Chương 6
Sau khi phim bắt đầu quay, Phùng Kiến Vũ lại bước vào trạng thái nhân vật, Vương Thanh trong nháy mắt liền kinh sợ. Thật ra thì cũng không trách Vương Thanh, Phùng Kiến Vũ dùng đôi mắt to xinh đẹp ẩn chứa tình yêu thầm kín nhìn ngươi quả thật là đỏ mặt tim đập muốn dừng cũng không được
Rất nhiều đạo diễn sẽ nói trước cảnh quay thân mật để cho diễn viên sớm quen , không đến nổi lúng túng. Nhưng thực ra lúc tiến hành, phần lớn diễn viên đều rất lúng túng.
Vương Thanh ngày đầu tiên biết phải diễn cảnh hôn, buổi sáng bò dậy liền bắt đầu đánh răng, đánh tới ba lần, Biên Vân đều sợ ngây người, trong lòng thầm nói lần trước anh cùng ảnh hậu quay phim hình như cũng không chú trọng như vậy a.
Vương Thanh thật ra là rất khẩn trương, ở vòng giải trí lăn lộn sáu năm, lần đầu tiên cùng một người nam quay cảnh thân thiết ! Thật là trong lòng phát hoảng!
Thật vất vả đến trường quay, Vương Thanh lại đi wc, Biên Vân nhìn bóng lưng anh, không phải chứ, lúc ở nhà anh đã ở trong wc nửa tiếng a! Anh rốt cuộc là bị táo bón hay là thận hư a!
Vốn là muốn đi wc thả lỏng một chút, kết quả Vương Thanh vạn vạn không ngờ tới vừa đi vào liền thấy Phùng Kiến Vũ chu mông ở bồn rửa tay...
Tiễn Đồng lần đầu tiên có chút hoảng, Phùng Kiến Vũ đi wc cũng gần nửa tiếng rồi, vẫn chưa có ra, làm trợ lý vốn là nên đi xem một chút, nhưng là vạn nhất - hắn lạị nghĩ vạn nhất Vũ ca táo bón thì hắn không phải rất lúng túng sao. Cuối cùng vẫn là thợ trang điểm đến trường quay, hỏi Phùng Kiến Vũ cũng không đến sao, Tiễn Đồng rốt cuộc hạ quyết tâm đi wc xem một chút.
Mới vừa đi tới cửa wc liền nghe được thanh âm của Vương Thanh , Tiễn Đồng có chút sững sốt
"Có phải bị kẹt hay không?"
"ừ, anh lấy ra trước đi, có chút đau." Là Vũ ca, Tiễn Đồng lại ngây người
"Cậu nhất định muốn tôi lấy ra? Tôi sợ làm đau cậu a."
"Vậy tự em thử một chút."
"Có phải dùng cái này làm trơn một chút không, sẽ không cảm thấy khô."
! ! ! Tiễn Đồng ở cửa càng nghe miệng càng mở càng lớn, do dự có nên đi vào hay không, sau đó liền nghe phía sau có tiếng bước chân.
Tiễn Đồng đánh liều tiến vào wc, che con mắt mình lại kêu to một tiếng: "Ai nha, Vũ ca, anh ở chỗ này a,chị hóa trang tìm anh."
Vương Thanh xoay đầu lại, giống như phát hiện cứu tinh vậy, "Ai, Tiễn Đồng, ngươi mau giúp Vũ ca các ngươi mang kính sát tròng đi."
Tiễn Đồng: "A?"
Thấy Tiễn Đồng Vương Thanh thật thở phào nhẹ nhõm, ai có thể nghĩ đến sáng sớm tới trường quay đi nhà vệ sinh thôi mà cũng gặp phải Phùng Kiến Vũ ở trong đó đeo kính sát tròng. Hơn nữa ngươi nói ngươi tại sao không ở nhà đeo cho tốt đi, hết lần này tới lần khác tự mình chạy tới khiêu chiến chính mình làm chi. Ngươi nói ngươi chưa bao giờ đeo qua kính sát tròng , ngươi tại sao phải tự mình thử nghiệm làm gì a.
Phùng Kiến Vũ mặt đầy ngây thơ, "Anh không cảm thấy đeo kính sát tròng thì ánh mắt rất lung linh sao?"
Vương Thanh cực kì tức giận a nhưng vẫn là phải giữ vững khuôn mặt mỉm cười nhìn Phùng Kiến Vũ, " Ánh mắt của cậu không cần lung linh hơn nữa đâu."
Thấy Phùng Kiến Vũ một mực đeo không vào, Vương Thanh thật rất muốn nói con mắt to của ngươi sắp bị chọt mù luôn rồi . Kết quả Phùng Kiến Vũ cứ nhìn hắn, "Thanh ca, anh tới giúp em đeo đi."
Vương Thanh: "..."
Bộ phim này ban đầu thụ có tính cách rất giống Phùng Kiến Vũ , cho nên Vương Thanh cảm thấy còn tương đối thoải mái , ít nhất bên trong và bên ngoài phim Phùng Kiến Vũ cũng không cần phân chia tính cách
Cảnh này là Lâm Húc và Ngô Kiêu mới vừa gia nhập vòng nghệ thuật công ty tiến hành huấn luyện, bởi vì huấn luyện mang tới áp lực quá lớn, Ngô Kiêu sau khi tập luyện kết thúc liền khóc, sau đó Lâm Húc an ủi hắn, hơn nữa còn thổ lộ. Vương Thanh nhớ đến trong kịch bản có dấu ngoặc đơn , chỗ này có cảnh hôn, mặt hơi tỏ ra có chút vặn vẹo.
Đây là phân cảnh hai người thiếu niên bày tỏ tâm ý sau đó ôm hôn nhau, đạo diễn nói nhất định phải duy mỹ duy mỹ! Cho nên không thể mở miệng bảo thay đổi kịch bản, Vương Thanh trực tiếp nghẹn ở trong cổ họng.
Lâm Húc cùng Ngô Kiêu tập luyện xong, hai người mồ hôi đầm đìa nằm dài ở trong phòng tập luyện . Một lát sau, Lâm Húc quay đầu, nhưng lại phát hiện Ngô Kiêu lặng lẽ chảy nước mắt, nước mắt xen lẫn trong mồ hôi , từng giọt rơi trên sàn nhà, cũng rơi vào trong tim Lâm Húc
"Thế nào, lúc luyện tập bị thương sao?" Lâm Húc ngồi dậy, kéo Ngô Kiêu qua kiểm tra.
Ngô Kiêu hít hít lỗ mũi, một giọt nước mắt lặng lẽ chảy ra, "Không có gì."
"Ngô Kiêu!" Lâm Húc gọi, "Chúng ta từ một sinh viên đại học được chọn trúng vào công ty, chúng ta ban đầu đã nói như thế nào, muốn cùng nhau cố gắng cùng nhau trưởng thành, có chuyện gì em không thể nói với anh sao?"
Ngô Kiêu quay lưng lại, bả vai run run càng thêm lợi hại, "Em chỉ là sợ, mặc dù ngày ngày đều ở công ty luyện các thể loại vũ đạo ,chúng ta vào công ty gần nửa năm, ngày ngày ngoại trừ huấn luyện, chúng ta còn có thể làm được gì khác."
Thấy Ngô Kiêu khóc lợi hại, Lâm Húc rốt cuộc không nhịn được từ phía sau lưng ôm lấy hắn."Có anh ở đây , đừng sợ, chúng ta sẽ có một ngày được ra mắt."
Ước chừng là cảm thấy tư thế hai người không đúng lắm, Ngô Kiêu rốt cuộc quay đầu nhìn Lâm Húc một cái, nhưng phát hiện Lâm Húc mặt đầy thâm tình nhìn mình, nhất thời có chút hốt hoảng.
Lâm Húc ôm hắn thật chặc, chế trụ đầu hắn liền đem môi của mình dán lên, Ngô Kiêu đầu tiên là khiếp sợ, sau đó cũng nhắm mắt mình lại
Hôn xong, Lâm Húc tựa trán mình vào trán Ngô Kiêu , nhẹ nhàng nói một câu, "Anh thích em."
Cùng với một tiếng cắt của đạo diễn , Vương Thanh nhanh chóng từ dưới đất bò dậy vọt vào wc, vào giờ phút này anh chỉ muốn hô to ngọa tào! Tại sao trên người Phùng Kiến Vũ lại thơm như vậy, thơm đến nỗi làm anh bắt đầu có phản ứng.
Nhìn hướng Vương Thanh chạy đi , Phùng Kiến Vũ không nhịn được hỏi Biên Vân một câu: "Có phải thận của Thanh ca thật sự không tốt hay không a?"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro