#7

sau khi chữa trị cho phobio xong

rimuru: ngươi không cần phải trốn nữa đâu carrion

milim: ể đáng lẽ em là người phải nói câu đấy mà

rimuru: anh thích nói đấy

carrion: chà chà ngươi cũng nhận ra ta ở đây nhỉ

phobio: carrion-sama

carrion: chắc ngươi là rimuru nhỉ

rimuru: uk thế vậy anh đến đây làm gì

carrion: ta đến đây để xin lỗi vì đã gây rắc rối cho cậu

rimuru: à tôi không để bụng đâu

carrion: vậy thì ta cảm ơn vì đã tha cho thuộc hạ của ta

và giống trên anime thui sau đó carrion đi về

rimuru:'mình phải chuồn lẹ thôi'

rimuru: giờ thì chúng ta đi ăn tiệc thôi

thuộc hạ: dạ vâng

rimuru: nào nào nhanh lên ta đói rồi(nói xạo để chuồn đi)

milim: khoan đã rimuru

rimuru: hả sao vậy*lạnh sống lưng*

milim: à em đột nhiên nhớ đến cái gì đó mà bây giờ lại quên rồi nhỉ

rimuru: à vậy à thôi đi ăn tiệc đi chắc cái đó không quan trọng đâu

milim: vậy à thôi ta đi tiệc vậy

rimuru:'phew may quá cổ không nhớ lời hứa'

milim: hừm à ra là vậy nhớ rồi hehehehehe*nói nhỏ*

rimuru:'sao lạnh sống lưng vậy trời'

đến lúc ăn tiệc

milim: nè rimuru

rimuru: hửm sao vậy

milim: đột nhiên em cảm thấy nhớ đến cái gì đó

rimuru: hửm cái gì'chết moẹ sao éo thấy ổn thế này'

milim: à em nhớ ra rồi*quay sang ri*

milim: ủa rimuru anh ở đâu rồi anh tính chạy à

rimuru: phù may quá dịch chuyển về nhà rồi thôi tìm chỗ núp thôi

rồi bỗng nhiên rimuru cảm thấy có thứ gì đó đang đến đây

rimuru: hửm sao cảm giác éo thấy lành thế này

milim: chào rimuru anh định thoát khỏi tay em à*xuất hiện*

rimuru: hả cái gì sao em đến được đây

milim: thông qua hành lang linh hồn đó

rimuru: hả vô lí anh với em làm gì có liên kết hành lang linh hồn đâu

rimuru:[nè đại hiền nhân ta có liên kết hàn lang linh hồn với milim không]

đại hiền nhân:[dạ do lúc ngài và milim đang làm chuyện đó thì lúc đó cũng chính là lúc hành lang linh hồn của hai người đã được kết nối với nhau ạ]

rimuru:[vậy sao không nói]

đại hiền nhân:[dạ tôi đã thông báo rồi nhưng ngài không để ý đến]

rimuru:[à ra là vậy à cho ta xin lỗi nhé]

trong khi rimuru đang đắm chìm trong suy nghĩ thì milim đã bế cậu vào nhà và lột hết quần áo của cậu ra từ lúc nào không hay

rimuru: ủa sao quần áo mình đâu rồi

milim: bây giờ anh mới để ý à

rimuru:*giật mình* ủa sao em cũng như thế rồi

milim: hehehehe em mong là cơ thể của anh đã chuẩn bị cho đêm nay*cười nham hiểm*

rimuru: ơ từ từ khoan đã......a!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

30p sau...

rimuru:*mở cửa+cố lết ra ngoài*

milim: ơ em chưa thỏa mãn mà*kéo ri vào phòng*

rimuru: có ai không cứu*cố bám vào cái cửa*

milim: không ai cứu được anh đâu vì đã có kết giới cách âm rồi*kéo tay ri vào+khoá cửa*

2 tiếng sau...

milim hôm nay vui thật đấy rimuru*mặc quần áo*

rimuru: ờ vui đối với em thôi còn anh thì không*nói với giọng điệu thiếu sức sống*

milim: hihihi thôi em đi tắm rồi đi làm công việc đây

rimuru: công việc ý em là đến chỗ các ma vương khác á

milim: ừm thôi em đi tắm đây tạm biệt anh

rimuru: uk đi đi nhớ đừng có tiết lộ mối quan hệ của chúng ta nhé

milim: em biết rồi

15p sau ri cũng cử động được lại và ra ngoài

sáng hôm sau

rimuru: hôm nay cũng là ngày đó nhỉ

và mọi chuyện giống trên anime thui tua đến đoạn gặp yuuki

yuuki: hân hạnh được gặp mặt anh tôi tên là yuuki kakuraza..ka

rimuru:*đang đeo mặt lại quay người lại*

yuuki: cái mặt nạ đó....

rimuru: đúng vậy là của shizu-san đấy

vừa dứt câu

yuuki:*chạy đến sút ri*

rimuru:*cản đòn đánh bằng chân*

tua qua tý

yuuki: à ra là vậy tôi hiểu rồi anh đến là để cứu bọn trẻ à

rimuru: uk vậy cậu có thể cho làm giáo viên được không

yuuki: dạ cái đó tôi lo được

rimuru: à cậu là người từ thế giới khác đúng không mang giấy ra đây

yuuki: để làm gì vậy ạ

rimuru: cứ đem ra đê

yuuki: a dạ vâng*chạy ra cầm 1 xấp giấy*

rimuru: hãy xem đây henshin*biến về dạng slime*

yuuki: oh đó là hình dạng thật của anh à

rimuru:*nuốt xấp giấy in ra manga*

yuuki: wow tuyệt quá sư phụ

rimuru: muốn có thêm thì lấy thêm đi

yuuki: dạ vâng*chạy đi lấy thêm giấy*

1 lúc sau

yuuki:'hihihi có loli'

rimuru:'gu thằng này ghê quá đọc loli'

yuuki: cảm ơn sư phụ*quỳ bái trước mặt ri*

rimuru: à thôi không cần khách sáo dẫn tôi đi gặp bọn trẻ đi

yuuki: dạ vâng ạ

tua đến lúc đến lớp học

Rimuru:*mở cửa*

Khi ri mở cửa thì có 1 ngọn lửa tấn công và cậu biết trước nên đã né khá dễ dàng

Rimuru:'ê này tính định giết tui à mà điều này mình cũng nói ở dòng thời gian trước mà'

Và giống trên anime thui ri đã hành các học trò của mình sml còn mình thì cười đắc thắng

Rimuru: tôi đến đây là để cứu các em đó

5 học sinh: thầy đến là để cứu chúng em?

Rimuru: à thầy đã hứa với chủ nhân của chiếc mặt nạ này*dơ mặt nạ lên*

5 học sinh: đó là mặt nạ của shizu-sensei

Rimuru: đúng vậy thầy hứa với cô ấy là sẽ cứu chúng em'mặc dù chưa gặp'

5 học sinh: được vậy thì chúng em tin thầy thưa sensei

Rimuru:'aaa sensei đã bao lâu mình chưa được nghe câu này nhỉ hoài niệm ghê'

Rimuru: từ giờ mấy đứa là học trò của tôi rồi'ý chết sao lại nói câu này mà kệ đi'

5 học sinh:.......

Rimuru: thôi nói chung chúng ta vào học đi

5 học sinh: dạ vâng ạ

Hết rồi bye bye

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro