[TCF 2] Chương 133: Có gì đó khác lạ ở đây (5)

"Raon, đừng vào bây giờ."

- Ta hiểu rồi, Nhân loại!

Cale một mình bước vào khu vực tràn ngập làn khói đen.

"Chết tiệt!"

Tả Vệ, người cuối cùng cũng tỉnh táo lại, với tay về phía Cale trong sự kinh ngạc.

Bộp.

Tuy nhiên, bàn tay ông đã bị chặn lại khiến ông không thể ngăn thiếu gia Kim.

"!"

Lúc đó, Tả Vệ nhìn thấy một đôi mắt xuất hiện trong không trung.

Đôi mắt màu xanh đậm với con ngươi dài thẳng đứng.

"Đừng ngăn cản nhân loại của chúng ta."

Giọng nói phát ra trong trẻo và rõ ràng.

Tuy nhiên, nó lại mang đến một cảm giác lạnh lẽo không thể giải thích được. Ông chưa bao giờ nhìn thấy thứ gì có đôi mắt như vậy trên thế giới này trước đây.

Đôi mắt xanh đậm biến mất ngay lúc Tả Vệ bối rối tự hỏi mình nên làm gì.

Rào chắn trong suốt cũng biến mất lúc đó.

Đó là lý do tại sao ông có thể nhìn thấy nó.

"Ah-"

Cả khu vực chỉ còn bóng tối vì bị khói đen bao phủ...

Tại đó, xuất hiện những ánh sáng vàng hồng đang cháy rực.

Tả Vệ có thể biết rằng ánh sáng vàng hồng ấy đang bao bọc quanh thiếu gia Kim.

Hơn nữa, làn khói đen biến thành tro xám và rơi xuống đất ngay khi chạm vào ánh sáng vàng hồng.

Khu vực tối đen khiến ông liên tưởng đến sự sợ hãi và nỗi bất an đã thay đổi thành bầu trời đêm với tuyết xám.

Tả Vệ vô thức hạ cánh tay đang hướng về phía thiếu gia Kim xuống.

Bóng tối dần biến mất khi lượng tro xám trên mặt đất tăng lên. Tuy nhiên, ánh sáng vàng hồng vẫn tỏa sáng rực rỡ.

- Tả Vệ.

Tả Vệ nghe thấy truyền âm của Hắc Vệ vào lúc đó.

– Chú ý xung quanh.

Mục đích là không để ai có thể tiếp cận tòa nhà này.

Hoặc nếu ai đó vi phạm mệnh lệnh và tiếp cận khu vực này, hãy đuổi chúng đi.

Tả vệ cúi đầu trước khi nhanh chóng quay lại và quan sát xung quanh.

Thông thường, ông sẽ không thể rời đi khi nhìn về phía Thiên Ma đang ở bên trong tòa nhà kia. Tuy nhiên, hôm nay ông không lo lắng lắm.

'Có lẽ-'

Một ý nghĩ mà ông thậm chí còn không bao giờ ngờ rằng nó sẽ xảy ra khiến cho mắt, tay và chân của Tả Vệ tràn đầy sức lực.

Trong khi đó...

'Chà, đây có phải là toàn bộ Tử mana không?'

Tòa nhà lớn hơn cậu mong đợi.

Cale đang đi dọc hành lang dài với nhiều phòng ở hai bên.

Lén nhìn sang một bên.

Tất cả các căn phòng có cửa mở đều ngập trong khói đen.

– Cale, đây không phải là tử mana thông thường đâu.

Cậu nghe thấy giọng nói nghiêm túc của Bủn Xỉn.

– Tôi thực sự không biết chuyện gì đã xảy ra khi tôi bị phong ấn, nhưng... Có thứ gì đó được thêm vào tử mana này.

Ngọn lửa hủy diệt là chuyên gia giỏi nhất xung quanh Cale khi nói đến Tử mana và cách thanh lọc nó.

"Ông nghĩ cái gì đã được thêm vào nó?"

Cale hỏi Bủn Xỉn trong khi bước đi.

– Cái chết cuối cùng cũng sẽ đến với mọi người, nhưng cái chết không thể dễ dàng cướp đi khát vọng sống.

Trời quá tối để có thể nhìn thấy bất cứ thứ gì ở cuối hành lang dài này.

Cale đưa tay ra.

Một dòng điện nhỏ màu vàng hồng bay về phía trước.

Rắc, rắc.

"Ugggh-"

Cale lần này nghe thấy ai đó rên rỉ to hơn và rồi cậu nhận ra căn phòng ở cuối hành lang.

Tiếng rên rỉ phát ra từ căn phòng đó.

Căn phòng bị bao phủ trong bóng tối mà thậm chí những căn phòng khác không thể so sánh được.

Thiên Ma hẳn là đang ở trung tâm của bóng tối đó.

Bủn Xỉn tiếp tục nói khi Cale quan sát căn phòng đó.

Ông tiếp tục nói sau khi đề cập về cái chết, thứ chắc chắn sẽ đến nhưng không thể dễ dàng cướp đi ham muốn sống.

– So với cương thi, việc tạo ra cương thi sống dường như là khả năng khiến một sinh vật sống rơi vào trạng thái tương tự như cái chết.

Tôi đang đưa ra nghĩ rằng họ đã cấy tử mana vào cơ thể người đó để tạo ra luồng tử khí  tồn tại bên trong để có thể dập tắt ham muốn sống.

– Cale, tôi đã nảy ra một suy nghĩ khi nghe cậu giải thích cách về tạo ra cương thi sống.

Cale đã thông báo cho Bủn Xỉn về những điều cậu tìm hiểu được về cương thi sống ngay khi có thể liên lạc lại với Kẻ Hám Tiền.

Đó là thông tin mà cậu thu thập được từ Hoàng cung nhờ Thái Giám trưởng Wi.

'Để tạo ra một cương thi sống, cần một người sống làm vật chủ và 443 mạng sống làm vật hiến tế.'

Đó là phương pháp còn sót lại trong Cung điện Hoàng gia về cách tạo ra các cương thi sống.

'Tuy nhiên, cũng cần có một loại thuốc bí ẩn để biến con người thành một cương thi sống. Ngay cả Hoàng gia cũng không biết nhiều về loại thuốc này. Làm thế nào để tạo ra nó cũng như bản chất của nó... Tất cả những gì họ biết là nó có dạng chất lỏng màu đen.'

Cale tin rằng chất lỏng màu đen đó chính là Tử mana.

Tuy nhiên, cậu đang nghĩ rằng có thứ gì đó khác có thể đã được trộn lẫn với tử mana bên trong chất lỏng màu đen đó.

– Nếu phương pháp tạo ra cương thi sống đó là đúng... Tôi tin rằng tử mana được tạo ra bởi 443 xác chết và 'thứ gì đó' được tạo ra từ cái chết của 443 người kia.

– Mặc dù tôi không thể chắc chắn... Ví dụ như hận thù, hận thù, sợ hãi... Những cảm xúc như thế này có thể đã được truyền vào trong tử mana. Hoặc, có thể linh hồn của người chết trở thành linh hồn báo thù.

Cale cũng đã nghĩ về những lựa chọn đó.

"Tôi không biết nhiều về linh hồn, nhưng liệu cảm xúc có thể hình thành và có sức mạnh để khiến những thứ này xảy ra không?"

- Tôi không chắc. Tôi chưa từng trải qua, nhưng chẳng phải cần phải có mức độ căm ghét, hận thù, sợ hãi đến mức đó mới có thể tạo ra làn khói như thế này sao?

– Cale, tôi chắc cậu cũng đoán được. Khí Tử mana này làm còn độc hại hơn so với Tử mana thông thường.

Cale im lặng để thể hiện sự đồng tình của mình.

Cậu đã không nhận ra điều đó khi thanh tẩy Namgung Tae Wi vì nó khác với thứ này.

Tuy nhiên, có lý do khiến cậu bảo Raon đừng đi theo mình khi bước vào khu vực đầy khói đen này.

'Nó khác nhau.'

Mặc dù là khói nhưng nó dính

Hơn nữa, nó còn mang lại một cảm giác khó chịu khó giải thích.

"Bây giờ chúng ta hãy đưa ra tìm hiểu thêm."

- Ừm. Tôi nghĩ mình cũng nên quan sát thêm một chút.

Cale dừng bước.

Ở cuối hành lang...

Cale vô thức thở dài khi ở ngay ngoài cửa.

'Tất cả những thứ này đều xuất phát từ cơ thể của một người ư?'

Khu vực này dày đặc khói đen đến nỗi cậu không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì.

Đến mức Cale thậm chí còn do dự một lúc để bước một bước.

Tuy nhiên, cậu không thể dừng lại.

"Ugh."

Đó là bởi tiếng rên rỉ cứ liên tục vang lên.

Cale bước một bước vào phòng.

Cậu nghe thấy một truyền âm vào lúc đó.

– Thiên Ma đang ở trung tâm, thưa thiếu gia.

Cậu chưa bao giờ nghe thấy giọng nói này trước đây.

Tuy nhiên, chỉ có thể có một người như vậy.

Hắc Vệ.

'Có vẻ như cô ấy không ở quanh đây.'

Hầu hết mọi người không thể bước vào căn phòng đầy Tử mana này.

Đây là lý do tại sao Cale bối rối, nhưng cậu cũng không suy nghĩ nhiều về nó. Điều này không phải vấn đề miễn là cô ấy không phải là kẻ thù.

– Tôi sẽ dùng nhiều sức mạnh hơn nữa.

Ánh sáng vàng hồng xung quanh Cale càng trở nên sáng hơn.

Rắc rắc. Rắc rắc.

Dòng nước vàng hồng gầm lên dữ dội như muốn nhấn chìm xung quanh và nuốt chửng làn khói đen.

Nó mạnh đến nỗi khiến cho khu vực rung chuyển dữ dội và tạo ra một cơn gió mạnh.

Những đám tro xám bay phấp phới theo làn gió.

Cộc cộc.

Cale đang đi về phía trung tâm căn phòng mà không hề do dự.

"Hừ, hừ."

Anh cũng có thể nghe thấy tiếng thở qua những tiếng rên rỉ.

Âm thanh vô cùng tuyệt vọng, như thể người ấy đang thở ở nơi không có nhiều không khí.

- Ôi trời.

Cale nhìn thấy Thiên Ma. Bủn Xỉn thở hổn hển.

Cậu không nói nên lời trong giây lát.

Một người trông cực kỳ khác biệt với Thiên Ma, kẻ giả làm người đưa tin để nói những gì anh ta muốn nói với Cale đang ở trước mặt cậu.

'Đỉnh thật.'

Tuy nhiên, trông anh ta không hề khó coi.

Thiên Ma ngồi trong tư thế hoa sen, lưng thẳng.

Tuy nhiên, toàn thân anh run rẩy và mồ hôi ướt đẫm.

Đôi mắt nhắm nghiền, chiếc mũi thở dốc, đôi môi rên rỉ và cả hai tai...

Khói đen bốc ra từ mọi lỗ trên khuôn mặt.

Vẻ mặt cau có cho Cale biết về nỗi đau mà anh ta đang cảm thấy.

Cale mở miệng.

"Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Thiên Ma và Cale là những người duy nhất ở đây, nhưng cậu sớm nghe được câu trả lời.

– Thiên Ma luôn phóng ra làn khói đen như thế này khi chiến đấu với bản thân khác của mình.

Cale lặng lẽ lắng nghe lời truyền âm của một người phụ nữ lớn tuổi.

– Dựa trên những gì tôi đã nghe, ngài ấy đã kích thích thượng đan của mình để cố gắng giải phóng tà khí ra khỏi cơ thể.

Thượng đan là bộ não.

Sau khi nghe điều đó, Cale cảm thấy như thể mình đã hiểu tại sao làn khói đen lại bốc ra từ mặt.

"Hẳn anh ta phải chật vật lắm nếu luôn phải đối mặt với tình huống như thế này."

– Lúc đầu mọi chuyện không đến mức như vậy, thưa thiếu gia. Tuy nhiên, lượng khói đen ngày càng tăng lên và tôi không nghĩ việc kể cho ngài nhiều chi tiết hơn là phù hợp.

Cale gật đầu.

Cậu cúi xuống đối diện với Thiên Ma.

– Cale, cậu không thể thanh tẩy anh ấy ngay bây giờ sao?

Cậu đồng ý với Bủn Xỉn.

'Thượng đan là bộ não. Có thể xảy ra vấn đề nghiêm trọng nếu cố gắng thanh lọc anh ta trong khi anh ta đang cố gắng kích thích thượng đan của mình.'

Cale mở miệng.

"Chà, đây là một tình huống khó khăn."

Tình hình quá bất ổn để có thể làm bất cứ điều gì. Đó là lý do tại sao cậu hỏi.

Cậu hỏi chính chủ.

"Thiên Ma. Anh muốn tôi làm gì?"

– Thiên Ma hiện tại đang-

Cậu nghe thấy giọng nói sửng sốt của Hắc Vệ nhưng Cale lắc đầu.

"Anh ấy đang lắng nghe mọi thứ. Anh ấy cũng biết ta ở đây. Đúng không?"

Thiên Ma không nói gì. Anh chỉ rên rỉ.

Tuy nhiên, Cale có thể nói rằng Thiên Ma đã nhận ra anh ngay khi anh nhìn thấy khuôn mặt của Thiên Ma trong bóng tối.

"...Rất vui được gặp cậu......"

Cậu nghe thấy giọng nói của Thiên Ma qua những tiếng rên rỉ.

Cale lắc đầu và trả lời.

"Đây không phải là lúc để chào hỏi vô ích. Chỉ cần cho tôi biết anh cần gì."

Cale đã suy nghĩ sau khi nói điều đó.

'Sẽ ổn nếu mình nói chuyện thế này với anh ta, phải không?'

Cale đã phản ứng một cách vô thức lần trước khi Thiên Ma đột nhiên xuất hiện.

'Chà, sẽ ổn thôi vì anh ta cũng nói chuyện bất lịch sự với mình mà.'

Thiên Ma là người bắt đầu trước.

Cale chỉ gạt nó sang một bên và quan sát khuôn mặt của Thiên Ma.

"...N, như bây giờ-"

Cale ngay lập tức hỏi sau khi nghe thấy lời nhận xét duy nhất rằng Thiên Ma gần như không thể thoát ra được.

"Anh chỉ cần tôi loại bỏ làn khói đen như tôi đang làm lúc này thôi?"

"Ừ, ừm-"

Thiên Ma hầu như không nhịn được rên rỉ khi trả lời.

Anh cảm giác như đầu mình sắp nổ tung.

Khói đen đang tấn công thượng đan của anh.

Làn khói đen giống như một đầm lầy dày đặc đang cố gắng nuốt chửng anh khi anh cố gắng thoát khỏi nó.

'Nhưng nó dễ thở hơn trước.'

Điều đó đã xảy ra khi có ai đó bước vào kết giới.

Thiên Ma lúc này không thể nhìn thấy gì vì mắt anh đã nhắm lại.

Tuy nhiên, anh có thể cảm nhận được rằng ai đó đang tiếp cận anh gần hơn bao giờ hết.

'Không khí đã thay đổi.'

Bầu không khí ẩm ướt và quỷ quyệt, bầu không khí khiến anh cảm thấy ngột ngạt, đang dần rút lui, thay vào đó là một luồng không khí sảng khoái và ấm áp tràn vào.

Tiếng sét nổ lách tách xung quanh, anh có thể cảm thấy sự hung ác đến từ nó, nhưng Thiên Ma chú ý nhiều hơn đến hơi ấm trong trẻo đang dần bao quanh anh.

Chỉ điều đó thôi đã khiến anh có thể chịu đựng được thêm.

Hơn nữa, anh có thể cảm thấy cơn đau ở đầu mình đang giảm bớt.

Vậy nên Thiên Ma đã yêu cầu thiếu gia Kim việc này.

Hãy tiếp tục loại bỏ làn khói đen như cậu đang làm lúc này.

Và trong khi anh đang ở đó-

"...Tất cả."

Anh yêu cầu Cale loại bỏ tất cả những thứ đó.

Sau đó anh nghe thấy một câu trả lời.

"Vậy thì dễ rồi."

Thiên Ma lúc ấy muốn cười. Nhưng anh không thể làm được điều đó.

Thay vào đó, anh cảm thấy một sức mạnh mạnh mẽ.

Tuy nhiên, sức mạnh này không cố gắng tấn công anh.

Anh có thể cảm nhận được mọi thay đổi đang diễn ra xung quanh mình.

Khói đen, bóng tối đang dần biến mất.

Nó bắt đầu từ xung quanh anh.

Sau đó nó đi qua căn phòng này đến hành lang và đến các phòng ở hai bên hành lang.

Làn khói đen đặc được thay thế bằng một bầu không khí trong trẻo, sảng khoái và ấm áp.

Như thể anh đang ở trong lòng mẹ, người sẽ ôm anh khi anh thức dậy vào lúc bình minh và khi anh rầu rĩ.

Không khí sảng khoái của bình minh và hơi ấm khiến anh nhớ đến vòng tay của mẹ tràn ngập khu vực xung quanh Thiên Ma và trận pháp.

'Xong rồi.'

Thiên Ma hít sâu một hơi.

Cơn đau đầu đã giảm bớt.

Cuối cùng anh cũng có thể sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình.

Anh có thể bình tĩnh lại trong vài phút, và khi cơn đau đầu ở thượng đan hoàn toàn biến mất, anh đã ngăn chặn được luồng tà khí cố gắng xâm chiếm cơ thể mình.

Thiên Ma từ từ mở mắt.

"Anh có ổn không?"

Anh có thể thấy thiếu gia Kim đang nhìn anh với ánh mắt khắc kỷ.

Cale có thể thấy Thiên Ma bắt đầu mỉm cười.

Thiên Ma được cho là đã ngoài ba mươi tuổi, trông khá trẻ. Anh ta dường như đang ở độ tuổi thanh thiếu niên.

Cale nghe thấy Thiên Ma nói với một nụ cười trên khuôn mặt.

"Câu trả lời đây."

Khuôn mặt của Cale vô thức cau mày vào lúc đó. Cậu đột nhiên cảm thấy ớn lạnh.

Không còn cách nào khác ngoài việc ngừng giả làm thiếu gia Kim 'tốt'. Vẻ mặt bất an hiện rõ trên gương mặt cậu.

- Nhân loại, Ngươi ổn chứ? Ta vào đây vì tất cả khói đen đã biến mất!

Raon, con rồng con vừa bước vào, dừng lại một lúc trước khi tiếp tục nói.

- Ồ. Ở đây có một tên đang cười giống ngươi và thái tử này, nhân loại! Nhân loại, hãy cẩn thận! Anh chàng này có thể đang cố gắng lừa đảo ngươi!

'Ta biết, phải không?'

Trong lúc đó, Thiên Ma bắt đầu nói với vẻ mặt cộc cằn nhưng vẫn tươi cười.

"Thiếu gia Kim, ta đoán cuối cùng chúng ta cũng có thể trò chuyện đàng hoàng rồi."

Cale cảm thấy như cậu không muốn có cuộc trò chuyện này vì lý do nào đó.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro