CHƯƠNG 20
Sáng hôm sau, một ngày mới lại bắt đầu như bao ngày khác, hôm nay chúng tôi đi học lại sau bao ngày được nghỉ ngơi. Khoác lên trên người chiếc áo sơ mi và chiếc quần tây đen với đôi giày bata trắng như nhau nhưng bên trong lại là 2 thân phận khác nhau. Một người là cậu chủ, một người là chó – một chú chó được thuần hóa từ một con người, một thằng con trai. Phía sau lớp quần tây đó chính là con cu đang bị khóa tòn ten trong không gian thoáng đãng và tôi cũng đã quá quen với việc đó vì đã từ lâu tôi không được sử dụng sịp. Có những thứ đơn giãn và bình thường nhất đối với một con người, một thằng con trai thì đối với tôi nó rất xa vời. Đơn giản như chuyện mặc sịp, sục cu khi dục vọng dâng trào hoặc là đứng 2 chân đái một cách oai phong… Không, tất cả những điều đó chỉ dành cho các cậu chủ và những thằng con trai bình thường, còn đối với tôi bây giờ đã bị tước đi những đặc quyền đó, đặc quyền đứng đái của con trai. Nếu so sánh với lũ con gái thì bây giờ tôi đái còn “cực” hơn tụi nó nữa. Ít nhất tôi phải cởi giày và quần tây ra và đái bằng 3 chân nếu không muốn quần bị ướt do nước đái văng tung tóe khi chảy qua các khe của cái khóa. Nếu nói tôi bị thuần hóa thành chó cũng đúng mà nói tôi khôn khéo không muốn ướt quần và ngồi học với mùi khai nồng nặc cùng với sự cười chê của bạn bè cũng đúng.
Hai đứa đến trường, gửi xe xong, mỗi người về lớp của mình. Trước khi đi, tôi chấp tay phía trước:
“Chào cậu, con đi học”
“Giỏi” – nó vừa nói vừa nắm lấy cái đùm cu với khóa ấy lắc nhẹ.
Chỉ với một chữ khen của nó và hành động nhẹ nhàng đó nhưng không hiểu sao tôi lại nứng một cách lạ thường. Cảm giác rất thích thú và tôi biết rằng mình phải ngoan hơn nữa để được thằng cậu chủ nựng. Đó là khoái cảm duy nhất mà tôi có thể nhận được. Bởi vì tôi không thể tự sục để xuất tinh, vì tôi là chó. Và chắc chắn rằng với sự kích thích ấy làm cho thằng nhóc của tôi cương lên trong vô vọng và hình phạt cho nó là cảm giác đau nhức vì sự kìm hãm của cái khóa, 2 đầu ti thì căng tức, cọ cọ vào cái áo sơ mi nhìn rất dâm đãng… Sự mụ mị ấy theo tôi vào lớp học, qua từng tiết học. Giá như có nó ngồi học kế bên nhỉ, có lẽ mình sẽ được nựng nhiều hơn hoặc thậm chí là tận hưởng mùi thơm từ nó, mùi cơ thể của nó, mùi sịp của nó, mùi giày vớ của nó… Tôi còn nghĩ rằng nếu ngồi học chung với nó chắc một ngày tôi giả vờ rớt viết mấy chục lần để cuối xuống, úp mặt vào đôi giày đó để tận hưởng nó. Haizzzz… nghĩ thôi đã thích… Mà rất tiếc…
Giờ ra chơi đt tôi báo có tin nhắn “CHỖ CŨ”. Tôi biết ngay vị trí mình sắp phải đến. Vào WC, tôi đã thấy nó đang chờ tôi sẵn rồi. Tôi bước vào phòng rồi quỳ ngồi trên 2 chân, 2 tay chống hờ xuống đất, nhắm mắt lại và hả họng ra chuẩn bị đón nhận dòng nước ấm nóng từ cơ thể nó.
“Mở mắt ra” – nó cười nhếch mép và nó biết rằng tác dụng của việc mở mắt lúc bấy giờ là gì, “Hãy tận hưởng sự nhục nhã của một thằng con trai quỳ xuống uống nước đái của một thằng con trai khác đi thằng chó”
Đúng thật, khi mở mắt ra sự nhục nhã tăng lên gấp bội, góc nhìn từ dưới lên, mình đang đứng dưới háng của một thằng con trai nhỏ tuổi hơn, thấp hơn cả con cặc của nó để uống nước đái của nó. Nó bắt đầu đái, từng ngụm từng ngụm được tôi thưởng thức đến giọt cuối cùng tôi dùng lưỡi của mình liếm trên đầu khấc một cách ngon lành. Rồi tôi cúi thấp người xuống:
“Dạ con cảm ơn cậu”
Nó nắm tóc tóc tôi ngã ra sau, chân đá vô đùm dái của tôi.
“Uống nước đái của tao mà mày nứng dữ vậy hả thằng chó”
“Dạ … hic hic…”
“Được, tao thưởng cho mày liếm chân tao đó”
Nó ngồi trên nắp bồn cầu, với 2 chân đạp lên đùi 1 thằng anh đang nude với tư thế 1 chú chó. Tôi dùng 2 tay nâng 1 chân nó lên liếm chiếc giày nó đang mang cho sạch sẽ bụi đường rồi nhẹ nhàng cởi giày nó ra, úp mặt vào tận hưởng chiếc vớ ấy, thứ khiến tôi mê mệt từ sáng giờ, hít tới hít lui cho đã cái nư rồi tôi liếm mút nó. Cái vị của nó không biết phải diễn tả như thế nào nữa nhưng nó khiến tôi thỏa mãn cơn nứng của mình. Chân kia nó đạp nhẹ lên cái vật khốn khổ của tôi. Mới liếm được có 1 chân thì tiếng trống vô tiết vang lên. Nó rút chân lại rồi lấy chân kia đạp nhẹ tôi ra. Nó cười lớn rồi phun lên mặt tôi 2 bãi nước bọt rồi lấy chân chà khắp mặt tôi.
“Không được rửa mặt, mang giày cho tao rồi về lớp”
Tôi râm rắp làm theo vì sợ chậm trễ nó chửi. Xong xuôi nó se ti tôi rồi nắm lấy sợi dây chuyền như dây xích lôi tôi lại và nói thì thầm vào tai tôi “mày ngoan lắm, tao thương mày”. Rồi đá nhẹ vô dái của tôi như truyền thông tin tới não của tôi, làm cho tôi ghi nhớ nó nhiều hơn.
“Về lớp thôi” – nó xoa đầu tôi rồi bước ra nói vọng vào, “tan học ở lại với tao”
Tôi thì cũng vội vàng mặc lại quần áo, sẵn tiện quẹt lấy nước nhờn đang rỉ ra từ cái khóa rồi đưa lên miệng mút sạch. Tôi trở về lớp với khuôn mặt đầy mùi nước bọt của cậu chủ, nó làm cho tôi vừa nhục nhã mà vừa thích thú…
(còn tiếp)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro