Chương 4
Cõi đời này có câu nói rất hay, tốt nhất không nên dựng cờ loạn ( đừng hỏi tui là nghĩa gì, tui cũng hem biết đâu ) , Vương Thanh quay phim xong liền thở dài một hơi, "Rốt cuộc trong thời gian ngắn không cần nhìn thấy Phùng Kiến Vũ rồi."
Bên này cờ mới vừa dựng xong, Vương Thanh liền nhận được lời mời của một đạo diễn khác, sau đó lúc gặp đạo diễn , anh lại nhìn thấy Phùng Kiến Vũ. Nói thật người này cũng không có vấn đề gì, nhưng mà không giải thích được lưu lại cho mình rất nhiều bóng ma, còn như bóng ma về phương diện nào thì Vương Thanh cũng không nói ra được nguyên do. Anh chính là bản năng cảm thấy, chỉ cần không nhìn thấy Phùng Kiến Vũ, cuộc sống cũng rất yên ổn
Phùng Kiến Vũ thấy Vương Thanh vẫn nhiệt tình vô cùng, lớn tiếng kêu Thanh ca Thanh ca, đã lâu không gặp. Vương Thanh thật rất muốn quay đầu đi ngay lập tức, chúng ta mới chỉ có ba ngày không thấy mà thôi, cũng không phải là rất lâu.
Trên thực tế Vương Thanh một chút cũng không muốn đáp ứng lời mời này, nhưng mà cái năm anh mới vừa xuất đạo thiếu đạo diễn một ân huệ, cho nên bây giờ là lúc phải trả . Đề tài là đồng tính, cho nên Vương Thanh ban đầu có một chút kháng cự, dẫu sao đã lăn lộn đến nước này, mình cũng không cần diễn vai đồng tính mới có thể nhận được sự chú ý. Nhất là bây giờ thấy Phùng Kiến Vũ, Vương Thanh luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng .
Vương Thanh nói với Vu Tư Tư : "Ta hoài nghi Phùng Kiến Vũ muốn ôm bắp đùi của ta."
Vu Tư Tư khiếp sợ nhìn anh một cái, "Bộ phim này là đạo diễn tìm Phùng Kiến Vũ trước, Phùng Kiến Vũ yêu cầu người diễn chung phải là anh a."
Biểu tình trên mặt Vương Thanh như là đang ăn nhằm cục phưn , ngươi đây là đang nói cho ta biết rằng, thật ra thì cái người ôm bắp đùi đó chính là ta?
Những năm gần đây thảo luận vấn đề kết hôn đồng tính càng ngày càng sôi nổi, khiến cho đề tài đồng tính trong quốc nội càng ngày càng có thị trường, phim truyền hình,phim điện ảnh cùng phim mạng càng ngày càng nhiều. Rất nhiều đạo diễn cũng nhìn trúng khối thịt này, muốn chia một chén canh. Lần này bộ phim này là chuyển thể một tiểu thuyết đang nổi tiếng , bản thân cuốn tiểu thuyết đã có rất nhiều fan , từ sau khi muốn dựng thành phim , độ chú ý tăng cao chưa từng có. Mấu chốt là hai vai chính một là tiểu thịt tươi đang ăn khách , một người là ảnh đế đang hồng, người ái mộ hai bên cảm thấy tại sao lại xứng đôi như thế , vì vậy ngay ngày hôm đó liền bắt đầu đầu xoát nổi lên trọng tâm đề tài , ra đời một CP mới của vòng giải trí , gọi là Thanh Vũ.
Vương Thanh cùng ngày phát hiện mình đột nhiên tăng mấy trăm ngàn người ái mộ, sừng sộ lên dạy dỗ Biên Vân, "Ai bảo ngươi mua fan! Ngươi đừng tưởng rằng nhìn tên những fan này rất bình thường thì người ngoài cũng sẽ không cho là ta mua fan."
Biên Vân mặt đầy mờ mịt, "Tôi không có mua fan a, mua fan là phải tiêu tiền, anh cảm thấy tôi nhìn giống như là người sẽ vì anh tiêu tiền sao?"
Vương Thanh dùng vẻ mặt khó mà tin được , "Vậy càng không thể nào là người ái mộ của ta a, fan của ta cũng giống như ta là một người rất có phẩm vị, fan của ta mới sẽ không làm loại chuyện này đâu a!"
Biên Vân giơ điện thoại lên đi lục lọi fan Vương Thanh, trong nháy mắt kích động, "Không phải a, không phải Zombie fans" (僵尸粉 - số lượng fan giả trên weibo, có thể dùng tiền để mua follow, là fan weibo hữu danh vô thực ."
"Hừ, bây giờ mua fan quá đắt tiền rồi , người ta là tinh phẩm fan, fan cao cấp , loại Zombie fans này ngươi cũng không nhìn ra ."
"Không phải a, những fan mới này tất cả đều là fan của Phùng Kiến Vũ !"
"Gì!" Vương Thanh kích động, từ trên ghế nằm ngồi dậy, mặt nạ rớt xuống.
Biên Vân ghét bỏ nhặt mặt nạ lên ném vào thùng rác, "Từ sau khi thông tin anh cùng Phùng Kiến Vũ diễn một đôi tuôn ra, trên internet đều là chủ đề về anh và cậu ấy, bây giờ fan cp của hai người siêu cấp nhiều, rất nhiều fan của Phùng Kiến Vũ cũng follow anh."
Nhận bộ phim mới cũng phải dựa vào Phùng Kiến Vũ, bây giờ người ái mộ tăng cao cũng phải dựa vào Phùng Kiến Vũ! Vương Thanh đột nhiên bắt đầu nghi ngờ cuộc đời của mình
"Ta nhớ ngươi không phải rất thích Phùng Kiến Vũ sao, làm sao luôn gọi hắn là Phùng Kiến Vũ Phùng Kiến Vũ."
Biên Vân có chút nhăn nhó, "Đây không phải là tại vì tôi là trợ lý của anh sao, không thể có biểu hiện quá si mê với cậu ấy đâu a"
Vương Thanh a a cười một tiếng, "Ngươi còn sợ cái này?"
Biên Vân lập tức bắt đầu cười, "Vậy sau này tôi ở trước mặt anh gọi cậu ấy là Vũ Vũ nha."
Vương Thanh: ". . ."
Sau khi vào tháng ba, Phùng Kiến Vũ rõ ràng cảm giác trạng thái của mình không đúng lắm, cả ngày đều có điểm xao động. Loại chuyện này từ khi Phùng Kiến Vũ thành tinh lần đầu tiên xuất hiện, cậu có chút hốt hoảng. Sư phụ lại bế quan, không có ai có thể nói cho cậu biết rốt cuộc thế nào. Buổi sáng thức dậy đi wc, hai đản đản sưng đặc biệt lớn, rất khó chịu. Cho tới khi vào trường quay, Phùng Kiến Vũ cũng không còn nhiệt tình với Vương Thanh như lúc trước nữa
Vương Thanh thấy Phùng Kiến Vũ không còn nhiệt tình nữa , trong nháy mắt có chút không vui, rõ ràng là fan não tàn của ta a, tại sao không nhìn ta một cái! Chẳng lẽ hôm nay kiểu tóc thất bại, hoặc là mặc quần áo phong cách không đúng, mặt không rửa sạch sẻ?
Biên Vân đứng ở một bên nhìn Phùng Kiến Vũ, "Vũ Vũ thật giống như bị bệnh."
Bị bệnh? Vương Thanh lúc này mới chú ý tới Phùng Kiến Vũ hôm nay mặt đỏ không phải bình thường, chẳng lẽ là sốt?
Dưới tình huống bình thường, Vương Thanh rất ít nhìn chính diện Phùng Kiến Vũ, anh cảm thấy đôi mắt Phùng Kiến Vũ quá mức xinh đẹp, mỗi lần nhìn thẳng cũng để cho anh cảm thấy không thể hô hấp. Hôm nay Phùng Kiến Vũ trạng thái không được tốt,anh mới dám nhìn thẳng cậu, hơn nữa còn đi tới gần.
"Cậu có phải là bị cảm hay không?" Vương Thanh rất tự nhiên đưa tay ra sờ trán Phùng kiến Vũ, Phùng Kiến Vũ nửa hí mắt nhìn anh một cái, Vương Thanh nhất thời giật mình.
Phùng Kiến Vũ bắt lấy tay anh lại , "Tay của anh thật thoải mái nga, thật lạnh!" Sau đó đem tay Vương Thanh lôi xuống khuôn mặt mình cọ một cái.
Vương Thanh trong nháy mắt đỏ mặt, làm gì vậy ! Ban ngày ban mặt lại dám trêu đùa ta! Có tin hay không. . . Nội tâm phun tào vẫn chưa xong , Vương Thanh phát hiện Phùng Kiến Vũ thật sự bị bệnh, cả người cậu đều rất nóng.
"Đạo diễn! Hôm nay nghỉ phép!"
Ngày thứ nhất vào đoàn phim, theo Vương Thanh đem Phùng Kiến Vũ đi bệnh viện mà kết thúc, weibo trong nháy mắt lại mở ra chủ đề mới.
"Chỉ nói thì chậm nhưng xảy ra rất nhanh, Vương Thanh thấy Phùng Kiến Vũ thân thể lảo đảo muốn ngã, thật nhanh xông tới, đem Phùng Kiến Vũ ôm thật chặc , một cái ôm công chúa dễ dàng đem người bế lên. Phùng Kiến Vũ ở trong ngực hắn ngất đi, Vương Thanh gấp mồ hôi rơi như mưa , thâm tình gọi tên Phùng Kiến Vũ ."
Vương Thanh thấy weibo đăng lên fanacc, cảm thấy mình tựa như không có ở hiện trường, xin hỏi các ngươi đang viết cái gì vậy a?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro