Ngoại truyện: Tuần trăng mật (1)
Sau lễ cưới như mơ, Yoko và Faye bắt đầu tuần trăng mật tại một nơi được bao quanh bởi cát trắng và làn nước trong xanh. Ánh nắng hoàng hôn nhẹ nhàng phủ lên mọi thứ một lớp sắc vàng dịu dàng. Những cơn gió biển thoảng qua mát rượi mang theo hương mặn mòi của biển cả. Tiếng sóng vỗ rì rào như những giai điệu êm ái tạo nên một bầu không khí thanh bình và thoải mái... Phải nói, dù đi biển rất nhiều lần nhưng mỗi lần đến một thành phố ven biển khác nhau thế này vẫn luôn là trải nghiệm mới mẻ với cả hai.
Thời gian lúc này là khoảng đầu chiều, ngay sau khi hai người vừa đáp máy bay thì cặp đôi mới cưới quyết định đến thẳng khách sạn để cất hành lý dù còn khoảng nửa tiếng mới đến giờ check-in. Thay vì đứng chờ, Faye và Yoko quyết định nắm tay nhau dạo quanh các cửa hàng gần đó tận hưởng khoảng thời gian đầu tiên của kỳ nghỉ trăng mật.
Cả hai bước vào một cửa hàng phụ kiện hoành tráng mà ấm cúng với ánh sáng êm dịu và những món đồ xinh xắn được trưng bày khắp nơi. Tâm trạng của Yoko vô cùng phấn khích và tò mò, mắt em sáng rực khi nhìn thấy những món đồ tinh xảo. Faye thì điềm tĩnh hơn, chị chỉ nhẹ nhàng theo sau Yoko ánh mắt chăm chú nhìn người vợ mới cưới của mình đang vui vẻ khám phá mọi thứ... phải nói rõ ràng là Faye cưới vợ nhưng đôi lúc Yo lại như em gái, hay lại như đứa trẻ khiến chị cũng thấy thú vị vô cùng.
Bỗng nhiên có cuộc gọi đến liên quan công việc gấp nên Faye bảo Yoko cứ đi dạo trước trong cửa hàng... đang xem xét vài món đồ, Yoko bất chợt nhìn thấy một chiếc khăn lụa mềm mại với họa tiết tinh tế. Em đưa tay định chạm tới, thì cùng lúc chạm trúng tay một chị gái xinh đẹp khác cũng đang vươn tới.
Người phụ nữ có vẻ ngoài sang trọng, mái tóc dài óng ả, gương mặt rạng rỡ và nụ cười dịu dàng. Chị ta nhìn chiếc khăn với ánh mắt đầy thích thú, rồi quay sang bắt chuyện với Yoko:
"Chào em... có vẻ chúng ta cùng sở thích rồi.." – Giọng nói của chị nhẹ nhàng, cuốn hút pha lẫn sự tự tin vốn có của một người từng trải.
Thấy người phụ nữ lạ thân thiện, Yoko cũng vui vẻ gật đầu đáp:
"Vâng ạ..."
Chị gái cầm chiếc khăn lên xem xét nói:
"Thật sự rất đẹp, phải không?".
"Đúng vậy, rất tinh tế và mềm mại..." - Yo cứ thoải mái nương theo cuộc trò chuyện.
Sau đó người chị gái gật đầu không nói gì thêm, chỉ gọi nhân viên lấy thêm một mẫu giống như vậy... trong lúc chờ đợi, chị ấy bắt chuyện... có vẻ chị rất thích Yoko:
"Em cũng là khách du lịch sao?"
"Vâng... em vừa đáp máy bay khi nảy! Đang chờ đến giờ nhận phòng khách sạn!"
Chị gái kia gật đầu: "Tôi cũng vậy... Thật vui khi gặp được một người có gu thẩm mỹ giống mình như em".
Giống như có ý định tiến lên xin phương thức liên lạc nhưng cũng vừa lúc nhân viên cửa hàng bước tới và thông báo:
"Xin lỗi, nhưng cửa hàng chỉ còn duy nhất một chiếc khăn này thôi ạ."
Yoko quay sang nhìn chị gái ấy, rồi ngay lập tức người từ tốn, tốt bụng như em ngỏ ý:
"Nếu chị thích, chị có thể lấy chiếc khăn này đi ạ..."
Chị gái xinh đẹp thoáng ngạc nhiên, nhưng chỉ mỉm cười rồi đáp:
"Không, không sao đâu. Em gái xinh đẹp cứ lấy đi..." - Chị gái kia cũng muốn nhường.
Đùn đẩy ở đây cũng không phải là cách, chị gái ấy sau khi được Yoko nhất quyết nhường thì cũng chấp nhận mang ra quầy thanh toán.
Sau đó, Yoko quay lại tiếp tục lựa vài món đồ trang sức khác, nghĩ rằng câu chuyện đã kết thúc ở đây. Nhưng đến khi Yoko ra quầy thanh toán, nhân viên thu ngân đã cẩn thận gói chiếc khăn lụa ấy vào một hộp quà xinh đẹp rồi nói:
"Chiếc khăn này đã được người khách kia thanh toán, chị ấy nhờ chúng tôi gửi tặng cho cô."
Yoko ngỡ ngàng, lúng túng hỏi:
"Chị ấy đã thanh toán rồi sao? Thật sự không cần đâu..."
Yoko không muốn nhận nhưng nhân viên bán hàng đột nhiên bị em làm khó đến mức không biết phải làm sao. Dáng vẻ của Yoko thoáng chốc có chút lưỡng lự, em thích chiếc khăn thật nhưng nhận quà từ một người lạ mặt thế này thì có chút ngại ngùng. Mình đã làm gì cho người ta đâu chứ? "vô công bất thụ lộc"... Tuy nhiên, chiếc khăn đã thanh toán mà Faye cũng quay lại nên Yoko cũng không thể từ chối. Nhưng có một điều em không kiểm tra nên không biết, chị gái xinh đẹp kia có để lại một ghi chú thông tin liên lạc bên trong túi đựng chiếc khăn kia...
Faye lúc này vừa lựa xong vài món đồ bước ra cạnh Yoko. Yo có định kể chuyện vừa rồi cho chị nghe nhưng thấy gương mặt Faye xinh đẹp, bình thản của chị em lại đổi ý... nếu kể ra việc này có thể làm Faye ghen thì lại phiền phức. Và hơn nữa... họ vừa bắt đầu kỳ nghỉ tuyệt vời Yoko không muốn làm chị nghĩ nhiều thế nên em quyết định giữ im lặng.
Cả hai sau đó rời cửa hàng, tay trong tay vui vẻ bước về khách sạn để nhận phòng. Không khí biển nhiệt đới và sự phấn khởi của tuần trăng mật vẫn tràn ngập trong từng bước chân, em cũng quăng sau đầu chuyện xảy ra lúc nãy.
.
.
.
Cặp đôi mới cưới mở cửa bước vào căn phòng khách sạn rộng rãi có cửa sổ lớn nhìn ra bờ biển... gió biển thổi vào nhẹ nhàng qua khung cửa mang theo mùi hương đặc trưng của đại dương.
Chặng bay khá dài nên Faye để Yoko đi tắm trước để em nghỉ ngơi một chút trước khi ra ngoài. Khi Faye quay lại nhìn đống đồ vừa sắm sửa lúc nãy... chị bị thu hút bởi một chiếc túi quà nhỏ tinh xảo được gói gọn gàng của Yoko. Faye tiến lại gần ngồi xuống giường, tò mò định mở ra thì chạm lấy ra một tấm thiệp với thông tin liên lạc của một cô gái lạ.
Faye khẽ nhíu mày thoáng khó hiểu... Chị nhớ lại lúc nãy khi mình đang nghe điện thoại xong định vào tìm Yoko có đi ngang quầy thu ngân thấy một cô gái xinh đẹp đứng. Cô gái ấy có yêu cầu nhân viên gói quà và còn hỏi xin giấy note để viết gì đó. Nhân viên bán hàng lúc đó còn vui vẻ nhắc về món quà kia là phiên bản giới hạn và chỉ còn một chiếc duy nhất ở cửa hàng.
Ngẫm ngẫm xâu chuỗi lại mọi chuyện. Từ dáng vẻ do dự của Yoko lúc đứng ở quầy thanh toán và sự lúng túng của nhân viên bỗng nhiên hiện lên trong tâm trí Faye. Những mảnh ghép từ cuộc trò chuyện ngắn ngủi ấy dần rõ ràng hơn. Dù sao cửa hàng lúc đó cũng khá vắng, có vẻ người cô gái kia tặng quà chính là Yoko...
Faye khẽ hít vào trầm ngâm một chút. Chị không ghen nhưng việc một người phụ nữ lạ mặt cố gắng tiếp cận Yoko thế này khiến Faye cảm thấy có chút không thoải mái... ờm... là "lo lắng".
Đúng lúc này Yoko bước ra khỏi phòng tắm, em mặc một chiếc áo choàng tắm mềm mại, tóc còn ướt nhỏ giọt với gương mặt rạng rỡ ửng hồng sau làn nước ấm. Yoko khẽ nở nụ cười rồi vòng tay ôm cổ Faye từ phía sau, hỏi với giọng yêu chiều:
"Chị đang làm gì thế ạ?"
Faye vẫn giữ dáng vẻ như không có gì, mỉm cười nhẹ đưa tay vỗ nhẹ lên bàn tay Yoko đang ôm cổ mình, rồi trả lời:
"Tôi đang sắp xếp lại mấy món đồ chúng ta vừa mua khi nãy thôi..."
Yoko khẽ tựa cằm lên vai Faye, đôi mắt lấp lánh khi nhìn những món đồ trên bàn. Giọng nói của Faye vang lên nhẹ nhàng nhưng có chút ý vị khi chị tiếp tục câu chuyện:
"Chiếc khăn lụa này em lựa mua thật sự rất đẹp" - Vừa khen Faye vừa cầm đưa gần lên.
"Vâng ạ..." - Yoko rút vào cổ người yêu không nói gì nhiều, chỉ đáp cho có... dù Faye chưa tắm nhưng em mê đắm cái mùi em gọi là "mùi hương lăng nhăng" đặc hữu trên người chị.
Thấy Yoko không giải thích gì thêm, Faye dùng lực kéo vợ mình về phía trước đổi thế ôm em vào lòng.
Yoko vừa bất ngờ vừa hơi khó hiểu...
Faye vuốt ngón tay dọc sóng mũi cao thẳng của Yo, giọng nói pha lẫn chút đùa giỡn:
"Mấy hôm trước là ai nói với tôi muốn ở trên vậy?"
Yoko ngờ vực, sao tự nhiên Faye manh động thế này... nhưng em cũng thành thật:
"Chị bảo sẽ để em nằm trên..."
Faye gật đầu rồi hôn Yoko đến nổi cả cơ thể em khô nóng, lửa tình bị đốt cả lên...
"Em thấy chiếc khăn lụa này đẹp không?" - Faye lại nói chuyện không liên quan, lặp lại câu hỏi trước đó.
Lúc này mà còn thảo luận về cái khăn lụa này có đẹp không? Yoko ngẩn ra một chút thì tay đã bị Faye bắt lấy, chị giữ cổ tay em lại...
"P'Mali muốn làm gì?" - Yoko bị tập kích bất ngờ yết hầu khô khốc, Faye bắt lấy một cái tay khác của em cột lại đưa lên đỉnh đầu cười thâm thúy, cắn một bên tai Yoko rồi nói khẽ:
"Rất nhanh em sẽ biết... tôi sẽ cho em ở trên... ngay bây giờ!!!"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro