Chương 44 - Ngạo Long Khuất Phục, Động Phủ Trị Thương

Chương 44 – Ngạo Long Khuất Phục, Động Phủ Trị Thương

---

1. Bế vào động phủ

Trong sơn mạch mịt mờ sương khói, Lang Thương ôm lấy Long Như Mộng – toàn thân nàng nhuốm máu, khí tức suy kiệt.
Mỗi bước đi của hắn, linh quang dưới chân tự động mở đường, sơn thạch, bụi gai đều tan biến.

Động phủ mở ra, linh khí dày đặc như biển, hắn đặt nàng lên thạch sàng.
Đôi mắt nàng khép chặt, hơi thở yếu ớt, nhưng gương mặt tuyệt mỹ vẫn mang theo nét ngạo nghễ vốn có.

Lang Thương khẽ thở dài:
– “Nếu ta không ra tay… e rằng ngươi đã mất mạng trong trận pháp kia.”

---

2. Cởi bỏ y phục, trị thương

Hắn vận chuyển linh lực, ngón tay điểm xuống từng huyệt đạo trên người nàng.
Linh khí nhu hòa chảy ra, ép từng tia kiếm khí còn sót lại trong cơ thể nàng tan biến.

Nhưng thương thế quá nặng, máu loang thấm ướt y phục mỏng manh, hắn buộc phải cởi bỏ từng lớp vải.

Thân thể nàng hiện ra trong ánh linh quang mờ ảo, trắng nõn như ngọc, mềm mại mà thánh khiết.

Lang Thương vẫn bình thản, ánh mắt không hề dao động, bàn tay chỉ tập trung điều động linh lực, hòa cùng dược dịch, từng chút chữa trị vết thương.

– “Nha đầu ngốc nghếch… ngươi kiêu ngạo đến vậy, nhưng cuối cùng vẫn phải dựa vào ta mà sống.” – hắn khẽ lẩm bẩm.

---

3. Âm thần ẩn giấu

Cách đó không xa, trong bóng tối, một bóng dáng nữ tử áo đen hiện lên.
Trong tay nàng cầm Thiên Nguyên Thạch, trên mặt hiện nét mỉm cười đầy tà dị.

– “Một màn này… đủ để khiến Long Hạo Thiên phát cuồng.”

Tấm thạch lóe sáng, toàn bộ cảnh Lang Thương bế Như Mộng, trị thương cho nàng, đều được khắc ghi lại.
Nàng ta nhanh chóng hóa thân thành một con Hồ Ti, đôi mắt vằn tia quỷ mị, mang Thiên Nguyên Thạch đi.

---

4. Long Hạo Thiên phẫn nộ

Trong một đại điện xa xôi, Long Hạo Thiên nhận lấy Thiên Nguyên Thạch, thúc động.
Khi hình ảnh hiện ra — Lang Thương đang cúi người, trị thương cho Như Mộng với y phục đã bị cởi bỏ.

– “MẶC LANG THƯƠNG!!!” – Long Hạo Thiên gầm lên, ánh mắt đỏ rực.
Một quyền đánh ra, ẦM! cả ngọn núi trước mặt hắn vỡ nát.

– “Ngươi dám động đến nữ nhân của ta?! Con ả Như Mộng kia… ngươi dám phản bội ta! Được, ta sẽ khiến tất cả các ngươi trả giá!!!”

Tiếng cười cuồng loạn của hắn vang vọng:
– “Ha ha ha ha… tất cả sẽ chết!”

Đó chính là kế sâu xa của Lang Thương.

---

5. Như Mộng tỉnh dậy

Vài ngày sau, Như Mộng khẽ mở mắt.
Trước mặt nàng là Lang Thương, ngồi xếp bằng tĩnh tọa.

Ánh mắt nàng bỗng trở nên lạnh lẽo, đôi môi run run:
– “Ngươi… ngươi đã làm gì ta?”

Lang Thương vẫn bình thản, không mở mắt:
– “Ta chỉ trị thương cho ngươi. Nếu không… bây giờ ngươi đã là một cái xác.”

Nàng im lặng, hai má thoáng đỏ. Ký ức cuối cùng trước khi ngất đi là tiếng hét “Chủ nhân cứu ta”.
Đó là nỗi nhục cả đời nàng khó có thể quên.

---

6. Khuất phục làm tọa kỵ

Lang Thương mở mắt, ánh nhìn thấu tận tâm can:
– “Ngươi đã gọi ta một tiếng chủ nhân. Vậy từ giờ đến khi thương thế lành hẳn, ngươi sẽ là tọa kỵ của ta.”

Như Mộng giận run cả người:
– “Ta… công chúa long tộc, sao có thể hạ mình như thế?!”

Nhưng khi nàng vận khí, thân thể đau nhói, không thể cử động.
Cuối cùng, nàng chỉ có thể cắn răng:
– “Hừ… chỉ là tạm thời thôi! Khi ta khỏi hẳn, nhất định sẽ rửa mối nhục hôm nay.”

Lang Thương không đáp, chỉ đứng dậy, phất tay.

Một luồng ánh sáng bao phủ nàng, trong thoáng chốc, cơ thể nàng biến hóa, hóa thành một con Cự Long dài hai mươi trượng.
Lân giáp sáng ngời, khí tức uy nghiêm, như thần long hạ thế.

Lang Thương nhảy lên lưng rồng, đứng sừng sững.
Thiên Như Họa cũng nhẹ nhàng bước theo, đứng bên cạnh hắn.

---

7. Ba người, một rồng

Trên bầu trời, một rồng hai người bay lượn, lướt qua từng dãy núi hùng vĩ của Thần Khư Giới.
Như Họa nghiêng đầu nhìn Lang Thương, đôi mắt tràn ngập kính phục.

– “Trước nhan sắc và thân thể của công chúa long tộc, huynh vẫn không dao động… quả thực khiến ta càng thêm tin phục.”

Lang Thương chỉ mỉm cười nhạt:
– “Đạo tâm bất biến, mới có thể đứng vững trong trời đất. Đối với ta… mỹ sắc chỉ là hư ảo.”

Như Mộng nghe được lời ấy, trong lòng dấy lên một cảm giác phức tạp.
Nàng quay đầu đi, không nói gì, chỉ chuyên tâm hóa long, mang họ bay sâu vào Thần Khư, tìm kiếm cơ duyên.

---

Kết thúc chương 44

Lang Thương cứu Như Mộng, trị thương cho nàng, hình ảnh bị ghi lại và gửi cho Long Hạo Thiên.

Long Hạo Thiên phẫn nộ, rơi vào kế của Lang Thương, tâm ma ngày càng sâu.

Như Mộng tỉnh dậy, trong tuyệt cảnh phải thần phục Lang Thương làm tọa kỵ, hóa thành thần long đưa hắn và Thiên Như Họa đi tìm cơ duyên.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro