Hêraclex làm nô lệ cho nữ hoàng Ôngphan (Omphale)

Xưa tại đô thành Ơkhali (Oechalie) trên đảo Ơbê (Eubée) có một nhà vua nổi tiếng vì tài bắn cung trăm phát trăm trúng. Khắp đất nước Hy Lạp từ miền núi hẻo lánh cho đến miền biển đông vui cứ nhắc đến cái tên Ơritôx (Eurytos) là mọi người đều biết. Chẳng những thế người ta còn kể cho chúng ta nghe nào cuộc đi săn ấy nhà vua nói sẽ bắn được bao nhiêu con mồi thì khi kết thúc, y như rằng, đếm đủ từng ấy, - nào trong một cuộc tỉ thí, vui chơi với bạn bè, nhà vua đã đoạt được bao nhiêu vò rượu vì đã hơn tất cả các tay thiện xạ, bắn ba lần trúng cả ba con chim đang bay... Chính Ơritôx là người đã được Ăngphitơriông bố dượng của Hêraclex mời về dạy cho cậu con trai của thần Dớt vĩ đại này tài nghệ bắn cung. Một tài năng như thế chỉ có thể do thần thánh ban cho, còn người trần chắc chắn rằng không thể nào luyện tập đến mức siêu việt như vậy. Chính vị thần Apôlông, người Xạ thủ danh tiếng trong thế giới thần thánh, đã truyền dạy cho Ơritôx tài bắn trăm phát trăm trúng ấy. Ơritôx có nhiều con, nhưng được nhà vua yêu quý nhất là chàng trai Iphitôx (Iphitos) nổi danh vì đức tính trung thực, ngay thẳng và cô gái Iôlê (Iolé) nổi danh vì đẹp đẽ, nết na. Nhưng Iphitôx nổi danh thì chẳng cô gái nào đến để xin cầu hôn. Còn Iôlê nổi danh vì tài sắc, đức hạnh thì lại là nơi hội tụ của biết bao chàng trai rấp ranh... làm rể. Nhà vua chỉ còn cách kén rể bằng một cuộc thi bắn. Kẻ nào chiến thắng được nhà vua trong cuộc tỉ thỉ thì được là kẻ bị... bị trúng mũi tên vô hình của vị thần Tình yêu Êrôx.

Hêraclex tới đô thành Ơkhali sau khi hết hạn làm đầy tớ cho Ơrixtê. Nhiều trang anh hùng tham dự cuộc thi đấu song đều bị loại. Đến lần Hêraclex, chàng thắng vị vua thiện xạ một cách oanh liệt. Song Ơritôx không gả Iôlê cho Hêraclex. Nhà vua nói rằng, một kẻ đã phải mang thân đi làm nô lệ cho Ơrixtê trong mười hai năm thì không thể xứng đáng là người chồng của Iôlê. Như vậy Ơritôx chẳng những đã nuốt lời hứa, một hành động đối với người Hy Lạp xưa là đáng tội chết, mà lại còn xúc phạm đến danh dự của Hêraclex. Đang trong bữa tiệc, Ơritôx cùng với các con đứng lên phỉ báng Hêraclex, ra lệnh đuổi chàng ra khỏi cung điện và tệ hại hơn nữa, bắt chàng phải rời ngay khỏi đô thành Ơkhali. Hêraclex dằn lòng ra đi vì chàng không thể trả thù được trong lúc này, hơn nữa chàng đã đem lòng yêu mến nàng Iôlê xinh đẹp. Chàng trở về Tiranhtơ với nỗi nhớ nhung, buồn bã cùng với nỗi oán hận, uất ức.

Bẵng đi một thời gian, chẳng rõ bao lâu, một hôm Iphitôx đến đô thành Tiranhtơ. Hêraclex tiếp đãi chàng nồng hậu như truyền thống quý người trọng khách của con dân đất Hy Lạp. Iphitôx thuật chuyện cho Hêraclex biết sứ mạng của mình trong cuộc hành trình này. Chuyện như sau: vua cha Ơritôx vừa bị mất một vụ trộm rất to, cả đàn gia súc bị mất mà không rõ ai lấy. Một mất mười ngờ, Ơritôx nghi Hêraclex là thủ phạm vì Hêraclex trả thù nhà vua đã không gả Iôlê. Nhưng Iphitôx quyết không tin lời cha. Chàng tin rằng một người anh hùng vĩ đại và cao thượng như Hêraclex không bao giờ trả thù bằng cách ấy. Chàng quyết tâm đi tìm đàn bò, phanh phủi ra sự thật để thanh minh cho người anh hùng con của thần Dớt. Và Tiranhtơ là một chặng đường trong cuộc hành trình của chàng.

Thật ra thủ phạm vụ trộm này là Ôtôlicôx (Autolicos) con trai của thần Hermex và nàng Kiônê (Chioné). Cha cai quản nghề trộm cắp thì con cũng là một người thừa kế xứng đáng nghiệp cha. Ôtôlicôx lại có biệt tài biến hóa mình thành con vật này, con vật khác, cho nên y đã múa tay hành nghề thì người trần phàm tục của chúng ta chỉ có chịu mất chứ đừng hòng gì tìm lại được.

Nghe Iphitôx thuật chuyện, Hêraclex càng thêm cảm phục người con trai trung thực và ngay thẳng này. Hai người chuyện trò với nhau xem ra rất tâm đầu ý hợp. Một hôm, Hêraclex cùng Iphitôx lên bờ thành cao dạo chơi. Đây là một lũy thành xây trên một ngọn núi cao rất hiểm trở để ngăn chặn giặc. Đang đi chơi bình thường bỗng Hêraclex nổi cơn điên. Đầu óc chàng quay cuồng, những chuyện uất ức cũ bỗng đâu hiện ra rõ mồn một trong trái tim: chuyện bị khước từ hôn nhân với Iôlê, chuyện bị sỉ nhục, bị đuổi khỏi bữa tiệc v.v... Thế là Hêraclex túm lấy Iphitôx nâng bổng lên rồi ném từ mặt thành cao xuống đất. Iphitôx chết thê thảm. Thật ra thì Hêraclex không có tội mà Hêra mới là người có tội. Nữ thần vẫn căm ghét đứa con riêng của chồng mình và nàng đã làm cho nó hóa điên.

Tuy nhiên, Hêraclex vẫn là kẻ phạm tội giết người. Và đã phạm tội là phải chịu một hình phạt. Riêng đối với thần Dớt, thần cũng chưa đến nỗi mất hết cả ý thức về danh dự và sự liêm sỉ để bênh vực trắng trợn cho hành động sát nhân của con mình. Thần không thể dung thứ một hành động nhơ nhuốc như vậy. Thần không bao che cho đứa con mình, đứa con đã giết một vị khách đến thăm với tất cả lòng kính trọng, hơn nữa, vị khách ấy lại đang vì danh dự của chủ nhân mà dấn thân vào một hành trình đầy gian lao nguy hiểm. Dớt quyết định trừng phạt: giáng một căn bệnh khủng khiếp xuống Hêraclex. Và thế là từ đó trở đi, Hêraclex bị bệnh tật giày vò dai dẳng làm cho gầy yếu xanh xao, kiệt sức hẳn đi. Chữa chạy mãi không khỏi. Hêraclex cố gắng chống gậy lần đi từng bước đến đền thờ Đenphơ để cầu xin thần Apôlông một lời chỉ dẫn. Nhưng cô đồng Piti ở đền Đenphơ không truyền đạt lời cầu khẩn của chàng lên vị thần ánh sáng và Chân lý, hơn nữa lại còn đuổi chàng ra khỏi đền thờ vì cho rằng một kẻ giết người như chàng đặt chân vào đền thờ là làm ô uế chốn thiêng liêng. Tức giận, Hêraclex ra về. Nhưng chàng phải trả thù cái thói khinh người. Chàng lấy luôn cái ghế ba chân và mang đi. Thần Apôlông bất bình, bèn hiện ra bắt Hêraclex phải trả lại. Hêraclex cãi, không chịu trả. Đã tức giận lại càng thêm tức giận, Apôlông xông vào đánh Hêraclex. Cuộc xung đột nổ ra ác liệt. Nhưng Hêraclex chỉ là một người trần đoản mệnh, dù sức khỏe có hơn người cũng không thể nào đánh thắng được một vị thần bất tử. Vả lại, chàng vẫn còn là người đang đau yếu đâu còn sức lực mà đương đầu với một vị thần thiện xạ. Thần Dớt không muốn để cho đứa con yêu quý của mình chết nên đã ra tay can thiệp. Từ đỉnh Ôlanhpơ cao ngất, thần vẫy tay đồn gọi mây mù và giáng xuống một đòn. Luồng sét của thần Dớt giáng xuống, đánh vào khoảng đất trống giữa hai địch thủ, biểu lộ sự không hài lòng của thần như can ngăn hai người, đòi hai người phải chấm dứt xung đột. Hai người con của Dớt bèn hòa giải với nhau. Lúc này một cô đồng Piti mới lên tiếng phán truyền cho Hêraelex biết quyết định của thần linh: Hêraclex phải bán mình làm nô lệ cho nữ hoàng Ôngphan trong ba năm. Tiền bán được đem bồi thường cho nhà vua Ơritôx coi như để chuộc lại lỗi lầm đã giết Iphitôx. Thế là Hêraclex sau mười hai năm làm nô lệ cho nhà vua Ơrixtê vừa mới được tự do, bây giờ lại phải làm nô lệ ba năm nữa, và lần này làm nô lệ cho một người đàn bà: một nữ hoàng! Còn Ơritôx, nhà vua bội ước và kiêu căng, quyết không nhận số tiền bồi thường. Ông ta quyết nuôi giữ mối thù với Hêraelex.

Ôngphan là một nữ hoàng góa bụa ở đất Libi. Cuộc sống cô đơn đã là một điều đáng buồn đối với nàng nhưng điều đau buồn hơn là đất nước luôn luôn bị giặc cướp quấy nhiễu, phá phách. Việc giao lưu trao đổi ngừng trệ vì các đường đi lối lại chẳng chỗ nào yên lành. Ôngphan mong mỏi ngày đêm có người đến giúp đỡ.

Mua được người anh hùng Hêraclex làm nô lệ, nữ hoàng Ôngphan có một báu vật trong tay. Song nàng chẳng biết tài năng của chàng và chẳng biết sử dụng chàng. Vua Ơrixtê thì hành hạ chàng bằng những việc cực kỳ khó khăn, oái oăm, còn nữ hoàng Ôngphan thì hành hạ chàng bằng những công việc cực kỳ tầm thường, cực kỳ "phụ nữ". Nàng bắt chàng phải ăn mặc như người nữ tỳ, phải hàng ngày ngồi quay xa, dệt vải, xe sợi, guồng len... hoặc khá hơn nữa thì bắt chàng đi đội nước, giặt giũ và nấu ăn. Còn Ôngphan thì mặc y phục của chàng, khoác tấm da sư tử lên người, bỏ vương miện trên đầu thay bằng mũ đầu sư tử, đeo cung giắt gươm, và hăng hái hơn nữa là bắt chước Hêraclex nâng cây chùy lên cho trọn bộ. Nhưng cây chùy của Hêraclex đâu phải là lông cánh chim hồng!

Tuy nhiên Hêraclex cũng làm được vài việc hữu ích hơn những việc kể trên. Trước hết ta phải kể đến việc chàng trừng trị bọn cướp Kercốp (Cercopes). Đây là một loại người lùn, đúng hơn phải gọi chúng là một giống quỷ lùn chuyên sống bằng nghề cướp đường. Bọn này cướp giật rất nhanh và biến đi cũng rất nhanh. Do người chúng lùn, bé cho nên rất dễ ẩn nấp, chui luôn, vì thế bắt chúng không phải dễ. Hôm đó Hêraclex đi chơi. Đi một hồi lâu chàng thấy mệt bèn tìm một cây có bóng mát nằm nghỉ. Nơi đó cách đô thành Êphedơ (Éphèse) không xa. Nằm lâu, chàng ngủ thiếp đi. Lợi dụng lúc đó, lũ cướp bèn tính chuyện làm ăn. Chúng bảo nhau lấy toàn bộ vũ khí của chàng vì ngoài vũ khí ra chàng chẳng có vàng bạc, châu báu gì. May thay giữa chừng chàng tỉnh giấc. Chàng kịp thời tóm bắt được cả lũ. Chàng bèn trói hai tay hai chân chúng rồi lấy một cái đòn xuyên qua giữa hai chân gánh về. Lũ quỷ lùn Kercốp đầu dốc xuống đất, chân chổng lên trời, kêu khóc van xin chàng tha tội. Hêraclex nghe thương tình lũ người chẳng ra người, ngợm chẳng ra ngợm ấy, liền sỉ mắng chúng một hồi rồi cởi trói tha cho chúng.

Sau đó Hêraclex đem quân đi trừng trị những người Libi ở xứ Iton. Những người này đã từng kéo quân sang đánh phá vương quốc Libi của nữ hoàng Ôngphan và bắt triều cống hàng năm. Hêraclex đánh cho chúng đại bại, phải hàng phục. Chàng ra lệnh xóa bỏ lệ triều cống và san bằng toàn bộ đô thành của chúng. Chàng lại còn giết một con mãng xà ác hại giống như con Hiđrơ ở hồ Lernơ năm xưa, tuy không kinh khủng ghê gớm bằng. Nữ hoàng Ôngphan hết sức cảm phục người anh hùng Hêraclex đã giúp cho những công việc ích nước lợi dân như vậy. Còn việc Hêraclex trừng trị tên Xilê (Silée) ta cũng phải nhắc đến. Xilê là một gã nông dân trồng nho. Hắn có một cánh đồng nho khá rộng. Khách bộ hành nào đi qua khu vườn nho của hắn, vì vườn của hắn chạy dài theo hai bên đường, là hắn xông ra chẹn đường, bắt về làm nô lệ. Những người này hàng ngày phải làm việc cật lực trên cánh đồng nho của hắn. Khi kiệt sức không còn làm việc được nữa, hắn giết đi cho đỡ phải nuôi. Hêraclex đi qua vùng này. Tất nhiên là một tên Xilê, chứ mười tên Xilê cũng không bắt nổi chàng.

Cũng trong thời gian làm nô lệ cho Ôngphan, Hêraclex còn tham gia vào cuộc săn con lợn rừng Caliđông, một cuộc săn thu hút khá nhiều anh hùng, dũng sĩ. Chàng còn tham gia vào cuộc viễn chinh sang phương Đông của những người Argônôt do Giađông khởi xướng.

Có chuyện kể: Ôngphan muốn làm nhục người anh hùng nên mới bày ra cái trò bắt chàng phải ăn mặc y phục của phụ nữ và làm những công việc lặt vặt không tên trong nhà. Nhưng có người lại kể do chiến công của Hêraclex đã giúp ích cho nữ hoàng Ôngphan nên nữ hoàng đem lòng cảm phục và đã giải phóng cho chàng và bắt chàng phải... làm chồng. Vì quá yêu Hêraclex nên nữ hoàng thỉnh thoảng bắt chàng phải trải qua những thử thách như vậy cho... vui! Và cũng là để thử xem người anh hùng của mười hai kỳ công có đáng mặt anh hùng không trước những ''thử thách'' của nàng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: