sờ pe sồ mụt ٩(◕‿◕。)۶

chương đặc biệt cho em hạt tiêu và anh vũ, gắn tag 🔞 nheeeee. khum dành cho đàn ông mang thai, trẻ em đứng tuổi và người dà cho con bú 🤞


♜♝♜♝♜♝


vu.mketb
em bé đang ở nhà một mình hả ?

tbinh.libi
dzaaaa
nma sao anh biết

vu.mketb
anh mới gặp bố mẹ em ở công ty
anh gọi cho em nhé ?

tbinh.libi
em bíc gòi

vu.mketb đã bắt đầu cuộc trò chuyện

tbinh.libi đã tham gia cuộc trò chuyện

« ... »

em bé đang làm gì đấy ? ❜

em đang ngồi xem tv uống sữa

❛ anh đón em sang nhà anh chơi chịu không ❜

dạ chịu

em bé ngoan đợi anh tới, thương em ❜

anh đi cẩn thận

« ... »

cúp máy xong em đặt điện thoại sang bên cạnh tiếp tục công việc giải trí của bản thân mình. mạn thiên bình ôm cốc sữa ngồi trên ghế giường xem hoạt hình cười đến vui vẻ, hôm nay là ngày đầu kì nghỉ dài của em mà bố mẹ đều có công việc nên nhà chỉ còn mình em. đáng ra em định đi chơi với hội năm hai nhưng thiên yết và xử nữ đều đi hẹn hò còn song tử đi đu fes nên em quyết định ở nhà tận hưởng ngày nghỉ cho đến khi nhận được tin của ma kết.

đang xem chăm chú bỗng trước mắt em tối sầm lại, đôi bàn tay to lớn của anh che kín đôi mắt em khiến em giật mình quay lại và chờ đón thiên bình là bờ môi mỏng thơm mùi bạc hà em yêu thích.

vũ ma kết đón được môi em một cách chuẩn xác vừa chạm tới liền đưa lưỡi vào trằn trọc liếm mút điêu luyện. vị sữa tươi ngọt ngào từ khoang miệng mạn thiên bình nhanh chóng tràn tới đánh úp vị giác anh làm anh không khống chế nổi mà cắn vào môi mềm.

bị cắn đau em phụng phịu đẩy lưỡi anh ra không cho hôn tiếp, trên mặt hiện rõ ba chữ " em dỗi rồi ". cảm giác đê mê đột ngột rời đi khiến cảm xúc vũ ma kết tụt xuống như chơi tàu lượn, anh chẳng chịu lép vế cúi người bế thốc mạn thiên bình lên ôm vào lòng thủ thỉ :

- " em bé ngoan để anh hôn rồi anh đưa đi chơi nhé "

vừa nói vũ ma kết vừa kề môi mình sát môi em, hơi thở hai người hòa làm một hài hòa một cách khó tin. âm thanh từ tính của người thương vang bên tai như thôi miên thiên bình, em khép hờ đôi mắt hơi bĩu môi đáp lại.

- " anh cắn em, em kh- "

lời mới đến miệng chưa kịp thốt ra thì lại bị anh cướp mất. vũ ma kết đè em xuống giường hôn một cách nồng nhiệt, hai tay anh khóa chặt tay em lên đỉnh đầu. anh gặm cắn môi em như một món ăn yêu thích, nhẹ nhàng vì sợ em đau, nồng nhiệt cũng vì quá yêu em.

sau nụ hôn dài nhận thấy em khó chịu vì thiếu không khí anh liền tách ra để thiên bình hít thở. bị đôi mắt tròn lấp lánh ánh nước mang vẻ giận giữ của em nhìn tới làm vũ ma kết không khỏi bật cười, quả nhiên là em bé của anh làm gì cũng đáng yêu hết.

tránh làm em bé giận thêm anh bế em ngồi dậy vùi mặt vào ngực em ngửi hương thơm quen thuộc miệng không quên giải thích :

- anh xin lỗi, tại anh nhớ em quá nên không cưỡng được. bạn đừng giận anh nhé.

- em nào dám giận hội trưởng hội sinh viên chứ, danh phận gì mà giám giận người ta
(‡▼益▼)

biết em đang giận lẫy vũ ma kết chỉ biết cười mà ôm em vào người. mân mê tay của thiên bình một hồi lâu anh mới mở miệng ra nói :

- em bé, em không định cho anh danh phận thật sao ?

mạn thiên bình thở hắt ra ôm lấy mặt anh khẽ hôn một cái, nhỏ giọng thủ thỉ an ủi anh:

- em xin lỗi nhưng em có lí do riêng của mình, mong anh hiểu cho em.

anh chỉ cười mà lắc đầu. anh biết chứ, câu trả lời này anh nghe rất nhiều lần rồi. anh thích thiên bình từ ngày đầu tiên cả hai gặp nhau trong bệnh viện, khi ấy song ngư bị đánh nhập viện còn thiên yết vì bảo vệ thiên bình khỏi ăn cướp mà bị đâm một nhát. vũ ma kết lúc ấy mới là chàng thanh niên 16 tuổi ngồi ngoài cửa phòng bệnh thì thấy một cô gái nhỏ nước mắt rơi lã chã nhưng vẫn cố nín không phát ra tiếng, trên áo đồng  phục trắng còn dính máu tươi rất nhiều giống như anh vậy. lần đầu tiên vũ ma kết thấy tim mình đập nhanh đến vậy, cũng là lần đầu tiên anh chú ý một người con gái đến thế.

lần đầu gặp chỉ như một chút thoáng qua anh không ngờ mình lại có thể gặp lại em ở trường, nhưng thay vì đẫm nước mắt khuôn mặt em sáng bừng bởi nụ cười tươi như nắng hạ, một lần nữa in dấu mạnh mẽ khiến trái tim anh đập nhanh.

ma kết thương thiên nình từ tận đáy lòng nhưng không thể công khai với mọi người vì bên cạnh em còn một ngụy thiên yết. cậu là gia đình của em, không đơn thuần định nghĩa bằng tình cảm nam nữ thông thường mà là sự ỷ lại sinh mệnh. không có mạn thiên bình sẽ không có sự tồn tại của ngụy thiên yết, không phải tình yêu mà là sự cứu rỗi. đơn giản với thiên yết mà nói thế giới chỉ chia ra làm hai nửa : mạn thiên bình và những người còn lại. sau này dù mọi chuyện sẽ xảy ra như thế nào nhưng nếu cả thế giới quay lưng với em riêng ngụy thiên yết là không thể, chắc chắn không thể.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro