Hình bóng ngược sáng
Cân nhắc một người có yêu bạn hay không,không phải xem người đó ở bên bạn bao lâu,mà là xem khi yêu bạn người đó điên cuồng như thế nào.Sở dĩ sinh mệnh đặc sắc chính là vì trong lòng chúng ta nhất định có một người.
--- Lưu Đồng---
-----------------------------------------------------------
Không biết mình chạy với vận tốc là bao nhiêu thế nhưng tôi biết rõ bản thân chắc chắn là cắm đầu cắm cổ chạy đến KTX của New,hiện tại đang đứng trước dưới lầu KTX của New liên tục thở gấp,đồ ăn trong hộp dường như vẫn còn hơi ấm,tôi dường như vì phấn khích mà quên mất xe bus chuyên dụng cứ như thế mà lao đến đây.
Mỗi lần đến tìm New...thật ra đây chỉ mới là lần thứ hai thế nhưng tâm trạng mỗi lần đứng sau cửa phòng New luôn luôn gấp gáp,hồi hợp không ổn định.Tôi đưa tay gõ cửa phòng với hi vọng có người ở nhà...Lần này dường như nhanh chóng hơn lúc sáng New đã xuất hiện trước mặt tôi với vẻ mặt nghệch ra,cậu ấy đăm đăm nhìn tôi không nói một lời nào hoặc là quá bất ngờ hoặc là chẳng có gì để nói.
'' New! Tôi vừa kết thúc tiết học,mang đồ ăn đến cho cậu đây''
Tôi đưa túi đồ ăn ra trước mặt New,cười giảo hoạt,trong lòng cũng mang theo chút vui vẻ từ nét mặt người trước mặt. New gật đầu sau đó mở rộng cửa ý tứ bảo tôi vào trong,cậu ấy cầm lấy túi đồ ăn đi về phía tủ.Tuy rằng phòng New so với tôi thì cũng không khác biệt lắm,cũng không có trang trí gì đặc biệt,dường như lúc đầu căn phòng này như nào thì hiện tại chỉ có thêm vài chậu cây nhỏ mà thôi thế nhưng tôi vẫn luôn không nhịn được đảo mắt nhìn xung quanh đánh giá mọi thứ.
Đồ ăn được đặt ra đĩa bỏ lên bàn,New nhìn tôi cất tiếng hỏi
'' P'Tay,anh có muốn cùng ăn không?''
Tôi vội xua tay,lắc đầu
'' Đừng bận tâm,tôi ăn rồi,đây là phần tôi mua cho cậu''
New gật đầu ngồi xuống bàn,từ tốn ăn phần cơm của mình,tôi nhìn New phát hiện cậu ấy cũng đang nhìn mình...Thật có chút kì lạ...
'' Cảm ơn anh nhé Tay,lại làm phiền anh rồi''
Rõ ràng tôi không nhìn thấy nét mặt của mình nhưng chắc chắn là tôi không vui chút nào đâu,mỗi lần nhắc đến tôi sao New luôn quan tâm nhiều đến chữ ' làm phiền' thế nhỉ ?
New vẫn chăm chú ăn phần cơm của mình,dường như chưa từng nhìn xem nét mặt của tôi,mặc cho không biết vì điều gì thế nhưng tôi thật sự cảm thấy khó chịu đến bí bách,loại cảm giác trầm lặng này giữa tôi và New thật sự khiến tôi cảm thấy sợ hãi rằng nếu như không chủ động làm điều gì đó thì mối quan hệ của chúng tôi chỉ có thể dừng lại ở quen biết mà thôi và khi thời gian bào mòn mọi mối quan hệ...dường như tất cả chỉ gói gọn trong hai chứ ' xa lạ '
Thời gian rồi sẽ làm lành mọi vết thương...
Nếu nỗi đau vẫn còn âm ỉ...Chỉ là vì thời gian chưa đủ dài
'' New !''
Tôi cất tiếng gọi phá tan cái im lặng trong căn phòng,New ngước lên nhìn tôi,ánh mắt chạm phải ánh mắt...Đôi mắt đen huyền ấy của New dường như khiến tâm tình tôi chấn động,dường như quá đỗi mê hoặc thế nhưng càng nhìn lại chỉ thấy mơ hồ sâu thẳm.Lần đầu tiên,khi tôi chạm đến ánh mắt New dường như vứt bỏ được sự ngại ngùng trước kia,khoảnh khắc nhìn thẳng vào mắt nhau đó khiến trong lòng tôi như có một ngọn lửa rực sáng,một thứ sức mạnh thôi thúc tôi phải nói phải hành động...
'' New ! Cậu nói cậu nghỉ học mà có phải không? Dù sao thì bạn học của cậu còn phải tham gia họp cổ động và các hoạt động ngoại khóa,chưa kể là luận án phải làm nữa.''
Tôi nhìn thấy sự dao động trong ánh mắt của New,đây là cơ hội chứ còn là gì nữa,ngay lúc đối phương yếu đuối nhất,dốc toàn lực tấn công,không tin thành trì không vỡ
'' New! Tôi vừa mới hoàn thành đề án,thời gian này rất rãnh,chúng ta đều cùng một khoa,thành tích của tôi không tốt nhất nhưng dù sao cũng đã học qua...hay là để tôi giúp cậu ôn bài''
'' Chuyện này...''
New có vẻ đang còn do dự,thế nhưng tôi sẽ đánh sập luôn...
'' Sau khi nghỉ xong khoảng 2 tuần,New sẽ phải làm luận án để nộp đó''
Tôi không tin cú này không làm New ngã.Nhìn khuôn mặt do dự cùng lo lắng của New khiến tôi có chút không đành lòng,dọa thế này đúng là hơi quá nhưng biết sao được,tôi không muốn mối quan hệ này cứ trôi tuột khỏi tầm tay...
'' New! Đừng lo lắng,tôi thật sự muốn giúp New''
Tôi nhìn New,nở nụ cười,tôi muốn nhìn thấy sự tin tưởng của New đối với tôi...đối phương lặng im hồi lâu cuối cùng gật đầu chấp thuận...
| Đậu phộng! Tay ! Mày phải kiềm chế,đậu xanh kiềm chế chút đi|
Vẻ ngoài của tôi đang rất bình thản nhưng bên trong lục phũ ngũ tạng như đang muốn mở party quẩy overnight.
Có lẽ chuyện này cũng không có gì đi nhưng mà tôi không nhịn được vui sướng bắn pháo hoa trong lòng đây
Sau khi đã quyết định xong vấn đề này,tôi hiện tại đang nghiêm túc suy nghĩ xem mình phải giúp New kiểu gì đây. Thành tích của tôi hoàn toàn không tốt...Ờ!! Nhưng cũng không có tệ quá sức đâu chỉ có điều sự thật thì tôi cũng nợ môn nhưng chẳng qua là bởi vì tôi lười quá thôi.Có lẽ chút nữa về phòng tôi phải đi ôn lại kiến thức cũ một chút mới được...Cho dù là đã học qua,tôi cũng hoàn toàn quên sạch mình học cái gì rồi...Thế mà lúc quyết định giúp New,tôi hoàn toàn cho qua cái vấn đề trọng đại này,cơ mà chắc ôn lại thì sẽ ổn thôi mà có đúng không? Cho dù có không ổn thì tôi cũng phải làm cho nó ổn mới được.
New sau khi dọn dẹp bàn ăn,cậu ấy quay ra hỏi tôi
'' P' Tay! Chúng ta khi nào sẽ bắt đầu vậy?''
Tuy rằng tôi nói là mình rãnh thế nhưng rãnh lúc nào chi tiết thì không biết...cho nên...
'' Để tôi về nhà xem lại lịch học của mình đã,sau đó sẽ báo lại nhé''
New nhìn tôi dáng vẻ có lẽ bất lực...sau đó gật đầu
'' New! Vẫn còn một chuyện...''
'' P' Tay chúng ta đổi cách xưng hô đi''
'' Hả??? Cái gì cơ?''
Khoan! Khoan đã...Tôi vừa rồi không nghe lầm đúng không? New nói cậu ấy muốn đổi cách xưng hô.Không phải tôi ngạc nhiên về chuyện đổi cách xưng hồ vì vừa rồi tôi cũng định đề nghị với New thay đổi cách xưng hô giữa hai bên,chỉ là tôi có chút bất ngờ khi người chủ động là New
'' P' Tay,chúng ta đừng xưng hô cậu-tôi nữa''
'' Vậy New muốn gọi như thế nào?''
Trong lòng tôi thoáng chút hồi hợp khi hỏi câu này,cũng có chút mong đợi không rõ ràng
'' Tay...Xưng tên thôi nhé! ''
New ngập ngừng nhìn tôi sau đó mới nói hết cả câu...Cậu ấy nhỏ hơn tôi thế nhưng lại muốn cùng tôi xưng tên. Thế nhưng có phải tôi nghe từ trong giọng của New mang theo chút nũng nịu không nhỉ?
'' Được chứ! Không thành vấn đề''
New đột nhiên bật cười,khóe môi cong lên...Có chăng chỉ có tôi mới thấy nó ngọt ngào như viên kẹo đường,xoa dịu trái tim đang đập liên hồi của mình
Mặc cho tôi có không chịu thì không phải cậu ấy vẫn đã xưng tên với tôi hay sao. Nhưng mà với giọng điệu của cậu ấy...tôi cũng không có ý định chối từ...
Cho dù mỗi bước tiến trong mối quan hệ này còn quá sức chậm rãi...thế nhưng hi vọng đều là những bước tiến vững chắc...
Chúng ta từ tôi- cậu...thành Tay-New...cũng sẽ có thể gọi là anh-em mà đúng không?
New! Anh không biết tại sao mình lại mong đợi cũng không rõ vì sao lại quan tâm quá nhiều đến mối quan hệ giữa chúng ta...Thế nhưng khoảnh khắc anh quay lại tìm gặp em thực hiện lời hứa của mình,trong anh dường như đã có thay đổi...từng chút...từng chút...nhỏ nhặt và mơ hồ
Có lẽ từ khoảnh khắc nhìn thấy nhau...Giữa chúng ta dường như là sự sắp đặt tuyệt vời nhất
Qua hình bóng ngược sáng...nhìn thấy em nở nụ cười ngọt ngào nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro