Chap 8
Vương Tổng:"sắp tới sinh nhật thầy Tiêu rồi không biết nên tặng gì đây ?"
Triết Viễn:"mày biết mày nên tặng gì cho ổng không"
Vương Tổng:"tặng gì chứ ?"
Triết Viễn:"tặng một túp lều tranh hai quả tim vàng cho ổng"
Vương Tổng:"mày tạo lao vừa thôi"
Triết Viễn:"thì thầy thích hát tặng thầy cây đàn và một bài hát do mày sáng tác và tặng cho thầy"
Vương Tổng:"tao hát được đàn được nhưng tao không biết sáng tác"
Triết Viễn:"chị mày là diễn viên mà quen biết nhiều người nổi tiếng và sáng tác hay lắm kêu họ giúp mày đi"
Vương Tổng:"đúng,vậy mà tao nghĩ không ra"
Triết Viễn:"còn mọi chuyện còn lại để tao lo mày chỉ cần đàn và hát xong sắn tỏ tình thầy luôn"
Vương Tổng:"tỏ tình hả..nhưng tao chưa sẵn sàng"
Triết Viễn:"vậy mày muốn mất thầy không"
Vương Tổng:"không"
Triết Viễn:"vậy thì tỏ tình đi tao sẽ giúp"
Vương Tổng:" được"
Đã đến ngày sinh nhật của Tiêu Tổng
Vương Tổng:"món quà này chắc chắn thầy sẽ thích"
Tiêu Tổng:"quà gì đó"
Vương Tổng:"có quà gì đâu thầy"
Tiêu Tổng:"chắc không đó"
Vương Tổng:"đương nhiên là không rồi, quà này là của Triết Viễn tặng cho Mộng Khiết đó mà"
Tiêu Tổng:"2 đứa đó cãi nhau suốt vậy mà cũng có quà tặng cho nhau nữa à"
Vương Tổng:"Vâng đúng vậy"
Mộng Khiết:"nghe thầy Tiêu nói là ông có quà tặng cho tôi à"
Triết Viễn:"bà mơ giữa ban ngày à"
Mộng Khiết:"ơ sao thầy Tiêu nói"
Triết Viễn:"thầy nói lúc nào"
Mộng Khiết:"mới hồi nãy"
Triết Viễn:"cái ông thầy chết tiệt"
Vương Tổng:"mày mới nói gì thầy tao cơ"
Triết Viễn:"ổng nói tao tặng quà cho Mộng Khiết là sao ?"
Vương Tổng:"là tao đã nói với thầy vậy đó"
Triết Viễn:"sao mày nói vậy"
Vương Tổng:"Không lẻ giờ tao nói đó là món quà tao tặng thầy à"
Triết Viễn:"mày hại chết tao rồi Vương ơi"
Vương Tổng:"thôi thì ráng kiếm món quà khác tặng lại đi"
Triết Viễn:"mày ác lắm Vương"
Vương Tổng:"ác gì tầm này"
Triết Viễn:"được lắm"
Mộng Khiết:"quà tôi đâu"
Triết Viễn:"quà gì mà quà ?"
Mộng Khiết:"thế là không có quà à"
Triết Viễn:"không"
Mộng Khiết:"ơ cái ông này"
Dương Tử:"dạy mấy đứa này xong mệt ghê"
Lý Hiện:"toàn là học sinh cá biệt mỗi lần dạy là mỗi lần mệt"
Dương Tử:"đúng đó học sinh gì lì như trâu,em dạy toán chứ có phải dạy đạo đức đâu mà mỗi lần vào lớp và phải dạy đời tụi nó"
Lý Hiện:"nhất là lớp của thầy Tiêu đấy, có 2 đứa kia 1 nam 1 nữ mà cứ đánh nhau suốt có chời tạt nước nữa chứ ướt hết từ trên xuống dưới
Dương Tử:"đúng đó học toán thì con không biết tính nhẵm là như thế nào mà trong lớp cãi nhau suốt"
Tiêu Tổng:"không đâu lúc sáng tôi thẩy Tiểu Vương cầm một món quà trên tay tôi hỏi là quà gì thì nó nói là quà Tiểu Viễn tặng cho Khiết Khiết đấy"
Lý Hiện:"thật không 2 đứa nó ghét nhau thế cơ mà"
Dương Tử:"sao có thể như vậy được"
Tiêu Tổng:"tôi cũng không chắc vì đó là lời của Tiểu Vương nói mà"
Lý Hiện:"Tiểu Vương chắc cũng đang gáng ghép chúng với nhau đây"
Dương Tử:"đúng đấy ghét nhau thế sớm muộn gì cũng về với nhau thôi"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro