng đưa tôi cái bánh sinh nhật.”


Đính kèm email là ảnh: cái bánh kem bôi trét, đặt trên bàn học phủ bụi.
Tấm thiệp ghi: “Chúc bạn số 29 vui vẻ. – T.D”

🕶️ Hồ Thiên bắt đầu nghi ngờ

Sau khi điều tra thêm, Hồ Thiên phát hiện:

Cả ba nạn nhân đều học cùng lớp với Thẩm Du.

Không chỉ vậy, họ đều từng bị phạt chung một lần vì bắt nạt “một học sinh không tên” năm xưa.

Hồ Thiên quay sang nhìn Thẩm Du – trong ánh mắt có chút lặng lẽ:

“Em có nhớ người đó là ai không?”


“Không… Em không nhớ ai tên số 29 cả.” – Thẩm Du thì thầm.


Tại một nhà ga bỏ hoang, một người đàn ông trong bóng tối mở sổ điểm danh cũ.

Ngón tay hắn lướt qua từng cái tên… rồi dừng lại ở số 4: Lưu Dật Kiên.
Hắn mỉm cười, nhẹ giọng nhìn vào bức tường dán chi chít ảnh của 1 cô gái :

“Còn 25 cái tên nữa, Tiểu Du à.
Bao giờ em mới chịu nhớ lại tôi…?”


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: