chương 15
Sau khi hoàn thành chuyến đi đến Tuyệt Vân Gián, cậu quay trở lại Cảng Liyue. Đường phố vẫn đông đúc, người qua lại tấp nập, nhưng có một điều gì đó kỳ lạ bao trùm lên không khí nơi này—như thể cả thành phố đang chìm trong một cơn sóng ngầm mà chỉ những ai thật sự chú ý mới nhận ra.
Khi bước chân vào khu vực cảng, cậu nhận được một tin tức bất ngờ: phản ứng của Thất Tinh Liyue trước cái chết của thần thoại quá mức kỳ lạ…
Nói chuyện với Childe
Childe đứng dựa lưng vào một cây cột gần đó, ánh mắt sắc bén như thể đã chờ cậu từ lâu. Khi thấy cậu đến, hắn nhếch môi, giọng điệu nửa như đùa cợt, nửa như quan tâm thực sự.
"Các cậu cuối cùng cũng về rồi, hành trình Tuyệt Vân Gián thế nào?"
Cậu thuật lại mọi chuyện đã xảy ra. Trong suốt quá trình đó, Childe vẫn giữ im lặng, đôi mắt sâu thẳm như đại dương quan sát từng chi tiết. Khi cậu kết thúc, hắn khẽ gật đầu.
"Hóa ra là vậy…" Hắn lẩm bẩm, tay đặt lên cằm như đang suy nghĩ điều gì đó. "Tước Nguyệt Trúc Dương Chân Quân, Lí Thủy Điệp Sơn Chân Quân, Lưu Vân Tá Phong Chân Quân, Hàng Ma Đại Thánh…"
Hắn liệt kê những cái tên với một sự cẩn trọng hiếm thấy, như thể mỗi cái tên đều có trọng lượng đặc biệt.
"Ừm, trong số đó có một số dấu hiệu chưa từng xuất hiện trong các báo cáo mà Fatui nắm giữ." Hắn chợt ngước lên, nụ cười trên môi đầy nguy hiểm. "Để đền đáp, tôi có tin tức dành cho cậu."
Cậu và Paimon nhìn nhau.
"Đối mặt với cái chết của thần thoại, phản ứng của Thất Tinh Liyue vô cùng… tế nhị." Childe chậm rãi nói, từng lời của hắn như đang dẫn dắt cậu vào một bí ẩn sâu hơn.
"Bọn họ tuyên bố rằng, bởi vì chưa tìm ra thủ phạm thực sự, không ai được phép tiến hành 'Tiên Tổ Pháp Thoại'."
Paimon chớp mắt. "Tiên Tổ Pháp Thoại?"
"Về mặt lý thuyết," Childe nhún vai, "Nham Vương Đế Quân cũng là một bậc tiên tổ."
Hắn dừng lại một chút rồi tiếp tục, giọng nói có phần trầm xuống.
"Nham Thần là vị thần của khế ước, đồng thời cũng được gọi là Chúng Tiên Tổ Sư. Tất cả 'Tam Nhãn Ngũ Hiển Tiên Nhân' ngày nay, đều đã từng lập khế ước bảo vệ Liyue."
Paimon suy nghĩ một lúc, rồi bất chợt thốt lên: "Vậy nên họ có trách nhiệm phải quan tâm đến chuyện này đúng không?"
Childe cười khẽ. "Chính xác. Nếu Thất Tinh cai trị Liyue mà có vấn đề, bọn họ hoàn toàn có tư cách khởi binh vấn tội."
Hắn dừng lại một lúc, ánh mắt lóe lên sự nguy hiểm.
"Nhưng điều kỳ lạ nhất chính là: linh hồn của Nham Thần đã bay lên trời, nhưng thân xác của ngài thì lại bị Thất Tinh giấu kín. Tại sao?"
Bầu không khí trở nên nặng nề. Cậu có thể cảm nhận được một điều gì đó không ổn trong chuyện này.
"Điều này cũng khiến tôi bối rối." Childe khoanh tay, "Tôi không đồng ý với cách làm này của họ."
Paimon đột nhiên kêu lên: "A! Không sai! Nếu như Thất Tinh Liyue không cho ai tiếp cận Tiên Tổ Pháp Thoại… vậy mục tiêu của cậu là tìm tất cả bảy vị thần xem như hoàn toàn vô vọng rồi!"
Câu nói của Paimon khiến Childe dừng lại. Hắn nghiêng đầu, ánh mắt lóe lên một tia thích thú.
"Hả? Cậu đang tìm kiếm bảy vị thần ? Để làm gì?"
Cậu im lặng. Không có gì để nói.
Childe quan sát cậu một lúc, rồi bật cười.
"Hì… câu trả lời của cậu không thú vị lắm nhỉ?" Hắn chậm rãi nói, "Nhưng không sao, lần này tôi có thể giúp cậu."
Paimon tròn mắt. "Thật sao?"
Childe gật đầu, nhưng thay vì trả lời ngay, hắn quay người, bước vài bước rồi nói:
"Cho tôi một chút thời gian. Tôi sẽ tìm cho cậu một người có thể thay đổi tình thế này."
Bóng lưng của hắn chìm dần vào đám đông, nhưng giọng nói cuối cùng vẫn để lại dư âm trong không khí.
"Ha… thật sự thú vị. Càng kìm nén, khi bùng nổ lại càng dữ dội hơn…"
Hắn ngoái đầu lại, khóe môi cong lên đầy ẩn ý.
"Nhất định phải sống để gặp lại tôi đó, Nhà Lữ Hành."
Lần thứ hai bước vào Ngân Hàng Bắc Quốc, Aether vẫn cảm nhận được không khí trầm lặng đầy áp lực nơi này. Ekaterina đứng phía sau quầy, đôi mắt sắc sảo lóe lên một tia tinh quái khi nhìn cậu.
“Chào mừng Nhà Lữ Hành, bằng hữu của đại nhân Childe.” Cô ta cất giọng đều đều, nụ cười mang theo một tầng ý vị khó đoán. “Chúc mừng bạn, sau đây ở Fatui có thể một bước lên đám mây.”
Aether không đáp ngay. Đôi mắt vàng kim khẽ lóe lên, nhưng cảm xúc trong đó vẫn nhẹ nhàng như một hồ nước lặng.
“Tôi không phải là bạn của Childe.”
Nụ cười của Ekaterina cứng lại một giây, nhưng rồi cô ta chỉ nhún vai. “Ha… Chúng ta đều là người phàm, không phải Nữ Hoàng Băng Giá. Những suy nghĩ của người phàm giống như nước dưới tầng băng… sẽ không sắc bén và vững vàng mãi mãi.”
Cô ta nói vậy, nhưng Aether chẳng có hứng thú phản bác. Cậu chỉ đợi cô ta vào thẳng vấn đề.
“Đại nhân Childe đã hứa giúp các bạn tìm người, và giao ước này đã hoàn thành. Ngài ấy đang chờ các bạn tại Lưu Ly Đình.”
Lưu Ly Đình?
Paimon lập tức sáng mắt, lải nhải một tràng về cuộc chiến kéo dài giữa "Món Li" và "Món Yue", về những món ăn ngon của nhà hàng đó. Aether liếc nhìn Paimon, trong lòng cảm thấy bất đắc dĩ.
Khi bọn họ đến nơi, Childe đang đứng bên ngoài, nụ cười nhàn nhạt trên môi như đã đoán trước được cậu sẽ đến.
“Ồ, các bạn đến rồi.”
Cậu ta đưa mắt nhìn Aether, ánh nhìn sâu thẳm như sóng ngầm giữa biển khơi.
“Giao ước đã hoàn thành. Tôi đã tìm được người có thể giúp các bạn giải quyết vấn đề tiên thể của Nham Thần.”
Paimon lập tức nhảy dựng lên. “Vậy người đó đang ở đâu?”
“Bên trong.” Childe quay lưng, cất bước vào nhà hàng. “Tôi đã chuẩn bị một bữa tiệc. Ở đất nước này có thói quen gọi là ‘bữa tiệc’ gặp mặt.”
Khi cánh cửa mở ra, Aether nhìn thấy một người đàn ông đứng bên bàn tiệc. Mái tóc dài màu hổ phách, ánh mắt sâu lắng mang theo vẻ thấu hiểu vạn vật, toàn thân toát lên khí chất trầm ổn như vách đá vững chãi.
Childe giới thiệu: “Đây là Zhongli, khách hàng của Vãng Sinh Đường, đồng thời cũng là người có thể giúp các bạn.”
Aether khẽ nhíu mày. “Vãng Sinh Đường?”
“Là tổ chức chuyên phụ trách tang lễ ở Liyue.” Zhongli lên tiếng, giọng nói trầm thấp mang theo một loại áp lực vô hình. “Rất vui được gặp cậu. Tôi đã nghe danh cậu từ Mondstadt.”
Paimon lập tức hiểu ra, lập tức rùng mình. “Khoan đã… Vậy có nghĩa là… đây là một người chuyên lo chuyện ‘tiễn người’?”
Zhongli mỉm cười, không phản bác.
Childe bật cười. “Ha, có phải các cậu tưởng tượng rằng đây là một sát thủ không? Đừng lo, Vãng Sinh Đường không làm nghề đó… Ít nhất thì không làm công khai.”
“Công khai…” Aether nhắc lại, giọng điệu khó phân biệt cảm xúc.
Childe nhún vai, tiếp tục: “Dù sao thì, tôi đưa các cậu đến gặp Zhongli là vì…”
Zhongli nhẹ nhàng tiếp lời: “Vì tôi có cách giúp các cậu tiếp cận tiên thể của Nham Thần.”
Không khí trong phòng lặng đi một chút. Aether im lặng quan sát người đàn ông trước mặt.
“Mặc dù Nham Vương Đế Quân là Tiên Tổ Sư, nhưng suy cho cùng vẫn là một tiên nhân. Trong lịch sử Liyue, đã có rất nhiều tiên nhân rời đi, và mỗi lần như vậy đều có nghi thức kỷ niệm long trọng.”
Zhongli nói chậm rãi, ánh mắt nhìn Aether như đang đánh giá. “Nhưng lần này, ngay cả Thất Tinh cũng không tổ chức nghi thức nào cả. Một truyền thống quan trọng như vậy, lại bị xem nhẹ sao?”
Aether suy nghĩ một lát, sau đó chậm rãi đáp: “Dẫu sao cũng là vụ sát thần…”
Paimon gật đầu. “Đúng vậy! Hung thủ thật sự còn chưa bắt được mà!”
Zhongli khẽ cười. “Vãng Sinh Đường không quan tâm đến vụ án sát thần. Điều chúng tôi quan tâm là nghi lễ. Nhà Lữ Hành, cậu đã quen biết Phong Thần, vậy có thể cùng chúng tôi tổ chức Điển Lễ Tiễn Tiên không?”
Aether không lập tức trả lời. Cậu cúi đầu, ánh mắt phản chiếu ánh nến trên bàn tiệc.
Paimon chần chừ một chút, rồi kéo nhẹ tay áo cậu. “Aether, suy cho cùng thì… cũng không còn cách nào khác, phải không?”
Childe nhìn cậu đầy thú vị, đôi mắt xanh biển hơi nheo lại. “Nếu cậu không đồng ý, cũng chẳng còn lựa chọn nào khác đâu.”
Aether đặt ly trà xuống bàn, ngước mắt nhìn Zhongli.
“… Được thôi.”
Childe nhếch môi cười. “Vậy thì xong rồi. Tôi đã hoàn thành nhiệm vụ giới thiệu của mình. Giờ thì các cậu cứ đi, đừng lo cho tôi.”
Cậu ta chống cằm, ánh mắt mang theo vài phần lười biếng nhưng lại không che giấu sự sắc bén bên trong.
“Có lẽ tôi sẽ ngồi đây mua thêm vài ly… Tiện thể làm quen với cách dùng đũa.”
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro