Chương 1


 "A a a a, Vương Thanh tới."


"Vương Thanh Vương Thanh, nhìn bên này."


Vương Thanh bước chân dài xuống xe, đối mặt với sự gào thét đến dời non lật bể cũng tỏ ra phá lệ chững chạc.Khóe miệng hơi mỉm cười, bước lên thảm đỏ liên tục cùng người ái mộ vẫy tay cám ơn.


"A a a a thật là đẹp trai a, Vương Thanh, anh rất đẹp trai a!"


Cùng với sự gào thét của người ái mộ , Vương Thanh đi qua thảm đỏ, sau đó bị MC chặn lại.


"Vương Thanh hôm nay fan của anh cũng tới rất nhiều a, chúng ta đều biết gần đây anh đang bàn bạc một bộ phim mới, có thể tiết lộ một chút không."


"Cái này vẫn chưa hoàn toàn xác định được, vẫn là nên giữ bí mật đi, hy vọng đến lúc đó có thể dành tặng cho mọi người một sự ngạc nhiên ." Trên thực tế bộ phim này Vương Thanh đã tiếp nhận, chẳng qua là vẫn còn trong giai đoạn giữ bí mật , cho nên anh cũng không thể tiết lộ bất kỳ tin tức.


" Được, những người ái mộ nhất định rất mong đợi, hy vọng tối nay anh sẽ nhận được giải thưởng ."


Tối nay là liên hoan phim mỗi năm một lần , hội tụ minh tinh các tuyến , mọi người bề ngoài đều là một bộ dáng ta chỉ là tới để tham dự , kỳ thực nội tâm ai đều mong mỏi phủng một cái giải thưởng nam / nữ chính đem về. Ai cũng biết có thứ này, giá trị bản thân cũng chính là thủy trướng thuyền cao rồi ( nước lên thì thuyền lên; sự vật phát triển thì những gì tuỳ thuộc vào nó cũng phát triển theo)


Vương Thanh mới vừa bước vào hội trường liền nghe phía ngoài một trận thét chói tai, hoàn toàn lấn át danh tiếng của mình.


"Đại Vũ! ! A a a a a a a!"


Vương Thanh liếc mắt, anh biết bên ngoài là ai tới, một thịt tươi mới nổi của năm nay, gọi là Phùng Kiến Vũ. Đối với Vương Thanh mà nói, Phùng Kiến Vũ thật là hồng đến không giải thích được, không phải chỉ là diễn bộ phim ở bên trong chỉ bán manh sao, làm sao lại bạo hồng như thế. Hơn nữa tối hôm nay hắn tới làm chi, không phải là một bộ phim thiếu muối sao , chẳng lẽ còn được đề cử sao.


Người đại diện cùng trợ lý đã ở tại phòng hóa trang chờ Vương Thanh, thấy anh tới vội vàng đem thợ trang điểm túm đi qua hoả tốc trang điểm. Khi Vương Thanh ngồi xuống hướng về phía trợ lý nhíu nhíu mi, trợ lý lập tức hiểu ra, nhanh chóng lấy ra điện thoại di động


Trợ ký tên gọi Biên Vân, là một muội tử cao một mét bảy , ban đầu cô đi xin việc trợ lý thấy yêu cầu chiều cao một thước bảy trở lên, còn buồn bực tại sao lại có yêu cầu về chiều cao, cho đến khi cô thấy Vương Thanh đứng lên, chiều cao kia làm cho cô trợn mắt há mồm. Vương Thanh có một tật xấu, thích vào weibo tìm những thứ liên quan đến mình, phàm là thấy người ái mộ chụp hình mình hơi khó coi, anh liền lập tức không vui. Loại thời điểm này Biên Vân liền cần lập tức ra tay, leo lên weibo fan não tàn Vương Thanh của mình , đi hỏi mọi người có thể xóa weibo hay không . Tuy là rất nhiều minh tinh tính tình cổ quái, thế nhưng loại cổ quái này từ một loại ý nghĩa nào đó mà nói thì chính là tự luyến a. Biên Vân lần đầu tiên biết làm trợ lý còn phải làm chuyện loại này nên cự tuyệt, nhưng mà Vương Thanh nhìn thấy ảnh chụp không được đẹp lập tức liền là một bộ mặt bảo bảo có nỗi buồn , người đại diện lập tức nháy mắt cho Biên Vân,nhanh đi liên hệ xóa hình đi  !


Vương Thanh đã từng nói với người ái mộ của mình , mấy đứa đừng chụp anh từ góc độ phía dưới , hãy chụp từ góc độ phía trên a . Lúc đó Biên Vân đứng ở bên cạnh anh nội tâm phun tào quả thực có thể đổ đầy cả cái màn ảnh đạn mạc, Vương Thanh tiên sinh xin hỏi ngươi đang nói đùa hay đang nói chơi . Cô gái có thể chụp ngươi từ phía trên hiện tại ước đoán còn chưa có xuất thế đâu, theo lời ngươi nói vậy các cô gái hâm mộ ngươi phải có chiều cao hai thước sao. Mọi người thật vất vả tới đón máy bay , còn phải mang hai cây cà kheo sao


Biên Vân lên WEIBO, ở WEIBO tìm từ khóa liên quan : Vương Thanh liên hoan phim thảm đỏ, sau đó bắt đầu tìm xem có hình chụp không được đẹp hay không. Vương Thanh ngồi ở trên ghế an tĩnh trang điểm, nghiêm túc nhìn mình trong gương. Đột nhiên một bóng người tiến vào trong gương của anh , đó là một đại hài tử cao gầy , nơi nơi phong lưu, khóe mắt có một khỏa lệ chí làm cậu có chút yêu dị. Vương Thanh suy tư một chút, vào sau anh chính là Phùng Kiến Vũ, cho nên người này là...


Vương Thanh biết Phùng Kiến Vũ là từ một bộ phim điện ảnh, tên gọi Thiển Miên , đó là một bộ phim về thanh xuân, đề tài Vương Thanh không có hứng thú cho nên cũng không có nhìn qua. Thế nhưng anh sau khi biết tới tên của một người xuất hiện nhiều lần , người này gọi là Phùng Kiến Vũ, đóng nam ba trong Thiển Miên. Người này nhanh chóng bạo hồng, Vương Thanh nghe người khác nói cậu là mộ t diễn viên rất có tiềm lực ,nhưng cũng không có ý định đi xem một chút người này là cái dạng gì. Cho tới hôm nay, Vương Thanh mới là lần đầu tiên nhìn thấy dáng dấp của Phùng Kiến Vũ ra sao, trong lòng lẩm bẩm một câu: Quả thật có thể tóm lấy tim của thiếu nữ.


Phùng Kiến Vũ vào phòng hóa trang thì rất có lễ phép, các tiền bối hảo , thợ trang điểm khổ cực rồi, Vương Thanh trong lòng lại lẩm bẩm một câu: Thật biết làm trò


Phùng Kiến Vũ ngồi trang điểm ở sau lưng Vương Thanh  , bên kia không ngừng truyền tới lời ca ngợi của thợ trang điểm: Đôi mắt cậu thật lớn a, đôi mắt cậu thật là lớn, đôi mắt cậu làm sao lớn như vậy.


Mặt Vương Thanh đen lại, đời này anh không hài lòng nhất chính là đôi mắt của mình , luôn cảm thấy nó hơi nhỏ, cho nên có chút hâm mộ những người có đôi mắt to. Thợ trang điểm ở bên kia liên tục khen ngợi con mắt to con mắt to, Vương Thanh trong lòng nhất thời có chút khó chịu.


Người đại diện vừa thấy Vương Thanh thần sắc không đúng, lập tức nói với thợ trang điểm nói: "Nhanh lên một chút nhanh lên một chút, người vào sau càng tăng nhanh, chúng ta phải dành chỗ cho nghệ sĩ khác."


Thợ trang điểm tăng nhanh động tác trên tay, khí áp trầm thấp này àlm cho cô cũng sắp không thể hít thở rồi.


Vương Thanh mỗi lần trước khi chương trình bắt đầu đều phải đi wc một chuyến, sau đó giữa chương trình cũng sẽ đi wc mấy lần , đi máy bay vẫn là đáng ghét nhất, trước khi lên phi cơ phải đi wc, ở trên phi cơ phải đi mấy lần, xuống phi cơ trước tiên lại là tìm wc. Người đại diện vẫn luôn hoài nghi thận của anh có phải có vấn đề hay không , kêu anh đi kiểm tra, Vương Thanh lần nào cũng giận dử: "Thận của ta không có vấn đề!" Sau đó đổi lấy ánh mắt nghi ngờ của người đại diện.


Vương Thanh mới vừa đi tới cửa wc, bên trong liền lao ra một người, anh bị dọa sợ giật mình "Thật xin lỗi." Người đó vội vàng xin lỗi, ngẩng đầu nhìn lên, trong nháy mắt kích động, "ôi chao, anh không phải Thanh ca sao, em có xem phim anh đóng a."


Vương Thanh định thần nhìn lại, đây không phải là Phùng Kiến Vũ sao? Cậu so với mình hơi thấp, ngửa đầu mới có thể cùng mình đối mặt, Vương Thanh nhìn đôi mắt cậu, phát hiện tròng mắt của cậu lại có một ít màu hổ phách, trong lúc nhất thời có chút thất thần.


Phùng Kiến Vũ thấy anh không nói lời nào, nghiêng đầu một chút, "Thanh ca, anh không có sao chứ?"


Vương Thanh lộ ra nụ cười quen thuộc , "Tôi không có sao, làm phiền cậu nhường một tý, cậu đang chắn cửa. " nói xong cũng đẩy Phùng Kiến Vũ ra đi vào nhà cầu, Phùng Kiến Vũ quay đầu nhìn anh một cái, lẩm bẩm một câu: Tại sao phải cười giả dối như vậy


Mỗi năm một lần liên hoan phim ở vòng giải trí mà nói chính là một lần cơ hội cá chép vượt long môn , một khi lấy được giải ảnh đế ảnh hậu, giá trị con người tăng lên gấp bội, lời mời phát ngôn nhiều đến mức có nhiều ngươi tiếp nhận không nổi. Dù là ngươi chỉ có thể nhận được đề cử, cũng sẽ có nhiều người nói, nhìn xem, đây chính là người được đề cử cùng ảnh đế ảnh hậu . Phùng Kiến Vũ lần đầu tiên tham gia thịnh yến như vậy , tỏ ra có chút hiếu kỳ, tròng mắt một mực loạn chuyển, đông nhìn tây nhìn . Cuối cùng đạo diễn nhẹ ho nhẹ một tiếng, mói có thể kéo sự chú ý của Phùng Kiến Vũ trở lại


"Năm nay đề cử hạng mục ảnh đế có, Chương Tá 《 Nếu như ngươi cũng nghe nói 》, Hoàng Trạch Hãn 《 Bình dân 》, Vương Thanh 《 Sinh tử nhất tuyến 》, Ngô Trị 《  Thắng giả vi Vương 》. Sau đây chúng ta hãy xem tác phẩm của hạng mục này một chút!"


Phùng Kiến Vũ biết Vương Thanh cũng là vì bộ phim《 Sinh tử nhất tuyến 》 này , bộ phim này cậy xem đi xem lại 3 lần, người đại diện đều cảm thấy cậu bị mê muội rồi. Phùng Kiến Vũ trước kia thật ra thì rất không thích diễn xuất, cho đến khi nhìn thấy bộ phim này của Vương Thanh cậu mới cảm thấy diễn xuất là một chuyện rất có ý nghĩa a


Cậu nhớ lại sư phụ có nói với mình rằng diễn xuất rất có thể kiếm tiền, sau đó để cho cậu nhanh chóng dung nhập vào xã hội này, lấy cho cậu một cái tên rất hiện đại ,liền thật sự vứt bỏ cậu đi tu tiên. Làm một con sóc tinh sống được 600 năm, trải qua nhiều triều đại như vậy , khả năng thích ứng của Phùng Kiến Vũ có thể nói rất mạnh. Ở mỗi một thời đại đều để cho mình dung nhập vào cuộc sống của người bình thường , điều quan trọng nhất là cái gì? Đương nhiên là sống giống như một con người, phải giống như con người vậy ăn cơm ngủ đi kiếm tiền. Sư phụ nói diễn xuất rất dễ kiếm tiền,sau khi vào vòng nghệ thuật Phùng Kiến Vũ mới cảm thấy mình bị lừa, mỗi ngày đều mệt mỏi giống như cún vậy, mặc dù cậu biết chủng loại không đúng, nhưng mà cậu vẫn hình dung cuộc sống của mình giống như vậy . Sau đó xem Vương Thanh diễn xuất, cậu mới cảm thấy diễn xuất là chuyện rất thú vị, vì vậy hoàn toàn an tâm lưu lại.


Thoáng một chút thời gian chiếu phim đã phát xong rồi, người chủ trì đang tuyên bố ảnh đế năm nay cuối cùng rơi vào nhà nào.


"Xin mời khách mời đạo diễn Tằng Dương lên trao giải cho Vương Thanh!"


"Di?" Phùng Kiến Vũ phốc một cái đứng lên, "Là Vương Thanh đoạt giải ảnh đế sao?"

Đạo diễn: "... . . ."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: