Không có ai dám bắt mở lời hay nói những điều vô nghĩa. Tình trạng này giúp cậu không cần lãng phí thời gian vào những trận chiến vô ích.
Cale nhớ lại có lần cậu đến Lâu đài Roan và khiến các quý tộc phải im miệng.
"Đã lâu rồi ta mới có tâm trạng như thế này."
Cậu vô thức nói ra suy nghĩ đó.
Tất nhiên, Cale không nhận thấy sắc mặt của các võ sĩ thay đổi kỳ lạ như thế nào khi cậu nói điều đó và tiếp cận Lão Ho.
"Trưởng lão."
"V, vâng thưa ngài!"
Cale thờ ơ hỏi lão Ho đang cực kỳ căng thẳng.
"Ai là người đứng đầu của Tang Gia?"
"!"
'Đến lúc rồi!'
Thân thể lão Ho trở nên vô cùng căng thẳng.
Cho dù đó là sự nổi loạn hay sự vô dụng...
Thiếu gia Kim đang hỏi Tang gia cũng như tất cả các thành viên Chính thống giáo ở Tứ Xuyên. Cậu là người có đủ khả năng để có được câu trả lời cho câu hỏi đó.
Cậu là thành viên của Hoàng gia và là người được vị Hoàng đế tàn nhẫn của họ yêu mến.
'Đáng lẽ mình phải nhận ra điều đó ngay từ đầu sau khi nhìn thấy Xưởng công Wi đi cùng ngài ấy.'
Đông Xưởng nổi tiếng còn quỷ quyệt và tàn bạo hơn cả Đội Cẩm Y vệ. Họ đang thể hiện sự kính trọng của mình với thiếu gia Kim mà không thể ngừng cúi chào cậu ấy.
Thiếu gia Kim Hae-il...
Cậu là còn có nhiều ảnh hưởng trong Hoàng gia hơn lão Ho mong đợi.
'Không thể cứu nổi rồi.'
Lão Ho quay về phía nhóm Tang gia. Trước khi ông kịp nói gì...
"Thiếu gia-nim. Tên tôi là Tang Yu, tôi là mẫu hệ của Tang gia."
Một người phụ nữ có vẻ ngoài năm mươi bước tới.
Độc Mẫu Tang Yu.
Cô ấy mặc một bộ trang phục màu xanh lá cây và làn da của cô ấy cũng hơi xanh xao.
Mái tóc đen tuyền thậm chí có lúc còn trông có vẻ xanh lục.
'Mm.'
Cale hơi nao núng khi thấy Tang Yu bước tới.
'Họ gọi cô ấy là con dao găm độc sống?'
Nền tảng võ thuật, chất độc và ám khí của Tang Gia.
Tang Yu cực kỳ thông thạo cả hai phương diện, mặc dù không ở cấp độ của Thượng Đỉnh Quỷ nhưng trên người cô cũng gần như có rất nhiều chất độc.
Mọi người tin rằng Tang Yu sẽ trở thành một chuyên gia độc dược thậm chí còn mạnh hơn cả Thượng Đỉnh Quỷ khi cô ấy đến tuổi của bà ta.
'Mm... Các võ sĩ thực sự rất hung ác.'
Thế giới này là nơi con người không thể mất cảnh giác vì có đủ loại võ thuật kỳ quặc.
'Mình có hành động hơi quá không?'
Khuôn mặt của Cale vô thức cứng đờ, nghĩ rằng có lẽ cậu đã hành động quá thoải mái khi đến Tứ Xuyên.
Cậu vô thức nhìn xung quanh.
'Lẽ ra mình nên đưa Ron đi cùng!
Nếu mang theo lão già hung ác không thể so sánh với Tang Yu hay Thượng Đỉnh Quỷ của chúng ta! Dù là thuốc độc, ám sát hay dao găm! Tôi sẽ không phải lo lắng về bất cứ điều gì!'
Cậu chợt thấy thất vọng.
'Nếu On hoặc Hong ở đây trong tình huống như vậy!'
Ít nhất họ sẽ phát hiện tốt chất độc thay cho Ron.
'...Đợi chút.'
Cậu chợt có một suy nghĩ.
'Nếu việc này suôn sẻ-'
Cậu nhìn về phía Tang gia qua vai các võ giả.
Cậu nhìn thấy biển hiệu của họ.
Gia tộc Tang Tứ Xuyên.
Đôi mắt cậu mờ đi khi nhìn vào cái tên đó.
Những người đang nín thở nhìn cậu đều nuốt nước bọt.
Điều này đặc biệt đúng với lão Ho, người hoàn toàn xanh xao.
'C, chúa ơi-'
Khi Tang mẫu chào đón, thiếu gia Kim nhìn xuống với ánh mắt thờ ơ, sau đó sắc mặt cứng đờ.
Sau đó cậu nhìn xung quanh trước khi lặng lẽ quan sát biển hiệu của Tang gia.
Bất cứ ai cũng có thể nói rằng cậu ấy đang suy nghĩ!
'Nên xóa tên Tứ Xuyên Tang gia hay để yên. Tôi chắc chắn đó là điều ngài ấy đang tranh luận!'
Tuy nhiên, Lão Ho không thể chế nhạo suy nghĩ đó.
'Thiếu gia Kim-nim có đủ sức mạnh để làm điều đó.'
Chính phủ có thể dễ dàng tiêu diệt một vài giáo phái hoặc gia tộc nếu họ muốn làm như vậy.
Tuy nhiên, cho đến nay hầu như chưa có trường hợp nào chính phủ công khai tiêu diệt một giáo phái hay gia tộc nào cả.
'Nếu họ đi sai hướng, toàn bộ thế giới Võ thuật có thể chĩa lưỡi dao của họ vào chính phủ.'
Sợ chính phủ và thấy chính phủ gặp khó khăn khác với việc chĩa lưỡi dao vào chính phủ.
Tam Hùng... Mặc dù chĩa vũ khí vào nhau, nhưng tất cả họ đều gắn kết với nhau trong thế giới Võ thuật.
Nếu họ cảm thấy chính phủ đang gây áp lực và cố gắng đàn áp thế giới Võ thuật, một cảm giác đoàn kết mờ nhạt sẽ hình thành khiến họ trốn tránh chính phủ và ẩn náu.
Đây là lý do mà chính phủ không dám gây rối với một giáo phái hay gia tộc nào.
Họ chỉ đơn giản là làm những điều để khiến họ sợ hãi.
'Nhưng tình hình bây giờ đã khác.'
Thiếu gia Kim đang lấy 'nổi loạn' làm lý do và Huyết Giáo đang đi ngược lại luật đạo đức với cương thi và cương thi sống của họ.
Hơn nữa, Hoàng gia và Tam hùng hiện đang có chung một mục tiêu tập trung vào thiếu gia Kim.
Trong tình huống như vậy, việc Hoàng gia gây áp lực và tiêu diệt một giáo phái hoặc gia tộc thuộc phe Chính thống sẽ bị phe Phi chính thống và Ma giáo coi không phải là một cuộc tấn công vào thế giới Võ thuật mà là cơ hội để tăng sức mạnh của chính họ.
'Mình cần phải ngăn điều đó xảy ra!'
Lão Ho nhìn về phía mẫu hệ Tang gia.
'Hãy phán xét đúng đắn!'
Lời cầu nguyện tuyệt vọng của ông có hiệu quả không?
Tang Yu cúi đầu.
"Chúng tôi không nhận thấy rằng Huyết Giáo đã có nguồn gốc từ Tứ Xuyên. Dù tôi còn thiếu sót nhưng với tư cách là một người thông thạo võ thuật, là một người có sức mạnh, đáng lẽ tôi phải giúp chính phủ duy trì hòa bình ở Trung Nguyên. Tuy nhiên, tôi chỉ tập trung vào việc mong chờ và không biết chuyện gì đang xảy ra ở quê hương mình. Là một công dân của Hoàng đế sinh ra và lớn lên ở Tứ Xuyên, điều này khiến tôi vô cùng đau lòng".
'Tốt!'
Lão Ho vỗ tay trong lòng.
Mẫu hệ Tang đã chọn rằng họ là những kẻ vô dụng.
Cô ấy cũng nói theo cách để đảm bảo rằng cô ấy đặt Tang Gia dưới quyền chính phủ.
'Nữa nào!'
Đây là lần đầu tiên trong đời lão Ho cổ vũ cho mẫu hệ Tang gia.
"Hơn nữa, tôi muốn xin lỗi vì sự lỡ lời của Tang gia. Tôi xin gửi lời xin lỗi sâu sắc nhất đến thiếu gia."
'Đúng vậy, quá đỉnh!'
Mẫu hệ Tang gia thừa nhận lời nói của Tang Ho là vô nghĩa và đang xin lỗi. Hơn nữa, cô không chỉ trách Tang Ho mà còn cho rằng đó là lỗi của Tang gia.
Cô ấy đang nói rằng toàn bộ Tang gia sẽ phải đối mặt với hình phạt cho hành động lỡ lời đó.
Điều này tượng trưng cho ý chí của toàn bộ Tang gia.
Lão Ho cuối cùng cũng nhận ra rằng vẻ mặt cứng đờ trên khuôn mặt của các trưởng lão Tang gia không phải vì họ sợ hãi mà vì họ sẵn sàng chấp nhận mọi hình phạt.
Hơn nữa, nguyên nhân khiến sắc mặt Tang Ho tái nhợt và run rẩy là do sức nặng của sự việc mà hắn gây ra đã đè nặng lên hắn.
'Tang Ho sẽ bị tống cổ ra ngoài.'
Mẫu hệ Tang Yu thậm chí còn lạnh lùng hơn với máu thịt của chính mình.
'Tất cả những gì còn lại bây giờ là quyết định của thiếu gia Kim-nim.'
Lão Ho nhìn về phía thiếu gia Kim.
Kim thiếu gia nãy giờ đang nhìn tấm bảng, giờ lại nhìn xuống Tang Yu.
"Ta sẽ xem mọi việc diễn ra như thế nào từ đây."
Đó là tất cả những gì thiếu gia Kim nói. Sau đó cậu ấy nhìn xung quanh.
Các thành viên của Giáo phái Nga Mi và Giáo phái Thanh Thành cúi đầu khi họ chạm mắt nhau.
Thiếu gia Kim khẽ gật đầu tỏ vẻ hài lòng. Sau đó, cậu nhìn Tang Yu, người có vẻ mặt tươi sáng hơn một chút, rồi nói.
"Ta muốn được nghỉ ngơi một chút."
"Tôi sẽ hộ tống ngài về chỗ ở ngay lập tức, thiếu gia."
Lão Ho cảm thấy nhẹ nhõm.
'Thiếu gia Kim-nim đã để mọi việc diễn ra dễ dàng hơn tôi mong đợi!'
Cậu ấy sẽ xem mọi việc diễn ra như thế nào từ đây.
Những lời đó thật đáng sợ, nhưng không phải cậu ấy đang nói rằng cậu ấy sẽ bỏ qua sai lầm này nếu họ làm tốt công việc từ giờ trở đi sao?
Chỉ thế thôi cũng đủ thấy nhẹ nhõm rồi.
Mọi người tụ tập chia ra hai bên để nhường đường cho Cale khi cậu đi theo sau Tang Yu.
"Thiếu gia Kim-nim, rất vui được làm quen với ngài."
Chưởng môn phái Thanh Thành đứng cạnh Cale và chào cậu.
"Rất vui được gặp ngài, thiếu gia-nim. Tên tôi là So Seon và tôi là Đại Trưởng lão của Giáo phái Nga Mi. Giáo chủ của chúng tôi hiện không có mặt nhưng ngày mai sẽ có mặt ở đây để giới thiệu với ngài.
Thủ lĩnh Giáo phái Nga Mi hiện không có mặt ở Tứ Xuyên, nên Đại trưởng lão So Seon đến làm người đại diện để chào đón Cale.
Tâm trạng trở nên nhẹ nhàng hơn một chút.
Lão Ho cảm thấy nhẹ nhõm khi thấy thiếu gia Kim chấp nhận lời chào của họ mà không gặp vấn đề gì.
'Ngài ấy thực sự là người thích hòa bình.'
Vào thời điểm đó.
Vừa định đi qua cánh cổng đang mở của Tang gia, thiếu gia Kim dừng bước, ngẩng đầu lên.
Sau đó cậu nhìn vào tấm biển và bình tĩnh nhận xét.
"Ta có thể cảm nhận được điều đó sau khi nhìn vào tấm biển này. Ta có thể cảm nhận được lịch sử lâu đời của Tứ Xuyên Tang Gia."
Nụ cười biến mất một chút trên khuôn mặt cậu khi cậu tiếp tục nói.
"Ta hy vọng tấm biển này có thể tiếp tục tồn tại ở đây lâu dài."
Lão Ho nuốt nước bọt.
Mặc dù những lời được nói ra đều rất hay...
Trong những lời đó-
'Hãy làm việc chăm chỉ nếu không muốn thấy tấm biển này bị phá hủy'.
Đó có lẽ là ý nghĩa đằng sau những lời đó.
Bầu không khí trở nên căng thẳng gần như ngay lập tức.
"Cảm ơn vì những lời tốt đẹp của ngài, thiếu gia-nim."
Tang Yu bình tĩnh tiếp nhận lời thiếu gia Kim, nhưng lão Ho lại cảm thấy sắc xanh trên mặt nàng như chuyển sang màu xanh lam.
Giáo chủ Thanh Thành và Đại trưởng lão của Giáo phái Nga Mi ngừng nói.
– Nhân loại, ta đói quá!
Cale lắng nghe Raon, người đang nói rằng nhóc đói, có lẽ vì nhóc ấy khá sốc trước ngôi mộ Rồng mà họ đã phát hiện ra trước đó, và bắt đầu nói.
"Có thể dùng bữa trước được không, ta khá đói?"
"Vâng, thưa thiếu gia. Tất nhiên rồi."
Cale mỉm cười hài lòng trước phản ứng nhanh chóng của Tang Yu.
Những người xung quanh cảm thấy sợ hãi sau khi nghe người tạo ra bầu không khí căng thẳng này bình tĩnh nói và bảo rằng mình đói.
Họ đã biết được rằng kế hoạch của người này vượt xa mọi thứ họ có thể tưởng tượng.
'Thế này là đủ, phải không?'
Cale cảm thấy hài lòng khi đi phía sau Tang Yu.
'Tôi đã để mọi thứ trôi qua và thậm chí còn khen ngợi biển hiệu của họ.'
Tang gia hẳn là có thiện cảm với mình phải không?
Khóe môi của Cale cong lên.
'Sau này mình sẽ cần tìm cơ hội để lấy thuốc độc từ họ.'
Tang gia được cho là có rất nhiều chất độc khác nhau nhờ lịch sử lâu đời của họ.
Các thành viên đã học độc thuật từ khi còn nhỏ, vì vậy tất cả các chất độc của họ đều được sắp xếp hợp lý từ chất độc yếu nhất đến chất độc mạnh nhất.
Cale đã có một suy nghĩ ngay khi nhớ lại sự thật đó.
'Tôi đang nghĩ xem nên mua gì làm quà lưu niệm-
Hãy đưa cho Hong một ít thuốc độc của Tang Gia!'
Cale đã chọn quà lưu niệm cho Hong.
'Vì nhóc ấy thích nếm chất độc, nhóc sẽ nếm được nhiều chất độc khác nhau và cũng sẽ mạnh hơn.'
Đó là một mũi tên trúng hai con nhạn.
Hơn nữa, chất độc ở Trung Nguyên không có ở Vương quốc Roan.
Về cơ bản, việc Hong có được những chất độc này sẽ mang lại cho cậu một vũ khí cực kỳ hữu ích.
Hong đánh nhau khá tệ so với Raon hay On.
Tất nhiên, nhóc ấy rất mạnh mẽ khi ở bên On, nhưng có lẽ vì còn nhỏ nên cậu nhóc còn thiếu sót về nhiều mặt.
'Tốt.'
Nhờ điều này mà Hong có thêm vũ khí để tự bảo vệ mình thì thật tuyệt.
'Sau này mình cũng sẽ phải lấy một ít chất độc từ Thượng Đỉnh Quỷ.'
Chất độc từ phe Phi chính thống. Chất độc từ phe Chính thống.
Kế hoạch của cậu là có cả hai.
Cả hai bên có thể sẽ nổi loạn nếu cậu yêu cầu thứ gì đó quá mạnh, vì vậy sẽ ổn miễn là cậu yêu cầu những chất độc có sức mạnh tốt mà Hong thấy hữu ích.
'Sau này mình có thể hỏi mẫu hệ một số chất độc có sức mạnh vừa phải, phải không?'
Cale mỉm cười dịu dàng và tao nhã với Tang Yu.
Trong khi cậu ấy làm điều đó, họ tranh luận xem liệu đó có phải là chất độc khiến Tang Yu trở nên xanh xao như vậy hay không.
Sau đó, khi Cale kết thúc bữa tối yên bình và đang uống trà với mẫu hệ Tang gia...
Khi chỉ có hai người họ...
"Mẫu hệ-nim."
"Vâng, thưa thiếu gia."
"Cô có thể vui lòng chia sẻ một ít độc dược cho ta được không?"
Cạch.
Tách trà trong tay Tang Yu khẽ rung lên.
"Ta chỉ cần một ít thuốc độc tử tế thôi."
Cale mỉm cười và nói một cách hòa bình như thể đó không phải là vấn đề lớn.
"Điều này có quá khó không?"
Cậu có thể thấy Tang Yu lắc đầu không chút do dự.
"Dĩ nhiên là không. Bao nhiêu, vâng, umm, chúng ta có thể chia sẻ bao nhiêu tùy thích, thiếu gia."
Sau đó cô lập tức đứng dậy.
"Thiếu gia, tôi có một số việc phải giải quyết nên tôi phải rời đi ngay bây giờ."
"Vâng thưa cô. Hôm nay ta có thể thư giãn tốt nhờ có cô."
"...Xin hãy nghỉ ngơi thật tốt, thiếu gia."
Cale không khỏi mỉm cười hài lòng sau khi thấy Tang Yu đồng ý dễ dàng hơn cậu tưởng nhiều.
Tang Yu cực kỳ nhanh chóng rời khỏi chỗ ở của thiếu gia Kim, đi về phía nơi ở của mẫu hệ.
Sau đó cô lập tức tập hợp các Trưởng lão và người đứng đầu để tổ chức một cuộc họp nội bộ.
Cô đợi họ tập trung tại nơi ở của mình và cắn môi.
"Mẹ kiếp! Cậu ta chỉ muốn một ít thuốc độc tử tế thôi à?"
Thiếu gia Kim đã ở Cảnh Tự Nhiên. Hầu hết các chất độc có lẽ đều vô dụng đối với cậu ta.
Cô không thể hiểu được chất độc mà cậu ta gọi là tử tế mạnh đến mức nào.
'Tôi biết rằng cậu ấy sẽ không để mọi chuyện trôi qua dễ dàng như vậy mà!'
Tang Yu nhắm chặt mắt lại.
Đêm đó...
Đèn phòng họp vẫn sáng trong dinh thự của mẫu hệ.
Các thủ lĩnh của Tang gia đã thức suốt đêm tranh luận sôi nổi.
Kim thiếu gia thấy loại độc nào là vừa ý?
Họ cần đưa cho cậu ta bao nhiêu trong số đó?
Khi bình minh đến...
Tang Yu nói trong khi trông như thể cô đã già đi khá nhiều sau một đêm.
"...Hãy giao số 1, 7 và 8 của Cửu Vương."
Cửu Vương được mệnh danh là bảo bối của Tang gia.
Chúng là chín chất độc khác nhau.
Những bảo vật quý giá này của gia tộc... Họ quyết định trao một phần trong số đó cho thiếu gia Kim.
* * *
"Mẫu hệ Tang gia muốn gặp tôi vào giờ ăn tối?"
"Vâng, Cale-nim."
Cale gật đầu với Choi Han và nhìn cầu thang dẫn xuống tầng hầm.
Ron đến gần cậu.
"Thiếu gia, chúng tôi đã loại bỏ tất cả các tấm ván đá và tìm thấy một hồ nước đóng băng."
Ngôi mộ làm từ Nước mắt rồng.
Câu chuyện có thật.
Cale nhìn sang bên cạnh.
"Ta đã sẵn sàng!"
Raon ưỡn cái bụng mũm mĩm của mình lên.
Cale gật đầu và mở miệng.
"Đi nào."
Sau đó cậu bước một bước lên cầu thang.
- Khịt khịt. Mùi bây giờ thậm chí còn tốt hơn!
Cậu vừa đi vừa nghe giọng nói hưng phấn của Nước Nuốt Trời.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro