ĐĨ ĐIẾM 2 [H+]

Khi Cao Đồ tỉnh dậy đã là chuyện của 2 giờ sáng, căn phòng vẫn còn vương nồng đặc Pheromone của hai người bọn họ. Cao Đồ hoảng loạn kéo chăn che chắn thân thể của mình, cậu sợ hãi cố tát mạnh vào mặt mình nhưng cậu thực sự không thể nhớ nổi tối qua đã xảy ra chuyện gì. Cậu chỉ nhớ mình đã nốc rất nhiều rượu sau đó thì không nhớ gì nữa. Cái gối ngày thường Lạc Lạc thường hay kê đầu nằm cạnh cậu, bây giờ được thay thế bởi Lâm Phong.

Trong thoáng chốc Cao Đồ khựng người sửng sốt, cậu không dám tưởng tượng càng không dám nghĩ đến những gì trong đầu cậu đang nghĩ. "Cao Đồ cậu lên giường cùng hắn rồi, cậu thực sự đã cùng hắn làm qua loại chuyện đó rồi ư".

"Anh cút ra khỏi nhà tôi, BIẾN"

Lâm Phong đang mơ đẹp thì bị cậu túm cổ không thương tiếc mà đuổi ra khỏi phòng vào lúc 2 giờ sáng. Cậu mở cửa phòng đẩy mạnh hắn ra, nhưng hắn vẫn dịu dàng ôn nhu nắm lấy tay Cao Đồ nhẹ giọng an ủi.

"Cao Đồ, em đừng có như vậy, em không có lỗi, lỗi là của anh, là anh không tốt, anh không biết cách kiềm chế bản thân mình"

Dừng lại như đang suy nghĩ gì đó, hắn nắm chặt lấy tay cậu hơn rồi dõng dạc khẳng định như một người đàn ông thực thụ, lời nói thốt ra chắc như đinh đóng cột.

"Em yên tâm, anh sẽ chịu trách nhiệm với em, anh sẽ cho em sự ấm áp của một gia đình, Lâm Phong anh xin hứa"

Thẩm Văn Lang không biết đứng ở đó bao lâu, cách khoảng chừng 15 bước chân, nhưng mặt anh bây giờ tức giận tới nổi chỉ cần người khác nhìn vào cũng có thể cảm nhận được ánh mắt tỏa ra sát khí giết người là có thật. Lâm Phong vừa quay mặt lại đã thấy khuôn mặt tức giận của Thẩm Văn Lang, không nhịn được tiến lại gần anh tếu miệng trêu chọc.

"Chậc, Thẩm Văn Lang, anh có muốn biết tối hôm qua trong lúc làm tình, Thỏ con ở dưới thân tôi rên khóc tên AI không, hửm"

Cách nhả chữ thản nhiên, cả nét mặt của hắn đều hiện lên tia đắc ý, miệng cũng nhếch lên tạo thành tia khinh bỉ. Chỉ với vài câu nói Lâm Phong đã chính thức kích hoạt ngòi nổ Thẩm Văn Lang. Anh nhanh chóng mất kiểm soát tỏa ra Pheromone tin tức tố át chế cả một tòa nhà, dày đặc nghi ngút nồng đến muốn lấy hết mạng người xung quanh, con ngươi cũng chuyển sang màu tím, gầm lớn từng chữ.

"Cái địt con mẹ, kêu tên thằng BỐ MÀY đây chứ còn ai vào đây nữa"

Lâm Phong cũng tỏa Pheromone khống chế Thẩm Văn Lang, nhưng bị tin tức tố của anh lấn át mãnh liệt hắn càng cố chống cự càng làm cho bản thân sống không bằng chết, cuối cùng là khuỵ người xuống quỳ dưới chân anh, thống khổ đau đớn cảm giác như các cơ mạch máu đứt quảng nổ tung thành ngàn mảnh.

Thẩm Văn Lang điên cuồng dùng một lực bàn tay bóp mạnh cổ hắn nhức lên cao, bàn tay to lớn nổi đầy gân xanh chằng chịt cuồn cuộn, Pheromone mùi diên vỹ cũng tạo thành hình vòng tròn quấn chặt quanh cổ của Lâm Phong, Hắn có cảm giác cổ của mình sắp bị tên sói điên này nghiền nát trong phút chốc, dây thần kinh và nơron đại não căng trướng có thể nổ bất cứ lúc nào, dây thanh quản cũng bị bóp chặt khiến phổi bị ngắt hoàn toàn khí oxy từ bên ngoài.

Thẩm Văn Lang là con sói chủ, sói không gầm gừ lũ linh cẩu lại tưởng anh là chó hoang bị thương yếu đuối bị người ta vứt bỏ ở bãi rác, buồn cười thật.

"ĐĨ MẸ MÀY, MÀY NGHĨ MÀY LÀ CÁI THÁ GÌ, ĐỒ CỦA THẨM VĂN LANG TAO MÀ MÀY CŨNG DÁM ĐỤNG, KHÔNG BIẾT SỐNG CHẾT"

Cả khu chung cư ngập trong mùi Pheromone tỏa ra nồng nặc trong không khí, mọi người đều bị ảnh hưởng mạnh, tiếng kêu la tiếng vật lộn loạn xa vang trời, tiếng ken két của móng tay càu cấu trên bàn ghế, sàn nhà cũng không làm cho người ta bớt thống khổ, bớt đau đớn. Cao Đồ nhắm thấy Thẩm Văn Lang không có ý định dừng lại mới tiến đến gần anh ngăn cản, cậu không thể vì chuyện của mình mà ảnh hưởng đến những người xung quanh được, họ vô tội.

"Lang Lang, anh dừng lại đi, buông Lâm Phong ra, MAU THU HỒI TIN TỨC TỐ CỦA ANH LẠI"

Lâm Phong bị anh ném mạnh vào góc tường, đầu đập mạnh xuống đất nghe rõ một tiếng cộp, đau đớn há hốc mồm cố gắng hít thở để không khí bên ngoài luồn vào trong phổi bù vào khoảng thời gian cơ thể thiếu oxy trầm trọng hồi nãy, nhìn qua giống như cá mắc cạn mồm cứ chu lên nhọn ra hớp lấy hớp để. Thẩm Văn Lang cũng từ từ thu hồi lại hết Pheromone tin tức tố của mình.

"Xót cho thằng chó đó à, bảo vệ nhau phết" Thẩm Văn Lang ngừng lại một chút, ánh mắt sắc lạnh nổi đầy máu tơ hạ đáy mắt xuống dấu vết đỏ chói dưới hõm cổ Cao Đồ, cắn chặt khớp hàm, hai hàm răng ma sát mạnh mẽ tạo thành tiếng két két gằn giọng nhả ra từng từ.

"Đĩ điếm, ĐỊT cùng động vật 4 cẳng có SƯỚNG không, cái địt mẹ thằng ĐĨ ĐỰC như cậu sợ mắt tôi mù không thấy nên cố tình có phải không"

Lời anh nói ra như một con dao lưỡi bén ghim chặt vào tim Cao Đồ, khóe mắt nóng hổi ngấn lệ theo từng câu nói rơi xuống không ngừng, Cao Đồ cảm thấy tủi thân cùng cực, cậu muốn được Thẩm Văn Lang ôm lấy mình, cậu sẽ gào khóc lên như một đứa trẻ kể cho anh những ngày anh không ở đây cậu thực sự tủi thân như thế nào, trống vắng ra sao, muốn được anh vỗ về an ủi. Nhưng bây giờ Cao Đồ cậu không còn tư cách ấy nữa, người cậu đã không còn sạch sẽ nữa rồi.

" Cái đệch mẹ LỖ ĐÍT thèm con CẶC nắc vào rồi chứ gì, TRÈO lên giường cùng thằng khác, rồi cũng chổng MÔNG, dạng CHÂN , con mẹ nó ở dưới thân hắn mà RÊN Ư Ử chứ gì, ĐĨ MẸ nếu đã như vậy để tôi lấp đầy LỖ ĐÍT thằng ĐĨ ĐỰC cậu, xem có đủ THỎA MÃN không HAY....Cậu vẫn đi GẠ CHỊCH tiếp"

Thẩm Văn Lang phát điên lên khi nhìn thấy dấu vết dưới cổ Cao Đồ, anh phải cố gắng nhẫn nhịn lắm mới không PHÁT RỒ lên mà PHANG vào lỗ đít cậu ngay giữa hành lang khu chung cư đã là may rồi. Thẩm Văn Lang anh muốn cho mọi người biết Cao Đồ là của ANH, của duy nhất một mình anh mà thôi. Anh gấp gáp đặt vé máy bay về vội vã trong đêm tối, về đến đầu con hẻm cũng chạy thục mạng lên tìm cậu, ấy vậy mà Cao Đồ cậu thật tài ba, không cần một vũ khí nào, không cần dùng một lời nói nào, không cần hành động gì cũng có thể giết được Thẩm Văn Lang ngay từ giây phút đó, đến đầu dãy hành lang anh đã ngửi thấy mùi Pheromone hương xô thơm và hương đàn gỗ hương hòa quyện vào nhau nồng đậm trong không khí.

Anh lại càng không thể chịu nổi khi mà thằng khốn khiếp đó, lôi việc ăn nằm cùng Cao Đồ kể lể như một chiến tích, Thẩm Văn Lang càng không thể nào chấp nhận nổi khi cậu thống khoái rên tên người khác mà không phải tên mình. Vậy rốt cuộc Cao Đồ cậu xem anh là cái gì, Thẩm Văn Lang càng nghĩ càng thấy tức,lông mày nhíu lại, bế phốc cậu lên vai hướng phòng mình thẳng tiến.

Còn Lâm Phong gần như là phải bò lê ra khỏi khu chưng cư, hắn căm phẫn cùng cực, ngồi dựa người vào lan can rút điếu thuốc ra hít vài hơi lấy lại điềm tĩnh. Thả lỏng cơ mặt, ánh mắt sắc lạnh nhìn xuyên vào mảng đen xa xăm như đang suy ngẫm một điều gì đó, miệng cũng nhếch lên tạo ra tia đắc ý.

Đêm hôm qua khi mà Cao Đồ buông xuôi không còn kháng cự hắn nữa, hắn vội mừng thầm vì vớ được mồi ngon nhưng đắc ý chưa được mấy giây thì tuyến thể của cậu ồ tỏa ra Pheromone tin tức tố hương diên vỹ quấn quanh lấy người của Cao Đồ khiến Lâm Phong không chạm được vào người của cậu, hành hạ cơ thể hắn cả một đêm dài, Pheromone của Thẩm Văn Lang tấn công khống chế hắn trệt để khiến hắn đau muốn chết đi sống lại, mặt cắt không còn một giọt máu, mẹ nó còn Cao Đồ cậu có Pheromon hương diên vỹ xoa dịu liền chìm vào giấc ngủ sâu. Cái đệch có tiếng mà không có miếng còn suýt chút nữa mất mạng với cái thằng sói điên ấy.

Đến khoảng 1 giờ sáng Lâm Phong mới lim dim ngủ chưa được bao lâu thì bỗng có một lực kéo mạnh, đẩy hắn ra khỏi phòng vào lúc trời còn đen kịt. Nhưng mà Lâm Phong mới có một phát hiện thú vị về Thẩm Văn Lang, Sói đầu đàn nhưng mà cũng sẽ có vảy ngược, cũng sẽ có điểm yếu. Cao Đồ chính là điểm yếu của anh. Vậy muốn hạ gục con sói dũng mãnh chỉ cần trong tay có cậu. Phàm việc gì liên quan đến Cao Đồ tên sói điên đó sẽ lập tức Phát rồ lên.

"Thẩm Văn Lang, anh dừng lại đi, đừng có như vậy"

Cao Đồ lạnh hết cả sống lưng khi anh mạnh bạo vứt cậu xuống ghế sofa, điên cuồng hôn lấy cậu, tiếng rẹc rẹc xét rách áo thun mỏng dính trên người cậu. Con mẹ nó cái gì mà dừng lại, Thẩm Văn Lang tức tối văng tục.

"Cái đệch không phải cậu thích dạng chân ra cho người khác ĐỊT vào lỗ đít mình à, hay là với thằng chó kia thì được còn với Thẩm Văn Lang tôi thì không"

Mắt Cao Đồ sưng húp vì khóc quá nhiều. Cậu không biết phản biện như thế nào với anh hết, điều căn bản cậu còn không biết mình đã cùng Lâm Phong đã làm qua những gì, nhưng có một điều mà cậu chắc chắn, Cao Đồ cậu không còn xứng với anh nữa, trước kia không bây giờ lại càng không.

Thẩm Văn Lang rúc đầu vào hõm cổ nhe răng cắn mạnh đè lên dấu vết đỏ chói còn mới trên cổ Cao Đồ, găm sâu hai cái răng nanh đem Pheromone tin tức tố của mình mãnh liệt truyền vào người cậu.

Cao Đồ thoáng chốc cả cơ thể run lên nhè nhẹ hưởng ứng tiếp nhận tin tức tố hương diên vỹ của anh. Cậu khẽ rên lên một tiếng, cơ thể cũng không ngừng tỏa ra Pheromone hương xô thơm, nhanh chóng hợp thể hòa vào nhau bao trùm lấy gian phòng khách.

"Ahhh...hưm...m"

Cao Đồ là của anh, của anh, thân thể này là của anh, trái tim này cũng là của anh nốt. Chỉ cần một ngày Thẩm Văn Lang này còn sống, ai cũng đừng hòng cướp cậu khỏi tay anh.

Tay cũng thuần thục cởi văng chiếc quần lụa mỏng vứt xuống dưới sàn, cả cơ thể trắng như tuyết không một mảnh vải che thân hiện ra trước mắt. Yết hầu Thẩm Văn Lang giật giật lên xuống nuốt nước bọt không ngừng. Hai bàn tay thô ráp xoa nắn bóp véo mông Cao Đồ sau đó đột nhiên dùng lực tát mạnh âm thanh "Chát chát" vang lên trong không gian yên lặng, làm in hằn dấu bàn tay lớn đỏ ửng lên cặp mông căng tròn trắng phau.

"Ahh...h...ưm...m"

Cậu nhăn mặt rên lên vì đau. Đĩ mẹ Thẩm Văn Lang càng tức sôi máu lên, chỉ cần nghĩ đến cảnh Thỏ con nằm dưới thân thằng khác phóng khoáng rên rỉ, gợi tình mời gọi thì có thằng ĐỰC RỰA nào mà kiềm chế cho nổi.

"Đĩ điếm, ở dưới thân thằng khốn đó cũng thèm thuồng mà rên rỉ như vậy phải không, cái đĩ mẹ"

Thẩm Văn Lang xé luôn cái áo sơ mi của mình, quần cũng giật quăng mẹ xuống sàn, thẳng tay nắm lấy tóc Cao Đồ giật mạnh về phía trước hướng con vật to lớn ở thân dưới phô trương dựng dứng gân xanh cũng từng cuộn từng cuộn nổi lên bao phủ lấy quanh trụ lớn. Anh gầm lên.

" Há miệng ra"

Cậu sợ đến tái xanh mặt, những hạt nước mắt long lanh rơi dài trên má, trên da đầu truyền đến trận đau đến tê người đó anh nắm chắc. Nhưng mà cái này to hơn sức tưởng tượng miệng cậu không thể vừa, Cao Đồ sợ mình không thể nào ngậm quá bao quy đầu vào trong miệng được, thực sự rất lớn.

Thấy Cao Đồ do dự không làm theo ý mình, Thẩm Văn Lang thầm nghĩ cái địt mẹ cậu là đang chê anh, Bú được CẶC thằng khác còn anh thì không.

"Há miệng, ngậm nó vào, tôi không có sức kiên nhẫn với ĐĨ ĐỰC như cậu đâu, Nhanh"

Lâm Phong chuẩn bị ngâm cứu kế hoạch giết TVL rồi 🙃 Cao Đồ sắp mồ côi chồng tới nơi

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro