Chương 33: Trăng Sáng Bên Dòng Sông - Đêm Giao Hòa Cảm Xúc

Đêm trăng rằm sau ngày dạm ngõ, làng quê như được dát bạc. Tiếng ếch nhái gọi nhau rộn rã, lẫn trong tiếng gió sông. Tôi cùng Quyên dọn dẹp sau bữa cơm tối, nó vừa rửa chén vừa trêu:
“Mày chuẩn bị làm vợ người ta rồi đó, còn dám bắt tao rửa chén phụ à?”
Tôi bật cười: “Thì mày cũng ăn mà, đừng bày đặt.”
Quyên liếc tôi, giọng nửa đùa nửa thật: “Thiệt, tao nhìn mày với Thiên mà ganh. Tụi bây hợp nhau ghê.”

Khi trăng lên cao, Thiên ghé qua nhà. Cậu rủ tôi ra bờ sông cũ, nơi từng chứng kiến bao buổi trò chuyện. Dưới ánh trăng, dòng nước long lanh như rắc kim tuyến. Thiên im lặng một lúc, rồi khẽ nói:
“An… tôi từng sợ mất cậu. Sợ rằng lời hứa hôn chỉ là hình thức.”
Tôi nhìn cậu, tim rung lên khe khẽ. “Nhưng chúng ta vẫn đứng đây, phải không?”
Thiên gật đầu, đưa tay nắm lấy tay tôi, hơi ấm lan qua từng kẽ ngón.

Chúng tôi cứ thế ngồi bên nhau, nghe gió đưa mùi lúa mới, nghe trăng sáng vỗ về. Đêm ấy, tôi biết tình yêu đã thật sự đơm hoa, không chỉ là lời ước hẹn của người lớn, mà là sự gắn bó của hai trái tim.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro