Chương 80: Ánh Trăng Cuối Cùng - Hạnh Phúc Trọn Vẹn - The End
Đêm xuống, ánh trăng chiếu rọi khắp mái ngói, chiếu lên con đường làng vắng lặng, phủ một lớp sáng bạc lên mọi vật. Thời An đứng trước hiên nhà, ánh mắt hướng về dòng sông nơi cô và Thiên đã trải qua biết bao kỷ niệm. Lòng cô tràn ngập cảm giác yên bình, biết rằng mọi sóng gió trước đây đã qua, giờ đây chỉ còn lại hạnh phúc trọn vẹn.
Thiên xuất hiện bên cạnh, tay vẫn nắm chặt tay cô, ánh mắt dịu dàng và đầy yêu thương.
— An à… — giọng anh trầm ấm — cuối cùng chúng ta cũng đã vượt qua tất cả. Mọi thử thách, mọi khoảng cách, giờ chỉ còn là ký ức.
Thời An mỉm cười, mắt long lanh hạnh phúc:
— Em biết, Anh. Từ nay về sau, chúng ta sẽ cùng nhau trải qua mỗi ngày, cùng đón bình minh, cùng ngắm hoàng hôn… và cùng chia sẻ mọi niềm vui, nỗi buồn.
…
Họ cùng nhau bước ra bến sông, nơi mặt nước phản chiếu ánh trăng, lấp lánh như hàng nghìn viên pha lê. Sóng lăn tăn, tiếng gió lùa qua hàng cây, tạo nên không gian tĩnh lặng nhưng tràn đầy sức sống. Thiên kéo An vào lòng, ôm chặt cô, để từng nhịp tim hòa nhịp cùng nhau:
— Anh hứa, từ nay về sau, em sẽ không bao giờ phải lo lắng, không bao giờ phải cô đơn. Anh sẽ luôn bên em, trọn đời.
Thời An tựa đầu vào vai anh, giọng ấm áp và dịu dàng:
— Em tin, Anh. Và em cũng hứa sẽ luôn bên anh, sẻ chia mọi niềm vui, mọi khó khăn, cùng anh bước qua mọi thử thách của cuộc đời.
…
Ánh trăng chiếu xuống dòng sông, tạo nên một cảnh tượng vừa mộng mơ vừa thiêng liêng. Từng cử chỉ, từng ánh mắt của họ đều trở nên quý giá, như khắc sâu vào tim. Mọi lo lắng, mọi sóng gió trước đây dường như tan biến, chỉ còn lại tình yêu và sự tin tưởng tuyệt đối dành cho nhau.
— An à… — Thiên khẽ thì thầm — tình yêu của chúng ta sẽ mãi bền vững, dù thời gian trôi đi, dù có bất kỳ thử thách nào. Anh sẽ luôn là bến bờ an yên cho em.
Thời An khẽ mỉm cười, đôi mắt lấp lánh ánh trăng:
— Em biết, Anh. Và em hạnh phúc vì đã có anh bên cạnh, vì chúng ta đã cùng nhau đi qua tất cả để đến với khoảnh khắc này.
…
Dòng sông lặng yên, ánh trăng soi rọi mọi vật, phản chiếu hình ảnh hai con người đã vượt qua bao giông bão để tìm thấy nhau. Họ đứng đó, tay trong tay, hít thở bầu không khí trong lành, biết rằng từ giờ trở đi, mỗi ngày trôi qua đều sẽ là một ngày trọn vẹn của tình yêu, niềm hạnh phúc, và sự bình yên.
Đêm ấy, giữa ánh trăng tĩnh lặng, Thời An và Thiên trao cho nhau những lời thề cuối cùng: một đời, một kiếp, chỉ có nhau. Không còn giận hờn, không còn lo lắng, chỉ còn tình yêu vĩnh cửu, trọn vẹn, và hạnh phúc tuyệt đối. Câu chuyện của họ kết thúc nơi đây, nhưng tình yêu ấy sẽ sống mãi, rực sáng như ánh trăng cuối cùng chiếu trên dòng sông yên bình.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro