chương 1
Sau khi tôi đã 4 năm tôi sống ở Việt Nam khá lâu. Gia đình nhà tôi quyết định sẽ trở về thành phố Tokyo ở Nhật Bản để sống. Còn riêng bố tôi thì ông ấy sẽ quay trở lại London ở vương quốc Anh để phục vụ cho công việc của ông. Không phải là gia đình nhà tôi ly hôn hay gì đâu nhà tôi thường hay vậy mà thích sống phiêu bạt và luôn tìm kiếm những câu chuyện thú vị.
Lúc này tôi đang ngồi đọc tờ báo về tin tức hôm nay. Kể từ mấy ngày tôi dọn ra căn nhà chung cư gần thành phố Tokyo họ đồng ý với tôi đã hợp đồng cho thuê với căn hộ khá đắt. Căn hộ tôi ở lúc đó cũng cũng là căn hộ L2DK (căn hộ mà Akira sẽ ở sau này chính là căn hộ cũ của tôi).
Khi đang chuẩn bị lấy mấy cái bánh quy ra để ăn và tận hưởng vài ly trà thì bỗng nhiên có một gọi số lạ xuất hiện. Tôi liền bắt máy và nghe đầu dây bên kia nghe rất rè rè.
[Alo!]
[Xin chào! Thám tử trung học Hori!]
[Ai đấy?]
[Xin chào?]
[Một vụ án mạng đã chính thức bắt đầu! Tôi gửi thay lời cô sát thủ quân mông Nguyên! Tôi sẽ giết hết tất cả những kẻ sẽ ngán đường]
[???] Tôi khá hoài nghi rồi mỉm cười trêu
[Khá lắm một cuộc gọi điện chọc phá hả? Ở Việt Nam trò này quê tôi xích đầy nhé]
Nhưng đầu dây bên kia chỉ mỉm cười một cách điên dại và nói
[Vậy thì nhìn ra ngoài ban công đi]
[Này!!!!]
Đầu dây bên kia lập tức cúp máy tôi liền nghe theo lời sự chỉ dẫn của người đàn ông bí ẩn đó nhưng chả có chuyện gì xảy ra cả.
"Hừm! Chắc lại là một trò đùa của ai đó...!!!! Cái gì!"
Khi tôi nhìn xung quanh một người bước ra ngoài ở tầng trên của khu trung cư đã bị một mũi tên bắn trúng.
Tôi liền chạy ra khỏi nhà và chạy đến chỗ hung thủ và phát hiện tên hung thủ đã trốn thoát. Biến mất không dấu vết thứ duy nhất có ở hiện trường chính là một tờ giấy dán được ghi chữ Heli.
"Đáng ghét!"
Về phía cảnh sát đã nhận được tin tình báo về 2 vụ giết người từ tối hôm qua và sáng nay vừa có một vụ nữa. Đặc điểm chung của hai vụ án này là nạn nhân đều bị sát hại bằng những mũi tên tẩm độc.
Thanh tra liền nói:
"Nghi phạm của vụ án mạng này là Hàn Phong! nam, 35 tuổi, người Trung Quốc, anh từng là một trong những xạ thủ bắn cung xuất sắc nhất sinh ra và lớn lên ở Vũ Hán."
Trung sĩ cảnh sát liền nói tiếp:
"Anh ta được biết đến là một trong những xạ thủ bắn cung xuất sắc nhất! Đã từng 6 lần đạt giải cuộc thi bắn cung quốc tế thuộc diện một trong những xạ thủ xuất sắc nhất tại thời điểm đó. Nhưng chính điều đấy khiến cho cậu tạo ra những đối thủ cạnh tranh với hắn ta. Hiện tại có sáu người cạnh tranh với cậu ta và cũng là những người đã tố cáo hắn ta về vụ việc đó."
"Nạn nhân đầu tiên chính là Bạch Mai Hoa 27 tuổi nạn nhân bị sát hại từ hôm qua lý do cô đã bị bắn chết bởi mũi tên tẩm độc. Hung thủ đã để lại mẩu giấy với con số 37 trên hiện trường được cho biết nạn nhân là từng là người yêu cũ của nghi phạm và họ cũng đã từng có một số lúc xích mích với nhau trong khi cả hai người từng là một đối thủ cạnh tranh với nhau."
"Còn nạn nhân thứ hai chính là Thanh Vệ! Theo như lời kể của nhân chứng Hori Ayame! Cô ấy nhận được một cuộc gọi của một số điện thoại lạ và khi cuộc gọi kết thúc thì nạn nhân đã bị sát hại."
"Dạ không ạ! Nạn nhân bị sát hại khi cháu ra ngoài ban công như lời hắn nói rồi thì thấy rõ nạn nhân bị sát hại ạ! Thôi mà! Mọi người đừng lôi cháu vào việc này mà!" Tôi ngại ngùng đỏ mặt nói một cách ngại ngùng ấp úng.
"Lời nhân chứng của cháu lúc này rất hữu ích! Nên cô chú cần lời khai của cháu!"
Tôi chỉ biết ngại ngùng cười trừ trước lực lượng tình báo và cảnh sát vì lúc này tôi đang trong phòng họp của họ chứ không phải ở trong phòng thẩm vấn như bao nhân chứng bình thường khác.
"Vậy đầu dây bên kia có để lại lời trăng trối gì không?"
"Lúc đó đầu dây bên kia chỉ bảo rằng thay mặt cho lời kêu gọi của sát thủ quân mông Nguyên gì đó! Lúc đó là cúp máy thì đợi một lúc thì vụ án mạng đã bắt đầu. Xong khi cháu cố gắng truy đuổi hung thủ thì hung thủ đã biến mất không dấu vết! Thứ duy nhất hung thủ để lại là một tờ giấy đánh dấu số 1"
"Đúng rồi! Giống như hôm qua! Thủ phạm hôm qua cũng để lại con số với mảnh giấy ở hiện trường." Bỗng nhiên một cảnh sát đứng phắt dậy lên liền nói.
"Vậy hẳn con số như này chắc chắn là có liên quan đến một thứ gì đó như ngày sinh hay gì đó chẳng hạn!"
"Tạm thời cháu chưa có bằng chứng cụ thể hay bất cứ một căn cứ cơ sở nào để đưa ra một kết luận cụ thể cả! Nên tạm thời mọi người cứ tiếp tục điều tra đi ạ!"
Nói xong tôi mọi người liền đồng ý và cuộc họp đã kết thúc.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro