Chương 21
Ngụy Anh trộm đi theo Lam Khải Nhân chuồn đi một hồi rồi trở về đến Tĩnh Thất, liền phát hiện Lam Trạm ngồi ngay ngắn trước án trác, phi thường nhàn nhã vừa lật thư tịch trên tay, vừa chờ chính mình.
Ngụy Anh vừa thấy Lam Trạm đang đợi chính mình liền lập tức rớt rớt tâm, giống như làm chuyện gì đó sai trái từng bước dịch đến trước mặt Lam Trạm.
Đã làm tốt chuẩn bị bị quát lớn - Ngụy Anh lại không nghĩ tới lần này chuyện gì cũng không có phát sinh, Lam Trạm chỉ nhàn nhạt nhìn hắn một cái, thuận miệng nói một câu: "Ngươi đi đâu? Có bị người khác phát hiện không?"
Ngụy Anh lập tức thức thời nói: "Không có không có, hôm nay ta vẫn luôn đi theo ngươi, đều không có đi ra Vân Thâm Bất Tri Xứ đâu, còn có thể đi nơi nào?"
Lam Trạm giống như không để bụng Ngụy Anh làm chuyện gì chút nào, chỉ để ý Ngụy Anh đã tới trước mặt y, hơn nữa lông tóc không tổn hao gì là đủ rồi.
Những ngày kế tiếp, vô luận là Ngụy Anh, Lam Trạm hay là những người khác ở Vân Thâm Bất Tri Xứ đều cảm thấy hết sức xuất sắc.
Bởi vì Ngụy Anh là Thao Thiết, cho nên ở trong nhận thức của hắn, món ăn linh khí càng sung túc càng ăn ngon, bởi vậy, đồ ăn đối với đệ tử Cô Tô Lam thị bình thường đều cảm thấy khó ăn đối với Ngụy Anh mà nói, lại là mỹ vị tuyệt đỉnh.
Nhưng hương vị có tốt cũng không dùng đủ, lượng cơm ăn không đủ, ăn không đủ no a, cho nên Ngụy Anh chỉ có thể nghĩ cách đi lấp đầy bụng: Nếu dùng vũ lực uy hiếp cường đoạt không thể dùng, vậy đành phải dùng một chút đến gương mặt này, sử dụng thủ đoạn mềm dẻo.
Vì thế đệ tử Vân Thâm Bất Tri Xứ gần đây đều cảm nhận được lạc thú nuôi oa: Dù sao ai có thể nhẫn tâm làm một cái tiểu thiên sứ ngoan ngoãn đáng yêu hiểu lễ phép, thông minh lanh lợi lại làm nũng đói bụng đâu! Ngươi có thể sao? Dù sao ta! Không! Thể!
Đệ tử Lam thị bị Ngụy Anh dùng thanh âm ngọt ngào mềm mềm mại mại bắt làm tù binh coi như biết rõ người trước mắt này là người tàn nhẫn có thể đem thước coi như đồ ăn vặt, cũng không thể nhẫn tâm cự tuyệt yêu cầu của hắn: Ta cũng không muốn cho hắn ăn a, chính là hắn kêu ta là ca ca a! 😍😍😍😍
Vì thế Ngụy Anh liền dùng làm nũng đại pháp mà ngày thường chính mình vô địch lại căn bản khinh thường khắp Vân Thâm tìm ca ca là cho bọn họ cho chính mình ăn.
Hơn nữa Ngụy Anh học xong kỹ xảo nuôi cá hải vương không thầy dạy cũng hiểu, tuy rằng mỗi ngày muốn trằn trọc trên một trăm người, làm cho bọn họ cho chính mình ăn, lại như cũ làm được làm hơn một trăm ca ca đều cho ràng chỉ có chính mình mới là ca ca tốt của hắn. 😂😂😂😂
Tự nhiên mà vậy, thường đi ở bờ sông nào mà không ướt giày, mỗi một hải vương đều sẽ gặp một vấn đề: Một ngày kia, ao cá của chính mình bị tạc thì làm sao đây?
Trong lòng Ngụy Anh cũng rõ ràng, loại biện pháp bán mặt này khẳng định không lâu dài, nhưng Ngụy Anh trăm triệu không nghĩ tới, cuối cùng "thù địch" của chính mình đối với những ngày thần tiên trái cho phải ăn, thế nhưng lại là chủ nhân của chính mình!
Ngụy Anh đang hưởng thụ Lam Phỉ thân thiết cho ăn, vừa chuyển đầu liền phát hiện Lam Trạm đang nhìn chính mình chằm chằm, ngay lúc đó trong đầu Ngụy Anh chỉ có một ý niệm: Thiên muốn ta chết, ta chết chắc rồi! 😭😭😭😭
Quả nhiên, giây tiếp theo Ngụy Anh tựa như mèo nhỏ đáng thương bị ngăn chặn vận mệnh yết hầu, bị Lam Trạm một tay xách về Tĩnh Thất.
Để lại Lam Phỉ - thật vất vả chính mình bỏ vốn to mua một đống ăn ngon chuẩn bị cho ăn, muốn thử xem có thể xoa mặt của Ngụy Anh hay không - ở trong gió hỗn độn.
Lam Trạm trở lại Tĩnh Thất nói câu đầu tiên chính là: "Ngày thường ngươi đều ăn không no sao? Hay là Cô Tô Lam thị ta thiếu cho ngươi ăn? Lưu lạc đến cần ngươi bán đứng sắc tướng đi tìm ăn?"
Vừa nghe đến hai chữ ăn no, Ngụy Anh lập tức liền emo, chính mình là Thao Thiết, rất khó khăn ăn no! Ngay cả Cô Tô Lam thị mỗi ngày cấp mấy thùng cơm, nhiều nhất chỉ lót dạ, căn bản ăn không đủ no.
Ngụy Anh càng nghĩ càng sinh khí, đều có thể xưng được với bi từ giữa tới: Nếu không phải lần trước chính mình lén lút đi Lan Lăng Kim thị ăn một bữa lớn, liền lượng cơm ăn một tháng này, ta đều đói gầy!
Ngụy Anh bi phẫn đan xen hiện giờ nhìn đến khuôn mặt tuấn tú của Lam Trạm giống như đúc với chủ nhân, trong lòng đều không sợ hãi như vậy: Không cho ta ăn no? Thật coi Thao Thiết ta là bùn nhão? Đừng nói ngươi chỉ giống chủ nhân, liền coi như thật sự là chủ nhân, hắn cũng chưa bao giờ để ta đói bụng!
Ngụy Anh nghĩ đến đây đột nhiên lại gợi lên tưởng niệm của chính mình đối với Tần Hàm, nghĩ đến những ngày trước kia Tần Hàm dung túng chính mình, thậm chí chính mình đều có thể lấy long giác của hắn xem như gậy nghiến răng, làm Ngụy Anh nhìn đến Lam Trạm đều nhịn không được mà ngứa răng.
Ngụy Anh tức giận đến không được lập tức nhào qua, hung hăng cắn Lam Trạm một ngụm: "Cho ngươi khi dễ ta, cho ngươi làm ta đói, làm ngươi lấy gương mặt này uy hiếp ta! Ta muốn ăn ngươi ngao ô ~"
---------------------------------đường ranh giới
Trứng màu: Thao Thiết bán manh ký.
Lời của editor: Giáng sinh vui vẻ nha mọi người!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro