Chương 3. Hera không nhiều chỉ liếc hắn một cái
Thần vương Zeus uy nghiêm, trừ đi vẻ lão già râu dài uy nghiêm, hắn biến thành một thiếu niên tuấn mỹ, đem mái tóc màu bạch kim có điểm uốn ở đầu tóc tùy ý thả ra, ở trước mặt mỹ lệ tinh linh kia lộ ra khuôn mặt ôn nhu nhất của hắn, dùng đôi mắt màu xanh thẳm chăm chú nhìn nàng, cũng nhẹ giọng nhẹ ngữ dịu dàng cùng nàng ta âu yếm nói lời lãng mạn, còn tinh linh kia thì hồn nhiên cười không ngừng, hai mắt cong thành hình trăng non.
Apollo trông thấy Phụ Vương, Hera tự nhiên cũng trông thấy "hảo trượng phu" của mình.
Zeus chú ý tới bọn họ, liền nhanh chóng đem tinh linh kia hóa thành mây mù tiễn đi, sau đó ra vẻ hoảng loạn chờ Hera chỉ trích. Hắn biết hắn lúc trước có phát hỏa quá mức, nhưng hắn không thể chủ động hướng Hera cúi đầu cầu hòa, nhiều năm lẫn nhau trào phúng, cho nhau khó xử, hắn đã quên chân thành, tha thiết, ôn hòa đối nàng thì nên như thế nào rồi.
Hắn không có ở Olympus, nhưng vẫn luôn dùng thần lực chú ý nàng, thấy nàng an tĩnh, hắn lại cảm thấy hoảng loạn. Vì thế hắn lên kế hoạch diễn trước mắt nàng một màn kịch, hy vọng Hera có thể lớn tiếng trách cứ hắn, hắn sẽ an tĩnh lắng nghe nàng chỉ trích, sau đó thuận theo tự nhiên xin lỗi nàng, cùng nàng hòa hảo.
Kỳ thực, Hera thực hảo hống. Ban đầu sau khi hắn cùng nàng kết hôn không lâu, bọn họ phát sinh khắc khẩu, hắn chỉ cần chịu thua, nói vài câu dễ nghe, là bọn họ có thể hòa hảo, mà gần mấy trăm năm, tuy bọn họ khắc khẩu càng thêm thường xuyên, Hera càng thêm hảo hống, nhưng chỉ cần hắn chủ động cùng nàng nói chuyện, là nàng có thể vì cao hứng mà tha thứ và hắn cùng nàng có thể hòa hảo.
Hắn cảm thấy tuy lần này tình huống nghiêm trọng hơn những lần trước, nhưng chỉ cần hắn nguyện ý thuận nàng vài câu, nàng liền cũng sẽ vì hắn hòa hảo.
Nhưng mà, Hera là kiêu ngạo nữ thần nha, nàng tâm đã mỏi mệt, không có nhiều chỉ liếc Zeus một cái, bình tĩnh tựa như chuyện gì cũng không phát sinh, ngồi trên xe chạy, biến mất khỏi tầm mắt của Zeus. Apollo có chút kinh ngạc nhìn nàng có bình đạm phản ứng, sau đó lại bình thường trở lại, hắn cho rằng, đại khái là lần trước Zeus đối với Hera trừng phạt quá nặng, Hera sợ hãi, trong khoảng thời gian ngắn không dám lại quản chuyện của Zeus.
Zeus cũng có chút phản ứng không kịp. Cứ như vậy xong rồi?! Nàng thậm chí không có nhiều chỉ liếc hắn có một cái.
Hắn đột nhiên nghĩ tới rất nhiều năm về trước, khi đó Hera còn chưa gả cho hắn, nàng còn là một nữ thần ôn nhu hiền lành, bất quá khi ấy hắn rất lãnh đạm, đối hắn cầu ái tránh còn không kịp.
Zeus cảm thấy mọi chuyện không hề nằm trong lòng bàn tay của hắn. Hắn chau mày, quanh người thần quang ảm đạm, không nói một câu nào trở về Olympus.
Trên đường về điện, hắn gặp người đã từng là thê tử của hắn-chính nghĩa nữ thần Themis. Nữ thần một thân áo bào trắng, đầu đội kim quan, sắc mặt nghiêm túc, tư thái đoan trang, nhưng giờ phút này nàng dợm bước vội vàng, một lòng chỉ nghĩ nhanh đi lên tòa án, trở thành thẩm phán, phán ra những phán quyết công bằng.
Zeus theo bản năng gọi nàng, muốn hỏi nàng mình đối Hera trừng phạt có hợp lý hay không.
"Thực xin lỗi thần vương Zeus, ta hiện tại cần phải đến tòa án, nếu ngài không có chuyện đặc biệt quan trọng, xin đợi ta trở về rồi nói." Themis dừng lại, hành lễ với hắn, sau đó nói một câu rồi vội vàng rời đi ngay.
Zeus không muốn chuyện tư của mình ảnh hưởng chuyện nàng thực hiện thần chức, liền không có cường lưu nàng. Hắn bực bội nhíu mày, trong lòng khó chịu, làm cho hắn nhìn gì cũng đều không thấy thuận mắt. Lúc này xui xẻo cho Hermes lại xuất hiện ở trước mặt hắn.
Hermes đội mũ có hai cánh trắng nhỏ, mặc áo ngoài thúc eo ngắn tay màu vàng nhạt, tay phải cầm bàn xà trượng, tay trái cầm vò rượu thần, thấy hình dạng thiếu niên của Zeus, liền vui vẻ đi tới vấn an hắn: "Phụ Vương, nửa tháng rồi con không thấy Người, Người đã đi đâu vậy? Con có mấy vò rượu ngon trân quý của Dionysus, Người có muốn uống không?"
"Hermes!" Zeus biến trở về hình dáng uy nghiêm ban đầu, cằm trơn bóng cũng hiện ra râu dài, lấy thần trượng quát hắn: "Ngươi mỗi ngày đều nhàn rỗi không có chuyện gì làm sao? Thân là chủ thần, ngươi cả ngày ăn không ngồi rồi, không cảm thấy hổ thẹn sao? Ngươi xem nhân gian còn có bao nhiêu người sùng bái ngươi? Đối lập hẳn với tỷ tỷ ngươi Athena, ca ca ngươi Apollo, ngươi còn có tâm tình uống rượu sao?"
"A" Hermes có chút phản ứng không kịp.
Thấy hắn ngây ngốc, Zeus càng tức giận, nói: "A cái gì? Cũng không biết ngươi như thế nào lại được làm chủ thần."
"Con..." Hermes lấy lại tinh thần, chuẩn bị vì chính mình biện giải.
Zeus vung tay lên, nói:
"Đừng nói nữa, ta không muốn nghe ngươi biện giải, càng thấy ngươi ta càng thấy phiền, sau này đừng xuất hiện trước mặt ta nữa."
Nói xong, liền rời đi không ngoảnh đầu lại, lưu lại Hermes tại chỗ thấp thỏm nửa ngày.
"Olympus có mấy vị thần thật bận rộn a." Sau khi Zeus rời khỏi, ở phía sau khá xa, hắn bay lên không trung, buồn bực nhỏ giọng nói thầm: "Ta là chủ thần còn không phải bởi vì Người thích thông minh tri kỉ nhi tử là ta hay sao?"
"Ta dẫu có ít tín đồ, so với Ares ngu ngốc kia cũng vẫn nhiều hơn đi." Hắn tức giận bất bình nói. Trong lúc kích động hắn không cẩn thận đem rượu quăng ra ngoài. Sau đó rượu không lầm đã nện vào vị thần chiến tranh vừa mới từ chiến trường trở về Ares, khiến hắn một thân mang sát khí đi tìm thủ phạm cùng vết thương rỉ máu trên đầu.
Hermes an tĩnh nhanh chóng bỏ chạy.
"Hermes!" Ares nghiến răng nghiến lợi niệm tên của hắn, sau đó hướng về hướng hắn bỏ chạy, quát:
"Hermes, tên xui xẻo tiểu tử ngươi, đừng để ta bắt được ngươi."
Hermes trong lòng âm thầm thề, trừ phi sau này Phụ Vương có triệu hoán, nếu không hắn tuyệt không trở về Olympus.
Ở một gian phòng đơn sơ do dân trên đảo mấy ngày trước vì Hephaestus dựng nên, Apollo nghiêm túc kiểm tra miệng vết thương của Hephaestus sau đó tiếc nuối lại mừng thầm nói với Hera Hephaestus cả đời phải mang thân tàn tật. Thật đáng tiếc, Apollo không thể chữa khỏi cho Hephaestus nên ngượng ngùng đối Hera đề yêu cầu, nhưng cũng thật cao hứng, Hera có một hài tử đã xấu lại tàn tật.
Hera nhíu mày, nghiêm túc nhìn Apollo,
muốn nhìn ra một chút dấu vết nói dối.
Apollo chịu không nổi ánh mắt nghi ngờ của nàng, đem đầu nghiêng một bên, cao ngạo nói:
"Nữ thần Hera, ta là Quang Minh Thần, ta không nói dối."
Hephaestus thấy nàng như vậy liền hỏi nàng: "Mẫu thân, Người có phải sẽ vì con bị tàn tật mà chán ghét con, vứt bỏ con?"
Hera nhắm mắt lại, hít sâu một hơi, áp xuống những đau khổ trong lòng, trợn mắt nhìn hắn, ánh mắt không giấu nổi bi thương, nàng trịnh trọng nói với hắn:
"Ta vĩnh viễn không cách nào bù đắp được cho con, Hephaestus, ta thề với Minh Hà Styx, ta tuyệt không lại lần nữa vứt bỏ con."
Hephaestus hàm hậu cười, nói:
"Tàn tật này vốn không cách nào ảnh hưởng đến cuộc sống hạnh phúc của con, nếu đã như vậy, mẫu thân, Người hà tất vì con mà đau khổ."
"Khổ cho con rồi, khó khăn này cũng do ta mà ra, thân là mẫu thân con nhưng ta chưa từng che chở cho con, cũng chưa từng cho con từ ái, ta đem đến cho con chỉ có đau khổ..." Hera khóe mắt nổi lên lệ quang. Nhớ lại quá khứ, nàng tâm như bị ngàn đao cứa vào. Áy náy đã sớm cắm rễ trong lòng nàng, nhưng nàng lại vì cái tự tôn đáng cười kia, mà vẫn luôn bỏ qua nó, che giấu nó, ý đồ mạt sát nó.
Apollo chịu không nổi màn mẫu tử tình thâm này, đi ra ngoài tự hỏi làm thế nào để lần này đích thân đến khám bệnh tại nhà mà đạt được thù lao.
Một lát sau, Hera ra tới, thu lại đau khổ trong lòng, lạnh nhạt nói với hắn:
"Apollo, tuy rằng ngươi không thể chữa khỏi cho hài tử của ta, nhưng ta như cũ hứa cho ngươi đưa ra một yêu cầu mà ta có thể hoàn thành. Nói đi, ngươi muốn gì? Hoặc là, ngươi chọn để mẫu thân ngươi đưa ra yêu cầu này?"
Apollo không nghĩ nàng sẽ chủ động nói ra, lại suy nghĩ một lúc, rồi nói:
"Ta quyết định để mẫu thân ta đối với ngài đưa ra một yêu cầu."
Hera gật đầu, ngay sau đó cười lạnh nói với hắn:
"Ta không thề với Minh Hà Styx, cho nên các ngươi tốt nhất đừng đưa ra yêu cầu quá phận, bằng không giao dịch của chúng ta hủy bỏ."
Apollo nhướng mày, cười như không cười, nói:
"Ta biết, nhưng ta tin tưởng thiên hậu Hera hứa hẹn tự nhiên cũng không phải nhẹ như mây mù."
Hera không có khẳng định, xoay người trở vào phòng, tính tạm thời không trở về Olympus, ở lại đây bồi Hephaestus mấy ngày. Apollo lái chiến xa trở về Thần Sơn, trực tiếp đi gặp mẫu thân hắn, Ám Dạ nữ thần Leto ở Ám Dạ Thần Điện.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro