Chương 389: Dưới Tầng Có Người Đến Phá Sòng

Thành tây, ở ngã tư cầu Kim Lộ và đường cao tốc, có một tòa nhà nhìn như giáo đường, là sòng bạc ngầm Bồ Ngân.

Sau khi Nam Dương hợp pháp hóa ngành công nghiệp cá độ, ngoài sòng bạc chính quy như Las Vegas, không ít sòng bạc ngầm cũng mọc lên ở mọi ngóc ngách của thành phố như nấm mọc sau mưa.

Mà quy mô lớn nhất chính là sòng bạc Bồ Ngân của Hạ Sâm.

Khi Lê Tiếu lái xe đến sòng bạc, vẫn chưa tới chín giờ tối.

Cô dừng xe ở ven đường, nghiêng đầu nhìn tòa giáo đường đèn đuốc sáng trưng, mở cửa xuống xe.

Cô không biết rõ về Hạ Sâm. Xe trong tài liệu Thẩm Thanh Dã gửi tới, cô thấy anh ta hơi có màu xã hội đen.

Lê tiếu đi vào cửa chính tòa nhà giáo đường, xung quanh nhuốm ánh đèn màu da cam. Vừa bước lên bậc thang trước cửa, cô liền nhìn thấy một người bảo vệ gầy gò nhỏ thó xuất hiện ở bên cạnh trụ hành lang.

"Giáo đường đóng cửa rồi." Giọng của người bảo vệ không tệ, nhưng cũng không được xem là ôn hòa.

Thân hình gầy gò cùng cặp mắt sắc như chim ưng của anh ta rất không ăn nhập với nhau.

Lê Tiếu đút một tay vào túi, nhìn anh ta: "Hôm nay sổ sách cần được đổi mới."

Đây là ám hiệu khi vào sòng bạc Bồ Ngân.

Nghe xong, ánh mắt của bảo vệ thay đổi, anh ta quan sát kỹ cô gái xinh đẹp ở trước mặt, nheo mắt: "Đi theo thôi."

Thấy bảo vệ đi ra sân sau của giáo đường, Lê Tiếu không chần chờ quá lâu, bèn đi theo anh ta.

Từ cửa hông giáo đường bước vào, cô nhìn lên mái vòm chạm khắc thảm hoa sơn so thếp vàng lộng lẫy, phía trước có một hành lang trải dài rất xa hoa.

Bảo vệ tiện tay đóng cửa ngầm ở sân sau lại, hướng về hai bên hành lang, nói: "Bên trái là phòng dành cho khách lẻ, bên phải là phòng dành cho khách VIP."

Lê Tiếu hiểu ra, ngoảnh lại hỏi: "Vào phòng nào cũng được à?"

Bảo vệ nhẫn nại nhắc nhở: "Tiền chip đánh bạc ở phòng VIP bắt đầu từ năm mươi triệu."

Cô "à" một tiếng, rồi thản nhiên đi vào phòng VIP.

Bảo vệ: "..."

Cô gái xinh đẹp này còn trẻ mà gan không nhỏ.

Vào phòng VIP, tối nay không thua hơn trăm triệu thì cô đừng hòng ra khỏi.

...

Phòng VIP còn xa hoa hơn trong tưởng tượng của Lê Tiếu.

Ở đây không có cửa sổ, không có đồng hồ, không có khái niệm thời gian, thậm chí lỗ thông gió thỉnh thoảng bơ oxy vào để tăng thêm phần hứng thú cho các con bạc.

Đại sảnh rộng đến mức phóng tầm mắt cũng không nhìn thấy điểm cuối, mỗi bàn chơi bài gần như đều kín người. Trên tầng hai còn có vô số bàn riêng được kéo màn.

Trong các sòng bạc ngầm không có luật lệ, các con bạc dường như thoải mái và công khai hơn.

Lê Tiếu đi đến quầy thu ngân để đổi năm mươi triệu tiền chip. Cô nhìn xung quanh, rồi như vô tình hay cố ý ngồi xuống trước một bàn chơi bài.

Người chia bài là một cô gái xinh đẹp. Vừa nhìn thấy Lê Tiếu, mắt cô ta sáng lên một giây.

Cô ta lén nhìn người đàn ông mặc áo sơ mi sọc ngồi bên trái mình. Ánh mắt hai người giao nhau, họ ngầm hiểu rồi nhếch môi.

Đây là bàn chơi Blackjack 21 điểm, xung quanh vừa đủ sáu người, người chia bài chia cho mỗi người hai lá bài ngửa và một lá bài úp.

Sau khi nói sơ về quy tắc, mấy người trong bàn liền cược theo thứ tự.

Lê Tiếu đặt ba triệu, sau một lượt chơi, không biết là cô may mắn hay người khác chơi quá tệ, mà cô được Blackjack đầu tiên, gần 21 điểm nhất, thắng chắn ván đầu.

Theo tỷ lệ cược 1-2, tiền chip của cô tăng lên mấy lần.

Người đàn ông ngồi bên trái người chia bài ngậm thuốc lá, đằng sau làn khói trắng mù mịt là một đôi mắt nóng bỏng như đang rình mồi.

Lê Tiếu chống cằm, mân mê miếng chip trong tay, không hứng thú làm mà bĩu môi nói: "Cũng thường thôi."

Thấy dáng vẻ hời hợt của cô, người đàn ông kia không khỏi nhìn cô gái chia bài, ván thứ hai bắt đầu.

Lê Tiếu gặp hên, lại thắng tiếp.

Nấy người ngồi cùng bàn với cô đã bắt đầu ngồi không yên, thua liền hai ván, tiền chip của họ dần ít đi, còn của cô thì càng lúc càng nhiều thêm.

Lúc bắt đầu ván thứ ba, cô đẩy toàn bộ số chip lên bàn: "All in."

Mắt của cô gái chia bài lập tức lóe sáng.

Được 21 điểm Blackjack xong all in, nên nói cô không hiểu biết hay là quá ngông cuồng đây?

Ở sòng bạc ngầm, bạn đừng mong nó có quy tắc, muốn chơi thế nào cũng được.

Kể cả dưới mỗi bàn chơi bài có huyền cơ gì, người ngoài không biết, nhưng người chia bài và nội bộ nhân viên trong sòng bạc đều biết rõ mồn một.

Thấy Lê Tiếu cược hết số chip, khi chia bài, người chia bài bí mật tráo bài dưới gầm bàn.

Sau đó...

Lê Tiếu uể oải chống má, nhìn hành động tự cho là kín đáo của cô gái chia bài, nhếch môi nhắc nhở: "Dù cô có đổi A và T, tôi cũng có thể thắng."

Cô gái chia bài ngớ ra, mấy con bạc khác cũng không hiểu nguyên nhân gì, bèn nhìn sang cô, không biết cô đang diễn trò gì.

Trong phòng VIP của sòng bạc ngầm, thắng thua là chuyện hình thức, dù biết rõ người chia bài âm thầm động ta cũng sẽ không ai nói ra. Dù sao nơi này cũng không phải Las Vegas chân chính.

Người đàn ông hút thuốc ở bên cạnh bỗng nhả ra một làn khói trắng, gõ ngón tay lên góc bàn: "Người đẹp, cô đang gây chuyện đấy à?"

"Còn chưa đủ rõ ràng hay sao?" Lê Tiếu nhướng mày, nhìn thẳng vào mặt hắn ta, ánh mắt bình lặng như nước.

Người đàn ông nọ liếm răng hàm, gác đầu thuốc là lên gạt tàn, đứng dậy làm đổ ghế, đi ra sau lưng cô, chống một tay lên thành ghế của cô, cúi người canh cáo: "Người đẹp, chơi thì chơi, nhưng ngậm miệng lại."

Lê Tiếu hơi khó chịu với mùi khói thuốc trên người hắn, cô nghiêng đầu, dừng mắt ở hình xăm trên cánh tay hắn: "Nếu tôi không muốn thì sao?"

"Ồ, cô biết đây là địa bàn của anh không?" Người đàn ông càng cúi người thấp hơn, Nhìn thấy làn da trắng nõn của cô, ánh mắt thoáng gian tà.

Lê Tiếu hờ hững gật nhẹ đầu: "Địa bàn của anh trai anh."

Trong tài liệu có thông tin của người đàn ông này, hắn là Hạ Ngao, em trai của Hạ Sâm.

Hạ Ngao ngây người, không phải vì cô biết sòng bạc Bồ Ngân là của Hạ Sâm, mà ngây người vì cô biết thân phận của mình.

Hắn im lặng hồi lâu, ánh mắt vô cùng lo lắng: "Người đẹp, tìm chỗ nào đó tâm sự nhé?"

Ở sòng bạc ngầm, loại người gì cũng có, nhưng kiểu xinh đẹp lại khí thế như Lê Tiếu lại không thấy nhiều. Thật sự là chưa từng có.

Lê Tiếu hờ hững nhìn hắn, nói với giọng ghét bỏ: "Tôi và anh có chuyện gì để nói? Nếu là anh của anh, tôi còn miễn cưỡng nói vài câu."

Hạ Ngao bị ghét bỏ: "..."

Ở một nơi khác, cô gái chia bài lúc nãy dừng bước ở phòng VIP riêng trên tầng hai của sòng bạc, gõ cửa gấp gáp. Vệ sĩ của Hạ Sâm mở cửa ra, nhìn thấy cô ta thì quát mắng: "Ai cho phép cô lên đây?"

Cô gái chia bài liếc vào sảnh riêng, nhìn thẳng vào người đàn ông mặc áo sơ mi đem đang ngồi đối diện Hạ Sâm.

Trong mắt chứa vẻ ái mộ, cô ta sợ hãi dời mắt, nói bằng giọng vừa dịu dàng vừa ngọt ngào: "Anh Dũng, dưới tầng có người đến phá sòng, chẳng những vạch trần cơ quan dưới bàn chơi bài của chúng ta, mà còn nói muốn gặp anh Sâm."


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro