Chương 12. Hestia đã đến
Hôm nay là ngày kỉ niệm sự kiện năm đó các Titan chiến thắng, các vị thần đều tề tựu yến nhạc, mà tiệc tập hợp long trọng này do nữ thần chính nghĩa Themis chủ trì, địa điểm là ở trên quảng trường thật lớn trước điện chủ thần.
Mười mấy tinh linh hoa sớm đã dùng hoa tươi trang trí quảng trường rất đẹp, sau đó nhóm thị nữ hiền huệ đem thức ăn mỹ vị đặt trên bàn cơm dài năm mươi mét, rộng hai mét, ở phía trước, khi yến hội chưa chính thức bắt đầu, mấy vị thần nhỏ giỏi về nhạc cụ đang diễn tấu những khúc nhạc vui vẻ một cách tự phát, còn những vị thần không có việc gì làm thì tụ tập lại nói chuyện phiếm.
Zeus đang ngồi trên vương tọa bằng vàng, các chủ thần đều tụ ở điện trước, hướng về vị vua của các vị thần- Zeus uy nghiêm ngồi ở trên vương tọa bằng vàng trong thần điện, thốt lên những câu từ khen ngợi, ca tụng công lao của hắn, mà các chủ thần từ trên vị trí của mình mà đứng lên, cúi đầu kính chào hắn.
Zeus nhìn vương tọa bằng vàng dành cho nữ hoàng bên người mình trống trơn, nhăn mi lại, đôi mắt màu xanh thẳm càng ngày càng lạnh lùng.
Hắn trầm mặc đứng lên, sắc mặt nghiêm túc, thần điện từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới đều yên tĩnh chờ đợi mệnh lệnh của hắn.
"Hera đâu?" Hắn hỏi.
Từ mấy ngày trước, mối quan hệ của hắn và Hera đã tan vỡ trong không vui, mà sau đó, hắn liền rời khỏi ngọn núi thần thánh, tới hôm nay mới trở về tham gia yến hội.
Nữ thần cầu vồng, thị nữ của Hera -Iris quỳ gối trước mặt hắn, cúi đầu cung kính nói: "Đức vua của các vị thần vĩ đại, xin ngài chờ một lát, nữ hoàng còn đang bận trang điểm. Yến hội vui vẻ này, nàng chắc chắn sẽ mặc trang phục lộng lẫy tham dự, tương sấn cùng ngài."
"Cha." Athena và Hera đi ra từ con đường cạnh điện Chủ Thần.
Đứng ở trong điện Chủ Thần, vài vị chủ thần sôi nổi nhìn về phía các nàng, hướng về nữ hoàng Hera mà kính chào thật lòng hoặc có lệ.
Hera giương mắt nhìn bọn họ, đối với địch ý rõ ràng của Artemis, nàng lộ ra một nụ cười lạnh lùng, rồi sau đó không nói một lời đi lên bậc thang, ngồi trên vương tọa bằng vàng.
Athena đi về chỗ ngồi của mình, đứng thẳng người, mặt hướng về Zeus.
Sau khi thấy Hera, sắc mặt Zeus hòa hoãn, tuyên bố yến hội chính thức bắt đầu. Sau đó đứng ở ngoài điện, giữa những tiếng tung hô của các vị thần, chín nữ thần thích ca múa Muse mặc vào vũ váy hoa lệ, đi đến trung tâm quảng trường, rồi bắt đầu nhảy múa trong tiếng nhạc không biết mỏi mệt, mà khuôn mặt các nàng lúc ấy xinh đẹp đến mức chói mắt.
Các thần trên Olympus đều thích tụ tập bên nhau, mở yến tiệc mua vui. Trong tiếng nhạc mỹ diệu mà cổ điển, họ thưởng thức rượu thơm tinh khiết, thưởng thức dáng người mạn diệu cùng vũ đạo của chín nữ thần Muse và chuyện trò vui vẻ với các vị thần cùng chung chí hướng.
Hebe còn là cô con gái nhỏ chưa gả đi của vua và nữ hoàng, đội lên mũ hoa, cầm bình rượu ngon, rót rượu cho vài vị chủ thần.
Nàng tươi cười ngọt ngào, xuyên qua giữa yến hội, thân ảnh hoạt bát khiến tâm trạng của các vị thần trở nên vui vẻ.
Iris rót rượu cho Zeus và Hera, sau đó liền đứng hầu ở một bên.
Zeus và Hera cũng không ai nhìn ai, trầm mặc ngồi trên vương tọa bằng vàng.
Đúng lúc này, nữ thần bếp lò Hestia đi tới quảng trường, thấy vậy, thị nữ dâng lên chén rượu cho nàng, còn Hebe rót rượu cho nàng. Nữ thần mặc váy áo màu đỏ nâu, trên mặt là nụ cười ôn hòa, nhất nhất đáp lại lời thăm hỏi của vị thần tiểu bối.
"Hestia đã tới." Zeus buông chén rượu, khẽ kéo tay Hera, không nhìn nàng, nói: "Nàng ấy vất vả lắm mới tới một lần, đi thăm hỏi một chút đi."
"Dạ." Hera cũng buông chén rượu, thuận theo sự lôi kéo của hắn, đi về phía Hestia.
Hestia nhìn thấy Zeus, buông chén rượu, hành lễ với hắn hơi hơi khuất thân, thần sắc lạnh nhạt.
"Hera!" Nàng tiến lên vài bước, sau đó thì ôm Hera.
Hera nhẹ nhàng rút tay ra từ trong tay Zeus, ôm lại Hestia, nói: "Chị đã đến rồi."
"À, là mẹ kêu chị tới." Hestia buông nàng ra, nhìn thấy rõ ràng tinh thần của Hera không hề tốt, thương xót mà chạm vào gương mặt mịn màng của nàng.
"Đã lâu không gặp mẹ rồi!" Hera lại lần nữa ôm nàng, dường như Hera cũng không chịu được mà ỷ lại vài phần vào tình thân.
Hestia vỗ nhẹ lưng nàng, cười nói: "Đã lâu không gặp, cũng không thấy em đi thăm mẹ."
"Ha ha ha, chị cả cũng tới rồi." Poseidon cười lớn xuất hiện ở nơi này, cầm trong tay tam xoa kích, mặc chiến phục, bước đi mạnh mẽ uy vũ sinh uy.
"Poseidon, ngươi tới tham gia yến hội à?" Tâm trạng của Zeus không tốt lắm, lại nhìn thấy bộ dạng Poseidon như vậy, khóe miệng mới khẽ nhếch lên.
"Không phải!" Poseidon phất tay, sảng khoái nói: "Là tới tìm ngươi đánh nhau!"
Zeus không nói hai lời trực tiếp ném một đường tia chớp bổ về phía Poseidon.
Poseidon né tránh, đôi mắt trừng trừng nhìn Zeus. Hắn đang nói giỡn cơ mà!
Tia chớp rơi trên mặt đất hóa thành mây khói, Zeus cười nói: "Tuy rằng ngươi không có ý tốt, tới đánh nhau với ta, nhưng ta là anh trai của ngươi, dù sao cũng phải nhường ngươi."
Poseidon nâng tay lên, chuẩn bị mắng hắn, lại bị cắt ngang.
"Thật náo nhiệt!" Nữ thần ngũ cốc Demeter mang theo con gái cưng là nữ thần mùa xuân Persephone cũng tới đây.
"Là rất náo nhiệt!" Vua địa ngục Hades xuất hiện ở sau lưng các nàng, mặc áo đen, mang áo choàng, lộ ra nửa mặt trương tái nhợt.
Demeter xoay người giấu Persephone ở phía sau, mặt đen lại nhìn vua địa ngục, nói: "Ngươi âm u xuất hiện ở chỗ này, thật là chướng mắt!"
Năm đó vua địa ngục Hades đã bắt cóc Persephone, cũng ép nàng ăn thạch lựu, khiến nàng không có cách nào rời khỏi địa phủ, rồi sau đó người mẹ yêu con như tính mạng- Demeter tranh chấp quyết liệt với Hades, cũng khiến vạn vật trên mặt đất ngừng sinh trưởng mới khiến cho Zeus phải ra mặt giải hòa. Mà Zeus giải hòa xong thì kết quả là: vì Persephone đã ăn đồ ăn ở cõi âm nên mỗi năm nàng phải ở địa phủ thời gian là bốn tháng, thời gian còn lại ở trên mặt đất, ở cùng với mẹ.
"Kẻ phản bội Hera, sao ngươi còn dám xuất hiện ở đây!" Vua địa ngục mặt không biểu cảm nói, sau đó tầm mắt vòng qua nàng, nhìn về phía Persephone, ánh mắt nhu hòa, nói: "Vợ yêu của ta, dạo gần đây có khỏe không?"
Bả vai của Persephone run lên, nắm chặt người mẹ, cúi đầu, không dám nhìn hắn.
"Nói hươu nói vượn!" Demeter bước về phía trước một bước, tay phải biến ra một thanh lưỡi hái sắc bén, chớp mắt liền sẽ động thủ.
"Dừng tay!" Zeus nhíu mày nhìn nàng, nói: "Nếu các ngươi đi vào nơi đây không phải vì muốn tham gia yến hội, cùng cộng đồng chúng ta chúc mừng, vậy thì bây giờ các ngươi có thể rời đi ngay!"
Demeter thu hồi vũ khí, xoay người an ủi con gái cưng đã chịu kinh hãi, Hades cũng không nói gì, ánh mắt chỉ dõi nhìn theo người vợ của hắn.
Hera buông Hestia ra, nhìn bọn họ, hỏi: "Sao đều tới hết rồi?"
"Đây còn không phải do nghe nói chị và Zeus nháo loạn rồi mâu thuẫn sao, chúng ta đương nhiên là đã phát cáu càng thêm cáu!" Poseidon nhướng mày, đi đến bên người Hera, vỗ vỗ bả vai nàng, cười nói: "Khi nào lại đảo chính một lần nữa, em vẫn sẽ ủng hộ chị!"
Zeus kéo cánh tay đặt ở trên vai Hera của Poseidon qua một bên, ngăn cách bọn họ, cắn răng nói: "Ngươi có thể đi rồi!"
Demeter vừa đề phòng Hades, vừa nói với Hera: "Chị tới để gặp em, nhưng hiện tại Hades đã tới nên chị đi trước đây!"
Nói xong nàng quay lại vội vàng lôi kéo Persephone, xoay người liền biến mất trong làn ánh sáng màu vàng.
Hades nhìn theo hướng Persephone biến mất, bộ dáng thực mất mát. Người vợ của hắn, từ đầu đến cuối cũng không liếc hắn một cái. Nàng chán ghét hắn, sợ hãi hắn, khi bị bắt tại âm phủ, nàng mỗi ngày đều mặt mày nghiêm túc, chưa bao giờ cười, không hề có dáng vẻ của nữ thần mùa xuân.
Hắn chỉ thấy nàng cười không quá hai lần, lần đầu tiên, ở bên dòng suối hoa thủy tiên, nàng và bạn nàng chơi cùng nhau vui đùa ầm ĩ, nụ cười tươi tắn ấy như chiếu sáng quãng đời còn lại của hắn, vì trong thế giới bóng tối bỗng có ánh sáng ấm áp nên sau đó hắn liền không chút do dự bắt nàng đi.
Lúc ấy bộ dáng nàng kinh hoảng thất thố, dừng lại ở trong mắt hắn, đó là hình ảnh sinh động nhất thế gian.
Lần thứ hai, đó là ngày thứ chín tại địa phủ, sứ thần Hermes đứng ở ngoài điện, chuẩn bị đón nàng đi, nàng hạnh phúc cười, con mắt sáng rưng rưng, tiếng cười dễ nghe tác động lên nhịp tim của hắn. Thật sự, hắn thiếu chút nữa đã mềm lòng, cơ hồ chuẩn bị buông tha cho nàng.
Sau đó, hắn cầm thạch lựu hồng bày biện trên bàn lên, cắn một ngụm, kéo nàng qua, đem thạch lựu đẩy vào trong miệng nàng, mà hương vị ngọt ngào kia làm hắn mất khống chế.
Nàng biết đồ ăn địa phủ là thứ không thể tùy tiện ăn, sau khi dùng hết sức đẩy hắn ra, liền khom lưng phun ra thạch lựu, nhưng có mấy viên đã vào cuống họng, vào dạ dày, không phun ra được.
Sau đó nàng điên rồi, lại khấu yết hầu của chính mình, cuối cùng đều phun ra máu, nhưng mà mấy viên thạch lựu có ma lực kia đã dung nhập vào trong xương, thịt của nàng.
Đã rất nhiều năm, nàng vẫn thế, không tha thứ cho hắn, cũng chưa bao giờ che dấu sự kháng cự của bản thân đối với hắn. Nhưng hắn không hối hận, cho dù thống khổ, cũng muốn dây dưa, hắn không chấp nhất quyền lợi, nhưng lại chấp nhất nàng.
Hera nhìn bộ dạng của vị vua địa ngục, liền biết hắn tới nơi này nhất định là nghĩ Demeter sẽ niệm tình chị em, có thể sẽ mang theo Persephone tới thăm nàng, nếu như vậy hắn cũng có thể liếc mắt nhìn vợ mình một cái.
"Anh trai đáng thương của em, anh có thể đội mũ giáp tàng hình lặng lẽ nhìn nàng, hà tất hiện thân hình ra đâu!" Poseidon lắc đầu, tỏ vẻ không hiểu.
"Ta nhìn vợ của ta, sao phải lén lút!" Hades đến nhìn cũng chẳng liếc hắn một cái, trực tiếp rời khỏi đỉnh Olympus.
"Ôi, mấu chốt là anh mà quang minh chính đại thì không thấy được đâu!" Poseidon hướng tới hướng hắn rời đi mà quát, sau đó nở nụ cười vui sướng khi thấy người khác gặp họa.
"Anh cho rằng chị Demeter chỉ là đồ trang trí thôi à? Cho dù có đội mũ giáp tàng hình, chỉ cần anh ấy còn có lòng không tốt, chị Demeter sẽ có thể phát hiện." Hera nói liền lôi kéo Hestia đi về hướng thần điện.
"Persephone quả thật là khắc tinh của Hades!" Poseidon bắt tay vừa nhấc, khoa trương nói: "Tình yêu vĩ đại thật!"
"Athena, ngươi làm sao vậy?" Cách đó không xa, Apollo hoảng sợ nhìn chén vàng trong tay Athena đã bị nàng ta làm cho biến dạng.
Athena thu hồi tầm mắt, sắc mặt như thường nói: "Không có việc gì."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro