Chương 2: Lựa chọn nghề nghiệp
Sau khi Lam Mộc đánh xong tên ở khung ID, Chu Bác vừa lúc đăng nhập nhân vật của mình và nhìn về phía màn hình của Lam Mộc. "Ôi trời, Mộc Vũ Tranh Phong!" Căn cứ vào nguyên tắc chiếu cố nữ tân nhân, Chu Bác tính toán đi giải thích từng bước một cho Lam Mộc, kết quả vừa vặn nhìn đến tên ID mà Lam Mộc đánh vào, thiếu chút nữa bị nước miếng sặc chết. Chu Bác một bên kêu, một bên nhỏ giọng cười.
"Như thế nào, có gì không đúng sao?" Lam Mộc kỳ quái hỏi.
Chu Bác một lát sau mới ngừng cười.
"Không phải có gì không đúng, trên nguyên tắc ở chỗ này bồ đánh tên gì đều được, ha ha, nguyên lai bồ thích Tô Mộc Tranh... Nhưng mà Mộc Vũ Tranh Phong chính là tài khoản cấp Thần, tuy rằng không cùng một khu có thể đăng ký ID giống nhau, nhưng loại tài khoản của tuyển thủ chức nghiệp này là được bảo vệ. Hơn nữa khu thứ mười đã open sever vài ngày, khẳng định tên cùng loại với những tài khoản cấp Thần đã sớm bị người khác đăng ký."
Lam Mộc trầm mặc vài giây, mới nói.
"Tôi chỉ là tùy tiện gõ thôi, nhưng là, cứ có cảm giác cái tên nhân vật Mộc Vũ Tranh Phong này rất quen, còn có Tô Mộc Tranh......"
"Này này..." Chu Bác không còn lời gì để nói mà đánh gãy Lam Mộc. "Vinh Quang hot như vậy, có lẽ bồ ở đâu đó nghe qua cũng nói không chừng. Được rồi, đổi một cái ID khác đi, giống loại tên cấp Thần này cho dù có thể đăng ký được, nếu là đánh không tốt sẽ càng dễ dàng bị người ta mắng, cho nên người bình thường cũng sẽ không đăng ký kiểu tên đoạt mắt như vậy. Ngay cả một tên chơi Vinh Quang già đời như tôi, cũng sẽ điệu thấp tránh đi loại tên này."
Vừa nói, Chu Bác một bên đứng thẳng lưng, giống như chính mình thật là một tên cao thủ Vinh Quang.
Lam Mộc nhún vai, dù sao cũng nghĩ không ra là khi nào gặp qua, vì thế thò đầu về phía bên cạnh, muốn tham khảo một chút tên nhân vật của Chu Bác, kết quả trực tiếp mắt trợn trắng.
'Vực Sâu Ma Kiếm'.
Là xem quá nhiều tiểu thuyết đi...
Ai ngờ, chỉ vừa nghỉ ngơi một hồi, Chu Bác lại bắt đầu nói. "Lam Mộc, bồ cũng không cần tham khảo loại tên soái khí này. Con gái sao, tốt nhất vẫn là đặt một cái tên đáng yêu chút, như là cái gì cái gì mèo, cái gì cái gì thỏ, nếu không được thì dùng tên thật của bản thân cũng được, nói như vậy......"
Cái tên này ngày thường cũng không có ồn ào đến thế, vì sao chơi cái trò chơi liền biến thành như vậy?
Lam Mộc cảm giác đầu mình đều sắp nổ tung, tầm mắt nhanh chóng quay lại giao diện tạo nhân vật của Vinh Quang, nhanh chóng đánh ra một cái ID. Xác nhận, đăng ký.
"Thủy Mộc Lam."
Lam Mộc trực tiếp đem tên mình viết ngược lại, kết quả trên giao diện liền biểu hiện thông báo đăng ký thành công.
Sau màn mở màn bằng một đoạn clip hoạt hình hoa lệ, Thủy Mộc Lam trực tiếp xuất hiện ở thôn Tân Thủ, trên người chỉ có một bộ trang bị cơ bản nhất của hệ thống. Dưới sự giới thiệu của Chu Bác và Lý Xuân Dương, cô lên mạng tìm hướng dẫn cho người mới, làm xong tất cả nhiệm vụ tân thủ, nhanh chóng lên đến cấp 7, cũng đạt được nhiệm vụ khen thưởng của tân thủ, 340 điểm kỹ năng.
Lam Mộc nhìn thời gian, dùng đến gần ba tiếng hồ. Tuy nhiên với thành tích này, đối với một người chơi mới mà nói, đã là không tồi.
Nhưng là, nghiêm khắc một chút, dựa trên ý nghĩa Lam Mộc cũng không thể nói là một người chơi mới. Chỉ nói hồi tiểu học, cô cũng đã từng làm nhiệm vụ tân thủ một lần, chẳng qua chuyện này không có nói cho ai biết thôi.
Nhiệm vụ tân thủ làm xong, Lam Mộc dựa trên lời giới thiệu của các kỹ năng, trực tiếp chọn mấy cái kỹ năng sơ cấp mà bản thân cảm thấy không tồi, bởi vì sau khi chuyển nghề ở cấp 20 có thể một lần tẩy điểm lại đến, Lam Mộc chọn lựa kỹ năng cũng không có bao nhiêu cẩn thận.
Hiện tại lúc này, Chu Bác từ ngày Vinh Quang open sever liền giành trước đăng ký đã cấp 20, Lý Xuân Dương chơi chung với bọn họ cũng đã cấp 18, phó bản cấp thấp, nhiệm vụ cấp thấp gì đó bọn họ là không có cách nào dẫn Lam Mộc theo, chỉ chờ đến lúc cô nhanh chóng thăng cấp xong cùng nhau đi đánh phó bản.
Cứ như vậy, sau mấy ngày tan học xong liền bận rộn chơi trò chơi, Lam Mộc đã lên tới cấp 20, kế tiếp cô muốn đối mặt, cũng là một chuyện quan trọng nhất mà tất cả người chơi Vinh Quang đều phải đối mặt.
-- Chuyển nghề.
Lúc này, từ trong lúc không ngừng làm nhiệm vụ cũng như đánh các phó bản cấp thấp, Lam Mộc cũng đã quen thuộc một chút các thao tác cơ bản của Vinh Quang, đối với hai mươi bốn nghề nghiệp của Vinh Quanh cũng là có một cái hiểu biết ban đầu. Nhưng là, cô không có do do dự dự giống như những người chơi sơ cấp khác lúc chuyển nghề, từng cái nghề nghiệp đều cưỡi ngựa xem hoa một lần, mà là trực tiếp chọn một trong những nghề yêu cầu kỹ thuật cao nhất, thao tác khó nhất trong tất cả hai mươi bốn nghề nghiệp -- Thiện Xạ.
Đối với hệ xạ thủ, Lam Mộc có một loại thân thiết và hướng tới mạc danh. Đương nhiên, đây không phải bởi vì cô luôn bị Chu Bác lải nhải ở bên tai, lặp đi lặp lại nói rằng người đứng đầu Vinh Quang hiện tại Chu Trạch Khải cũng là chơi Thiện Xạ.
Bởi vì, nghề Thiện Xạ này, là ước mơ bắt đầu từ khi còn nhỏ của Lam Mộc.
Ở cảnh trong mơ, cô thường xuyên hóa thành một vị súng thần đón gió mà đứng, cặp súng bay múa, viên đạn cuồng ném, trấn áp tứ phương.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro