Chap 2

  Hai ngày sau chán với cái mùi sát trùng nó dằng co với mẹ mãi mới được về nhà, trong lúc nó đang xếp đồ để mẹ đưa về bất chợt có cái gì đó linh cảm không tốt giật mình bởi tiếng chuông điện thoại nhìn thì là số lạ nó thấy lạ nhưng vẫn nhấc máy

'' - A lô - nó

- còn nhớ tôi chứ - một giọng nói có vẻ giễu cợt vang lên khiến nó mở to đôi mắt một nỗi sợ hãi dâng lên

- sao anh lại gọi cho tôi - nó hỏi trong nỗi sợ hãi

- tôi cần cô giúp vậy thôi - hắn nói khiến nó đã nhận ra dduwwocj ddieeuf hắn nhờ hẳn là việc kinh khủng lắm

- haha cần tôi giúp sao kẻ không sợ trời không sợ đất như anh mà lại cần tôi giúp ư truyện lạ đấy - nó dù sợ nhưng vẫn bình tĩnh mà chế giễu hắn

- cô đừng nhiều lời chuyện này có liên quan đến tính mạng cô đấy - hắn đe dọa

- nói - nó

- cô còn nhớ đến cái công cụ siêu cấp do cô tạo ra không nó không còn nằm trong tay Gin nữa đây muốn lấy thì đến đây tôi sẽ trả tận tay - hắn

- cái gì anh không được sử dụng nó đấy là công cụ tối tân chưa được cấp phép sản xuất và nó còn quá nguy hiểm sử dụng không đúng cách chắc chắn nó sẽ nổ và cả vùng đó sẽ bị nhiễm chất phóng xạ nặng - nó lo sợ

- vậy thì đến đây lấy đi đường XX phố XY khách sạn XXXX số phòng 705 tôi chờ cô ở đó đến lúc nào nhớ gọi cho tôi mà tốt nhất cô nên đến sớm một chút sự tò mò của tôi có giới hạn đấy cho cô 4 ngày chuẩn bị biết điều kiện là gì rồi chứ - hắn nói xong liền cúp máy ''

Cuộc đện thoại vừa rồi khiến nó thẫn hờ ngồi sụp xuống giương

- thật là oan gia ngõ hẹp bao năm ròi mà hắn vẫn không tha cho mình tên khốn khiếp - nó đau khổ khi nghĩ lại những năm tháng tuy năm nay nó mới có 16 tuổi nhưng từ khi lên mười nó được trở thành con chuật thí nghiệm của các nhà khoa học cha mẹ hoàn toàn không biết ban ngày nói là đi học nhưng thực tế nó bị đưa đến một khu chế tạo chỉ cần một chút tiền là sẽ đi học đầy đủ ngày và việc này hoàn toàn do họ làm, mục đích của việc nghiên cứu là muốn nó trở thành người có đầu óc siêu phàm hơn người thương gấp 10 lần mỗi lần thử nghiệm là một lần tra tấn ngày hôm ấy là ngày thử nghiệm loại thuốc cuối cùng đang tiêm thuốc vào bông mặt mũi nó càng già đi đến lúc như bà lão 80 tuổi và lúc ấy họ liền rút kim ra vì không muốn chịu trách nhiệm nêm đã vứt nó ở một xó xỉnh trong thành phố nó không dám về nhà vì sợ bố mẹ biết nó bỏ đi và được người trong nhóm thính nhiệm nhận về nuôi trong 2 năm ( người nuôi nó chính là bố của cái tên gian trá ấy hắn tên Zun hắn có gương mặt baby nhung tính cách thâm độc mỗi lần nhìn thấy nó là hắn lại trêu đùa khuân mặt của nó khiến nó sợ hãi và chạy về phòng mỗi lúc xoi gương chải đầu là một ám ảnh và từ đó nó thích nhìn những khuân mặt đẹp ( cũng chính là sở thích bây giờ thích HOTBOY) trong hai năm ở đấy nó đã sáng chế ra nhiều sản phẩm và sản phẩm đỉnh nhất là tên lửa tối tân có chứa chất phóng xạ sau hai năm vất vả mặt nó lành lại và xinh đẹp hơn và nó xin phép người nhận nuôi nó được về nhà và từ đó nó ở nhà nói thật ra nó chỉ lo cho Gin người đang ở trong tay hắn và có thể chết do chất phóng xạ nếu hắn làm nổ - đang ngồi nhớ lại những thứ đau buồn thì mẹ nó vào

- con làm gì mà thẫn thờ ra thế về thôi - mẹ nó kéo nó về hiện tại

- mẹ à con cần đến một nơi mẹ về trước đi nha - nói xong sợ mẹ nó không cho nên nó cầm cái áo điện thoại là đi luôn nó đi lấy thứ hắn muốn bản kế hoạch cảu bố hắn 3 năm trước đó là bản kế hoạch qhuyr hoại loài người và thay vào đó là một loại rôbốt làm việc thay con người đến một khu ổ chuột xa thành phố nó đi vào ngay ngôi nhà đầu tiên

*******Nội dung câu tuyện khác hẳn với tên truyện nhé đây có thể coi là nó có thú vui thích hotboy là do lý do trên truyện mình đã đề cập và nó sẽ ra tay ngăn cản cái sự hủy diệt này ******  

    - chào - nó vừa vào đến nơi liền nhìn thấy người đàn ông râu tóc đã bạc ngồi hút tẩu trông không hề giống người nghèo khổ tý nào

- đến rồi sao tôi đợi cô mãi - ông ta nói rồi đi lấy cho nó một cái vali nhỏ nó cầm rồi đi luôn nó không hề về nhà mà bắt taxi rồi đến nơi Zun bảo, đứng trước khách sạn nó không chần chừ gì mà tiếp bước lên hẳn phòng hắn, đứng ở cửa nó lịch sự gõ cửa

- Ai - một giọn nói vang lên

- mở cửa - nó nói với vẻ lạnh lùng. Cánh cửa mở ra hắn nở nụ cười khi nhìn nó

- cô đến sớm hơn tôi nghĩ đấy mời vào - Zun nói rồi mời nó vào

- đây là đồ anh cần trả người cho tôi - nó nói

- được anh ta ở ngay sau cô nhưng trước tiên mở vali ra đi - ZUn bảo nó lập tức mở ra trong đấy là tập hồ sơ nó tháo dây lấy cho hắn bản kế hoạch

- đây nhưng tôi muốn cùng anh làm kế hoạch này - nó nói trước khi chính nó pải tự đánh nó với cái quyết định ngu ngốc này

- sao tự dưng cô lại hứng thú với nó thế - Zun rất vui vì nó tham gia nó vốn là đứa có đầu óc với cái chỉ số IQ cao vậy việc chế tạo cái này thật sự càng dễ hơn

- suy nghĩ kỹ mới thích nếu không cho tôi cũng không cần đâu - nó nói

- ấy không sao tôi lại có thể để mất một thiên tài như cô chứ - hắn nói

- được rồi cho tôi người - nó đòi người còn về kẻo mẹ nó lại lo

- kia - hắn chỉ tay về phía sau nó là phòng bếp - nghe hắn nói xong nó tiến vào bếp lấy con giao cát dây trói cho Gin rồi đỡ về nhà mà không nói chào Zun đến một câu nó lại đi taxi về đến nhà trả tiền xong nó lại lọ mọ đỡ hắn vào nhà nó

- con về rồi à người kia là ai vậy con - mẹ nó đang nấu thì chạy ra mở cửa cho nó

- mẹ đừng bận tâm gọi bố ra giúp con đỡ anh ấy vào với - nó nói vẻ mệt nhọc ( nói sao lại không mệt nó cao có mét 70 mà Gin cao 1m80 không những thế nặng hơn nó gấp đôi bảo sao nó không mệt ) mẹ nó chạy vào gọi bố nó bố nó ra giúp nó đưa Gin lên phòng nó rồi nó bảo bố xuống còn đâu nó lo, nó lấy cốc nước lạnh dội vào mặt Gin

- này anh tỉnh chưa vậy - nó nói vẻ tức giận vì hắn quá lố

- sao em nỡ hất nước lạnh vào mặt anh vậy - hắn từ từ bò dậy

- vì anh mà em phải sa vào cái kế hoạch hủy diệt thế giới đấy - nó nói

- tại anh bị bắt chứ bộ - hắn biên họ

- biết không dữ được soa không chạy đi - nó nói

- thôi không cãi nữa vậy là em tham gia nhóm hủy diệt rồi à - hắn lo cho nó đang định nói thì có tin nhắn đọc xong mặt nó nở nụ cười bán nguyệt

- này anh phải tham gia cùng em đấy - nó nói

- được anh đây thể để để em đứng một mình giữa rừng cọp đươc - hắn nói

- vậy mai anh sẽ là học sinh cùng em làm gián điệp để diều tra một nhóm người cảu lão tiến sĩ già nào đó định lấy hồ sơ kia - nó nói

- CÁI GÌ LÀM HỌC SINH Á ????? - hắn hét lên

- không sai lệnh đã đến đâu thể chống đối - nó vui vẻ nói

- OMG điên mất thôi - hắn như sụp đổ đau khổ rên rỉ

- thôi xuống ăn cơm đi chắc anh cũng đói rồi nhỉ ko ăn cứ ngồi trên này mà than nhé - nó vui vẻ trêu Gin

- này em ko đc bỏ đói anh từ giờ đến lúc xong kế hoạch anh sẽ ở đây đấy - hắn đuổi theo

Cả nhà nó ăn cơm với hắn bố mẹ nó không nói vì nó đã giải thích là đây là người cứu con năm xưa ấy làm con với anh ấy kết anh em và hắn cũng xin phép mẹ nó được ở dài hạn tại nhà nó  

  Sáng hôm sau nó với Gin đến lớp và trên lớp đã xảy ra chuyện không ngờ khiến Gin lo lắng và lập tức đưa nó về nhà anh

" chuyện là thế này khi lên lớp nó bảo anh lấy bộ bàn ghế lên ngồi cạnh nó và lúc đang nói chuyện với anh thì Linh đến vỗ vai

- ê ai đây - linh nói giọng vui vẻ

- cô là ai - nó nói vẻ lạnh nhạt

- mày điên à hay sốt úa không nhớ tao là ai thôi đừng có đùa - linh tưởng nó đùa nên lại đánh nó cái nữa

- tránh ra đi cô là ai mà đánh tôi suất thế - nó hất tay linh ra và quát lên vẻ mặt cau có và giwof này Gin mới nhận ra cái vẻ khác thường từ sáng tới giờ của nó còn Linh thì như là bị tát gáo nước lạnh vào mặt tức giạn hét lên

- mày không thích tao cũng không cần đẩy tao mạnh thế đâu - Linh tức vì vẫn cứ nghĩ nó đùa quá chớn và nghĩ mình giận thì nó sẽ hết đùa nhưng nào ngờ

- không những tôi dám đẩy cô mà tôi có thể giết cô ngay tịa đây luôn đấy - nó nói vẻ lạnh lùng ròi rút con dao ra dí vào cổ Linh khiến cả lớp hét lên và cái Linh mặt cắt không còn giọt máu thì đúng lúc đấy Gin dằng lại con dao

- Vy không nên đùa quá chớn - Gin lấy dao rồi nói

- nó thách em mà việc gì phải tha cho nó nó muốn chết cho nó chết đi - nó hét lên và định lấy dao nhưng Gin liền đánh vào gáy nó khiến nó ngất anh đỡ rồi lập tức đưa nó về nhà anh tất cả sự việc trên đều đã khiến hai thằng kia bàng hoàng trước cái tính cách lần đầu thấy của nó ''

Hiện tại nó đã tỉnh thấy đầu mình rất đau nó lấy tay ôm đầu thì thấy mình lại đang ở nhà Gin nhìn thấy anh nó liền hỏi

- sao em lại ở đây

- em không nhớ chuyện gì vừa xảy ra à - Gin lo lắng

- chuyện gì - nó nói mặt ngờ ngác

- anh sẽ kể sau nào giờ cho anh biết em có biết Nguyễn Nhật Linh là ai không - Gin hỏi

- nó bạn thân nhất trong những đứa thân của em anh hỏi gì lạ vậy - nó nói

- em vẫn nhớ vậy chuyện lúc nãy là sao - Gin bất ngờ

- chuyện lúc nãy là gì - nó thấy có lẽ nó vừa làm sai cái gì đó thấy nó thật sự không nhớ Gin liền kể lại toàn bộ hành động khiến nó ngồi thẫn thờ

- giờ em phải kiểm tra sức khỏe ngay lập tức anh nghĩ cuộc thử nghiệm ngày trước có thể giờ nó mới phát huy hết công dụng - Gin nói cái anh luôn lo lắng

- không..... không thể..... sao lạ thế - nó vò đầu khóc thét lên như là người điên anh liền chạy đến ôm nó

- họ sẽ hiểu đừng lo - anh hiểu nó sợ mất đi tình bạn mà nó cố xây dựng suốt từ bé tới giờ

- không không được cho họ biết cứ coi như không có chuyện gì đi hãy nhớ nếu lúc nào em không kiểm soát được bản thân hãy kéo em đi nghe chưa - nó liền ngẩng đầu lên nói với anh

- sao lúc nào em cũng cố chịu đựng một mình thế hả - Gin tức giận - cả lúc bị bắt đi thử nghiệm em cũng không cho anh biết là sao - Gin tức lắm Gin cũng quen nó từ nhỏ nên Gin thương nó như em ruột vậy

- nếu là anh anh có muốn người khác lo cho mình mà mất ăn mất ngủ không hả - nó nói nước mắt cứ chảy

- thôi được rồi chúng ta đi kiểm tra sức khỏe - gin lau nước mắt cho nó rồi đẻ nó đi thay quần áo rồi đi đến phòng thí nghiệm của anh, lần này chính tay anh sẽ kiểm tra cho nó        

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: