H.E2: Bị Chồng ép hôn
Ngày hôm sau ăn sáng xong, tôi đang định đi làm thình lình bị HyunSeung ôm lấy từ phía sau. Anh dùng cằm cọ cọ vào má tôi, hôn lên vành tai, mỉm cười thấp giọng nói: “Đầu gỗ, có nhớ hôm nay chúng ta phải làm gì không?”
Tôi vỗ vỗ lên cánh tay anh, đáp: “Phải đi làm, nhanh lên không muộn mất.”
Cánh tay đang ôm tôi đột nhiên xiết chặt, tiếng nói hờn giận của HyunSeung vang lên: “Đi làm cái gì, hôm nay chúng ta phải kết hôn.”
Ak …
HyunSeung ủy khuất nói: “Hôm qua không phải em đã đồng ý sao.”
Dã man, tôi nghĩ hôm qua anh chỉ là nói giỡn thôi, hơn nữa trong tình huống đó, không phải do tôi đáp ứng đâu à, Nhưng mà hiện tại … Tôi xoay người đẩy anh ra, khó xử nói: “Hộ khẩu của em còn ở nhà mà.”
HyunSeung gian trá cười: “Ba đã đưa cho anh rồi.”
Tôi: “…”
Đối với hành vi bán nữ cầu vinh của ba tôi, tôi cực kì oán giận nha!
Tôi vẫn ôm hi vọng khuyên HyunSeung: “HyunSeung, hôn nhân là phần mộ tình yêu, anh cũng không hi vọng biến tình yêu của chúng ta thành phần mộ, đúng không?”
HyunSeung: “Không thể lấy người mình yêu thì thành cô hồn dã quỷ, có một phần mộ so ra còn tốt hơn làm cô hồn dã quỷ.”
Tôi nhức đầu, cố nói thêm: “HyunSeung, cho em một chút tự do trước hôn nhân đi.”
HyunSeung nhướn mày: “Kết hôn sẽ không có tự do à? Sau khi kết hôn em lại được thêm một ông chồng có thể dùng tới.”
Được rồi, tôi thừa nhận, xét tài ăn nói thì tôi đúng là xách giày chạy theo không kịp ai đó, cho nên lúc này tôi không tranh luận nữa, uốn éo bướng bỉnh nói: “EM KHÔNG ĐI!”
HyunSeung dùng đầu ngón tay nâng cằm tôi, khóe miệng cong lên, lạnh lẽo nói: “Thật sự không đi? Nhưng anh có nhiều biện pháp để đối phó với em, em muốn loại nào đây?”
Tôi rùng mình, lui về sau một bước, không biết nhìn anh thế nào. HyunSeung lúc này cười dịu dàng mà quyến rũ, tôi không khỏi nuốt nuốt nước miếng. Nhưng kết hôn a …
Nghe nói khi kết hôn người ta khó có thể hưởng thụ cảm giác tình yêu nữa, tôi nhìn HyunSeung ngon lành trước mặt, lại nghĩ tới cảnh sau khi kết hôn anh ấy không quan tâm mình nữa, ây da …
Vì thế ý đồ kiên quyết không kết hôn sớm của tôi lại kiên định vài phần.
Tôi tiến lên một bước, ôm HyunSeung, ở trong lành anh cọ cọ, mềm mại nói: “HyunSeung, em chưa có muốn kết hôn mà.”
HyunSeung: “Nhưng mà anh muốn, muốn đến phát điên rồi.”
Tiếp tục làm nũng, tôi phát hiện làm nũng là biện pháp hữu hiệu nhất đối phó với HyunSeung, tuy rằng tôi không thích lắm, nhưng lúc này đúng là phải dùng tới kế này thôi.
Tôi chôn mặt trong lòng anh, vô cùng dịu dàng mềm yếu nói: “HyunSeung, anh cho em một thời gian suy nghĩ một chút đi? Được không anh …”
HyunSeung thân thể cứng đờ, lập tức cười khổ nói: “Được rồi, muốn bao lâu?”
Tôi: “Uhm … một năm thế nào?”
HyunSeung: “Vậy em chờ anh chết đi.”
Tôi: “Khụ khụ, vậy nửa năm?”
HyunSeung: “Bây giờ anh xử tử hình em luôn nhé?”
Tôi rùng mình: “Một tháng”
HyunSeung: “Thực ra động phòng trước kết hôn sau cũng được.”
Tôi: “Nửa tháng, không thể giảm được nữa a a a a a …”
HyunSeung: “Được rồi, một tuần. Một tuần sau chúng ta kết hôn, không cho em có lựa chọn thứ hai.”
Tôi: “…”
Thế là tôi õng ẹo làm nũng nửa ngày, đổi lấy được một tuần tự do trước khi bị tử hình?
Mãi tới mới hiểu được lí do tại sao HyunSeung lại tự nguyện cho tôi thời gian một tuần tự do để suy nghĩ, hóa ra là bởi vì anh ấy cần thời gian để chuẩn bị hôn lễ -.-!!
Tuy nói kết hôn trong một tuần thật quá gấp, nhưng công nhận hiệu quả của người này quá cao. Anh ấy xin nghỉ phép [đương nhiên cái công ty kia là công ty nhà, xin phép này nọ dễ như ăn kẹo], thuận tiện cũng xin cho tôi nghỉ, sau đó mỗi ngày tha lôi tôi bận rộn đủ thứ, còn có rất nhiều đội nhân mã hỗ trợ, một tuần sau, tôi mặc áo cưới trắng tinh, cùng ba bước đi trên thảm đỏ.
Ba tôi đặt tay tôi vào tay HyunSeung, mắt hoe đỏ dặn dò anh mấy câu đơn giản, tôi đứng bên nghe, không biết thế nào lại chảy nước mắt. Ba tôi là người làm nông bình thường, cũng như nhiều nông dân khác, chất phác hiền lành. Ba lại là người thành thật, cũng không nói nhiều, nhưng tính cách và cơ trí thật sự độc đáo, thế giới quan của tôi căn bản là hình thành dưới sự dạy dỗ của ông. Ba nói, con người cho dù thông minh mấy vẫn là kẻ ngốc, cái gì cũng là thứ yếu, quan trọng nhất là sống phải kiên định. Ba nói, mặc kệ trong tương lai trở thành người thế nào, con phải nhớ kĩ, tất cả mọi người đều bình đẳng, không ai giàu có mà hơn ai, không cần những lợi thế hẹp hòi đó. Ba nói, con người trưởng thành trong thất bại, thi không tốt không cần phải khóc nhè, con nhìn ba, vợ bỏ đi cũng không khóc. Ba còn nói, không cần quá nhớ ba, ba sống rất tốt, hi vọng con cũng sống tốt, đừng làm ba phải lo lắng …
Ông chưa bao giờ nói với tôi: “Ba yêu con”, chỉ vô cùng trìu mến gọi tôi “Nha đầu”, nhưng tôi biết, tình yêu của ba dành cho tôi rất bao la, là tình yêu như núi cao bể rộng của người cha, lại mềm mại dịu dàng như dòng sông, tôi nghĩ, cả đời này cũng không thể báo đáp hết tình yêu mà ba dành cho tôi.
Ba nhìn thấy tôi khóc, khóe miệng cười cười, nói: “Nha đầu ngốc, khóc cái gì, đã lớn thế này rồi.” Ông nói xong, xoay người đưa tay xoa xoa khóe mắt.
Khi ông xoay người đi, Mục Sư đang bắt đầu đọc lời thề trước mặt Chúa thì bị HyunSeung chặn lại. Cả Giáo Đường ngạc nhiên, rồi nhiều lời thì thầm. HyunSeung bá đạo giật mic ông Mục Sư rồi nói
-"Em có lấy HyunSeung này không?"
Rồi anh chuyển micro cho tôi. Tôi chưa kịp nói và giải thích thì anh thu lại micro và nói
-"Không nhiều lời, im lặng là có!"
Tôi đã học từ HyunSeung 1 bài học :
Khi các ông chồng bá đạo, ngỗ ngược là luôn luôn khẩn trương với người mình yêu thương
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
2 vợ tồng lày, để vợ mang thai rồi ( có mang nhưng bụng chưa to) thì đã kết hôn rồi T.T
Giạo này lượn trên Insta thấy anh HyunSeung nhà ta đã giới thiệu cho B2UTY 1 bài của Michael Jackson aa
Tựa bài là Loving You, ui chu che, Eun Bà Già đây nghe mà chấn động cột xương sống luôn. Bài hay quá đi, Eun Bà Già đây chỉ muốn giới thiệu cho mọi người để nghe bài đó thôi hehe
link lày http://mp3.zing.vn/bai-hat/Loving-You-Michael-Jackson/ZW6BCDI6.html
EnJoy
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro