03 - Trường Hợp Khan Hiếm Thực Phẩm

         Cập nhật: 24-8-2023
              

Biểu cảm lúc này của Zaza là đang tập trung ánh nhìn về Beretta một cách say đắm... À không là tập trung nhìn bộ giáp của Beretta.

Điều mà anh cực kì sợ hãi là những tên MG, đấy cũng là điều tự nhiên đối với Zaza. Nhưng cả ba đã bị Beretta đánh bại ngay lập tức.

( Đây!!! Những điều mà tôi đang thấy là dối trá phải không!? Thật không thể tin được...)

Nhưng thực tể trước mắt đã chứng minh điều này, Anh trở nên thật ngu ngốc một cách khó hiểu.

Bỗng một giọng nói vang lên từ sau Zaza.

「Quar ha ha ha. Ramiris, chúng ta đã tìm được một người sống! Đây đúng là một thế giới không tầm thường nhưng nếu chịu khó tìm hiểu, chắc chắn sẽ có những dạng sống thông minh khác. 」

「Hmmm, sensei của tôi, điều này thật tốt. Nhưng với không khí ở đây có vẻ như nó làm tổn thương tôi. Nó rất đau... 」

Zaza bất ngờ quay lại. Những gì Anh thấy đó là một người có làn da nâu cùng một cô gái với vẻ đẹp nhỏ nhắn có mái tóc vàng.

Và đó là một người đàng ông, anh ta đang đứng rất tự nhiên trong môi trường này mà không thấy một trang bị bảo hộ nào trên thân thể.

Không cần phải nói, đó là Veldora.

「Ồ! Hai người là... Và trong môi trường có bức xạ cao thế này... Làm sao mà!? 」

Anh hét lên một cách mất tự chủ, nhưng anh ấy không có lỗi ở việc này.

Sự xuất hiện của Veldora là quá điên rồ.

Không, ở điểm đầu tiên mà ta tiếp đất... Thì thế giới này đã đầy huy hiểm.

Oxi trở nên quý hiếm, bầu không khí thì chứa đầy độc tố. Lý do mà kẻ thù sử dụng hạt nhân một cách dễ dàng mà không lo lắng về sự hủy hoại môi trường là vì môi trường đã bị ô nhiễm quá nhiều đến mức họ không thể giúp đỡ được nó.

Thế giới này sẽ nhanh chóng rơi vào sự hủy diệt.

Một số người đã đứng lên và tập hợp lại, hình thành tổ chức kháng chiến, là tổ chức mà Zaza thuộc về, tên của nó là " Light of Dawn ".

「 Quar ha ha hha. Bộ trang phục này đẹp lắm phải không, nó được thiết kế bởi một Anh chàng đến Templen chơi và được chính tay Suna may nó. Còn cậu thì sao? 」

「Quần áo không phải điều quan trọng lúc này! Sự phát tán bức xạ dày đặc ở đây mới là một điều quan trọng và tôi đang cảm thấy rất rất là khó chịu!!!! 」Ramissi hét lên.

Cuối cùng Zaza đã nhận thấy sự khác biệt gần Veldora.
Ở trên vai Veldora, có một giọng nói đang thang vãn về sự khó chịu - Anh nhìn Ramiris có vẻ như đang cười khúc khích trái ngược với những lời thang vãn đó.

「Không, tôi đúng là đang cảm thấy khó chịu rất rất khó chịu! Và bạn vẫn ổn chứ,phải không....? Trước hết cái chuyện nhỏ cậu vừa nói là chuyện gì vậy!?.」Ramiris ồn ào như bỏ qua điều đó.

「Uhm! Để tôi nhớ một chút, bức xạ là một loại phóng xạ năng lượng có hại cho cơ thể con người. Như Rimuru đã nói! Nó vẫn rất nguy hiểm nếu như nhiễm một lượng nhỏ. Còn về bức xạ ánh sáng mặt trời thì nó vẫn hoàn toàn ổn ngay từ đầu... 」

「Đợi ...đợi đã nào, một thực thể tinh linh như chủ nhân sẽ ổn nếu dạo quanh bầu khí quyển, nhưng có vẻ bức xạ vẫn ảnh hưởng đến một nàng tiên yếu đuối!.... Tôi xin lỗi!!!」Beretta.

「Uhm,đừng nói cô ấy như thế. Ta không thể giúp kháng bức xạ nhưng ta vẫn có thể tạo một kết giới, nó sẽ vô hiệu hoá bức xạ và một số thứ khác...」

Veldora bắt đầu củng cố lại kết giới trong khi đưa ra những lý do để khiếu nại Ramiris. Một nàng tiên bị tổn hại bởi bức xạ? Cậu có nhìu câu hỏi khác, nhưng cậu đã quyết định ngừng đùng đẩy trách nhiệm lại.
Sau khi kết giới hoàn thiện Ramiris cuối cùng đã được nghĩ ngơi. Nếu thật sự kết giới bị hư hại ta có thể nhận biết bằng mắt thường. Và khi nhìn vào kết giới trông không giống vậy,  có lẽ Ramiris chỉ đag ảo giác về các cơn đau do cô ấy đag không thoải mái với môi trường ở đây.

「Này sư phụ! Nếu sư phụ có thể tạo kết giới này tại sao lại không dùng nó ngay lúc đầu hả! Đây gọi là bảo vệ, LÀ BẢO VỆ HẢ!? 」

「Được rồi được rồi, đồ cố chấp. Lần tới tôi sẽ chú ý hơn,được chưa! -,-」

「THẬT KHÔNG? ĐƯỢC KHÔNG! ĐÚNG THẾ KHÔNG!? ㄟ(≧◇≦)ㄏ」

Trận chiến giữ Veldora và Ramiris lại tiếp tục, khiến Zaza choáng váng. Cuối cùng mọi chuyện được giải quyết bằng cách Veldora đầu hàng.
Trong khi đó Zaza bị nghẹn lời trong sự ngạc nhiên và không thể nói gì. Nói cho dễ hiểu là ý thức của Zaza đã không theo kịp được cuộc trò chuyện này.

Trong thời gian đó Beretta nói về việc của những con chó máy đó.

「Tôi đã định bắt một con,nhưng lại vô tình phá hủy nó. Điều này thật khó xử. Lúc đầu tôi đã dùng kiểm tra ma thuật nhưng không thể kích hoạt. Có vẻ nơi này không thể sử dụng ma thuật, các chiến thuật cần phải xem xét lại, vì rất khó để quản lý
..」
Sau khi kiểm tra vài cái xác của MG đã bị phá hủy, Beretta đứng dậy. Nghe lời nhận xét từ Beretta 2 người kia bắt đầu ngưng nói.

Đồng thời Zaza nhận ra đây không phải là mơ, cô xem xét lại suy nghĩ và nói.

「Ồ, tôi không biết nhiều lắm nhưng cảm ơn vì đã giúp đỡ tôi. Tôi muốn ta rúc về nơi an toàn và hy vọng mọi người đi cùng với tôi. Có nhìu chuyện tôi muốn nghe...」

「Chà!  Có những cá thể thông minh khác sống cùng bạn? Là con người?...」Ramiris

「Đúng thế. Giờ ta cần đi đường vòng để tránh theo dõi, tôi còn có những cộng sự khác.」

Nghe vậy Vel và Ramiris nhìn cô ta.

Xem ra nếu có một quần thể người như Zaza thì sẽ có những nền văn hóa của thế giới này. Hai người quyết định theo Zaza. Beretta nhìn họ và chỉ làm theo chứ không đặc câu hỏi.

---------

"Vâng tôi có một số chuyện cần báo cáo,  trước hết tôi cần chỉ dẫn. "
Thay mặt Veldora trả lời cuộc trò chuyện qua bộ đàm Zaza nói. Ngay cả khi là Zaza thì cô vẫn không thể tin tưởng hoàn toàn vào ba người này.
Tuy nhiên nếu chỉ với mục tiêu là tìm ra căn cứ của cô thì việc hy sinh cả 3 con MG vẫn là quá lớn...

(Thật sự không đáng khi hủy hoại 3 MG chỉ để giết một căn cứ nhỏ bé) Zaza thầm nghĩ.
Khi bình tĩnh Zaza đưa ra kết luận đó. Do đó, zaza hướng dẫn cho 3 người đến nơi ẩn náo của cô. Một chi nhánh của Ánh Sáng Vinh Quang.
             ____________________

Trên đường đi bọn họ đã hoàn thành việc giới thiệu bản thân. Zaza đảo mắt nhìn Veldora vs ánh nhìn mờ ám khi nghe Anh ta nói Anh đến từ thế giới khác. Và cô không muốn nghe thêm về những điều như thế.
(Có lẽ họ muốn trốn tránh vì họ đag sỡ hữu những vũ khí hiệu suất cao như thế!)  Zaza thầm nghĩ vậy.
Nhìn vào thái độ Ber có thể thấy Anh ta nghe theo Veldora. Bên cạnh đó có một Android nhỏ mini, nhưng thực sự chưa thể chắc chắn.
Từ quan điểm của cô Ramiris dường như là một tinh thể có hiệu suất cao đáng kinh ngạc. Chiều dài 30cm và ngồi trên vai Veldora <chắc tính cả tóc>

「 Này hình như cô ấy mới nhìn tôi phải không? Tôi sợ tôi sẽ không thể giúp được gì vì tôi quá dễ thương. Nhưng xin lỗi tôi không phải là một người phụ nữ nhẹ dạ!!! 」<mắm đag ảo tưởng>
Ramiris đã mắc sai lầm lớn trong khi cười cao.

Zaza chuyển hướng「Làm thế nào mà...? Những người ở thế giới khác lại trông như  Ichikoro[イチコロ]! Thật quyến rũ và hấp dẫn...」<Ichikoro tên người mẫu-,->

Veldora cảm thấy tự hào về điều này.

(Nếu vậy noa là gì? Cyborg chúng tôi chưa bao giờ nghe về nó, là một loại robot? Không, chuyển động trơn tru đó là Android, nhưng có vẻ cô ta có cảm giác đau ở lúc trước... Với cả loại kích thước đó, tôi chưa bao giờ nghe về một trí thông minh nhân tạo với những phản ứng cao như thế,  liệu đây có phải là một kĩ thuật ghép não chuyển đổi bộ nhớ...!?)

Zaza nhìn vào những tình huống như vậy và kết luận rằng Ramiris khong phải là trí tuệ nhân tạo về mọi mặt. Suy nghĩ và trả lời nhanh chóng như con người, nó không thể được coi là một chương trình máy tính tinh vi.

Không vẫn có thể nếu là bộ máy nhân tạo ở tàu chiến Imperial. Nhưng thật khó xảy ra vì Ramiris có kích cỡ như thế.

( Đầu của tôi sẽ ổn thôi.... Không thực tế là như vậy, hoặc là... Chờ đã!!!! ) bỗng Zaza nghĩ ra một cái gì đó... ( Nếu bộ não được lưu trữ, cấy ghép với công nghệ không gian như tin đồn...)
Người tên Ramiris là một người được cấy ghép não bộ theo một cách như thế Zaza nghĩ vậy...

Nếu bạn nghĩ thế thì câu hỏi sẽ được giải quyết theo nhìu cách.

(Nếu là vậy thì có lẽ Ramiris là trưởng nhóm, là người hộ tống vào bảo vệ Cyborg Veldora và Beretta, cô ta là một vũ khí chiến đấu tinh vi.)
Với lượng thông tin ít ỏi Zaza nghĩ vậy. Tất nhiên điều đó là việc tân bốc quá mức con mắm à không nàng tiên mini và hoàn toàn dẫn đến kết luận sai.

Veldora đã không nói dối ngay từ đầu. Tuy nhiên chỉ với sức mạnh khoa học ở thế giới này. Vẫn không thể xác nhận được sự tồn tại của thế giới khác.

Ngay từ đầu Zaza nghĩ họ là những kẻ chạy trốn từ viện nghiên cứu nào đó. Kết quả là nó dẫn đến một kết luận thái hoá. Nhưng bạn vẫn hoàn toàn ổn nếu nghĩ như thế.

Tóm lại, Ramiris đã có thể trạng tốt và Veldora chuẩn bị đi.

         ________________________

「Từ lúc gặp được những con MG,nhóm Anh ấy đã giúp tôi. Đó là lý do tôi dẫn ba người họ đến đây...」Zaza giải thích tình hình cho Shama một giám đốc điều hành có mức độ ảnh hưởng TB trong tổ chức. Là một người phụ nữ 50 tuổi có vẻ ngoài diệu dàng. Sau lưng Shama là một người khác, một người đàg ông 30 tuổi trong nét mặt đang lo lắng. Đó là Getian.

Cả hai bọn họ đều là người thường. Zaza với vẻ ngoài 20 tuổi nhưng thật sự già hơn rất nhìu. Nhưng vì cô là lực lượng lao động còn Shama thuộc về vị trí quản lý nên vẫn có quyền lực tốt hơn.
Nơi này là một trong những chi nhánh của Ánh sáng quan vinh Zaza đã được hướng dẫn để đến đây. Nơi này không quá xa trụ sở của Zaza ẩn mình dưới lòng đất.

Cô đã được chỉ dẫn rất quanh co, như đi xuyên qua một mê cung, cũng bởi bì họ cảnh giác với Veldora. Mặc dù Zaza đã giải thích chi tiết qua bức điện tín, nhưng vẫn sẽ khó tin trừ khi bạn chứng kiến tận mắt.
Getina đã nhấn mạnh ý kiến rằng, đây có thể là một cái bẩy của đế quốc. Việc hy sinh 3 MG nằm trong kết hoạch đó.
Tuy Zaza tin tưởng ba người họ song với tư cách là một cấp trên họ vẫn không thể tin tưởng họ 100%.
Đó là lý do tại sao 3 người Veldora đang trong tư thế mặt đối mặt với 3 bọn họ trên một chiếc ghế gỗ Beretta đang đứng sau và Ramiris đang ngồi trên vai Veldora.

「 Vâng, Jeddas đã có chút thất vọng nhưng thậy may vì Zaza đã trở lại. Cảm ơn 3 bạn,cảm ơn rất nhiều vì đã giúp đỡ đồng nghiệp của chúng tôi.」
Nghe câu chuyện của Zaza, Shama cuối đầu thật sâu cảm ơn ba bọn họ còn Getian thì không nói gì, chỉ im lặng xem xét Veldora.

「Quar hahahahahha, không vấn đề gì lớn cả, vậy Shama có nhìu người sống ở đây không!?...」

「Vâng có khoảng 1 000 người... và một tỉ lệ nhỏ những chiến binh.」

Có thể Shama đag nói dối. Bởi vì ý định của Veldora về câu hỏi này không rõ lắm. Về phần Getina cx nheo mắt nhìn Veldora về câu hỏi này.
(Hmmm,  sau tất cả vẫn rất huy hiểm nếu tiết lộ quá nhìu thông tin...
Getina nghĩ vậy. Nhưng...

「Ở đây có 1000 người! Vẫn không quá nhỏ,nó là một ngôi làng? Với quy mô thế này,có vẻ như sẽ không có thức ăn hoặc văn hoá mà chúng ta quan tâm.」

「Sensei,chúng ta đã bỏ qua một điệu rằng nơi đây đag có chiến tranh, vì thế sẽ khó để có thể bồi dưỡng nền văn hoá và ẩm thực trong tình trạng thế này.」

「Có thể nó không chính xác... Nhưng tốt nhất chúng ta hãy quan sát một thời gian.」

「Đúng vậy,đã có một khoản thời gian dài con người đã phát triển, trước khi mọi thứ trở thành tồi tệ thế này...」
Shama trả lời hai người họ. Còn Getina không thể che giấu đi sự bối rối của mình.

Cuộc trò chuyện của Veldora khác vs mong đợi của Getina.

Mục đích của họ chỉ là khám phá những điều mới lạ., vì thế họ không quan tâm đến lực lượng của thế giới này. Điều đó là tự nhiên.

Bởi vì trong chiến tranh dai dẳng, ai còn tâm hơi để đi xem xét về mặt văn hoá này.

「Rất tiếc là đúng thế. Tôi vẫn rất cảm ơn các bạn. Tôi không thể chuẩn bị một bữa tiệc lớn hơn, nhưng tôi đã chuẩn bị một bữa ăn ấm áp cho mọi người, tôi sẽ đem ra ngay bây giờ.」Zaza đã mở lời một cách tinh tế và đầy rạng rỡ để thoát khỏi tình huốn căn thẳng thế này. Mặc dù là căn cứ nhỏ, nhưng vẫn có kho để lưu trữ lương thực trong ít tuần.

Thực phẩm là thứ rất có giá trị trong thời điểm này, nhưng nó có một điều lệ về khẩu phần, và được giám sát bởi quân đội hoàng phẩm.
Từ một kho lưu trữ có giá trị như thế, Zaza đã cố gắng phục vụ thức ăn cho 3 người, đó à dấu hiệu từ lòng biết ơn của Zaza. Anh đã chuẩn bị thức ăn và sắp xếp cẩn thận trước Veldora.

Tuy nhiên:「Cyborg không cần ăn,nhưng nếu nó ngon,Ramiris xin mời thưởng thức.」

「Ồ !vâng,thật tệ...」

「Chà không phải điều này khá tuyệt vời với Ramiris sao?」

Tuy ko cần ăn và không có ý muốn ăn, nhưng Beretta vẫn đưa nó cho Ramiris. Thứ đã đc chuẩn bị trước mặt anh.
Veldora khá ghen tỵ về hành động đó, nhưng lại xảy ra vấn đề sau đó...
「Vậy, Itadakimasu!... Cái gì đây??? Trông như đất sét và không có vị gì cả! Là nước bùn!?」

「Tôi không thích nó. Đây là thuốc gì? 」

「Này chờ chút! Và đây là các người đag quấy rối đúng không?」

「Vâg chúng tôi đã rất hào phóng,  và rất xin lỗi về sự tiếp đãi này. <(`^´)>」

Những thứ trong bữa ăn này có chất lượng thấp đến mức Veldora không thể hiểu được.
Nó không phải chất độc.
Về giá trị dinh dưỡng nó rất cân bằng thậm chí rất tốt.
Tuy nhiên đây có vẻ không giống phần thưởng lớn.

Khi Veldora và Ramiris ăn thức ăn, nó thật kinh khủng.
Nó không ngon, thậm chí rất tệ, nó đem lại một sự phẫn nộ bên trong họ.
Zaza đã lo lắng về điều này.

「Nước và thành phần dinh dưỡng trong đây rất có ích cho năng lượng, có thể thấy thứ này là rất xa hoa ở đây rồi.」

Zaza đã rất ngạc nhiên và cảm kích từ tận đáy lòng về lời nói của Veldora.

Với nguồn lực khan hiếm ở hiện tại, một bữa ăn là rất đắc đỏ. Mục đích tấn công đế chế cũng là vì chiếm lấy những nhà máy sản xuất thực phẩm

Bởi vì tình huống như vậy, hương vị chỉ là thứ yếu.

 Tôi đã rất may mắn có thể lấp đầy dạ dày của mình chỉ để sống.

  Với Zaza là một "Nhân Thiết", cô chỉ cần một cốc nước và một viên năng lượng để có thể hoạt động cả ngày


 Tuy nhiên, phần lớn cư dân không thể có được điều đó, và bộ ba món “nước, thuốc tăng lượng và thức ăn đặc” là thứ tối thiểu cần thiết để sinh hoạt.

Trong thành phần nhân tạo ở cả 3 loại thực phẩm trên có các chất tăng cường nuôi cấy tế bào con người

 Trừ khi phần lớn cơ thể được cơ giới hóa như Zaza, nếu không thì việc tiêu thụ nguồn thực phẩm quý giá trên là cần thiết.

Quá lời kể của Zaza, Veldora và những người khác không còn cách nào khác ngoài nhận ra rằng đó không phải là một trò đùa hay một sự thiếu tôn trọng.

“Ramiris, có lẽ đối với những người này, đây là một bữa ăn thực sự quý giá…”

“Tôi thật ngạc nhiên, thưa chủ nhân…  Bọn họ không nói dối đấy chứ?”


 Veldora và Ramiris nhìn nhau ngạc nhiên.

 Sau đó Sharma bình tĩnh mở miệng.


"Bình tĩnh, Zaza. Có vẻ như nó không phù hợp với sở thích của những vị khách. Tuy nhiên, đây là điều tốt nhất chúng ta có thể làm. Và... Xin lỗi, nhưng không phiền nếu tôi hỏi bạn một câu. Có thể chứ?"Nhẹ nhàng nhưng cảnh giác. Bà nhìn thẳng vào Veldora và những người khác, Sharma nói.


"Hmm. Bà có thể hỏi tôi bất cứ điều gì."

Nghe câu trả lời của Veldora, Sharma hỏi.

"Vậy có một điều. Xin lỗi, nhưng bạn chỉ cho viên thuốc này vào miệng, và bạn không biết cách ăn nó phải không? Tôi nghĩ điều đó thật thô lỗ, nhưng hãy trả lời tôi được không?"

 Và.

 Zaza và Lindow ngạc nhiên trước câu hỏi này hơn Veldora và Ramiris.

"Sharma, bà đang nghĩ gì vậy?"

“Không, không, họ không có cơ quan như chúng ta. Dù sao đi nữa với Cyborg , thông thường... nghĩ lại thì, các bạn ăn những nguyên liệu đó như con người bình thường... Ơ, thật sao...? ”

 Veldora và những người khác không hiểu ý nghĩa câu hỏi của Sharma.

"Ăn như thế nào? Bạn đang nói về cái gì vậy?"

"Bình thường thì cho viên thuốc ấy vào miệng chẵn phải vô ích sao?"

Tôi chỉ bối rối khi thấy cách ăn ấy

Sau đó Sharma trình diễn cách ăn nó.

Ta có thể nuốt viên thuốc nhưng ban đầu chúng được dùng để trộn với thức ăn đặc và ăn.

 Khi các viên thuốc được nhào thành các thành phần rắn như đất sét, các viên thuốc sẽ hòa tan và thêm hương vị.

"Đây là loại viên có chất lượng cao nhất, nó gồm 5 vị khác nhau, mỗi lần bạn xé nó thế này thì vị sẽ thay đổi."


Trong khi giải thích Sharma đã thực sự chứng minh và bắt đầu ăn nó.

 Ái chà!Veldora và Ramiri trong khi ngưỡng mộ điều đó, họ cũng cố gắng bắt chước

 

Vì Veldora đã nuốt những viên thuốc nên họ quyết định trộn những viên thuốc của Ramiris với các thành phần rắn của Veldora và nếm thử chúng với nhau.

 kết quả.

"Ồ? Các bạn có thể làm được điều đó một cách bất ngờ."

"Hoho, nó khá thú vị. Đây có phải là ảo giác về vị giác bằng cách truyền thông tin sai lệch trên lưỡi không? Nghiên cứu về nó đây sẽ là một sản phẩm có lẽ sẽ rất thú vị."

 Và tôi rất hào hứng với những nguyên liệu lần đầu được trải nghiệm.

"Tôi rất vui vì bạn đã hài lòng."

“Ừm.

 Sự quan tâm của Veldora không bao giờ kết thúc.

 Tôi nghĩ rằng ngay cả nước bùn cũng sẽ dễ uống hơn nếu pha với thứ này.

 Nhưng câu trả lời cho câu hỏi đó thật đáng thất vọng.

"Viên thuốc này khó hòa tan trong nước."

“À. Nếu vừa rồi bạn nhai trực tiếp và nếm thử thì bạn sẽ biết nó là gì. Các Cyborg thường nuốt nó với nước. Đó là một cách để mất đi vị giác, nhưng đó chỉ là vì cô đơn mà thôi.”

Sharma không nói về điều đó và Zaza lịch sự giải thích.

Dù Cyborg đã thay đổi các bộ phận máy móc nhưng vị giác thì vẫn còn.


 Tùy mỗi người mà có người cắt bỏ một chức năng vị giác vì thấy không cần thiết, nhưng Zaza thì khác.

 Zaza lấy ra một quả trứng có hương vị, một món đồ xa xỉ - một món đồ xa xỉ khá có giá trị - và giơ nó lên.


"Nó phát ra tần số thấp kích thích lưỡi. Khi lưỡi cảm nhận được nó, nó sẽ phát ra một tín hiệu điện cụ thể và truyền đến não. Nó không thể thỏa mãn cơn đói, nhưng nó là thứ giúp tôi không mất đi nhân tính. Đó là điều bắt buộc- có vật phẩm kèm theo để làm cho nó hoạt động."


 Lời giải thích của Zaza khiến Veldora và Ramiris tỏa sáng thích thú.


"Sư phụ sư phụ!"

“Đừng hoảng sợ, Ramiris.


 Veldora và Ramiris rất phấn khích.

 Beretta bình tĩnh đứng lặng lẽ đằng sau hai người.

 Nhìn ba người họ, Sharma chìm trong suy nghĩ.


(--Những người đó không hiểu. Họ thực sự không biết sao? Nhưng dù họ có nói dối thì mục đích của họ là gì? Mình không hiểu chút nào.)


 Trong năm mươi năm cuộc đời của Sharma, Bà chưa bao giờ ăn bất cứ thứ gì khác ngoài bữa ăn này.

 Đó là một chế độ ăn kiêng đa năng có sự cân bằng dinh dưỡng hoàn hảo, không gây béo phì cũng như không giảm béo và ít có nguy cơ mắc bệnh.

 Đó là lý do tại sao tôi đột nhiên muốn làm theo lời họ, bởi vì đó là ý thích bất chợt không phải điển hình của Sharma.

 Sharma lặng lẽ hỏi khi mọi người đã bình tĩnh lại.


"Ufufu. Nhưng tôi cũng thấy hứng thú. Nếu bạn không biết cách ăn của combo đồ ăn này thì bạn thường ăn loại đồ ăn nào?"


 Nếu hai người trước mặt đang nói dối thì họ sẽ phản ứng thế nào?

Họ đang chuẩn bị nói dối kiểu gì đây?— Sharma nghĩ.

 Tuy nhiên, câu trả lời cho câu hỏi đó lại là một tình huống vượt xa sức tưởng tượng của Sharma.

 Câu hỏi mang tính tò mò của Sharma đã biến thành một quả bom kinh hoàng khiến cả nơi này đóng băng.


"Ơ, những thứ như bánh quy và bánh ngọt à? Ăn trái cây cũng ngon đấy, nhưng tôi vẫn thích bánh tart do Shuna làm hơn!"

“Ramiris, đó là đồ ăn vặt.Tempura TempuraLà sở thích của tôi! ”

“Tempura ngon lắm phải không!

 Rời mắt khỏi đĩa bánh bông lan và bánh quy trên đó, tôi đưa tay lấy trà với cái cớ: “Tôi không cần ăn…”.

 Sau đó nhấp một ngụm và nhắm mắt lại.


(Thật à, huh... Thật là hoài niệm. Nhưng nếu đúng như vậy...)


 Quá xúc động, tôi mở miệng như nhớ lại.


"Sharma-san, Lindow-kun, tôi cảnh báo bạn--nếu bạn ăn món này, tôi nghĩ bạn cần phải chuẩn bị sẵn sàng."

"Độc... phải không?"


 Gentian phải thận trọng.

 Nhưng Sharma thì khác.


"Ồ, đúng rồi... Ông Zaza. Đó là sự thật phải không..."


 Theo lời của Zaza, anh ta rỉ ra một tiếng thì thầm dường như đã giác ngộ.

 Cứ nói đi.


"Nhưng chúng ta buộc phải ăn món này. Tôi chắc chắn là người hỏi bọn họ thường ăn bữa ăn thế nào. Chúng ta hãy chịu trách nhiệm cho câu hỏi đó――"


 Khi Sharma nói những lời đó, anh ấy cầm chiếc bánh quy trên tay như thể để vượt qua sự do dự trong giây lát.

 Và đưa nó vào miệng.

 Một hương vị chưa biết lan tỏa sâu và vô tận.

 Không phải hương vị giả tổng hợp, không phải tín hiệu điện vô cơ nhân tạo,thực tế・・・Hương vị của...

 Đây là những gì cần đáp ứng ở một trong ba nhu cầu chính của con người.

 Một bữa ăn không chỉ cung cấp năng lượng mà còn làm thỏa mãn tâm hồn.

 Sharma người đầu tiên biết sự thật.

Và cả Zaza nữa...

"Tôi không thể giao việc đó cho Ngài Sharma được. Tôi sẽ xem liệu điều đó có đúng hay không."


 Trước mặt Veldora và Ramiris đang theo dõi những gì họ đang phóng đại về sự bùng nổ vị giác lúc này, Lindow cũng xé chiếc bánh pound và ăn nó.

 Và--


(―― Tôi là đâu đây là ai!? Đây có phải là hương vị thực sự không――――!!)


 Tôi rất ngạc nhiên.

 Một cú sốc xuyên qua tôi như thể mọi thứ tôi từng tin tưởng cho đến giờ đã bị phá hủy.


 Lúc đầu, điều lấp đầy trái tim Lindow là sự ngờ vực đối với Veldora và những người khác.

 Họ nghi ngờ có gián điệp của đế quốc đã đến tìm nơi ẩn náu của họ.

 Tuy nhiên, mọi thứ có vẻ kỳ lạ.

 Trong khi tôi đang phân vân thì bị chế giễu vì bữa ăn đã mời họ như một biểu hiện của lòng biết ơn chân thành.

 Trái tim Lindow tức giận vì điều này.

 Vì cần phải có sự phán xét bình tĩnh nên anh ấy đã kìm nén cơn tức giận của mình và lặng lẽ quan sát tình hình, nhưng……kết quả là một bữa ăn được cung cấp bởi một cô gái nhỏ tên là Ramiris.

 Không thể tin được, tức giận, kinh ngạc.

 Lindow vô cùng rung động và bối rối.

Anh ấy lấy bình giữ nhiệt và những chiếc kẹo này ra ở đâu vậy, hiện tượng vừa rồi là gìーーma thuật mà Ramiris đã sử dụngー.

 Để thu thập độ ẩm trong khí quyển, nó chắc chắn cần một lượng điện rất lớn……một thiết bị nhỏ tên là Ramiris. Cyborg nhân tạo sao lại có được loại hiệu suất đó?

 Dựa trên nguyên tắc nào?

 Trước đó, bạn có thể sử dụng siêu công nghệ đó để tạo ra nhiều nước hơn không?

 Nếu đúng như vậy thì có lẽ chúng ta sẽ giải quyết được vấn đề thiếu nước trầm trọng mà chúng ta đang gặp phải…?


 Những câu hỏi là vô tận.

 Nó thậm chí còn chứa đựng những khát vọng.

 Khi tôi dập tắt những suy nghĩ, nghi ngờ làm hoang mang tâm trí và đi theo Sharma, người mà tôi ngưỡng mộ, chính chiếc bánh bông lan này đã làm mọi nghi ngờ đó bay đi.

 Sự nhục nhã khi bị coi thường thức ăn như nước bùn, điều đó thật quý giá đối với họ――nhưng ngay cả điều đó cũng phải cuối đầu trước tách trà này.

 Oh chết tiệt! Đây là điều thực sự.

 Tôi không biết.

 Đáng lẽ tôi không nên biết....

 Nếu biết từ bây giờ tôi sẽ chẵn thể tiếp tục chịu đựng những bữa ăn giả tạo và không bao giờ làm tôi thỏa mãn.

 ――Không, Lindow nhận ra rằng chuyện đó đã xảy ra rồi.


(Ồ, Zaza-san biết điều đó rõ hơn bất kỳ ai khác...)


 Biết được ý nghĩa lời cảnh báo trước đó của Zaza, Lindow vô cùng tin tưởng.

Với vai trò là Cyborg tôi nhận ra rằng Zaza chính xác là người tiền nhiệm đã chịu đựng nỗi đau khổ này hơn một trăm năm.

 Tôi biết điều đó, nhưng tôi không thể chịu đựng được nỗi đau.

 Và từ giờ trở đi, tôi phải gia nhập hàng ngũ...


"Zaza-san, tôi muốn hỏi anh một điều, được chứ?"

"Ồ. Chuyện gì vậy, Lindow-kun—"


 Zaza trả lời với lòng trắc ẩn dành cho Lindow.

 Câu hỏi đó thậm chí không cần phải hỏi――


"Ngày xưa... có ai ăn được món ngon như thế này không?"


 Đó chính xác là những gì Zaza nghĩ.


Con gái tôi cũng nướng bánh quy cho tôi. Chúng thực sự rất ngon. Cái ngon ấy không giống bây giờ.


 Lindow gật đầu và suy nghĩ.

 Sự thật trước mắt khiến lời nói của Zaza trở nên mạnh mẽ và thuyết phục hơn bất cứ điều gì khác.

 Đây là lần đầu tiên tôi nghe nói Zaza có một cô con gái, nhưng sẽ không lịch sự nếu nhắc đến điều đó.

 Từ những gì Zaza chưa bao giờ nói trước đây, con gái cô ấy có lẽ đang tham gia chiến tranh――

 Và Lindow thốt ra một lời độc thoại không thể gọi là lời phàn nàn.


"Tại sao lại có chiến tranh..."

Và.

 Không chỉ đối với Lindow, người vẫn ở độ tuổi ba mươi, mà cả Sharma, người đã ngoài năm mươi, những vết sẹo của chiến tranh đã buộc anh phải sống cuộc sống hiện tại.

 Trách nhiệm đó không phải do thế hệ cha mẹ chúng ta, hay các thế hệ đi trước chúng ta gánh chịu sao?

 Mặc dù tôi hiểu rằng đó là một lời phàn nàn không thể tránh khỏi nhưng tôi không thể không nghĩ về nó.


 Đột kích các nhà máy sản xuất lương thực của đế chế và đánh cắp nguồn cung ứng - nếu không thế giới sẽ không thể tồn tại.

 Làm sạch nước bị ô nhiễm bằng cách nào đó và đảm bảo mức tối thiểu cần thiết.

 Không có sự xa xỉ nào được phép, và mọi người phải hợp tác một cách tuyệt vọng để tồn tại.

 Chúng tôi có thể làm được điều đó vì chúng tôi không biết xa xỉ là gì.

 Giờ khi biết chuyện, tôi không khỏi phẫn uất vì “Đại chiến” đã khiến chúng ta phải chịu đau khổ…


"Tôi xin lỗi... Chúng tôi không xứng đáng với điều đó..."

"Không, tôi xin lỗi. Có vẻ như tôi cũng phấn khích quá-"


 Lindow chấp nhận lời xin lỗi của Zaza.

 Đó không bao giờ là lỗi của Zaza, nhưng cô ấy quyết định rằng đó là điều đương nhiên.

 Trong bầu không khí nặng nề như vậy.


"Này, này, chủ nhân..."

“Cái gì… là Ramiris?”

"Này , cậu đã làm gì đó?"

"Uh, ừm. Đó là lý do tại sao anh ngăn cô ấy ấy lại, phải không?"

"Bạn không ngăn cản tôi! Bạn đang ăn bánh một cách vui vẻ!!"

"Chà, điều đó không đúng. Thôi, hãy bỏ câu chuyện đó lại đi..."

"Điều đó không quan trọng sao? Chà, không sao đâu, nhưng..."


 Hai người vội vàng nghĩ rằng nhất định đã phục vụ xong.

 Để không bị Sharma và những người khác nghe thấy, họ bí mật bắt đầu thảo luận về các biện pháp đối phó.


“—Nếu cậu vui đến mức khóc nhiều như vậy, tôi có nên cho cậu thêm không?”


 Ramiris nói vậy nhưng chính Beretta mới là người ngăn cô lại.


“Ramiris-sama, tốt hơn hết là nên dừng việc đó lại.

"Tại sao?"


Đó là vấn đề khi họ bắt đầu tham gia vào thế giới này cho đến giờ. Nếu ta giúp đỡ họ ta sẽ phải gánh trên vai trách nhiệm khá nặng nề. Việc ủng hộ cho một phía mà không hiểu rõ thế cục của thế giới này là điều không khôn ngoan. Tôi nghĩ chúng ta không có ý định sẽ chăm sóc bọn họ suốt đời nên đừng cho họ hy vọng―― Berreta cảnh báo cả nhóm.

 Nếu là Ramiris thì việc chuẩn bị bữa ăn cho 1.000 người sẽ rất dễ dàng.

 Nhưng nó không kéo dài mãi mãi.

   Việc giúp đỡ họ một cách miễn phí sẽ để lại hậu quả sau này, đến cuối cùng hành động ấy sẽ chỉ làm hoàn cảnh thêm tệ hơn.

   Beretta, vốn là một ác quỷ, có thể hiểu hơn ai hết nỗi đau khổ của một con người bị đánh gục từ đỉnh cao vui sướng đến tuyệt vọng.

"...Đúng vậy. Hiểu rồi. Tôi sẽ kiềm chế bản thân làm những việc vô bổ, hãy nghĩ ra cách có lợi hơn."

“Đó cũng là một ý tưởng hay. Ít nhất, sẽ tốt hơn nếu chúng ta biết thêm về hoàn cảnh của thế giới này trước khi có thể hỗ trợ cả hai phía.”

 Nghe lời khuyên của Beretta, Veldora và Ramiris nhìn nhau và gật đầu.

 Có thể đã quá muộn, nhưng cuối cùng cả hai cũng hiểu rằng sẽ rất tệ nếu tăng thêm các yếu tố khiến con người nơi đây nổi giận.

 Sau đó, hai người họ bàn bạc về chính sách tương lai của mình thông qua 『Truyền tư tưởng』đồng thời tham khảo ý kiến của Beretta.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro