Tựa đề: Thế thân "rối" hay Thế thân ngoạn mẫu (替身玩偶)Tác giả: Ức Ngưng Mai (忆凝梅)Thể loại: cường cường, bá đạo công, mỹ cường thụ, ngược luyến tàn tâm, little SM, HETình trạng tác phẩm: hoàn chính văn + 100 câu hỏi phu phu tương tính (4/?)Tình trạng bản dịch: trong thế kỷ này a...Trans: QT Ca ca+ Google Đại hiệp + Từ điển tỷ tỷ "vạn năng"Edit: MinRan "muội muội".Tại mình thấy trong Wattpad không có nên mình coppy vào đây thôi. Mong mọi người đừng mắng ạk…
Thể loại: Sinh tử văn, Fanfiction, ngọt, HE...Kim Taehyung vừa là tổng tài vừa là lão nhị của Sharp. Anh vốn là một trong những người nắm gọn nền kinh tế của thành phố A. Một người lạnh như băng, tàn nhẫn như vậy lại bị ép cưới một nam nhân.Jeon Jungkook là bác sĩ cấp cứu nổi tiếng của bệnh viện quốc tế Angel. Người ta thường nói lương y như từ mẫu, ấy vậy mà Jungkook bẩm sinh đã không thể làm "từ mẫu" chỉ có thể làm "nghiêm mẫu". Ý là cậu rất lạnh lùng và là người có ánh mắt biết nói và biết tác động người khác. Chuyện tình của hai người toàn diện nhưng băng lãnh như này sẽ đi về đâu. Mời mọi người đọc .#1 kimtaehyung#1 jeonjungkook#1 taehyung#1 taekook#1 vkookHãnh diện quá❗ DỪNG CHO PHÉP CHUYỂN VER ❗…
Cuộc sống này chỉ là những con số.Tác Giả: Lam TịchEdit: Pmk (Bạch Tử Khả Lạc - Đại Hoa Tâm củ cải :)) ~)Thể loại: Đô thị tình duyên, tình hữu độc chung.Tiến độ bản Raw: HoànTiến độ edit: Hoàn!Giới thiệu:Phương Ngưng: Tổng thanh tra thiết kế, châm ngôn: dù thời điểm nào, cũng phải ngẫng cao đầu, ưỡn ngực, mỉm cười, tốt tính, bất luận tâm tình, mặc kệ hoàn cảnh.Diệp Lê: Kiến trúc sư, châm ngôn: Dù có thế nào, cũng không thể tự tạo cho chính mình sự ngột ngạt.Hồng San: Giám định đồ cổ, châm ngôn: Phương thức làm việc bình thường, luôn cho đối phương một con đường lui.Điền Hàm: Phóng viên tòa soạn báo, châm ngôn: Không cần biết người da trắng hay da đen, chỉ là cần là người yêu sách đều là người tốt.Có người nói, khi làm một chuyện gì đó, nếu muốn chuyện đó trở thành vĩ đại, trước tiên phải xem bản than kiên trì được bao lâu, nếu là một năm, tuyệt đối không có khả năng, nhưng nếu là hai mươi năm, tự khắc có cơ hội.Tôi nghĩ, cuộc sống hay tình yêu cũng đều như vậy.Nhân vật chính: Phương Ngưng, Diệp Lê | Nhân vật phụ: Hồng San, Điền Hàm,...…
Tác giả: Thảo Môi Vị Đích Tả TảThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại , HE , Tình cảm , H văn , Vườn trường , Nhẹ nhàng , 1v1Bởi vì tôi quá lớn, vẫn luôn không có ai mua tôi, thẳng cho tới một ngày....cuối cùng cũng có người xuống tay với tôi.…
Truyện: Mục tiêu công lược: con trai nam chủ (目标男主他儿子[快穿])Tác giả: Ngã Yếu Thành Tiên (我要成仙)Thể loại: Hệ thống, ngọt, xuyên nhanh, xuyên thư, 1v1Edit: Aya ShintaBookcover by Kỳ VânVăn án:Hệ thống 006 từng có rất nhiều kí chủ, dưới sự "điều giáo" vô cùng dày công vất vả của cô, mỗi vị kí chủ đều hoàn thành suất sắc nhiệm vụ.Nhưng rồi, có một ngày 006 bị các kí chủ khiếu nại, còn phải thay mọi người hoàn thành cái nhiệm vụ chết tiệt kia!006: "...Vì cái khỉ gì mà nhiệm vụ công lược lại là con trai nam chủ chứ!"Hệ thống: "Xin đừng nên oán hận, nếu không dòng điện mười vạn Volt sẽ là hình phạt."006: "Có tin ta tố cáo ngươi hay không!"Hệ thống: "Tin chứ, vì lẽ đó ngươi mới trở thành một kí chủ." (mỉm cười "thân thiện")Xem hướng dẫn:1. Nguyên văn, mượn danh nghĩa công lược mà nói chuyện yêu đương, logic gì gì đó miễn bàn đến.2. Có CP*Lưu ý: Truyện không phải mình edit nên yêu cầu không chuyển ver truyện các thứ, vân vân và mây mây...…
"Anh hùng"? "Anh hùng"..... Là cái gì?Hy sinh rồi sẽ nhận lại được gì?Cho dù có cố gắng đến đâu, những thứ đã định sẵn vẫn như cũ, không lay động. Cậu không muốn hy sinh vào những thứ vô bổ của thế giới bất lương này nữa!!!Cái gì mà anh em, rồi gia đình trong bang chứ?Bọn họ đi quá xa rồi.....Con đường mà cậu từng ngày nặng xây tay đến rỉ máu, họ lại không nhìn. Lại đi dấn thân vào con đường đầy gai không biết đường là gì.......... Bỏ cuộc thôi.......Ánh mắt hào quang gì chứ? Tinh thần không từ bỏ là cái gì?Thôi đủ rồi.... Từ nay cậu sẽ dừng lại. Cậu sẽ bỏ rơi họ, không có liên hệ gì nữa....Họ đi đường của họ.... Cậu đi đường của cậu....Nước sông không phạm nước giếng, cá không ngoi lên bờ. Thân ai nấy lo, cậu không muốn chịu hết tất cả nữa. Thật lạc lõng!!!Chỉ là.... TẠI SAO?!?!?Ánh mắt cầu xin sự cứu rỗi của họ khiến cậu lại lung lay ý chí.... Họ muốn cậu cứu họ sao? Đùa đấy à?...... Đừng dừng lại....."Mọi người, đừng bỏ cuộc. Bỏ cuộc chính là sự cô đơn..... HÃY NHÌN TAO! TAO SẼ CỨU BỌN MÀY DÙ CÓ CHẾT THÊM LẦN NỮA!!!!"…