Ánh trăng đang loe lói vào căn phòng , người đang ông vóc dáng cao lớn đang đè lên người phụ nữ nhỏ bé, dường như mọi thứ thật ảm đạm nhưng âm thanh lại rất nặng nề. "Đỗ Phong tên đê tiện nhà anh, cút.. aaaaa" Trong đêm truyền đến tiếng la thất thanh của Tiểu Aí, tay chân cô đang run lên vì sợ hãi ra sức phản kháng, còn Đỗ Phong hắn đang dùng đôi tay thám hiểm cả người cô. "Dơ bẩn" hắn dừng lại nhìn cô chán ghét, Tiểu Aí hoảng hốt nhìn khuôn mặt hắn, thật sự rất đáng sợ. Đôi môi đẹp đẻ đó nhếch lên thành mũi dao nhọn hoắc muốn đâm chết người. giây phút này cô mới bất giác nhận ra cô không thể ở lại đây thêm nữa. Lúc hắn sửa lại quần áo bỏ đi giọng nói thều thào vì mệt mỏi làm hắn phải dừng lại. "không, tôi sẽ đi, đây vốn dĩ là nhà anh, tôi vốn dĩ không nên ở đây". Hắn quay lại nhìn cô, cô gái nằm trên giường với bộ dạng hốc hác vì mất ngủ, tay cô đang ôm thân mình che lại phần áo bị anh xé rách lúc nảy. tóc xõa dài, đôi mắt không chút cảm xúc. Nhưng dù cô có thảm hại đáng thương như thế nào đi chăng nữa cũng không thể lay động đến hắn, tất cả hận thù dồn nén bấy lâu nay dù cô có chết cũng không thể xóa nhòa. Hắn chỉ tặng cô một ánh mắt lạnh lẽo vô tình rồi rời đi, sự im lặng của hắn chính là không muốn thấy cô nữa. Đêm đó Tiểu Aí không thể ngủ, cô nhớ lại những ngày cơ cực trước đây, cô đã phải chứng kiến mẹ bị người ta lăng mạ vì chửa hoang, vì là người ít học. từ khi mẹ gặp được bố dượng cuộc sống mẹ và cô đã tốt hơn một chút, nhưng hạnh phúc không được bao lâu th
Lúc bắt đầu, giữa hai người không có tình yêu, chỉ có tình dục, anh muốn từ trên người cô đạt được khoái cảm lớn nhất, cho dù dây dưa cũng chỉ là thân thể phù hợp. ... Cô khát vọng một cuộc sống tự do thoái mái, nhưng người đàn ông này, từ đầu đến cuối không hề buông tha cho cô, phải chăng, chỉ có sau khi anh ta chết cô mới được giải thoát hoàn toàn? Nếu đã không thể sống, vậy thì hãy cùng nhau xuống địa ngục đi. Tình yêu, trong lúc vô thức đã nảy mầm từ lâu, nhưng họ lại vô tình không nhận ra, nên chà đạp hết lần này đến lần khác, đến khi nhận ra, muốn quay đầu thì cũng đã không còn kịp nữa rồi...…
Tác giả: HuyềnEdit: BilunKHÔNG CHUYỂN VER DƯỚI MỌI HÌNH THỨC!!!Một lần du lịch giải sầu khiến cậu bị xuyên từ hiện đại về thế giới thú nhân.Đinh Tiếu trầm ổn, ở dị thế bất ngờ có một đôi thiên nhãn.Năng lực của đôi thiên nhãn này không phải nhìn ra quỷ, mà là để nhìn đồ ăn. Vô luận là bay trên trời, bơi dưới nước, hay đi trong bụi cỏ, hoa cỏ cây cối, thậm chí là hòn đá, chỉ cần nhìn một cái, cậu liền biết được nó có ăn được hay không, có độc hay không.Có rất nhiều thứ không nhớ được phải làm sao bây giờ? Bằng vào bản lĩnh xuất sắc phác họa lại, cậu ghi lại bản từ điển dị thế mĩ thực. Mà đồng hành với cậu, một đường tìm kiếm, một đường ăn sạch, tất nhiên là thú nhân bên ngoài mặt than nhưng thực chất là một thê nô đại hắc hổ.Đây là cố sự về một tiểu công một đường ôm tiểu thụ khai phá mĩ thực.Thể loại: Danmei, chủng điền, tình hữu độc chung, sinh tử.Vai chính: Khôn, TiếuNhân vật phụ: Quỳnh, Hạ, Kinh, Lục Hi, Phong...Số chương: 247Bí: Truyện chưa có ai làm nhàn rỗi sinh nông nỗi ≧❂◡❂≦Xin cảm ơn bạn @bakhiangamgiam (Dạ Cảnh Nghiên) đã tạo cho cái bìa truyện nhé ('ε` )♡FOLLOW ĐỂ CẬP NHẬT CHƯƠNG MỚI NHẤT NHÉ 😊…
Rốt cuộc là ai cắn tôiTên QT: Đáo để thị thùy giảo liễu ngãMẹ đẻ: Tiêu Đường Đông Qua Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, Ảo tưởng không gian, Bắn súng thể thao, Ngọt sủng, Vườn trường, ABO, Chủ thụ, 1x1, HENguồn: Tấn GiangRaw + QT: khotangdammyfanfic (có tham khảo Wikidich)Edit: Nhật NhậtGiới thiệu:Yêu một người là tâm linh tương ứng, không phải do giới tính quyết định....ABO chỉ là một loại giới tính. Quyết định một người có mạnh mẽ hay không là ở nội tâm người đó.Nếu như tôi là Alpha, có lẽ sẽ bay cao vạn dặm.Còn nếu là Omega, cũng không trở ngại tôi vui vẻ, tài năng xuất chúng.-- An LanGỡ mìn của tác giả:1. Thụ ban đầu hơi có khuynh hướng vạn nhân mê, mọi việc đều có nguyên nhân, sau khi xác định tình cảm thì chỉ có công, song khiết.2. Ngay từ đầu công đã có hứng thú với thụ, không phải yêu từ cái nhìn đầu tiên, theo tiến triển sẽ biết tại sao thụ hấp dẫn công.3. Có cẩu huyết, văn viết vì vui vẻ, ai theo đuổi hành văn cao siêu mời rẽ phải, đừng ảnh hưởng tâm trạng của người đọc khác.4. Không biết có lôi gì hay không. Mời mọi người tự nhận xét._____Editor nhắc nhở:1. Edit khi chưa đọc một chương nào nên không biết truyện hay dở.2. Vì nhiều chỗ không chắc lắm nên sẽ vừa làm vừa sửa. Khuyến nghị nên đọc sau 3 đến 4 chương để đảm bảo tình tiết.3. Bản edit là đầu tay, không dám cam kết về chất lượng, hoan nghênh mọi người góp ý._________31/08/2020 - 24/12/2020Truyện có các chương không được đăng tải, vui lòng đọc kỹ thần giới thiệu ở trang chủ.…
"Bé ơi," Kim Taehyung cầm cái quần trên tay, nhíu mày nhìn đứa bé đang chạy ngược chạy xuôi khắp phòng."Dạ, bé ở đây mà," Jeon JungKook bộ dáng nghịch ngợm cười xoà để lộ mấy chiếc răng bé xíu."Mặc quần.""Bé, bé không mặc quần có được không hả chú?" em bĩu môi, chạy lại chỗ gã, tay nhỏ níu lấy vạt áo sơ mi của Kim Taehyung, ngước gương mặt trắng hồng nhìn lên.Kim Taehyung thật hết cách với nhóc con này, gã ngồi xuống. Bàn tay to lớn bao phủ lên mu bàn tay bé xíu của em, để em nắm lấy ngón trỏ của mình:"Không được, mông nhỏ sẽ bị lạnh."Jeon JungKook đột nhiên hướng người tới hôn cái chụt lên má Kim Taehyung, cười tủm tỉm:"Bé, bé hôn chú một cái rồi, chú đừng bắt bé mặc quần có được không?""Không, phải mặc," gã bất giác cười theo đứa trẻ ngây ngô trước mặt. "Thôi mà, chú.""Bây giờ còn biết nhõng nhẽo cơ đấy, phải ngoan biết không?" Taehyung nhéo nhéo bên má bé con, mặc quần vào cho em. "Hừ, bé quyết định rồi, bé sẽ không thèm chơi với chú nữa đâu!!!"Begin: 18/2/2021. ✨Finish: 11/4/2021. ✨…
Tác giả: Chu Ngọc Biên tập: Lãnh Vân & MDH Thể loại: Cổ đại http://macdichhoi.wordpress.com/ Độ dài: 174 chươngTình trạng bản gốc: hoànTình trạng bản edit: hoànNotes: Thật ra bộ này cũng khá nhiều nhà đăng rồi, nhưng toàn gộp mấy chục chương vào với nhau, đọc như vậy đôi khi sẽ rất bất tiện nên mình quyết định đăng lại, tách riêng từng chương để các bạn đọc dễ hơn. :)…
" hai chúng ta thật sự là định mệnh của nhau em nhỉ? "" anh tìm em ở khắp mọi nơi vẫn không tìm được, thế rồi khi anh dần bỏ cuộc thì nơi chúng ta gặp nhau lại là nhà của anh "Fic này là fic nối tiếp fic đầu tiên của tui, nếu mọi người không hiểu có thể tìm lại fic đầu mà đọc nhéĐỪNG MANG CON MÌNH RỜI XA MẸ ( cảm ơn )…