Day dứt về nỗi khổ nhân gian.
Thu chóng đến mà cũng chóng tàn
Độc bước trên đường làm kẻ lang thang
Chìm trong tối chẳng ra ngoài sáng
Rượu với cồn nhấn kẻ trong miên man.
Mang chua xót của người trong nhân gian
Khổ một đời, một đời hoàn những khổ.
Những làn da không tuổi, những con mắt màu muối
Mảnh áo rách đung đưa khi bát cơm lùa vội
Tiếng con thơ xé lòng không thấu được trời cao
Đau thương chất đầy dồn nén trong ngực phổi
Bần thần lại thao thức trong đêm tối.
Khắp nhân gian đầy ắp kẻ vô tội
Nước mặn cùng máu than tiếng bi quá đỗi
Nhưng tuyệt tình vốn dĩ là thói đời.
Con mắt trong của kẻ độc hành thấy rõ
Môi tái nhợt trong tiếng gió than thân
Tim siết chặt khi lá phong xanh nhuộm đỏ
Cồn với rượu xuôi khóe mắt thành dòng.
Lang thang trong biển khổ hỗn độn
Ngay bên tai ong chói tiếng ồn
Lòng khao khát trao cái ôm ngàn trượng
Nhưng tay nhỏ chẳng đủ thương những người.
_18/10/2018_
Thật ra muốn đặt tên là "Hữu tâm vô lực".
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro