Chap 8: 'Anh thương em'. Câu nói chôn chặt rất lâu

Thiên Tỉ bước đến nơi Lâm Ái đang ngồi chờ cậu ấy, rồi cậu cất giọng nói ấm áp len lõi chút sự hối hận 'Chào em'. Bỗng nhiên nụ cười nhẹ năm ấy khiến con tim Lâm Ái yếu lòng nở ra.

Mắt của Lâm Ái bỗng nhiên hoen đỏ cứ như muốn khóc rồi giọng cô cất lên như bị ngắt khoảng 'Chàng trai năm ấy về rồi, nụ cười đó'. Lâm Ái đứng bật dậy tiến lại Thiên Tỉ một cách từ từ rồi ôm chầm lấy Thiên Tỉ.

Thiên Tỉ liền dùng đôi tay của mình xiếc Lâm Ái 1 cách hờ hững vì sợ nếu xiếc Lâm Ái chặt quá cô ấy sẽ biến mất. Lại nụ cười ấy nở ra cất tiếng nói 'cho anh xin lỗi những gì mình đã gây ra cho em'. Giọng nói đó thành tâm tới mức khiến cho Lâm Ái không suy nghĩ liền đồng ý tha thứ.

Tiếng khóc của Lâm Ái đi kèm với nụ cười nhẹ của Thiên Tỉ và đó chính là tình yêu không ai sai ai đúng chỉ là do sự cố chấp của 1 bên mà thôi.

Sự bất ngờ Tuấn Khải đứng đằng sau bước tường nghe thấy được câu chuyện của người em gái và người em trai chí cốt khuôn mặt cậu tỏ vẻ hài lòng. Khi Lâm Ái và Thiên Tỉ đang ôm nhau thì Tuấn Khải bước vào vỗ vai Thiên Tỉ rồi cất giọng mang tính mãng nguyện 'không biết tôi có tin tưởng được cậu không'. Thiên Tỉ quay lại nhìn Tuấn Khải bằng khuôn mặt hối lỗi rồi cúi mặt xuống 'em đã nhận ra mình sai ở điểm nào và em đã sửa được nó' giọng nói của Tuấn Khải trầm xuống lấy hai tay cầm vai Thiên Tỉ 'cậu không sai chỉ tại quá cố chấp, cố chấp đó cậu hiểu không'. Thiên Tỉ bối rối nước mắt rơi 'em hiểu sẽ nghe anh'. Khuôn mặt Tuấn Khải mỉm cười 'tất cả giải quyết rồi thoải mái đi'.

Tuấn Khải vừa rời khỏi thì Thiên Tỉ nắm tay Lâm Ái dắt đi đâu đó. Hai người leo lên xe lúc vừa lên thì Lâm Ai tỏ vẻ không hiểu 'anh dắt em đi đâu đây'. Thiên Tỉ tiếp tục cười nhẹ 'Kỉ niệm' Lâm Ái tỏ vẻ ngạc nhiên đành đi theo Thiên Tỉ.

Tới rồi, Thiên Tỉ dẫn Lâm Ái đến sân thượng trường Ân Trung trường cấp 3 năm đó. Thiên Tỉ nắm chặt tay Lâm Ái tiếp tục cười nhẹ ( nụ cười thần thánh đó mấy chế ) 'em nhớ chỗ này không'. Lâm Ái vừa ngại ngùng vì Thiên Tỉ với cô vừa quay trở lại như xưa vừa hơi bực bội vì nhớ lúc trước Thiên Tỉ đối với cô tệ bạc.

Thiên Tỉ đã âm thầm chuẩn bị một buổi cầu hôn trên sân thượng trường cấp 3 đó chỉ cần Thiên Tỉ búng tay 1 cái là dàn đèn bao quanh Thiên Tỉ và Lâm Ái sáng lên. Thiên Tỉ quỳ xuống và phát ra tiếng nói chân thành nhất WILL YOU MARRY ME. Khuôn mặt của Lâm Ái tỏ vẻ ngại ngùng còn đôi mắt anh lên sự hạnh phúc rồi từ từ gật đầu. Thiên Tỉ nhẹ nhàng cầm tay Lâm Ái đeo chiếc nhẫn Thiên Tỉ đã mua từ lâu để chờ ngày hôm nay. Đeo nhẫn rồi Thiên Tỉ đứng dậy môi Thiên Tỉ tiến lại gần môi của Lâm Ái rồi môi chạm môi. Khi đang say đắm nụ hôn lâu rồi không gặp thì Tuấn Khải và Vương Nguyên cầm pháo sáng trên tay còn H.Ngôn và T.Hồng thì bông quăng cứ như lễ đường.

Sau khi xong cảnh quay romantic( Không giỏi tiếng anh ý là lãng mạng). Tất cả mọi người đi ra quán karaoke.

Ba người hát kỉ niệm ngày vui:

Gēnzhe wǒ zuǒshǒuyòushǒu yīgè màn dòngzuòyòushǒu zuǒshǒu màn dòngzuò chóngbòxǐ: Zhè shǒu gē gěi nǐ kuàilènǐ yǒu méiyǒu ài shàng wǒyuán: Gēnzhe wǒ bíziyǎnjīng dòng yīdòng ěrduǒzhuāng guāi shuǎ shuài huàn bù tíng fēnggéhé qīngchūn yǒu tài huàn shàng xīzhuāngpèidài yī kèlā de mèng zhè shìjiè de tàiyángyīnwèi zìxìn cáinéng bǎ wǒ zhào liàngzhè wǔtái de zhōngyānghé: Yǒu gēnzhe wǒ zuǒshǒu yòushǒuyīgè màn dòngzuòyòushǒu zuǒshǒu màn dòngzuò chóngbòzhè shǒu gē gěi nǐ kuàilènǐ yǒu méiyǒu ài shàng wǒgēnzhe wǒ bí zǐ yǎnjīngdòng yīdòng ěrduǒzhuāng guāi shuǎ shuài huàn bù tíng fēnggéqīngchūn yǒu tài duō wèizhī de cāicèchéng zhǎng dàduō hǎoyǒuxiē xiǎng zuò jiù zuòwèile míngtiān de zìjǐ gǔzhǎngkǎi: Zhè shìjiè de tàiyángyīnwèi zìxìn cáinéng bǎ wǒ zhào liàngzhè wǔtái de zhōngyānghé: Yǒu gēnzhe wǒ zuǒshǒu yòushǒuyīgè màn dòngzuòyòushǒu zuǒshǒu màn dòngzuò chóngbòzhè shǒu gē gěi nǐ kuàilènǐ yǒu méiyǒu ài shàng wǒgēnzhe wǒ bí zǐ yǎnjīngdòng yīdòng ěrduǒzhuāng guāi shuǎ shuài huàn bù tíng fēnggéqīngchūn yǒu tài duō wèizhī de cāicèchéng duìbùqǐxiàng qián chōng bù kèqìyīlù yǒu nǐ chōngmǎn dòuzhì wúxiàn dònglìhé: Nánzǐhàn méiyǒu shé me shū bù qǐzhèngtài xiūliàn chénggōng de mìjíyuán: Gēnzhe wǒ zuǒshǒu yòushǒuyīgè màn dòngzuòxǐ: Yòushǒu zuǒshǒu màn dòngzuò chóngbòkǎi: Zhè shǒu gē gěi nǐ kuàilènǐ yǒu méiyǒu ài shàng wǒhé: Gēnzhe wǒ bí zǐ yǎnjīngdòng yīdòng ěrduǒzhuāng guāi shuǎ shuài huàn bù tíng fēnggéqīngchūn yǒu tài duō wèizhī de cāicèchéngzhǎng de fánnǎo suàn shénme

Sau một buổi tối vui chơi thì cũng đến lúc ai về nhà nấy, tối đó Lâm Ái cũng đã dọn qua ở chung với Thiên Tỉ.

Tối hôm đó...( nghe hấp dẫn chưa)

Sau khi sắp sếp quần áo thì tới giờ phải ngủ ( nghe hấp dẫn quá ). Trên chiếc giường màu trắng đó Thiên Tỉ đang đọc một cuốn sách của nhà viếc sách nổi tiếng cậu yêu thích còn Lâm Ái thì ngồi trong vòng tay của Thiên Tỉ.

Đang nằm trên giường coi Thiên Tỉ đọc sách thì Lâm Ái tra hỏi 'không có em ở đây có quen cô nào không' Thiên Tỉ ấp úng trả lời 'không...không có' Lâm Ái thốt ra câu làm Thiên Tỉ buồn 'em về phòng nha' Mặt Thiên Tỉ biến sắc trề môi làm nũng 'Tối nay đừng về phòng' mặt Lâm Ái cười nhẹ 'Tối nay em sẽ...

Chap sau để coi Lâm Ái có về phòng không nha!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro