Chương 20 - Song Tử Giới Khai Mở, Tranh Đoạt Cơ Duyên

Chương 20 – Song Tử Giới Khai Mở, Tranh Đoạt Cơ Duyên

Ánh sáng từ thiên môn trút xuống ngày một dày đặc, tựa như ngân hà đổ xuống nhân gian. Bầu trời rung động, không gian rạn nứt, hai cánh cửa khổng lồ bằng thần quang từ từ mở ra. Ẩn sau đó là một thế giới mịt mờ, thần bí, khí tức vừa cổ lão vừa tươi mới, giống như kết tinh của vô số kỷ nguyên.

Đây chính là — Song Tử giới.

🌌 Cảnh tượng khai mở

Một luồng khí tức ngập trời bùng nổ, chấn động toàn bộ đại địa. Trong khoảnh khắc, thiên địa như thay da đổi thịt. Cỏ cây bên ngoài Song Tử giới đều lay động, như quỳ lạy một vị thần linh vừa thức tỉnh.

Khí tức hỗn độn, thần uy mênh mông, khiến cho ngay cả các lão tổ cảnh giới Chí Tôn, Đại La ở xa xa cũng phải biến sắc.

Song Tử giới không chỉ là cơ duyên, mà còn là thử thách của cả kỷ nguyên này.

⚔️ Bước vào trước

“Ta đi trước!”
Tiếng cười lạnh của Yêu Hoàng Tử – Bạch Lân vang lên, hắn hóa thành cánh chim khổng lồ, một luồng thần quang quét ngang bầu trời, lao thẳng vào Song Tử giới.
Theo sau hắn là một đám yêu tộc, mang theo khí tức hung bạo.

Nguyên Thần Vũ không hề chậm trễ. Hắn chắp tay, thân thể hóa thành hư ảnh nguyên thần sáng chói, từng bước tiến vào thiên môn. Trước khi biến mất, hắn còn liếc về phía Mặc Lang Thương, ánh mắt lạnh lùng, chiến ý bùng nổ.

La Hạo Thiên – Huyết Ma Tử liếm môi, nụ cười tàn nhẫn nở rộng:

“Trong đó mới là nơi máu tươi chảy thành sông… ha ha, ta chờ xem!”
Rồi hắn dẫn theo huyết ma tộc xông thẳng vào.

👑 Long Như Mộng và áp lực long tộc

Long Như Mộng bước đi chậm rãi, dáng vẻ uy nghiêm như tiên nữ hạ phàm. Tứ đại hộ pháp hợp đạo cảnh đi theo phía sau, khí tức như biển, ép cho vô số thiên kiêu không dám tiến gần.

“Trong Song Tử giới, không ai dám chống lại long tộc. Nếu các ngươi có cơ duyên, hãy cố giữ mạng để còn kịp hưởng thụ.”

Lời nàng vang vọng, vừa nhẹ nhàng vừa tàn khốc.

✨ Mặc Lang Thương nhập giới

Cuối cùng, tất cả ánh mắt đều hướng về Mặc Lang Thương.
Thiếu niên áo đen đứng đó, ánh sáng quanh thân lặng lẽ mà thâm sâu, giống như vực thẳm vô tận. Hắn không cần phô trương, nhưng từng bước chân đều khiến thiên địa run rẩy.

Gia tộc Mặc, vô số đệ tử hò reo, ánh mắt cuồng nhiệt nhìn theo hắn:

“Thần tử Mặc gia!”
“Đệ nhất tự liệt, nghịch thiên vô song!”

Mặc Lang Thương chỉ khẽ gật đầu, không đáp lời, bước thẳng vào Song Tử giới.
Khoảnh khắc hắn biến mất sau cánh cửa, toàn bộ thiên địa như an tĩnh lại, chỉ còn dư âm khí tức vô hình.

🌠 Nội cảnh Song Tử giới

Bên trong Song Tử giới, cảnh tượng khiến mọi người choáng ngợp.
Bầu trời có hai mặt trăng song sinh treo lơ lửng, ánh sáng một đỏ một bạc, chiếu rọi khắp nơi. Núi non hùng vĩ như rồng ngủ, biển cả mênh mông như chôn giấu đại đạo, từng ngọn cây ngọn cỏ đều phát sáng linh khí.

Thậm chí, từng hạt bụi bay lượn cũng như ẩn chứa đạo vận.

Nhưng thứ khiến người ta run rẩy chính là — áp lực thiên đạo.
Ở nơi đây, mỗi một hành động, mỗi một hơi thở đều như đang bị giám sát.
Nếu tâm chí không vững, e rằng sẽ bị nghiền nát ngay từ khoảnh khắc đầu tiên.

🩸 Đụng độ đầu tiên

Tiếng nổ dữ dội vang lên, máu tươi bắn tung. Một nhóm thiên kiêu nhỏ yếu vừa mới đặt chân đến đã bị yêu tộc chém giết, thi thể ngã xuống trên mặt đất thần thánh.

Yêu Hoàng Tử – Bạch Lân cười lớn:

“Kẻ yếu không xứng tồn tại! Cơ duyên này, chỉ dành cho kẻ mạnh!”

Một màn tàn khốc mở ra ngay từ giây phút đầu tiên.

⚡ Thần thông hiển lộ

Nguyên Thần Vũ ngồi xếp bằng giữa hư không, một luồng nguyên thần ánh sáng chói lòa bao phủ thiên địa, trấn áp tất cả. Bất kỳ ai tiến gần đều bị thần quang chém nát.

La Hạo Thiên thì máu khí ngập trời, chỉ cần một quyền đã khiến cả núi non đổ sập. Hắn hấp thụ máu của kẻ địch, hóa thành sức mạnh của bản thân.

Long Như Mộng không động thủ, chỉ lặng lẽ bước đi, nhưng dưới chân nàng, mặt đất tự động mở ra con đường thần quang. Bất kỳ yêu ma quái vật nào lao đến đều tự động quỳ rạp, run rẩy không dám ngẩng đầu.

🌑 Mặc Lang Thương trấn áp

Đám đông thiên kiêu tranh giành, máu chảy thành sông.
Nhưng khi Mặc Lang Thương bước tới, tất cả sóng gió lập tức dừng lại.

Một con thú dị cổ đại nhào ra, thân dài ngàn trượng, miệng gào thét rung trời.
Thiếu niên áo đen chỉ khẽ nâng tay.
Một chỉ nhẹ búng.

“Ầm!”
Con dị thú vỡ nát như tro bụi, đạo vận tan biến, để lại viên tinh hạch tỏa sáng.

Mặc Lang Thương lẳng lặng thu lấy, ánh mắt không gợn sóng.
Cảnh tượng này khiến vô số thiên kiêu hít vào khí lạnh.

🌠 Lời thề trong lòng

Trong lòng từng người đều khắc ghi một điều:

“Kỷ nguyên này… ngôi sao rực rỡ nhất, chính là hắn.”

Nguyên Thần Vũ nghiến răng, chiến ý càng thêm ngút trời.
La Hạo Thiên ánh mắt đỏ ngầu, lòng thề phải hút sạch máu của thiếu niên kia.
Long Như Mộng thì ánh mắt khẽ lay động, lần đầu tiên lộ vẻ quan tâm thật sự.
Bạch Lân lại cười lạnh, nhưng trong mắt đã có tia kiêng kỵ.

🔮 Hướng về trung tâm

Song Tử giới rộng lớn vô biên, nhưng tất cả mọi người đều cảm nhận được một luồng khí tức cổ lão, mờ mịt, tựa như biển cả sâu không thấy đáy.
Đó chính là cơ duyên nghịch thiên — nơi trung tâm của Song Tử giới.

Không ai do dự, tất cả các thiên kiêu đều đồng loạt lao về phía đó.

Trận đại chiến… chỉ mới bắt đầu.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro