Làn khói đen không ngừng tỏa ra từ cơ thể của Thiên Ma...
Bóng đen tiếp tục tràn ra đến mức mọi người không khỏi đặt câu hỏi liệu thứ này có kết thúc hay không.
Nó cũng gieo rắc nỗi sợ hãi trong lòng những người theo dõi.
Huyết Giáo.
Họ kinh ngạc và sợ hãi trước việc Huyết Giáo có thể đặt nhiều thứ khủng khiếp như vậy vào bên trong Thiên Ma, thủ lĩnh của Ma Giáo.
Tuy nhiên, những cảm xúc đó nhanh chóng lắng xuống.
Rầm-
Bầu trời lại gầm lên một lần nữa.
Cho dù bóng tối này có cố gắng nhuộm đen không gian tươi sáng này bằng màu sắc của nó đến mức nào, cho dù nó có nhắm đến việc phá vỡ kết giới một cách quyết liệt đến đâu...
Baaaaaang—!
Một tia sét rực lửa màu vàng hồng từ trên trời phóng xuống và thiêu rụi hoàn toàn bóng tối.
"Đây, đây là sức mạnh của một người?"
Trảm Thánh, một trong những lãnh đạo hàng đầu của Liên minh Võ thuật, quá tập trung vào những gì đang xảy ra trước mặt đến nỗi ông ta thậm chí không nhận ra rằng giọng nói của mình đang run rẩy.
"C, có vẻ như vậy, Trảm Thánh tiền bối."
Trưởng lão Ho Song Yi của Cái Bang lắp bắp trong khi gần như không thể trả lời.
"Đây chắc chắn là sức mạnh thực sự của thiếu gia Kim-nim-"
Lão Ho ngơ ngác nói trong khi sự chú ý của ông hoàn toàn tập trung vào tia sét rực lửa đang nuốt chửng bóng tối vô tận.
Nó thật đẹp.
Ban đầu, tiếng sét được cho là một thứ gì đó bạo lực và khó đoán.
Lửa cũng hung bạo và luôn tấn công, tham lam đốt cháy mọi thứ.
Tuy nhiên, tia sét rực lửa mà ông đang nhìn này lại vô cùng đẹp đẽ.
Mặc dù cảm thấy ớn lạnh vì bản chất hung bạo của nó...
Mặc dù sợ hãi trước lòng tham muốn nuốt chửng bóng tối vô tận này của nó...
Nó thật phi thường và thật đẹp.
"Thánh Ma-nim, mọi người đang đến gần."
Thánh Ma hơi cau mày sau khi nhận được báo cáo từ cấp dưới của mình.
"Ta tưởng ta đã nói rõ là không ai được đến gần?"
Ông đã dặn mọi người đừng đến gần nơi này đề phòng có chuyện gì xảy ra.
"Họ chủ yếu là thường dân. Người già và trẻ em."
Thánh Ma ngừng cau có và thở dài.
"Tôi hiểu rồi. Ngay cả tôi cũng không thể rời mắt khỏi nó nên tôi chắc chắn rằng những người khác cũng vậy. Tuy nhiên, đừng để họ đến gần hơn nữa."
"Vâng thưa ngài."
Cấp dưới của ông đã rời đi. Thánh Ma chế giễu với vẻ hoài nghi sau khi thấy rằng ngay cả cấp dưới trung thành của mình cũng khó có thể rời mắt khỏi tia sét rực lửa.
'Thiên Ma nói rằng thiếu gia Kim không học võ nhưng có một loại sức mạnh khác.'
Sức mạnh đó lại phi thường đến vậy...
Lửa và sấm sét.
Chúng là những sức mạnh mang trong mình bản chất tự nhiên, nhưng đó không phải là bản chất.
Tia sét màu vàng hồng này không phải là thứ tồn tại trong tự nhiên.
Sự khác biệt này cho thấy rất rõ đây là thực lực của thiếu gia Kim.
"Ah."
Một lượng lớn khói đen đột nhiên bốc lên từ cơ thể Thiên Ma.
Nó bắn ra không ngừng như thể nó là một con rồng màu đen bay lên trời.
Lượng khói đen lớn đó lao về phía kết giới.
Chỉ có một cụm từ hiện lên trong đầu ông khi nhìn vào đó.
"Cuộc chiến cuối cùng-"
Và có vẻ như cuộc chiện cuối cùng đó cũng sắp kết thúc.
Baaaaang—!
Một tiếng nổ lớn vang lên và một tia sét màu vàng hồng lại bắn xuống từ bầu trời, khiến làn khói đen hoàn toàn biến mất.
Khói đen không còn bốc ra từ cơ thể Thiên Ma nữa.
Tiếng sét vàng hồng đang lắng xuống.
Rắc, rắc.
Một luồng ánh sáng vàng hồng quấn quanh người Kim thiếu gia, dao động quanh người.
Mọi thứ bây giờ đều im lặng.
Tuy nhiên, không ai dám động đậy.
Rắc.
Rắc.
Rắc!
Tám viên đá nền đều nứt và vỡ làm đôi.
Pss-
Trận pháp bị phá vỡ và rào chắn nửa trong suốt biến mất.
"Có vẻ như chúng ta không cần đến một tấm khiên! Chúng ta chỉ cần xem như thế này một lát thôi!"
Thánh Ma nghe lời nói của đôi mắt xanh đậm và ngơ ngác gật đầu.
Ông thậm chí còn không nhận ra rằng Raon đã biến mất.
Ông chỉ ngạc nhiên khi thấy trấn pháp đã biến mất nhưng không ai bị thương.
"Thánh Ma. Hãy tỉnh táo trở lại."
Hữu Vệ bước tới và nói chuyện với ông.
"Ông biết phần quan trọng cần bắt đầu ngay bây giờ."
"Tất nhiên rồi."
Thánh Ma tỉnh táo trở lại.
'Giai đoạn đầu tiên đã kết thúc.'
Bây giờ họ sẽ bước vào giai đoạn thứ hai.
Giai đoạn này quan trọng hơn và ông cần phải tập trung.
"Ta sẽ đứng canh gác."
"Tôi cũng sẽ ngăn mọi người đến gần."
Hữu vệ và Thánh ma quyết định vai trò của mình và nhìn Cale cùng Thiên ma với ánh mắt lo lắng khi họ di chuyển để hoàn thành vai trò của mình.
Trận pháp đã bị phá vỡ nhưng Cale vẫn ngồi ở giữa bục tròn.
Cậu không hề để ý đến ánh sáng vàng hồng quấn quanh người mình.
Bàn tay cậu quấn chặt hơn quanh vật phẩm thần thánh từ Ngọn lửa Thanh tẩy.
Lò sưởi được nhuộm đỏ và đang hoạt động mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
– Cậu ổn phải không?
Cale gật đầu trước câu hỏi của Bủn Xỉn.
– Tôi cũng ổn. Vẫn còn rất nhiều.
Sự kết hợp giữa vật phẩm thần thánh và Ngọn lửa hủy diệt với bảy mươi hai phần trăm phong ấn của nó được giải phóng thật đáng kinh ngạc.
Tử Mana. Khả năng phản ứng với tử mana của chúng khá mạnh.
Vật phẩm thần thánh dường như coi tử mana như kẻ thù không đội trời chung của nó.
"Này."
Cale nói chuyện với Thiên Ma.
"Dẫn đường."
Bàn tay đang chạm vào lưng Thiên Ma... Cale nhắm mắt lại và tập trung vào cảm giác trên tay mình.
Cậu cảm thấy một luồng khí khác với luồng khí tử mana mà cậu đã cảm thấy cho đến bây giờ.
Nó không hề xa lạ.
Đó là hào quang màu đỏ sẫm mà Thiên Ma đã sử dụng trước đây.
– Ta đi đây.
Ánh sáng vàng hồng chảy xuống vai và cánh tay của Cale rồi truyền qua tay.
Sau đó nó nhập vào cơ thể của Thiên Ma.
Cale nhắm mắt lại nhưng cậu có thể nhận ra một đường thẳng.
Đường này được tạo ra bởi hào quang màu đỏ sẫm bao quanh ánh sáng vàng hồng của cậu.
'Đây có phải là kinh tuyến không?'
Đường này có phải là kinh tuyến mà luồng khí bên trong được cho là chảy qua không?
Cale tò mò một chút nhưng nhanh chóng ngừng tập trung vào nó.
'Chết tiệt.'
Khí tức của Thiên Ma đang kéo theo hào quang vàng hồng của cậu yếu hơn cậu tưởng.
Cale cuối cùng cũng nhận ra rằng tấm lưng mình đang đặt tay đã ướt đẫm. Cơ thể cậu chạm vào cũng vô cùng lạnh lẽo.
Có vẻ khá nghiêm trọng.
'Anh ta đã thúc đẩy bản thân quá nhiều.'
Thiên Ma dường như đã sử dụng nhiều sức mạnh của mình hơn dự kiến.
Điều này có lý vì cả Thiên Ma và Cale đều không ngờ rằng có nhiều tử mana như vậy trong cơ thể.
Đó cũng không phải là tử mana thông thường mà là tử mana đã được sửa đổi.
'Mình có thể tiếp tục đi được không?'
Khí tức của Thiên Ma yếu đến mức Cale phải suy nghĩ về điều đó.
Kẻ rẻ tiền lên tiếng vào lúc đó.
– Cale, thử truyền thêm sức mạnh vào vật phẩm thần thánh xem.
'Vật phẩm thần thánh?'
– Đó là Lửa Thanh Tẩy. Vì bản chất thực sự của nó là dựa trên sự thanh lọc, liệu nó có giúp tăng cường sức mạnh cho cơ thể mệt mỏi không?
'Hô.'
Nghe có vẻ hợp lý.
– Và đó là vật phẩm của một vị thần nên tôi không nghĩ nó sẽ gây hại cho đứa trẻ Thiên Ma này. Nếu có vẻ như nó sẽ có hại, cậu luôn có thể rút nó ra.
'Ồ.
Điều này nghe có vẻ hợp lý.
Thật hiếm khi nghe anh nói được những điều thông minh như vậy.'
– Ừm. Quả thực tôi có chút thông minh.
Cale ngay lập tức đưa thêm Lửa hủy diệt vào vật phẩm thần thánh.
Rắc rắc. Rắc rắc.
Vật phẩm thần thánh kêu răng rắc.
Khói bắt đầu bốc ra từ lò sưởi màu đỏ.
Đó là khói đỏ.
Làn khói từng được sử dụng để thanh lọc cương thi trong quá khứ chảy lên tay Cale và hướng về phía tay kia của cậu.
"Mm."
- Đây chính là nó!
Cale di chuyển làn khói đỏ về phía Thiên Ma.
Cuối cùng, làn khói đỏ tiến vào trong cơ thể Thiên Ma.
Cale nhắm mắt lại nhưng cậu cảm thấy như thể mình có thể nhìn thấy nó.
Cậu có thể cảm nhận được hào quang màu đỏ xuyên qua hào quang vàng hồng và thấm vào hào quang đỏ sẫm của Thiên Ma.
Vào thời điểm đó.
"!"
Cale nao núng.
- Huh?
Bủn Xỉn cũng có vẻ lo lắng.
Đường mà hào quang màu đỏ sẫm đã tạo ra...
Đường mà cậu tin là kinh tuyến đột nhiên bắt đầu tràn đầy sức mạnh.
Nói chính xác hơn, đường nét ngày càng rõ ràng và rõ ràng hơn.
- Tôi hiểu rồi!
Kẻ rẻ tiền há hốc miệng thán phục.
– Chắc chắn vẫn còn một số tử mana trong cơ thể đứa trẻ này! Cho dù hắn có ném hết ra ngoài thì cặn bã, dấu vết tồn tại trước đó vẫn còn trong huyết quản và những nơi khác trên cơ thể!
Khoảng 99,9% tử mana được giải phóng qua làn khói đen nhưng những dấu vết nhỏ vẫn còn sót lại trong cơ thể Thiên Ma.
– Đó là lý do tại sao đứa trẻ này, vốn đã yếu đuối sau khi sử dụng quá nhiều sức lực, lại không thể sử dụng sức mạnh của mình một cách đúng đắn!
– Những cặn bã còn sót lại sẽ chặn đường đi hoặc làm cho chúng nhỏ đi!
Hơn nữa, có lẽ không có nhiều khoảng trống để sức mạnh của Cale vượt qua.
– Nhưng sức mạnh thanh lọc đã đốt cháy tất cả cặn bã và chất thải đó, giúp cơ thể anh ta tràn đầy sức mạnh trở lại và hoạt động bình thường!
– Cale, tuyệt quá! Cuối cùng tôi cũng nhìn thấy một con đường!
Kẻ rẻ tiền đang hét lên đầy phấn khích trước khi đột ngột dừng lại.
- Huh?
Sau đó anh trở nên lo lắng.
- Huh? Huh? T, thế này không tốt chút nào!
Mẹ kiếp!
Cale cau có.
– Tại sao nó lại hút đi sức lực của cậu nhiều đến vậy?!
Cale không có thời gian để ý đến giọng nói lo lắng của Bủn Xỉn.
'Chuyện gì đột nhiên xảy ra vậy?!'
Cơ thể của Thiên Ma đang mãnh liệt hút vào làn khói đỏ và hào quang vàng hồng.
Không, về cơ bản là nó đã kiệt sức vào thời điểm này.
'Chết tiệt!'
Vấn đề là Cale chính là khởi đầu của cả hai sức mạnh đó.
- Tôi không ngờ có chuyện như thế này!
'Ta cũng không!'
Cale cũng không mong đợi điều này.
Cậu không ngờ thân thể Thiên Ma lại hút sức mạnh của cậu nhiều như vậy.
Tuy nhiên, cậu không thể dừng điều này.
Thân thể Thiên Ma run rẩy nhưng anh có thể cảm nhận được hơi ấm sau lưng.
Cale có thể nhìn rõ nó vì mắt câu đã nhắm lại.
Nói chính xác hơn thì cậu có thể cảm nhận được điều đó.
Cách đường kẻ nhanh chóng lan rộng khắp cơ thể Thiên Ma có nghĩa là các kinh mạch ngày càng khỏe mạnh hơn.
Cale cảm thấy như thể mình đang lao xuống một ngọn đồi với tốc độ cực cao khi ngồi trên một chiếc xe ngựa không thể điều khiển được.
Đó là sự so sánh tốt nhất về cách luồng khí đỏ sẫm của Thiên Ma dẫn luồng khí của Cale đến mọi bộ phận trên cơ thể anh ta.
Cale phải sử dụng nhiều sức mạnh hơn khi kinh tuyến càng chi tiết, nhưng...
Cậu không thể dừng lại vì cảm giác như mình đang đi đúng hướng.
'Kiểm soát tốc độ một chút!'
Cậu chỉ mong anh chàng này chậm lại một chút.
Đáng tiếc, Thiên Ma hiện tại không thể nói chuyện.
'Mình cũng không thể nói chuyện được nữa!'
Cale cũng không còn sức để nói chuyện.
Đó là bởi vì cậu cũng cần sử dụng nhiều sự tập trung và sức mạnh hơn khi nó tiếp tục.
'Chết tiệt.'
Cale dần trở nên lo lắng hơn.
Cậu nghĩ việc này đáng để thử nhưng cậu cảm thấy như thể mình sẽ ho ra rất nhiều máu sau chuyện này.
Cậu có một suy nghĩ khủng khiếp rằng một tình huống còn tồi tệ hơn cả khi cậu sử dụng một lượng sức mạnh đáng kể để thanh tẩy Namgung Tae Wi sắp xảy ra.
'Đợi đã, nếu việc thanh lọc chỉ Thiên Ma trong khi bảo vệ đan điền của hắn khó đến thế này, thì làm sao mình có thể thanh lọc các cương thi sống khác?'
Cậu sẽ phải đau đầu nhưng cậu thậm chí không thể nghĩ về điều đó.
'Mm!'
Hào quang của Cale cuối cùng cũng chạm tới hạ đan của Thiên Ma.
Nếu cậu cảm thấy nó là một đường thẳng mà cho đến thời điểm này, thì bây giờ nó giống như một hình cầu.
Tuy nhiên, bên trong quả cầu đó không hề bằng phẳng.
Khoảnh khắc cậu nhận ra rằng đây chính là cặn bã còn sót lại...
"!"
– Cale, cẩn thận!
Cơ thể của Thiên Ma hút thêm hào quang từ Cale.
Sau đó nó bắt đầu nuốt những tàn dư bên trong quả cầu.
– Xem ra đứa nhỏ Thiên Ma này cũng không ngăn cản được!
Cale cũng có thể cảm thấy điều đó.
Có cảm giác như Thiên Ma đang kiểm soát tốc độ nhiều nhất có thể.
Tuy nhiên, cơ thể anh làm điều này theo bản năng để sinh tồn.
Nguyên nhân khiến cơ thể Thiên Ma run rẩy rất có thể là do hắn đang cố gắng hết sức để kiểm soát tốc độ.
Vấn đề là ngay cả tốc độ được kiểm soát đó cũng quá nhanh.
Không, vấn đề là nó còn nhanh hơn nữa!
'Mẹ kiếp!'
Lực lượng thanh lọc hạ đan hướng lên.
Cale cảm thấy như thể cậu biết hướng hào quang đang hướng tới.
'Nó phải đến tận trái tim!'
Đó là nơi mà mana đã được sửa đổi lần đầu tiên được cấy vào và là nguồn gốc khiến người ta trở thành một cương thi sống.
Hào quang đổi hướng hướng tới kẻ thù cuối cùng của nó.
– Cale, cậu phải cẩn thận! Sẽ có vấn đề nếu cậu sử dụng quá nhiều sức mạnh của mình nhưng nếu có chuyện không ổn xảy ra, cơ thể của đứa trẻ này có thể sẽ không thể chịu được sức mạnh hào quang của bạn!
– Nếu không may, cơ thể của tên nhóc này có thể nổ tung!
– Anh ta có thể bị vỡ thành từng mảnh!
'Đừng nói những điều khủng khiếp như vậy!'
Cale muốn bịt miệng Bủn Xỉn lại. Tuy nhiên, lúc này cậu không còn sức lực hay sự tập trung để làm điều đó.
Cậu cần tập trung vào những gì đang diễn ra bên trong cơ thể Thiên Ma lúc này.
'Nó đang di chuyển.'
Hào quang cuối cùng cũng hướng về trái tim.
Khi điều đó xảy ra, ánh sáng vàng hồng và khói đỏ không ngừng bị hút vào cơ thể Thiên Ma.
Một tổ hợp hào quang to lớn thậm chí không thể so sánh với những gì hiện diện khi làn khói đen được thanh lọc trước đó đang hướng về phía trái tim.
Cale cảm thấy như thể mình có thể nhìn thấy trái tim nhuộm đen và đập một cách kỳ lạ.
Trái tim đó đập mạnh.
"Ư!"
Một tiếng rên rỉ lần đầu tiên phát ra từ miệng Thiên Ma.
– Cale, có vẻ như đây là cuộc chiến cuối cùng!
Trái tim run lên vì sợ hãi và đập mạnh để chống lại luồng khí đang đến gần, nhưng...
– Kahahaha! Hào quang này là thứ có thể khiến ngay cả Cây thế giới cũng phải bỏ chạy!
Tương tự như nhận xét điên rồ của kẻ rẻ tiền, sức mạnh này không phải là thứ sẽ thua trong cuộc đấu tranh tầm thường như vậy.
Cale chắc chắn.
'Sẽ thành công.'
Đan điền và tất cả các kinh mạch đều được thanh lọc sạch sẽ và khỏe mạnh.
Cậu cũng có thể trấn áp trái tim này và thanh lọc nó.
Thí nghiệm này đã thành công hoàn toàn.
Kết quả đã rõ ràng.
Tuy nhiên, lần đầu tiên Cale cảm thấy sợ hãi sau một thời gian dài.
'Mình sẽ ổn thôi, phải không?'
Tuy nhiên, không ai trả lời câu hỏi đó.
-.......
Bủn Xỉn im lặng và luồng khí mạnh mẽ không hề có dấu hiệu lắng nghe mối quan tâm nhỏ nhặt của chủ nhân nó.
Hào quang mạnh mẽ tràn ngập trái tim.
"Ư!"
"Ư!"
Cale và Thiên Ma... Cả hai cùng rên rỉ.
Rắc. Rắc.
Mặt đất bắt đầu nứt ra xung quang hai người ngồi ở trung tâm.
Mặt đất được làm bằng loại đá cứng nhất có thể tìm thấy ở Trung Nguyên, tuy nhiên, nó nứt ra như thể một quả trứng.
Thân thể Thiên Ma run rẩy.
Trái tim là trung tâm và cốt lõi của cơ thể.
Tử mana ở đó phản đối kịch liệt điều này. Như thể nó không muốn biến mất như thế này.
Tuy nhiên, ánh sáng vàng hồng đẩy xuống và triệt tiêu hào quang màu đen.
Làn khói đỏ không bỏ lỡ khe hở đó và tràn vào bên trong.
Nó di chuyển theo hướng hào quang màu đỏ sẫm của Thiên Ma dẫn nó đi qua và nuốt chửng khí đen.
Đối với cả Cale và Thiên Ma...
Khoảnh khắc này, mỗi phút, mỗi giây đều dài gấp mười lần.
Sau một thời gian trôi qua như thế...
"Ah."
Thiên Ma theo bản năng thở dốc, mở miệng.
"Mm!"
Anh ta nôn ra một thứ chất lỏng màu tro.
Sau khi nôn ra chất lỏng màu tro vài lần, anh từ từ mở mắt và nhìn xuống tay mình.
Kết thúc rồi.
Anh đã sống sót.
Không, thực ra-
'Mình còn trở nên khỏe mạnh hơn.'
Các kinh mạch khắp cơ thể và trái tim anh đều đập.
Một lượng nhỏ hào quang vàng hồng còn đọng lại trong trái tim anh không ngừng chuyển động quanh trái tim anh như muốn bảo vệ nó.
Thiên Ma khẩn trương nhìn về phía sau sau khi cảm nhận được hào quang màu vàng hồng đó.
"Nhân loại!"
Khoảnh khắc anh nghe thấy tiếng hét của một đứa trẻ...
Thiên Ma có thể nhìn thấy được.
Anh nhìn thấy thân hình trắng trẻo và nhợt nhạt nghiêng sang một bên.
Từ mắt, mũi, miệng và tai của người đó... Tất cả các lỗ trên khuôn mặt của cậu ta đều có máu đỏ sậm chảy ra từ đó.
Đặc biệt, cậu ấy ho ra một lượng máu lớn từ miệng đến mức thậm chí không thể thở bình thường.
"Kim Hae Il!"
Thiên Ma đưa tay về phía người đang rơi xuống.
Cơ thể anh đang nắm lấy vô cùng lạnh lẽo.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro