Extra: Con là nắng xua tan ngày mưa
đó là một buổi sáng tinh mơ khi nắng còn đang ẩn nấp sau màn mưa rả rích, ba thức dậy với cõi lòng bồn chồn khó tả như là có gì đó đè nặng trong lòng ba, một dự cảm chẳng lành. thế là ba ra ngoài để mong vơi bớt cảm giác đó và rồi, ba thấy con.
con nằm trong cái giỏ nhỏ bỏ sau thùng rác trước nhà, cả người ướt nhem và tím tái run rẩy, tiếng khóc của con yếu ớt chẳng còn ra hơi, trong lòng con đặt một mảnh giấy nhàu nhĩ với đôi ba chữ lem luốc: "nó là con anh".
đôi tay ba run rẩy như mất cạn sức lực ôm lấy con vào lòng, một giọt, rồi hai giọt, rơi tí tách theo cơn mưa lạnh giá, ướt cả khuôn mặt xanh xao thấy rõ đường chỉ máu của con bé nhỏ.
con ơi... nếu ba không ra ngoài, hoặc giả ngày đó ba dậy trễ, thì con của ba... sẽ ra sao đây...
đôi chân ba dù lẩy bẩy nhưng vẫn ráng cố gắng đưa con đến bệnh viện, bằng tất cả bình sinh, bằng tình yêu vĩ đại của người ba trẻ khốn khổ.
"bé bị sinh non lại còn chịu mưa rét lạnh, tuy được đưa đến bệnh viện kịp thời và qua cơn nguy kịch nhưng đã chết mất bảy phần chỉ còn mỗi ba, sống nổi hay không còn phải xem ông trời có thương nó không đã."
bác sĩ nói thế đấy, khiến cho cơ thể ba ngã khụy trước cửa phòng cấp cứu. khuôn mặt ba trắng bệch trong bàng hoàng.
ba thẫn thờ nhìn con nằm trong lồng hấp điện. con gầy gò bé xíu, nằm im chẳng cục cựa gì làm lòng ba sợ hãi vô biên. ba sợ con cứ thế mà ngủ mất thôi, rồi con xa đời ba mãi mãi. nước mắt ba không ngăn được lại lăn dài trên khuôn mặt hốc hác. ba đứng nhìn con mà khóc hoài, khóc hoài như đứa trẻ.
tận khi người ta trao con vào vòng tay ba rồi, ba vẫn cứ khóc, cứ rớt lên mặt con từng giọt từng giọt nóng hổi khiến cho con bừng tỉnh giấc, ngước nhìn ba bằng đôi mắt tròn xoe ngây ngô chẳng hiểu gì, thế mà con lại cười, cười đến rạng nắng xua tan mưa sầu trong ba. đôi tay con bé bỏng vươn lên chạm vào chiếc cằm lổm chổm râu ria của ba, gạt bỏ giọt thương tâm cứ mãi trào hoài từ hốc mắt thâm đen. ba sụt sùi ôm siết con trong lòng, đau đến tái tê lòng người ba trẻ.
con của ba, con chỉ vừa chào đời thôi, ba cũng chỉ mới vỗ về con trong lòng nên sẽ không để con rời xa ba nữa đâu. mọi chuyện rồi sẽ ổn vì đã có ba đây, ba sẽ nâng niu bảo bọc con như trời cao biển rộng, ba sẽ thương con hết phần đời mình, thay cả phần người bội bạc đã tàn nhẫn bỏ rơi con. chỉ cần ba thôi, chỉ mình ba là đủ cho con cả đất trời, tình thương của ba sẽ mãi bao la vô tận trao con không hết, thế nên con bé nhỏ của ba à, đừng sớm bỏ ba,
con nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro