Đông êm đềm
Phố lặng yên, đêm đông dài tĩnh lặng
Gối thân mình trong chăn ấm nệm êm
Chẳng cần bếp than, lò sưởi ấm
Lửa trong tim, chỉ vậy thôi là đủ
Ngọn lửa tình, âm ỉ nhưng dai dẳng
Cháy trong tâm, lan toả khắp toàn thân
Lòng rạo rực, tâm thế đầy khoan khoái
Ta quên cái lạnh, bủa vây thân
Tình yêu, như lửa nóng trong tim
Thiêu đốt ta, làm ta đau dai dẳng
Ngày cống hiến, tối thì nằm tương tư
Cái lạnh kia, sao bằng lửa trong tim
Trăm năm sau, ngàn đêm lạnh thiên thu
Sao khó quên, bằng một ngọn lửa tình
Ngọn lửa ấy, ngàn thiên thu vẫn cháy
Chẳng thể tắt, ngọn lửa hồng vĩnh cửu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro