Chương 440

"Vợ, em đã trở lại?" Lý Sâm cũng nhìn thấy Thẩm Y Y, cười rộ lên, giang hai tay đi về phía cô.

Người đàn ông này... Phía sau anh còn một đám cấp dưới đó, không biết khiêm tốn chút nào.

Da mặt của Lý Sâm là độ dày mà Thẩm Y Y đã qua mấy năm cũng không luyện tới được, cô bình tĩnh đẩy tay của anh ra, chào hỏi với các cấp lãnh đạo phía sau.

Mấy người cấp dưới đương nhiên không trêu chọc ông chủ, bà chủ, thậm chí còn rất vui vẻ vì bà chủ tới. Không thấy bà chủ mới tới là ông chủ đã vui vẻ hẳn sao? Ông chủ vui vẻ chính là chuyện tốt với bọn họ!

Hiểu rõ tình hình biết điều, rất nhanh đã giải tán đi.

Hai thư ký của Lý Sâm yên lặng trở về vị trí làm việc, bắt cóc một người thư ký khác không có tham dự họp mà là ở lại văn phòng đi.

Tên thư ký kia là người mới tới, không biết hai vị tiền bối này tại sao muốn kéo mình đi, vội nói: "Tôi có chuyện phải báo cáo với ông chủ!"

"Cậu muốn từ chức chạy lấy người à? Không thấy bà chủ đang ở đây sao?"

Tên thư ký kia rơi vào tình thế khó xử, cuối cùng vẫn là trở về vị trí làm việc.

Lý Sâm ôm vai Thẩm Y Y tiến vào văn phòng: "Vợ, không phải em nói ngày mai mới trở về sao?."

"Em phải về bất ngờ nha." Thẩm Y Y nhìn anh một cái, nói đùa: "Trở về sớm xem anh có kim ốc tang kiều hay không... Ai?"

"A!"

Lý Sâm và Thẩm Y Y vừa vào cửa, đã thấy trong phòng có một người phụ nữ đưa lưng về phía bọn họ, đang vội vàng chỉnh quần áo, vừa nhìn thấy bọn họ tiến vào, vậy mà tự mình hét lên, sau đó chạy về phía Lý Sâm: "Tổng giám đốc Lý!"

Chỉ nghe tiếng nói uyển chuyển du dương đó giống như là đang gọi tình nhân!

Đáng tiếc, nhân vật nam chính không hiểu phong tình, ôm Thẩm Y Y, dịch người, hỏi: "Cô là ai?"

"Tổng giám đốc Lý, em là Kinh Ngọc Lan, anh không nhớ em sao? Lần trước chúng ta trò chuyện rất tận hứng kia mà." Kinh Ngọc Lan mập mờ, nhìn Thẩm Y Y một cái.

Thẩm Y Y liếc nhìn Lý Sâm, cười nhẹ như không, thật sự kim ốc tang kiều?

Huyệt Thái Dương của Lý Sâm nhảy thình thịch, theo bản năng nắm tay Thẩm Y Y. Sợ cô hiểu lầm sau đó chạy đi, chỉ là hiện tại không kịp giải thích, quát: "Đinh Vu Gia!"

Đinh Vu Gia chính là tên thư ký mới tới kia, vội vội vàng vàng chạy đến: "Ông chủ!"

"Cô ta ở đây là sao?"

Kinh Ngọc Lan đã chỉnh trang xong quần áo, nhưng cô ta không có mặc áo khoác, bây giờ quần áo trên người vừa mát mẻ vừa gợi cảm, Đinh Vu Gia có đơn thuần hơn nữa cũng nhận ra được mục đích của đối phương là cái gì. Nhận ra mình gây đại họa rồi, run rẩy nói: "Cái này... Nhân viên lễ tân nói đây là tổng giám đốc Kinh của Thịnh Uẩn thuộc ngành rượu, đã có hẹn với ngài, ngài không ở đây, tôi sợ làm lỡ chuyện của ngài nên để cô ấy lên...lên đây!"

"Bởi vì tôi không ở đây nên cậu đã để cô ta lên đây? Còn vào phòng làm việc của tôi?"

"Đúng...Đúng vậy."

Lý Sâm: "Vi Luân, Anh Kiệt!"

Hai thư ký khác của Lý Sâm lập tức tiến vào, một người nài ép lôi kéo Kinh Ngọc Lan đi ra, một người nói với Đinh Vu Gia: "Cậu bị sa thải!"

Đinh Vu Gia tái mặt, nhìn Lý Sâm một cái, dường như muốn cầu xin, cuối cùng cúi đầu đi ra, lúc Anh Kiệt đi ra còn tri kỷ đóng cửa lại.

"Vợ, anh và cô ta không có gì." Lý Sâm quay đầu nhìn về phía Thẩm Y Y, vẻ mặt hơi căng thẳng nói: "Trước đó anh có gặp qua cô ta một lần, sản phẩm của bọn họ muốn được nhập hàng vào siêu thị dưới danh nghĩa công ty. Anh có đi xem thử hàng của bọn họ, cảm thấy quá trình sản xuất của bọn họ không sạch sẽ nên đã từ chối, anh không nghĩ cô ta sẽ đến lần thứ hai, còn sử dụng chiêu trò bỉ ổi thế..."

Thẩm Y Y ngẩng đầu nhìn anh, hứ hai tiếng.

"Vợ." Lý Sâm nắm tay Thẩm Y Y: "Lời anh nói đều là thật!"

"Em cũng không nói là giả." Thẩm Y Y thấy anh càng thêm căng thẳng, không tức nữa mà tạm tha.

Lý Sâm thở phào một hơi, trở tay ôm cổ của Thẩm Y Y, cằm đặt trên vai của cô, bảo đảm nói: "Vợ, chuyện lần này về sau sẽ không xảy ra nữa."

"Loại chuyện này có đôi khi sẽ không tới phiên anh nói sẽ không thì sẽ không." Thẩm Y Y nghiêng mặt nhìn anh, vươn tay bóp cái cằm của anh: "Bây giờ sự nghiệp anh có thành tựu, còn có gương mặt này, sẽ còn nhiều người phụ nữ như nấm mọc sau mươi đuổi theo anh, nếu như anh không tự kìm chế được... Chậc, tự quản tốt chính mình, nếu không em không cần anh!"

???

"Vợ, nếu như phân tích kỹ càng, có phải cũng nên nói em không? Hả?" Lý Sâm tức đến bật cười, cúi đầu cắn tay của cô, nói: "Em xem em xinh đẹp như vậy, có học thức trình độ cao, quyền lực tài chính trong nhà còn là em nắm giữ trong tay, có phải người đàn ông đuổi theo em cũng nhiều như nấm mọc sau mưa? Hả? Em tự nói bản thân em xem lúc không khống chế được thì phải làm sao đây?"

Thẩm Y Y nhếch miệng cười: "Vậy anh cũng không cần em?"

"Em nghĩ hay lắm!" Lý Sâm cúi đầu cắn vai của cô.

"Đau chết mất, nhanh buông ra, nếu không đêm nay sẽ không có "thịt" ăn!" Thẩm Y Y đánh anh.

Lý Sâm đã rất nhiều ngày không ăn thịt nới lỏng ra, chỉ là vẫn ôm cô như cũ: "Tiểu Bối thi thế nào?"

"Quán quân!"

Lý Sâm nhướng mày: "Con gái của anh, lợi hại!"

Thẩm Y Y cười gằn một tiếng, Lý Sâm hỏi tiếp: "Không phải nói ngày mai mới trở về sao? Sao hôm nay đã trở về?"

"Tiểu Bối còn phải chuẩn bị cho kỳ thi chuyển cấp hai, phải để con về nhà nghỉ ngơi thêm một ngày, dưỡng lại thể lực nên về sớm hơn." Thẩm Y Y nói, đẩy tay của anh ra, đổi thành ôm chính diện, kết quả phát hiện dưới mắt Lý Sâm cũng là vẻ mệt mỏi, cau mày nói: "Sao vậy? Sao trông mệt mỏi như vậy? Gần đây công việc rất nhiều sao?"

"Hôm qua cha té ngã." Lý Sâm bóp bóp mi tâm: "Tối hôm qua anh ở bệnh viện chăm nom, cả buổi tối đều không được ngủ ngon."

Thẩm Y Y nghe vậy lập tức khẩn trương: "Cha ngã? Ngã thế nào rồi? Sao anh không nói với em?"

"Cha đi ra ngoài tản bộ lúc đi đường không thấy đường, té, gãy xương, tối hôm qua ở bệnh viện quan sát một buổi tối, buổi sáng xuất viện, đang ở nhà. Em không cần phải lo lắng, bác sĩ nói không có trở ngại gì, chăm sóc kỹ lưỡng là được." Lý Sâm trấn an Thẩm Y Y.

Thẩm Y Y lườm anh một cái, kéo anh: "Đi thôi, chúng ta trở về thăm cha!"

Lý Sâm: "Công việc hôm nay còn chưa làm xong."

Thẩm Y Y: "Công việc quan trọng hay là người nhà hay là bản thân anh quan trọng? Nhìn xem quầng thâm mắt của anh đi! Công ty cũng không phải không có anh là không thể sống, nhanh lên." Thẩm Y Y sẵn giọng.

Lý Sâm đành phải nghe lời cô, bảo: "Chờ anh thông báo công việc với thư ký được không?"

"Mười phút!"

"Năm phút là đủ." Lúc Lý Sâm cầm văn kiện ra ngoài tìm thư ký, không quên cắn một cái trên môi cô, bá đạo!

Chờ Lý Sâm giao phó xong công việc với thư ký, bọn họ cùng nhau xuống lầu, Thẩm Y Y đặc biệt lia mắt nhìn vị trí nhân viên lễ tân, nơi đó đã thay đổi thành một nhân viên lễ tân mới.

Trở lại bên cha Lý, mẹ Lý, vừa hay gặp được Tiểu Bảo tan học đạp xe đạp đang chở Tiểu Bối, nhìn thấy cha mẹ thì vội vàng gọi: "Cha, mẹ!"

Thẩm Y Y nhìn Tiểu Bảo bây giờ còn cao hơn cô: "Tại sao con trở lại? Đêm nay không cần học tiết tự học buổi tối à?"

Tiểu Bảo đụng phải "thời điểm tốt". Lúc học cấp hai, cấp ba đều từ quy định hai năm đổi thành quy định ba năm, vì thế Tiểu Bảo không chỉ một lần kêu rên mình quá xui xẻo! Vào tuổi của cậu bé, anh cả của cậu bé đã tốt nghiệp đại học, mà cậu bé còn đang học lớp mười hai!

Cậu bé cũng không phải học sinh nghiêm túc, người có thiên phú về học tập. Lúc tiểu học còn có thể một trong những học sinh đứng đầu, sau khi vào cấp hai, số môn học đã nhiều lên, cậu bé đã rớt xuống hạng năm mươi có hơn, sau khi lên cấp ba, độ khó càng thêm khó, cậu bé đã rớt xuống một trăm năm mươi có hơn.

Mãi đến khi cậu bé lớp mười hai, ngẫu nhiên sẽ bị Nhị Bảo tốt nghiệp đại học đã tòng quân gọi điện thoại về, chế giễu "Không phải em tự xưng là thông minh hơn anh sao? Sẽ không thi đại học mà ngay cả anh còn không bằng chứ?" Kích phát ý chí chiến đấu, cuối cùng vào lúc học lớp mười hai quyết chí tự cường, bắt đầu cố gắng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro