34.
* Còn vài chỗ sai chính tả, teencode với thời gian không hợp lý mọi người bỏ qua giùm mình nhaa 🤗
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Sau khi nghe câu trả lời của anh. Cậu cắn môi, cảm giác khô khốc dâng lên trong cổ họng.
Xung quanh, mọi người đồng loạt reo hò, còn Jeonghan thì chỉ ngồi yên.
Bây giờ trong đầu cậu chỉ thầm cầu mong.
Mặc cho Jeonghan rào thét nội tâm mãnh liệt thì phía MC lúc này.
Sau khi nghe anh trả lời như thế thì vô cùng phấn kích tiếp tục hỏi.
Cậu như chết lặng. Cái này là cố ý muốn tiếp tay cho Scoups công khai tỏ tình đúng không?
Jeonghan muốn giựt lấy mic của MC ghê.
Cậu cúi đầu, không dám nhìn lên, sợ rằng những lời tiếp theo của anh sẽ là một bản án tử cho tình cảm của cậu.
Còn về Scoups, anh đứng trên sân khấu, cầm mic khẽ cười.
Ánh mắt dường như hướng thẳng xuống vị trí của Jeonghan. Nhưng ngay lập tức, anh quay đầu nhìn về phía xa, giọng nói trầm ấm vang lên.
Hội trường bùng lên tiếng reo hò.
Một số khán giả còn hét lên trêu chọc đầy hào hứng với câu trả lời thú vị úp mở của anh.
Jeonghan lúc này ở bên dưới thở phào, cảm giác như một tảng đá lớn vừa được nhấc khỏi lồng ngực.
Thật ra đây là vấn đề siêu lớn.
Tuy tỏ ra bình tĩnh nhưng thật ra từ nãy đến giờ tim cậu như sắp nhảy ra ngoài đến nơi rồi.
Còn chưa kịp bình ổn, thì vị MC nào đó lại tiếp tục vả một cú tát vào mặt cậu.
Tiếng reo hò lại vang lên không ngớt. Jeonghan ngồi yên như hóa đá, trái tim cậu vừa như ngừng đập.
Sau câu trả lời vừa rồi, phần giao lưu với fan cũng kết thúc. Scoups tiếp tục buổi concert của mình.
Còn Jeonghan. Tim cậu ngừng đập thật rồi.
Từ nãy đến giờ cậu luôn cố tỏ ra bình ổn, lạc quan, nhưng giờ đây tấm khiên do cậu dựng lên đã hoàn toàn bị sụp đổ.
Jeonghan nhớ lại lần trước, khi nghe những lời của Jun nói về người trong lòng của Scoups. Cậu đã mất rất lâu để tự thuyết phục mình rằng cậu vẫn còn cơ hội.
Nhưng khi được tận tai nghe anh nói, cảm giác khác biệt hoàn toàn, nó đau lòng hơn cậu tưởng.
Mọi hy vọng cậu xây dựng dường như vỡ vụn thành từng mảnh.
Cậu cảm giác lồng ngực đau thắt. Cậu không thể tự trấn an bản thân được nữa, cậu không mạnh mẽ đến vậy.
Mọi thứ bỗng chốc trở nên quá nặng nề, ánh sáng của sân khấu, tiếng vỗ tay cổ vũ, tiếng nhạc sôi động. Tất cả như trở nên mờ nhạt đi.
Cậu cảm thấy như mình đang bị mắc kẹt trong một không gian khác. Nơi chỉ có mỗi mình cậu và những lời của Scoups vang vọng trong đầu.
Cảm giác hoang mang, bối rối cùng sự thất vọng khó nói thành lời cứ dâng lên trong lòng cậu.
Seungkwan bên cạnh, cảm thấy Jeonghan hình như không ổn, nên vội lên tiếng.
Vừa dứt lời, nước mắt cậu không thể kiềm chế được mà từ từ lăn dài trên má.
Cảm giác nghẹn ngào dâng lên, giống như một con sóng lớn không thể ngừng lại.
Jeonghan thậm chí còn không tin là bản thân cậu lại rơi nước mắt thế này.
Nước mắt rơi không ngừng và chính Jeonghan cũng không thể ngừng được.
Cậu cố gắng lấy tay lau đi, nhưng càng lau nước mắt lại càng tuôn ra nhiều hơn.
Cậu nhận ra cậu không thể thay đổi bất cứ điều gì, cậu không thể thay đổi được trái tim Scoups.
Sự thất vọng này khiến Jeonghan không thể chịu nổi.
Cậu lắc đầu, nước mắt cũng ngừng rơi rồi thì phải. Cậu không muốn đi, không muốn rời khỏi đây.
Jeonghan biết, đây là lần cuối cùng cậu được nhìn thấy Scoups trên sân khấu như thế này.
Vì vậy cậu không muốn bỏ lỡ nó bởi vì thứ cảm xúc tiêu cực của bản thân cậu đâu.
KẾT THÚC BUỔI CONCERT
Giờ Jeonghan chỉ muốn trở về nhà, cuộn mình trong chiếc chăn ấm và ngủ một giấc dài, để có thể tạm ổn định lại cảm xúc lúc bấy giờ.
Hai anh em đang đứng gần lối ra dành cho khách VIP.
Đột nhiên lúc này điện thoại của Jeonghan vang lên.
Vâng và không ai khác chính là anh trai Scoups.
Jeonghan đứng bất động giữa đám đông, tay siết chặt điện thoại. Cảm giác nghẹn ngào trong lòng lại ùa về.
Người đã làm cậu bất ổn nãy giờ, hiện tại lại gọi cho cậu.
Jeonghan bân khuân không biết có nên nghe máy hay không. Ngẫm nghĩ một chút, cuối cùng cậu vẫn bắt máy.
Jeonghan nhìn xung quanh, đột nhiên cậu cảm thấy một bàn tay đặt nhẹ lên vai mình. Cậu quay đầu lại, tim đập thình thịch.
Và đúng lúc đó, Scoups đứng ngay sau lưng cậu, anh nhìn Jeonghan với ánh mắt lo lắng.
Mặc cho đám đông xung quanh đang xì xào và ngạc nhiên vì sự xuất hiện bất ngờ của Scoups, nhưng anh không hề để tâm.
Ánh mắt anh chỉ tập trung vào cậu.
Jeonghan đứng đó, ngỡ ngàng, tim cậu đập nhanh hơn bao giờ hết. Anh lúc này nắm lấy tay cậu và kéo cậu về phía anh.
Seungkwan đứng cạnh mà không hiểu cái gì đang diễn ra.
Scoups không buông tay mà kéo Jeonghan rời đi. Trước khi đi anh còn quay đầu lại nói với Seungkwan.
Nói rồi, còn chưa kịp để Seungkwan cùng mấy người xung quanh load kịp, thì Scoups đã nắm tay Jeonghan đi mất.
Anh kéo cậu vào một phòng thay đồ gần đó, đóng cửa rồi khóa lại.
Trong phòng bây giờ không có ai. Không khí trở nên yên tĩnh đến lạ thường.
Scoups lúc này từ từ tiến lại gần Jeonghan, cơ thể cậu vô thức lùi lại một chút, nhưng ánh mắt vẫn giữa chặt lấy anh.
Cả hai đứng đối diện nhau trong không gian nhỏ bé. Jeonghan lúc này không thể giấu được cảm giác bối rối đang trào dâng trong lòng.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro