Chương 21 - Tranh Phong Thiên Kiêu, Thang Trời Ngàn Bậc

Chương 21 – Tranh Phong Thiên Kiêu, Thang Trời Ngàn Bậc

Trong Song Tử Giới, không gian cổ xưa dâng tràn linh khí ngút trời, từng luồng đạo vận như sóng biển cuồn cuộn bao phủ lấy ngàn bậc thang thần bí. Những phù văn cổ xưa khắc trên mỗi bậc thang lấp lóe ánh sáng, mang theo khí tức viễn cổ tựa như đang kiểm nghiệm từng bước đi của những thiên kiêu. Không ai dám khinh suất, bởi họ biết chỉ cần một sơ hở, lực áp bức khủng bố kia sẽ nghiền nát xương cốt, xóa bỏ đạo tâm.

Từ mấy chục gia tộc lớn, tông môn bất hủ, những thiên tài trẻ tuổi lần lượt bước lên, từng người mang theo khí thế ngút trời, ánh mắt kiêu ngạo như muốn chứng minh mình là thiên hạ vô song.

Một thiên kiêu của Thiên Vũ Thánh Địa dẫn đầu. Hắn tu vi Nguyên Anh trung kỳ, thân thể quanh quẩn hỏa diễm đỏ rực, tựa như chân long chi hỏa bùng nổ. Hắn vừa đặt chân lên bậc thang thứ 100, đã khiến phù văn phát sáng, áp lực cuồn cuộn ép xuống. Thế nhưng hắn gầm lên, nguyên thần run rẩy, từng bước một vẫn tiếp tục. Khi hắn bước đến bậc thang thứ 200, hỏa diễm quanh người hóa thành long ảnh, tiếng long ngâm vang vọng cả không gian. Bên ngoài, cường giả của Thiên Vũ Thánh Địa nở nụ cười kiêu hãnh, bàn tán rằng:
– “Quả nhiên là thánh tử của ta, khí vận không kém hơn cổ nhân.”

Trong khi đó, một thiên kiêu khác của Huyền Nguyệt Cung xuất hiện. Nàng là nữ tử áo trắng, dung nhan như tiên nữ, bước chân nhẹ nhàng tựa vân yên, nhưng mỗi lần đặt bước, bậc thang đều phát ra ánh sáng lạnh như trăng bạc. Khi nàng đến bậc thứ 300, trên bầu trời xuất hiện dị tượng: trăng tròn treo cao, ánh nguyệt quang chiếu rọi, khiến những thiên kiêu khác run rẩy. Nàng ngồi xuống ngay tại bậc 300, hơi thở như nhập đạo, hai mắt nhắm lại, thân thể tỏa ra thần vận vô song.

Xa xa, Long Tộc cũng không cam chịu thua kém. Một thiếu niên thân phủ vảy rồng, bước đi trầm ổn, khí tức cổ long ngút trời. Khi hắn đến bậc 400, tiếng rồng gầm rền vang, không gian run rẩy, áp lực đè nén bị hắn lấy lực lượng huyết mạch nghiền nát. Các trưởng lão Long Tộc bên ngoài cười ha hả:
– “Không hổ là long tử của ta, huyết mạch đã chạm tới chân long, một ngày kia chắc chắn sẽ hóa rồng, thành hoàng giả của thiên hạ!”

Lúc này, thiên kiêu Hắc Huyết Giáo lao lên, toàn thân hắn tràn ngập sát khí, hai mắt đỏ như máu, hệt ma quỷ bước ra từ địa ngục. Hắn một hơi lên đến bậc thang thứ 500, máu tươi từ thân thể tuôn ra, hòa vào phù văn trên bậc thang, khiến phù văn biến thành huyết trận. Cảnh tượng này làm không ít người khiếp sợ, bàn tán ầm ĩ:
– “Đây chính là tà công nghịch thiên của Hắc Huyết Giáo, mượn máu để hiến tế, đổi lấy sức mạnh…”

Trong khi mọi người vẫn còn khiếp sợ, thì một nam tử áo xanh đến từ Vạn Kiếm Tông chậm rãi bước lên. Mỗi bước của hắn như có vạn kiếm theo sau, kiếm ý kinh thiên, lưỡi kiếm vô hình khiến những thiên kiêu khác không dám lại gần. Hắn thong dong như thể đi dạo nơi đình viện, nhưng khi đến bậc 600, từng tia kiếm quang lóe sáng rạch nát hư không, cả thang trời rung chuyển. Các cường giả ngoài giới đều hít sâu, có người run rẩy nói:
– “Kiếm tâm vô cấu… đứa trẻ này e rằng sau này có thể chạm tới cảnh giới đại kiếm tiên.”

Tiếp đó, một thiên tài áo đen của Ma Ẩn Tông lao thẳng lên như cơn cuồng phong. Thân thể hắn như ẩn vào bóng tối, quanh người có vô số ma ảnh gào thét. Hắn chẳng hề dừng lại, một hơi vượt qua 700 bậc, máu tươi chảy ròng ròng từ ngũ khiếu, nhưng ma khí quanh người càng thêm kinh khủng, như muốn nuốt chửng toàn bộ bậc thang. Dị tượng kinh thiên làm cả Song Tử Giới run rẩy. Nhưng đến bậc 750, hắn rốt cục dừng lại, quỳ gối, ôm ngực, cắn răng ngồi xuống tu luyện, không dám bước thêm.

Không chỉ vậy, Thần Nữ của Thiên Dao Cung cũng tiến lên. Nàng bước từng bước nhẹ nhàng, khi đến bậc 800, cả không gian tràn ngập tiên nhạc, hoa trời rơi xuống, linh khí tụ lại như sóng triều, khiến toàn bộ thiên kiêu dưới bậc 500 cảm thấy áp lực không thể thở nổi. Các lão tổ ngoài giới nhìn nhau không nói nên lời. Một vị chân tiên cảnh thở dài:
– “Một khi nàng ta trưởng thành, chắc chắn sẽ trở thành tồn tại làm rung chuyển chư thiên vạn giới.”

Thế nhưng đỉnh phong nhất lại thuộc về một thiên kiêu thần bí bịt mặt, thân phận không rõ ràng, nhưng khi hắn bước đi, hư không vỡ vụn, thang trời run rẩy. Hắn tiến thẳng đến bậc 900, thân thể đẫm máu, mỗi bước như dẫm trên địa ngục. Áp lực khủng bố gần như nghiền nát hắn, nhưng hắn vẫn không ngừng. Mọi người khiếp sợ nhìn, có kẻ gào lên:
– “Hắn muốn khiêu chiến ngàn bậc!”

Đến bậc 950, máu tươi nhuộm đỏ thang trời, phù văn cổ xưa rung động, ẩn hiện vô số tiên cổ hư ảnh, như muốn thức tỉnh. Thế nhưng cuối cùng, hắn phun ra một ngụm máu lớn, quỳ rạp xuống, gầm lên điên cuồng. Hắn ngồi lại tại bậc 950, toàn thân run rẩy, không thể tiến thêm.

Toàn bộ Song Tử Giới rung động, dị tượng khủng bố bao phủ, thiên kiêu khắp nơi run sợ. Bên ngoài, vô số cường giả bàn tán, mặt ai cũng trầm trọng. Một số lão tổ ánh mắt lóe sáng, thấp giọng nói:
– “Ngàn bậc… rốt cục chứa đựng bí mật gì? Nếu bước đến đỉnh, liệu có thể chạm tới đại đạo chí cao?”

Không ai biết, nhưng tất cả đều hiểu, Song Tử Giới lần này mở ra, chắc chắn sẽ thay đổi thiên hạ. Và nơi đó… vẫn còn một thiếu niên chưa bước lên, kẻ sẽ khiến tất cả kinh hãi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro