Chương 24
Faye vội vàng lái xe về nhà, tâm trạng rối bời và lo lắng sau sự việc vừa xui xẻo xảy ra. Chị cảm nhận được rằng, có lẽ mình đã làm tổn thương người yêu nhỏ mà không hề nhận ra. Tiếng gầm của động cơ xe trên đường dường như không đủ để át đi những suy nghĩ rối ren trong đầu Faye. Chị chỉ mong được gặp Yo ngay lập tức để giải thích, để ôm em, để xin lỗi...
Khi Faye về đến nhà, ngôi nhà im lặng đến lạ thường. Cô vội vàng bước vào bếp nơi thường là địa điểm mỗi giờ cơm tối của hai người, nhưng giờ đây chỉ thấy bàn ăn với những món ăn đã hâm nóng sẵn. Yoko không ở đó, không có nụ cười chào đón, không có ánh mắt dịu dàng của em thường ngày. Thay vào đó là một mảnh giấy nhớ nằm ngay ngắn trên bàn, bên cạnh những món ăn đang nguội dần.
"Em đã nhìn thấy cả vũ trụ trong đôi mắt chị... nhưng dường như gần đây những ngôi sao trong vũ trụ ấy không còn đủ năng lượng để tỏa sáng như trước. Hãy cho em thời gian suy nghĩ về cách thích nghi mối quan hệ của chúng ta hiện tại và Faye... Chị cũng hãy cho bản thân thời gian được nghỉ ngơi nhé! Đừng làm việc quá sức, chăm sóc tốt cho bản thân... Cũng đừng tìm em. Em sẽ về sớm thôi!" - Faye cầm lên đọc kỹ càng từng chữ một.
Faye lặng người đi, trái tim như bị bóp nghẹt... Rõ ràng chị đã hứa chăm sóc tốt cho Yoko nhưng giờ lại để em ấy bỏ đi như thế này... Faye buông tờ giấy xuống bàn, cả người thẫn thờ ngồi sụp xuống ghế. Ánh mắt hướng về những món ăn nguội lạnh tựa như sự xa cách giữa hai người gần đây. Faye lấy điện thoại, cố gắng gọi điện cho Yoko nhưng đáp lại chỉ có tiếng hệ thống báo thuê bao không liên lạc được. Điều này càng làm Faye thêm suy sụp hơn.
Thời gian cùng nhau hiện về như một dòng chảy vô tận, từ những phút giây hạnh phúc bên nhau đến những lần giận dỗi nhỏ nhặt... Yoko dễ dỗi nhưng cũng sẽ rất ngoan, rất chừng mực, có khi em ấy sẽ tự hết dỗi và còn đem cảm nhận của mình kể ra cho Faye biết. Nhưng đây là lần đầu tiên Yoko bỏ đi như thế này, để lại Faye với nỗi sự bất an tột cùng. Chị hiểu rằng lần này nghiêm trọng hơn bất kỳ lần giận dỗi nào của hai người trước đây.
Ngồi bên bàn ăn, Faye nhìn chằm chằm vào khoảng không vô định trước mặt, lòng tràn ngập hối hận. Chị tự trách mình vì đã để công việc chiếm hết thời gian, vì đã vô tình khiến Yoko cảm thấy bị bỏ rơi trong chính mối quan hệ hai người. Nhưng trong sâu thẳm, Faye vẫn cảm thấy chút an ủi khi Yoko vẫn viết rằng em sẽ trở về. Đây không phải là kết thúc, mà chỉ là một khoảng lặng để họ cùng suy nghĩ lại cách đối xử với nhau.
Faye quyết định sẽ không tìm Yoko ngay lập tức, sẽ tôn trọng mong muốn của em. Nhưng chị biết rằng mình phải làm gì đó để thay đổi, để bảo vệ tình yêu của họ. Và hơn hết, chị phải để em cảm nhận được rằng chị vẫn ở đây, luôn không đi đâu cả...
Au: "... promise not to go..." đồ ơ đồ đó :>, cái câu vũ trụ trong mắt là trên Tạp chí Perla nhe! Xong bộ trưởng còn lên X dí fan không cho delulu nói tạp chí đưa câu đó :>
.
.
.
Yoko vẫn còn nhiều công việc cá nhân không thể sắp xếp ngay trong thời gian ngắn nên chẳng đi đâu xa. Em không muốn về nhà cha mẹ vì biết Faye nhất định sẽ ghé qua, em quyết định đến nhà Marissa, tính ra cũng rất lâu rồi chưa ghé sang chủ động tìm đến nhà cô bé.
Chuông cửa vang lên hai tiếng không lâu liền có người mở cửa, nhưng không phải Marissa nhiệt tình, vui tính mà là Ize...
...
Yoko đứng trước cửa nhà, nhìn chằm chằm vào Ize, rồi nhìn lại số nhà... Em không bấm chuông nhầm nhà nhưng sao P'Ize lại ở đây giờ này, còn là người mở cửa??? Ánh mắt Yo tràn đầy bất ngờ và một chút khó hiểu nhưng rồi nhanh chóng lấy lại bình tĩnh như thường để tránh thất thố.
Về phần Ize cũng ngạc nhiên không kém khi nhìn thấy Yoko, *vợ bạn sao giờ này lại đi kiếm Marissa của mình nhỉ??? - Ize nghĩ, cả hai người đứng đó trong vài giây, sự im lặng bao trùm.
Từ trong bếp, giọng nói của Marissa vọng ra:
"P'Ize, là ai vậy chị?".
Sau đó, Marissa vừa bước ra từ nhà bếp vừa lau tay trên chiếc tạp dề, trông thấy cảnh tượng trước mắt cũng bất ngờ không kém. Em nhìn giữa hai người, cảm nhận được bầu không khí khá là kỳ lạ...
"Ủa... Yobae, sao chị đến muộn vậy?" - Marissa hỏi khi nhìn thấy Yoko đứng trước cửa nhà, mà giọng cũng có chút lo lắng.
Yoko mỉm cười nhẹ, gật đầu và cố gắng tỏ ra thoải mái hơn nhưng trong lòng đang âm thầm đánh giá tình huống. Yoko nhận ra rằng giữa hai người trước mặt mình hình như có gì đó... ừm...
Marissa thấy ánh mắt phán xét của Yoko vội vàng giải thích:
"À, em và P'Ize tình cờ gặp nha, đã trễ nên em rủ chị ấy về nhà nấu mì cùng ăn" - Marissa nói xong, có chút căng thẳng, ánh mắt lướt qua Ize rồi quay lại nhìn Yoko như mong chờ phản ứng từ chị.
Yoko nhìn Marissa, rồi lại nhìn Ize, nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi, Yo đã "nhìn thấu hồng trần" nói:
"Ai bắt bộ trưởng giải thích ngay đâu mà. Không định mời chị vào nhà sao?" - Giọng Yo ấm áp nhưng cũng mang chút trêu chọc hài hước, làm không khí cũng không còn gượng gạo nữa.
Ize và Marissa mím mím môi nhìn nhau cười ngại ngùng. Marissa nhanh chóng bước đến, kéo tay Yoko vào nhà.
Cả ba người cùng ngồi xuống chiếc sofa mềm mại trong phòng khách, không khí dường như đã hòa hợp hơn so với lúc đầu. Yoko không đợi Marissa hỏi trước, bắt đầu kể sơ lược về tình huống của mình, tuy có Ize nhưng Yoko cũng không ngại, dù sao cũng là chuyện liên quan đến Faye mà.
"Chuyện là thế này..." - Yoko bắt đầu nói, giọng cô nhỏ nhẹ nhưng đầy cảm xúc. Yo kể sơ lượt về một số rắc rối gần đây xảy ra giữa cô và Faye, nên hiện tại cần một thời gian riêng để suy nghĩ.
Marissa ngồi cạnh, lắng nghe từng lời Yoko nói. Em nắm lấy tay Yoko, ánh mắt đầy đồng cảm:
"Yobae~...Chị à, cặp đôi nào yêu nhau mà chẳng cãi nhau đâu ạ! Nên mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Nếu chị đã nói vậy thì tình nghĩa chúng ta, em cũng nên tham gia giúp đỡ một chút. Nhà em luôn mở cửa chào đón chị, Yobae muốn ở bao lâu cũng được..." - Marissa nhiệt tình.
Yoko mỉm cười bởi sự quan tâm hài hước của Marissa... nhưng vẫn còn chút e ngại. Cô nhìn sang Ize - người bạn thân của Faye.
Marissa cũng nhận ra sự do dự đột ngột của Yoko, em quay sang Ize với ánh mắt chờ đợi. Ize hiểu được ý tứ của hai cô gái nhỏ liền lên tiếng trấn an:
"Đừng lo, chị sẽ không nói với Faye đâu. Chuyện này chị cũngh hiểu mà... em cứ yên tâm ở lại đây."
Nghe vậy, Yoko cảm thấy nhẹ nhõm hơn nhiều... Cả ba người chuyển sang trò chuyện những chuyện bên lề.
"Mà tôi đến thế này không làm gián đoạn 2 người chứ!" - Nhớ ra gì đó Yoko hỏi.
Ize hiểu ý Yoko liền có tật giật mình: "Không không, cũng đang nấu mì mà!".
Marissa liền nhớ nồi mì em đang nấu nửa chừng:
"Nào, đột nhiên nhắc mới nhớ chuyện chính. Chúng ta cùng vào bếp thôi *Marissa kéo tay Yoko dứng dậy - Chắc chị cũng chưa ăn tối gì đúng không? Em vừa nấu mì xong, nóng hổiluôn... Cùng vào ăn nào!".
Ize cũng hài hước tiếp lời: "Đúng rồi! Yoko em cũng cùng vào ăn đi. Ăn để còn có sức giận dỗi tên đáng ghét kia!".
Yoko bị chọc cười, tâm trạng cũng tốt hơn, cảm giác đói bụng cũng dần xuất hiện. Đã quyết định "làm phiền" Marissa thì cớ gì phải từ chối mấy chuyện ăn uống này chứ.
"Cảm ơn hai người. Vậy cùng đi thôi, không khách sáo đâu nhé!".
-----------------------------------
Au: Hỏi chút là nếu hết bộ truyện này mấy bà muốn đọc nữa không? Ý là tui sợ tui viết không ok ở đâu đó thôi... Với lại nếu có truyện tiếp theo, mấy bà muốn ac5 làm nghề gì? Nhớ cho tui ý kiến, yêu cả nhà🙆🏻♀️
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro