Ch4- Công Viên Hoàng Gia và Món Bánh Xèo Áp Chảo


 Đại tá Gratham tỏ ra căng thẳng và chào người ở cuối màn hình liên lạc.

 Người bên kia là Trung tướng Michelle, Tổng tư lệnh Lực lượng An ninh miền Nam.

 Thảo nào Đại tá Gratham lại lo lắng.

 Suy cho cùng, Trung tướng Michel là tổng tư lệnh Lực lượng An ninh miền Nam, đồng thời ông ấy cũng là thống đốc của thành phố phía nam.


      ◆◆◆


 Trước chiến tranh, trên thế giới này có bảy "thành phố".

 Một thành phố nhiều tầng hoàn toàn theo định hướng phá cách được xây dựng bằng việc hợp nhất khoa học và công nghệ tiên tiến của thời đại.

 Nó có sức chứa dân số đến 50 triệu người.

 Cả thế giới chung tay thực hiện ước mơ không tưởng "Môi trường tự động hoá hỗ trợ"

 Ở thành phố hoàn hảo này, con người không phải làm việc.

 Nói chính xác, dưới sự kiểm soát hoàn toàn của trí tuệ nhân tạo, một cuộc sống nhàn nhã và thoải mái đã được đảm bảo.

 Chỉ một số ít người tham gia quản lý thành phố quyết định chủ trương quản lý, còn mọi công việc linh tinh đều do máy móc thực hiện.

 Thức ăn, quần áo và chỗ ở tối thiểu và sự tận hưởng các hoạt động giải trí công cộng.

 Tất cả điều này đã được hứa với tất cả năm mươi triệu công dân.

 Nhưng nhưng-

 Tổng dân số lúc đó là 10 tỷ.

 Thế giới đang trở nên bão hòa do sự gia tăng dân số.

 Sự nghỉ ngơi hoàn hảo ấy được ban phát cho một số người quan trọng. Số còn lại thì không.

 Chỉ một số ít người được chọn trong số mười tỷ người có thể sống trên thiên đường.

 Có thể nói, sự bất bình sẽ nảy sinh vì sự chênh lệch đó là điều khó tránh khỏi.

 Bởi Chính phủ Thế giới Thống nhất, kế hoạch xây dựng thành phố đang được tiến hành từng bước một.

 Tuy nhiên, sự bất mãn của số còn lại ngày càng tăng

Trong tâm hồn họ thì " những kẻ sống ở nơi đó thật lười biến", nhưng không, với chính sự lười biến sâu trong tâm hồn của họ càng khiến họ ghen tị và căm ghét những người sống ở "thành phố".

 Chiến tranh là sự thiếu kiên nhẫn của những kẻ thiếu suy nghĩ và những kẻ đã gây ra chiến tranh thật tầm thường.

 Nhanh hơn bất kỳ máy tính nào có thể dự đoán, tình trạng thiếu nước toàn cầu đã trở nên nghiêm trọng do biến đổi khí hậu.

 Nó xảy ra khi viễn cảnh về một nạn đói lớn trở thành hiện thực trước khi phần còn lại của thành phố được hoàn thành.

 Đó là một cuộc bạo loạn.

 Những người không thể vào thành phố đã phát động cuộc tấn công vào thành phố.

 Bạo loạn lan rộng khắp thế giới và mầm mống xung đột ngày càng lớn hơn.

 Thế là chiến tranh nổ ra.

 --và bây giờ.

 Trong số bảy "thành phố", chỉ có năm thành phố còn tồn tại.

 Đây là Đế chế cơ giới.Phát triển vs cái tên Almsbein

 Almsbine, người lãnh đạo tối cao của ban quản lý thành phố, đã lên ngôi hoàng đế, và những cư dân thành phố còn sống sót đã trở thành những người lính bảo vệ lãnh thổ của đế chế với tư cách là thần dân.

 Mọi người đều tin rằng đó là cách tốt nhất để tồn tại trong môi trường khắc nghiệt này.

 Thành phố nơi xảy ra bạo loạn gây ra chiến tranh-nơi đã trở thành nạn nhân của cuộc tấn công hạt nhân đầu tiên do sự ghen tị của chính quyền địa phương, khiến chính quyền địa phương phải dừng việc xây dựng thành phố.

Vì người dân náo loạn lẻn vào thành phố nên hệ thống phòng thủ không thể kích hoạt được.

 Hoảng sợ trước điều này, các thành phố khác đã cắt đứt quan hệ với những lãnh thổ xung quanh và trở nên độc lập.

 Ngay cả khi xảy ra chiến tranh hạt nhân, thì nơi đấy vẫn sống sót nhờ hệ thống phòng thủ vượt trội.

 Sau khi chiến tranh kết thúc, một số thành phố cố gắng hòa giải với những người sống sót. 

 "Thành phố" tiếp nhận những người sống sót sau chiến tranh hạt nhân từ góc độ nhân đạo đã bị tàn phá và phá hủy bởi những người mà họ cố gắng cứu.

 Tại thời điểm này, những người thuộc đế chế cơ giới Almsbine không còn tin vào ai khác ngoài chính họ.

 Sự đổ vỡ mang tính quyết định xảy ra chưa đầy một năm sau cuộc chiến tranh hạt nhân.

 Những người không thể sống ở thành phố phải ẩn mình trong những nơi trú ẩn rộng lớn dưới lòng đất.

 Đó là nơi trú ẩn trải rộng dưới lòng đất trên khắp thế giới, nhưng có rất ít nơi có thể duy trì được môi trường cho con người sinh sống.

 Ngoài ra còn có những không gian nơi những động vật trốn thoát biến thành siêu thú và từ chối con người.

 Những siêu thú với nhiều sức mạnh siêu nhiên khác nhau là mối đe dọa mà con người không có vũ khí không thể cạnh tranh được.

 Nhân loại sống trên thế giới này hiện đang hướng tới sự tuyệt chủng nhanh chóng.

 Tổng dân số ngày xưa là 10 tỷ, nay chỉ còn vài trăm triệu.

 Tuy nhiên, phạm vi tồn tại của loài người rất hạn chế, quá nhỏ để có thể nuôi sống tất cả những người sống sót.

 Những người sống sót đã mạo hiểm sự sống còn của chính mình và lao vào cuộc chiến sinh tồn trong thế giới này.

 ――Không có khái niệm thiện và ác, chỉ có bản năng sinh tồn của một loài――


      ◆◆◆


 Toàn quyền của năm "thành phố" còn lại - quyền lực của ông ta là vô cùng lớn.

Điều đó có nghĩa là người nắm giữ thành phố phía Nam tương đương với việc trở thành một vị vua

 Đôi mắt xanh lạnh lùng của anh tỏa sáng với ý chí kiên cường, mạnh mẽ.

 Mái tóc vàng nhạt được cắt tỉa gọn gàng ngang vai, như để thể hiện sự tinh khiết của anh.

Sự thông minh, nóng bỏng vẻ ngoài nghiêm khắc đẹp đẽ của anh đã trở thành mảnh đất nuôi dưỡng niềm tin sâu sắc trong lòng cấp dưới của anh.

 Chỉ nhìn vẻ ngoài thôi cũng có cảm giác như anh ấy vẫn còn 20 tuổi.

 Đó là lý do tại sao mọi người có xu hướng nghĩ rằng đó là vị trí kế thừa do quan hệ huyết thống mang lại...

 Tuy nhiên, đối với những người biết hắn, đó là một sự hiểu lầm buồn cười.

 Suy cho cùng thì Michelle là người không thể nhầm lẫn được bởi vì hắn chính là một trong những tên quái vật cần phải dè chừng.

 Tên chính thức là Tứ thượng thiết bào- Michelle.

 Anh là một trong những đại tướng "mạnh nhất" trong đế chế.

 Michelle nghe báo cáo và thở dài.

 Cho dù thế giới đã bị ô nhiễm đến mức nào, anh ta vẫn phẫn nộ vì mình đã đi quá xa, chẳng hạn như sử dụng vũ khí hạt nhân, vốn được xếp vào loại vũ khí tồi tệ nhất trong số các loại vũ khí cũ.

 Tuy nhiên, vẻ mặt anh không hề dao động và che giấu sự tức giận bên trong.

"-Hãy nhớ rằng có khả năng Quân kháng chiến đã phát triển một loại vũ khí mới. Vậy biện pháp đối phó sau đó là gì?"

 Jekyll phụ tá của Michelle hướng ánh mắt sắc bén về phía Đại tá Gratham ở phía bên kia màn hình và hỏi.

 Jekyll có một mối quan hệ lâu dài với Michelle và là một phụ nữ ở độ tuổi đẹp.

 Tuy nhiên, với ánh mắt sắc bén đó, cô hoàn toàn đẩy lùi đàn ông.

 Đại tá Gratham, hơn cô hai tuổi, cũng vô cùng sửng sốt trước sự truy đuổi gắt gao của Jekyll.

"Ha! Theo báo cáo, chúng tôi hiện đang tổ chức một đơn vị theo dõi để tìm kiếm căn cứ của chúng. Về vũ khí bí ẩn, chúng tôi đã bảo họ hãy chiếm giữ nó nếu có thể."

 Nghe câu trả lời của Đại tá Gratham, Michelle cau mày.

Trên lãnh địa này ta tự hỏi ông sẽ cử loại thế nào để đánh kẻ đã hạ được 3 con chó sát thủ.

 Đó là một hành động đi ngược lại ý muốn của Michelle, chẳng hạn như vứt bỏ binh lính, và không thể nào Đại tá Gratham lại không biết về điều đó.

 Nếu đúng như vậy thì ít nhất ông nên nghĩ rằng mình đã gửi một lượng lực nhất định áp đảo...

"--Đại tá Gratham. Có phải đội thiết giáp do Thiếu úy Kalman chỉ huy không?"

 Michelle hỏi tên khi ngồi trên ghế mà không làm mất tư thế trang nghiêm.

 Đại tá Gratham hơi ngạc nhiên, nhưng ông khẳng định dự đoán của Michelle bằng nụ cười không chút sợ hãi.

"Ha! Xin lỗi vì sự hiểu biết sâu sắc của ngài. Ngoài ra, nếu Trung úy Hiiragi tiếp tục phân tích trận chiến, nó sẽ ổn thỏa ngay cả trong trường hợp xấu nhất."

 Michelle càng cảm thấy cay đắng hơn khi Đại tá Gratham cúi đầu.

 Với tư cách là chỉ huy tối cao của Lực lượng An ninh miền Nam, Michel biết tên, khả năng và tính cách của tất cả cấp dưới của mình.

 Xét theo khía cạnh đó, đội thiết giáp là lực lượng duy nhất mà Đại tá Gratham có thể di chuyển đáp ứng các điều kiện.

 Điều đó nói lên rằng, đó là lựa chọn tồi tệ nhất mà Michelle có thể thực hiện.

 Câu "để đề phòng" của Đại tá Gratham có lẽ đã ám chỉ đến khả năng đội thiết giáp sẽ thất bại, nhưng đó là trước khi ông lo lắng về điều đó.

 Trung úy Hiiragi và Thiếu úy Kalman.

 Hai người này có mối quan hệ tồi tệ nhất.

 Không phải là họ không hợp nhau mà ngược lại.

 Cả hai đều có sự nhạy cảm rất giống nhau và tỷ lệ thành công khi tham gia vào cùng một hoạt động sẽ tăng lên rất nhiều.

 Chỉ riêng điểm đó thôi đã đáng mong muốn rồi, nhưng vấn đề nằm ở quá trình.

 Vì báo cáo nói rằng Trung úy Hiiragi đã sử dụng vũ khí hạt nhân mà không do dự nên hành động của cả hai hoàn toàn không tính đến thiệt hại.

 Một cách hợp lý, chỉ theo đuổi kết quả.

 Tất nhiên, nhưng không thể nghi ngờ rằng anh ấy đã quan tâm để giảm thiểu thiệt hại cho quân đồng minh của mình nhiều nhất có thể. Tuy nhiên, điều này không xảy ra với kẻ thù.

 Anh ta hoàn toàn không xem xét hoàn cảnh của đối thủ mà chỉ hành động với ý muốn đạt được mục đích hoạt động nhất định làm ưu tiên cao nhất.

 Trung úy Hiiragi là một tên ngốc nghiên cứu và không hề tỏ ra khoan dung trong chiến lược.

 Thiếu úy Kalman là một kẻ cuồng chiến đấu, chỉ theo đuổi chiến thắng.

 Khi hai người này hợp tác, người ta nói rằng chiến trường sẽ càng trở nên khủng khiếp hơn.

 Bởi vì họ quá hợp nhau nên sẽ là điều tồi tệ nhất nếu để hai người này hợp tác với nhau.

 Có lẽ họ không nên bị chỉ trích là kẻ cứng đầu.

 Nhưng Michelle không thích những tên này.

 Hắn ghét chúng đến mức suýt thốt ra khỏi miệng.

 Về cơ bản, Michelle không tán thành việc giết người.

 Như bạn có thể thấy, quân đội của thành phố có tên chính thức là Lực lượng Bảo vệ An ninh Khu vực phía Nam, mục đích của nó là duy trì trật tự công cộng.

 Đó không phải là tiêu diệt sự chống đối.

 Michelle tin rằng họ cũng là thành viên của loài người, những người đồng hương có thể đã là đồng minh.

 Chỉ là vị trí hơi khác một chút...

 Mặt khác, chỉ cần thành phố có đủ năng lực thì họ chắc chắn không thể chiến thắng.

 Bởi vì bây giờ chúng ta không thể đi theo con đường giống như "thành phố" đổ nát đó.

 Vì vậy, ngoài suy nghĩ của bản thân, Michel còn cho phép thực hiện mọi kế hoạch chiến lược do cấp dưới đưa ra.

 Ngay cả khi họ được yêu cầu sử dụng vũ khí hạt nhân trong báo cáo khám nghiệm tử thi, họ thậm chí sẽ không phàn nàn rằng mọi chuyện đã đi quá xa.

 Tôi không nghĩ phe Kháng chiến là kẻ thù, nhưng họ không phải là đồng minh hoặc là đồng minh hoàn hảo.

 Việc ưu tiên cho cấp dưới bảo vệ cư dân của thành phố là điều đương nhiên.

 Và-mặc dù nó chưa bao giờ được công khai, nhưng tôi cũng có một nội giáng trong phe Kháng chiến.

 Để họ có thể thuận lợi cướp được các nhà máy sản xuất thực phẩm bị bỏ hoang hoặc để họ đột kích vào kho lưu trữ thực phẩm không được bảo vệ.

 Đó là một con đường vòng vèo, nhưng Michelle đã khéo léo giúp đỡ quân kháng chiến để ít nhất họ có thể sống sót.

 Và lần này.

 Michelle tựa lưng vào ghế, nhắm mắt lại và suy nghĩ.

 Quân kháng chiến không thể phát triển vũ khí mới.

 Không có báo cáo nào từ tay trong anh sắp xếp, nên không thể nào Quân kháng chiến có loại năng lược dự phòng đó.

 Trong trường hợp đó, đó có phải là gián điệp từ thành phố khác hay...

(Có cơ sở nghiên cứu nào còn sót lại ở đâu đó không? Mình không thể nói chắc chắn, nhưng...khả năng rất thấp. Không, bây giờ--)

 Tôi buộc phải ngừng suy nghĩ về hoạt động của kẻ thù và dự đoán diễn biến trong tương lai.

 Nếu Trung úy Hiiragi ra ngoài, tôi không nghĩ anh ấy bắn trượt kẻ thù.

 Trong trường hợp đó, nó nên được coi là xác định cơ sở của mức kháng cự.

 Nếu Trung úy Kalman tham gia ở đó, căn cứ kháng chiến sẽ trở thành chiến trường.

 Thiếu úy Kalman có tính cách khó gần nhưng khả năng chiến đấu được đánh giá cao.

 Bên ngoài cơ thể được trang bị áo giáp và nhìu vũ khí chiến lực mạnh.

 Trải qua phẫu thuật chỉnh hình siêu khoa học người Cyborg ta đã gia cố bên ngoài bộ đồ hỗ trợ bất chấp tải trọng siêu lớn của những vũ khí hạng nặng ấy.

 Trong số đó, Kalman là thiên tài về chiến đấu.

 Còn có cả MG loại chó sát thủ vượt trên công nghệ trước rất nhìu.

 Nếu lực lượng này nhắm vào những người không có sức mạnh, rất có thể những người đang lẩn trốn sẽ bị tiêu diệt.

(Đáng lẽ phải có một nhóm khoảng 1.000 người sống ẩn náu trong một căn cứ. Trong trường hợp đó, Karman và những người khác sẽ dễ dàng giết hết bọn họ nhỉ...)

 Michelle suy nghĩ trong vài giây và đưa ra kết luận.

"--Mục tiêu ưu tiên hàng đầu là hiểu rõ hoạt động của kẻ thù bí ẩn. Phái chống đối không phải là một mối đe dọa, về MG ta không muốn thấy thêm một tổn thất nào nữa. Hãy bảo Trung úy Holly phân tích kỹ lưỡng. Ngoài ra, đừng lạm dụng "nó" với Thiếu úy Kalman."

 Vì vậy Michelle suy nghĩ một lúc và quyết định nói rõ ràng với cô ấy.

"Đại tá Gratham, tôi đánh giá cao việc sử dụng sức mạnh tối đa của quân ta ở đây không phải là sai lầm nhưng tôi không muốn mất thêm ai nữa, ngài biết không?"

"Ha, haha!! Những lời nói thật tử tế ,tôi vô cùng cảm động. Tôi sẽ ra lệnh cho cấp dưới một lần nữa để thực hiện nhiệm vụ của mình một cách cẩn thận nhất để không có thương vong, vì vậy xin hãy yên tâm!!"

"Ừ. Vậy thì tôi mong đợi một báo cáo tốt."

 Ra lệnh và kết thúc giao tiếp.

 Ngay khi màn hình biến mất, Michel thở dài.

 Nếu chỉ nói điều này, tôi nghĩ mọi người sẽ chú ý đến kẻ thù bí ẩn hơn là làm quân kháng chiến đang ẩn náo khuất phục.

 Thật tệ cho một kẻ thù không xác định, nhưng tôi quyết định sử dụng nó để câu giờ.

 Sau đó, tất cả những gì tôi phải làm là liên hệ với tay trong và hướng dẫn anh ta lợi dụng tình thế để thoát thân.

 Jekyll nở một nụ cười cay đắng với sếp cũng như người bạn thân Michelle của mình.

"Cảm ơn vì đã làm việc chăm chỉ, Michelle. Đó là công việc khó khăn, bảo vệ quân kháng chiến trong khi đánh lạc hướng sự bất mãn của cấp dưới."

"Ừ... nhưng cũng đành chịu thôi. Lập luận của họ có lý, xét về mặt công bằng thì có thể nói là chúng ta có lỗi. Tôi không còn cách nào khác ngoài việc phải kiên nhẫn với ông ta..."

 Michelle đáp lại bằng một nụ cười gượng trước lòng tốt của bạn mình.

 Đế chế cơ giới Almsbine không có ý định tiêu diệt quân kháng chiến - ít người biết sự thật này.

 Chuyện này chỉ có cấp trên trung ương và một số ít người dân ở mỗi thành phố mới biết.

 Nếu nguồn tài nguyên dồi dào thì Đại chiến lần thứ nhất cũng đã không xảy ra.

  Nếu quản lý nguồn lương thực quá gay gắt thì chỉ làm cho hoàng cảnh thêm căng thẳng và tồi tệ.

 Còn hơn thế nữa sự sống và cái chết đều phụ thuộc vào nó.

 Hiện tại, không thể chuẩn bị một bữa ăn làm hài lòng toàn thể nhân loại tại nhà máy sản xuất thực phẩm thuộc sở hữu của đế quốc.

 Cung cấp thức ăn, quần áo và chỗ ở làm hài lòng tất cả mọi người chỉ là một giấc mơ xa vời và sẽ có những người buộc phải chịu đựng nó.

 Đó là điều hiển nhiên, ngay cả khi không có ví dụ là về thành phố đổ nát.

 Đó là lý do tại sao cha của Michel, Hoàng đế Almsbain, đã bỏ rơi những người bên ngoài thành phố vì sự tự cho mình là đúng.

 ――Hòa giải không phải là điều họ muốn.

 Về bọn họ không thể giải quyết thì cũng không thể cứu họ được

 Ít nhất, hãy phân phát rác thải từ thành phố những loại máy móc bỏ đi nhưng với những người bên ngoài thì đó là sự giúp sức lớn và cẩn thận để họ không bị phát hiện――

 Đây là lời của hoàng đế.

 Rất ít người biết về những điều này.

 Đó là một phán quyết rằng không thể có được sự đồng ý.

"Vậy tôi sẽ liên lạc với cậu."

"Vâng, làm ơn đi, Jekyll."

 Cúi đầu, Jekyll nhanh chóng rời đi.

 Michelle bị bỏ lại một mình trong phòng.

"--Sự hủy diệt hả? Trong tình huống này, có lẽ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trì hoãn sự xuất hiện của ngày cuối cùng... nhưng thật bất ngờ khi có kẻ thù mới về phía kháng chiến --"

 Tôi nhắm mắt lại và suy nghĩ

 Ngay cả khi thế giới đang hướng tới sự hủy diệt, Michelle vẫn quyết tâm chống lại nó.

 Vì lý do đó, ta sẽ có thể tàn nhẫn và tàn nhẫn nhất có thể.

 Giờ đây quân kháng chiến không còn là mối đe dọa nữa, trái lại, nó đã trở thành kẻ thù nhất định và thậm chí là mục tiêu sống của cấp dưới.

 Về phần Michelle, tôi chỉ mong tình trạng này sẽ tiếp tục kéo dài.

 Ngay cả trong tình huống như vậy――

(――Mặc dù vậy, một kẻ thù bí ẩn, phải không?)

 Tôi chợt trở nên tò mò.

 Tôi chưa từng nghe về chúng, nhưng chúng có vẻ là một lực lượng hợp lý.

 Vì không biết những kẻ đó đến từ đâu nên không thể bỏ qua.

 Dù sao đi nữa...mặc dù bọn họ là những đứa trẻ rắc rối, nhưng một cấp dưới xuất sắc của ta đã đứng đầu ở đó.

 Danh tính của chúng sẽ sớm được tiết lộ.

 

(--Nhưng mình hy vọng quân kháng chiến không mạnh hơn...)

 Nếu sự tồn tại của họ trở thành mối phiền toái cho "thành phố" thì――

 Michelle dường như đã rũ bỏ được trí tưởng tượng u sầu đó.

(--Ước gì một cơn bão sẽ đến và thổi bay mọi thứ...)

 Nỗi sợ bị hủy diệt, sự nghi ngờ và cảm giác trì trệ trong thế giới này, nơi bạn chỉ có thể có mục đích sống bằng cách tìm ra kẻ thù.

 Không khí bị ô nhiễm và không thể nhìn thấy mặt trời ngay cả vào ban ngày.

 Ngay cả khi cầu xin Chúa giúp đỡ là điều kiêu căng, tôi vẫn không thể không cầu nguyện.

 Michelle lại thở dài như thể đang tự giễu mình.


      ◆◆◆


 Có tiếng xèo xèo của đồ ăn hữu cơ đang được nấu trên tấm sắt.

 Một mùi thơm thơm ngào ngạt lan tỏa xung quanh, một lượng lớn trẻ em đang tụ tập với đôi mắt lấp lánh.

"Quaaahhhhhh! Nó sẽ chín sớm thôi nên hãy xếp hàng theo thứ tự. Ngoài ra, đừng quên có những thứ để trao đổi"

 Đó là Veldora.

 Veldora đang nướng okonomiyaki-bánh xèo áp chảo trên đĩa sắt.

 Tấm sắt đó bị sao vậy, hỏa lực thế nào? Hoặc, đừng nghĩ về những chi tiết như vậy.

 Vì đó là Veldora nên mọi chuyện đều có thể xảy ra.

"Ồ, nó chín rồi. Còn nhóc thì sao? Định dùng bộ phận nào để đổi đây.."

 Ngay khi món okonomiyaki được nấu xong, Veldora gọi đứa trẻ trước mặt.

"Chính là nó! Đây là một 'cánh tay khoan' có động cơ điện mạnh mẽ bên trong!"

"Một cánh tay khoan!? Tuyệt đáy!"

"Cảm ơn!!"

"Người tiếp theo?"

"Vâng! Em có thể đổi nó lấy cái này được không?"

"Ồ, 'sâu bướm' à. Umm, không sao đâu. Trời nóng lắm, nên hãy cẩn thận để không bị bỏng nhé."

Cảm ơn Onii-chan!!"

"Umuumu!"

 Trong khi trao đổi và trao đổi như vậy, Veldora đã được bọn trẻ mang đến các bộ phận máy móc để đổi lấy okonomiyaki, anh ấy đưa okonomiyaki đã nấu chín.

 Những khuôn mặt hài lòng, họ lần lượt tụ tập lại khu vực nướng bánh, và rất vui mừng vì nhìn thấy ta.

 Những đứa trẻ nhận được okonomiyaki vui vẻ nhét miệng vào đó và thốt lên một tiếng ngưỡng mộ.

"Ngon quá! Món này ngon thật đấy!!"

"Cái gì thế này!? Trời...nóng và lưỡi em đau quá. Nhưng em không thể dừng lại được!!"

 Dù khẩu vị thay đổi để không bị ngán nhưng những gì trẻ thường ăn vị giống nhau.

 Tất nhiên, không có nóng lạnh ấm áp, cũng không có hương vị lan tỏa.

 Đây rõ ràng là sự khác biệt giữa tự nhiên và nhân tạo rõ.

 Và bây giờ, Veldora đã chuẩn bị để hương vị bánh xèo bùng nổ trong khoảng miệng mọi người.

 Một số thậm chí còn bị bỏng miệng sau khi được cảnh báo.

"Quaaahhhhhh! Thế nào, có ngon không? Đừng hoảng, vẫn còn nguyên liệu!!"

 Trẻ em tụ tập quanh Veldora.

 Trong chớp mắt, Veldora đã trở thành anh hùng của trẻ em.

 Veldora ngây ngất dù anh chỉ câu những con cá bằng thức ăn.

 Về lý do tại sao điều này lại xảy ra-


 Trong không gian ngầm với cảm giác tắc nghẽn này, người lớn trải qua cuộc sống không thay đổi của mình mà không có hy vọng gì về tương lai.

 Tuy nhiên, chỉ có trẻ em mới cố gắng tìm niềm vui trong cuộc sống đời thường như vậy.

 Trò chơi trẻ em do các em tự nghĩ ra - robot sumo.

 Đó là thu thập các bộ phận bỏ đi, tạo ra các robot di động và khiến chúng chiến đấu.

 Robot có hiệu suất đặc biệt tốt. Nhóm vũ khí di động tầm xa. Nó được tích hợp và cũng được sử dụng trong chiến đấu thực tế.

 Đó là vinh dự cao nhất dành cho trẻ em.

 Tụi nhỏ lùng sục những đống rác do người lớn mang về và khai quật được những phần có vẻ như thế này.

 Hãy tự mình khám phá cơ chế và kết hợp nó vào robot của riêng bạn.

 Xây dựng cỗ máy tốt nhất mà bạn có thể nghĩ ra.

 Những người lớn tuổi hào phóng dạy kỹ thuật cho những người trẻ hơn.

 Đó là bởi vì chúng tôi tin rằng mọi người làm việc chăm chỉ cùng nhau sẽ khiến trò chơi này trở nên thú vị hơn.

 Không có gì nhàm chán hơn một cuộc đua mà người thắng được tất cả, và nó dần nhanh chóng trở nên nhàm chán.

 Đó là lý do tại sao mỗi chúng ta khen ngợi kỹ năng lắp ráp của nhau và bằng cách đó, chúng ta cải thiện kỹ năng của chính mình...

 Trong môi trường như vậy, các em đã tiếp thu được trình độ khoa học công nghệ khá cao.

 ngày hôm đó--

 Bọn trẻ tụ tập như thường lệ và bắt đầu điều chỉnh robot mà không làm gì khác.

 Giữa lúc đó, Veldora bất ngờ xuất hiện trước mặt bọn trẻ.

 ............

 ......

 ...

 Veldora đang hờn dỗi.

 Lý do rất đơn giản.

 Bởi vì Ramiris và Beretta đã bị bắt và chỉ còn lại Veldora một mình.


 Sau cuộc phỏng vấn với Sharma và những người khác, Veldora và những người khác được hướng dẫn đến căn cứ.

 Họ không hoàn toàn được tin tưởng, nhưng bọ họ đánh giá rằng nhóm Veldora sẽ không gây tổn hại gì.

Trên hết , khả năng của Ramiris rất hấp dẫn.

"Vậy Ramiris-sama có thể điều khiển nước theo ý muốn?"

 Đối với câu hỏi của Sharma, Ramiris trả lời một cách tự hào.

"Chà! Tôi là phụ nữ có thể làm được việc đó phải không nào?"

"Ồ! Thật tuyệt vời. Có điều tôi thực sự muốn hỏi Ramiris-sama..."

"Cái gì? Thôi cứ nói đi. Tôi tốt bụng nên cậu cứ hỏi thì tôi sẽ nghe!"

"Không, không, tôi không nghĩ đó là vấn đề lớn đối với một người tuyệt vời như Ramiris-sama, bạn biết không?"

"Tuyệt!? Còn tôi thì sao? Bạn có con mắt nhìn người rất tốt phải không? Tôi rất ấn tượng!"

"Hahaha, không nhiều lắm.

 Ngay khi Ramiris khẳng định cô có thể tự do điều khiển nước, Lindow, người luôn nghe theo Sharma, ngay lập tức xen vào cuộc nói chuyện.

 Và sau đó, trong khi tâng bốc Ramiris, họ bắt đầu đàm phán để được Ramiris lắng nghe yêu cầu của mình.

 Yêu cầu là đổ đầy bình chứa nước.

 Mặc dù họ không quá mong chờ sẽ được đổ đầy bể chứa, nhưng thêm được ít nào thì vẫn tốt hơn là không.

 Nước trên thế giới này quý hơn bất cứ thứ gì khác.

 Trời hiếm khi mưa, và ngay cả khi có mưa thì mưa cũng bị ô nhiễm.

 Phải mất rất nhiều thời gian để lọc từng chút một và làm cho nó trở nên vô hại.

 Trong một thế giới này nơi dưới lòng đất chối bỏ loài người, và là nơi siêu thú hoành hành, những siêu thực vật đã trải qua những đột biến độc đáo dễ dàng lọc và lưu trữ nước.

 Tuy nhiên, những cái ao như vậy lại là nơi uống nước của các siêu thú... Để cướp được nước từ đó, tổ chức kháng chiến - Dawn Light - đã phải sẵn sàng hy sinh rất nhiều.

 Bạn không thể nằm ngửa mặt chờ sung, nhưng đó là biện pháp cuối cùng.

 Chính Ramiris là người xuất hiện trong tình huống như vậy, và việc Sharma và những người khác hỏi Ramiris là điều đương nhiên.

"Để đó cho tôi!

 Ramiris rất đơn giản.

 Cô rất vui khi được khen ngợi và chấp nhận lời đề nghị đó mà không hề do dự.

 Ramiris, người đang có tinh thần phấn chấn, đã đổ đầy bể nước ở nơi cô được hướng dẫn và bằng lượng nước mà cô đã tạo ra.

 Sharma, Gentian và Zaza không khỏi kinh ngạc với đôi mắt và miệng đang há hốc.

 Hơn cả mong đợi, không... câu chuyện không phải vậy.

 Cú sốc của họ chỉ là lẽ tự nhiên, vì lượng nước còn lại, vốn được cho là chỉ đủ dùng trong một năm ngay cả khi họ gần như không sống sót, đã bị lấp đầy đến mức họ có thể chịu đựng được ba năm ngay cả khi sử dụng nhiều.

"À, Ramiris-sama tuyệt vời! Chắc chắn thiên đường đã gửi bạn đến. Cảm ơn bạn từ tận đáy lòng vì đã gặp bạn!"

"Cảm ơn bạn rất nhiều! Giá như nước lọc mượt mà hơn..."

 Nhận được lời cảm ơn của Sharma và Lindow, Ramiris gật đầu lia lịa.

"Nước lọc?

Việc này có thể nhờ Beretta

 Beretta nghĩ rằng điều này có thể dẫn đến nhiều vấn đề hơn, nhưng cô đồng ý rằng nó sẽ tốt hơn là giải quyết vấn đề lương thực trước đó.

"Nếu đó là điều Ramiris-sama mong muốn――"

 Nói cách khác, các chất có hại như kim loại nặng có trong bể chứa nước có thể dùng skill"vua búp bê máy Deus Ex Machina", và dễ dàng làm sạch nước.

 Beretta cũng được họ nhìn bằng ánh mắt tràn ngập sự ngưỡng mộ và ngưỡng mộ × n.

"Chà, thật tuyệt vời!! Không chỉ cơ động cho trận chiến, mà ngài còn có những chức năng như thế này!?"

" Đây thực sự là một vũ khí công nghệ đa năng... một công nghệ không thể tin được..."

 Vâng, và đây là cảm giác của cô ta.

 Không giống như Ramiris, Beretta bình tĩnh hoàn thành công việc của mình và cuối cùng nói một lời.

"-Nhân tiện, tôi muốn chỉ ra một điều. Lúc trước cậu đã nói, 'Giá mà nước được lọc trơn tru hơn', nhưng nguyên nhân là do thiết bị lọc bị trục trặc. Đó là những gì Rimuru-sama đã chỉ tôi. Vì vậy, cái máy lọc này cần bảo trì. Máy này đã hoạt động liên tục trong thời gian dài sao?"

 Và.

 Và quan điểm đó đã đúng, việc thiết bị lọc được trang bị trong nơi trú ẩn sơ tán này vẫn tiếp tục hoạt động mà không cần bảo trì.

 Việc dừng thiết bị này đồng nghĩa với việc ngừng cung cấp nước nên xét theo một khía cạnh nào đó thì đó là câu chuyện khó tránh khỏi nhưng cũng đúng là nó đã rút ngắn đáng kể tuổi thọ của máy.

 Tôi sẽ không ngạc nhiên nếu chỉ thế thôi...

"Beretta, ngươi có thể sửa nó được không?"

"Có thể, nhưng-"

"Vậy thì sửa đi!"

"..."

 Ramiris, người rất phấn khích trước lời động viên, đã ra lệnh cho Beretta với tâm trạng vui vẻ.

 Beretta cố gắng nói điều gì đó nhưng bỏ cuộc và làm theo mệnh lệnh.

 Bằng cách này, Beretta chỉ ra rằng thiết bị lọc đã xuống cấp và thậm chí cần được sửa chữa nên đấy cũng trở thành chủ đề nóng trong lĩnh vực người dân nơi đây cần tiếp thu.

"Đúng như tôi đoán, Ramiris-sama là một nhà khoa học nổi tiếng phải không?"

"Tốt tốt tốt!"

"Nếu không phiền, bạn có thể xem qua các máy khác được không?"

"Được rồi, để đó cho tôi! Đi thôi, Beretta!!"

 Trong khi trò chuyện như vậy, Ramiris và những người khác đã bỏ Veldora lại phía sau.

"Còn ta thì sao?"

 Lời thì thầm của Veldora vang vọng vô ích trong hồ chứa nước nơi anh bị bỏ lại một mình.

 ............

 ......

 ...

 Và Veldora, người bị bỏ lại phía sau như thế, quay trở lại căn cứ trong khi nghĩ rằng điều đó chẳng vui chút nào.

 Ở đó tôi đã gặp những đứa trẻ đang điều chỉnh robot.

 Anh vừa tham khảo ý kiến của cư dân về cách hỗ trợ của họ sau khi tìm hiểu thêm về hoàn cảnh của thế giới này, nhưng điều đó không liên quan gì đến việc Veldora đang hờn dỗi.

 Tôi đã ném những cuộc trò chuyện như vậy vào quên lãng và trở thành vua của bọn trẻ con.

 Và bây giờ, như thể bị thu hút bởi mùi thơm và tiếng reo hò của trẻ em, người lớn cũng bắt đầu tụ tập quanh Veldora.

 Sự hỗn loạn tự nhiên đến tai Sharma và những người khác――

 Không lâu sau đó họ lao lại trước mặt Veldora.

 Người gây phiền trước tất nhiên là anh ta .

 Đó là Veldora!

Nếu ngươi bảo ta không làm điều đó, ta sẽ làm điều đó. Qra hahahahaha!!!

 Đó là lời hứa!!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro