thầy giáo mầm non của DBSK
Title: Thầy giáo mầm non của DBSK
Nguồn : 鎭寰 の鼝
Edit: Loo
Bản edit phi thương mại và chưa được sự đồng ý của tác giả
♥ Quà tặng sinh nhật 18 tuổi của Vịt cưng ♥
*****
Note: Trước khi đọc đoản văn này, vui lòng đọc những dòng sau đây
*****
Thầy giáo mầm non của DBSK
Cảm giác lần đầu tiên được trở thành một tấm gương tốt không bao giờ tôi có thể quên. Quãng thời gian ấy theo tôi cả cuộc đời, chưa lúc nào phai nhạt. Trong trí nhớ là biết bao nhiêu khuôn mặt thiên sứ, ngây thơ có, nghiêm túc có, đáng yêu cũng có, nghịch ngợm cũng có, cả khuôn mặt lúc nào cũng tràn đầy “mờ ám” cũng có….
Thật lâu về trước, tôi đến một nhà trẻ để làm một thực tập sinh, trở thành một giáo viên vẫn là giấc mơ từ khi còn bé, được đứng trên bục giảng trước biết bao nhiêu khuôn mặt non nớt ngước lên bảng với ánh mắt sùng bái dạt dào là giấc mộng của tôi. Nhưng lúc này đây, tôi lại đang đứng trước một trường mầm non a…
Hiệu trưởng dẫn vào trong, tôi mang theo phấn khởi bước vào trường mẫu giáo, trong lòng đắc ý thỏa thuê ngẫm lại những lời cô hiệu trưởng vừa nói, rằng, các bé trong lớp đều hệt như các thiên thần, nhỏ nhỏ xinh xinh làm ai cũng muốn nâng niu, phủng trong lòng bàn tay để yêu thương, vậy mà chưa có một giáo viên tài năng nào ở lại đây được quá một tuần.
Có lẽ hơi khoa trương rồi, chỉ là mấy đứa trẻ thì làm được gì nhiều nào?! Thế nhưng để tránh cho một ít tình huống bất ngờ xảy ra, tôi vẫn chuận bị mọi thứ thật chu đáo.
Chuông reo. Tôi tràn đầy tự tin mở cửa lớp, tiêu sái bước lên bục giảng, chân còn chưa đứng vững…
“Anh là ai? Tại sao vào mà không gõ cửa?!” Một thanh âm non nớt vang lên. Ai ~ thật nhức đầu, rắc rối đầu tiên đến rồi đây.
Hôm qua chuẩn bị kĩ càng như thế, hôm nay lại không dùng được kế nào a, thôi, dùng ánh mắt đi, một cậu bé xinh xắn, mái tóc ngắn lại càng làm khuôn mặt nhỏ nhắn thêm nhu hòa.
“Này ~ Sao anh không trả lời? Ai cho phép anh nhìn chằm chằm vào Yoochun của em.?” Được được, rất có khí phách nha! Hóa ra cậu bé tóc ngắn tên là Yoochun, nheo mắt lại, khóe miệng khẽ giương, phải để cho bọn trẻ một ấn tượng tốt.
“Thầy là thầy giáo mới.”
Nhìn ánh mắt thuần khiết bọn trẻ dưới kia, sao tôi lại có cảm giác bọn nhỏ đang nhìn kẻ địch.
“Thầy giáo, thầy tên gì thế ạ?” Mắt một mí, cái miệng nhỏ cong lên hỏi.
“A ~~ Thầy tên là Tuyết Thước Bính (Thước Bính = Bánh gạo)” Phải thể hiện đầu đủ thái độ thân thiện hòa ái, miệng nở nụ cười.
“A ha ha…” Một đôi mắt to hùa theo, vung tay một cái, cả lớp vỡ òa ra cười. Tức chết tôi mất, một lũ tiểu quỷ.
Quét mắt một lần nữa, một cái đầu nho nhỏ như con mèo cuộn tròn, hình như cũng là một cậu bé, hai mắt ngập nước, lông mi dài, mái tóc tơ mềm mại… Trời ơi! Đây mới đích thực là một tiểu thiên sứ, muốn ủng trong lòng bàn tay để yêu thương a.
Nhưng mà, quá lắm rồi, thật đáng giận! Tại làm sao đến giờ vẫn còn cười.
“Các em đang cười cái gì?!” Hơi cao giọng.
“Ầmmm” Mắt một mí đổ cái ầm lên bàn, và cái con mèo nhỏ dễ thương kia cũng đổ cái ầm lên người mắt to, tất cả lăn ra vì cười.
Thực sự tôi đây có gì buồn cười đến vậy sao?! Trán toát mồ hôi lạnh, rốt cục đã hiểu vì sao không một giáo viên nào trụ nổi ở đấy quá một tuần.
“A ha ha ha…….. Thầy ơi, trước thầy cũng có một thầy tên là Đường QQ, còn có thầy tên là Tiên Bối (Tiên Bối = Cracker = Bánh quy) nữa ạ……. A ha ha ha …… Các thầy là họ hàng sao ạ??!”
Nghe xong lời tóc ngắn nói, tôi mới ngộ ra, bánh gạo, đường QQ, rồi còn bánh quy, một đại gia đình bánh kẹo a.. Trời ạ! Toàn thân phát run.
Đám nhóc này là tiểu thiên sứ cái nỗi gì. Có mà một lũ tiểu quỷ thì có. Xem ra ngày tháng sau này, tôi càng phải đề cao cảnh giác, tâm lý phải thật vững vàng để ứng chiến mới được. Được thôi, bão đến cứ để bão càng to đi a…
Giờ âm nhạc.
“Các bạn nhỏ, có biết thanh âm nào nghe hay nhất không?”
“Con biết, con biết.” Cậu bé tên là Yunho rất có khí phách đứng bật dậy. “Là giọng của Yoochun.”
“Không đúng!” Mắt to JaeJoong bám bàn cũng đứng lên. “Giọng Minmin mới là âm thanh dễ nghe nhất.”
“Ai bảo thế!…”
“Là Yoochun..”
“Minmin.”
“Trật tự trật tự!!..”
“Yoochun.”
“Minmin”…….. Đầu đầy hắc tuyến, sao bọn nhỏ chẳng thèm để vào tai lời của tôi?!
“Nhưng mà, em lại thấy giọng của Junsu hyung mới êm tai nhất cơ.” Nhân vật đang được đưa ra tranh cãi – Con mèo nhỏ Changmin lên tiếng.
“Ưm, hyung lại thấy thanh âm của Yunho hyung cũng rất dễ nghe.” Mắt một mí Junsu cũng đưa ra nhận xét.
“Còn nữa, giọng của JaeJoong hyung cũng rất hay.” Tóc ngắn Yoochun cũng có ý kiến nha. “Vậy từ giờ trở đi, chúng ta thành một nhóm cùng nhau hát có được không ..” Dưới lớp hỗn loạn ầm ĩ, hoàn toàn không để ý đến một thầy giáo đang đứng ở trên là tôi a.
Giờ thể dục
“Nào, các con, tập hợp, tập thể dục nào!” Đội ngũ nghiêm chỉnh, thật đáng tự hào.
“Một hai ba bốn, một hai ba bốn…” Cũng không tệ lắm… thật thoải mái, đầu óc bay bổng cùng trời mây…
Đợi một chút, hồn bay về, nhìn lại. Ai ~~~ này lũ quỷ kia, đang túm tụm vây quanh Yunho làm cái gì?!
Hóa ra, Yunho bé từ nhỏ đã có vũ đạo thiên bẩm, đang thể hiện không sót một chút nào, hấp dẫn tất cả ánh mắt xung quanh, nhóm tiểu quỷ tất cả bám dính lấy Yunho nhảy loạn. Trẻ con thế này bảo làm sao tôi quản được đây!!
Giờ đạo đức.
“Ai biết đẹp nhất trên đời là người như thế nào không?”
“Mỹ nhân” Cả lớp lơ đãng trăm miệng một lời. Được rồi, tôi nhịn, câu hỏi có vẻ hơi “rõ ràng”.
“Suy nghĩ kĩ lại nào! Vừa rồi thầy hỏi cái gì?” Bọn nhỏ này có chịu nghe tôi giảng điều hay lẽ phải đâu.
“Con nói, con nói!” Yunho hấp tấp giành nói trước.
“Đẹp nhất đương nhiên là Yoochun.”
“Không đúng! Là Minmin.” JaeJoong bé vỗ bàn đứng lên, còn nhấc chân ra khỏi chỗ, thản nhiên nhìn thẳng vào ánh mắt tôi cũng đang nhìn theo bước chân bé đến bên Changmin, mơ màng còn không dừng lại ở đó.
“Không cho thầy nhìn chằm chằm vào Minmin của con, Minmin đã đồng ý gả cho con rồi nha..”
“Hả?”
“Theo đuổi Minmin cũng không phải dễ dàng đâu.”
“Đương nhiên rồi, Minmin đáng yêu như vậy, tất nhiên rất khó theo đuổi a..” Junsu chúm chím cười.
“Nói cho cậu biết ~~ Yoochun cũng đồng ý gả cho tớ rồi nha.” Yunho vênh mặt tự hào.
“Oa ~ thật là vui. Đến lúc đó, chúng ta cùng nhau tổ chức lễ cưới, Junsu sẽ làm chủ hôn, thấy được không?”
“Hay quá! Minmin, Minmin thích lễ cưới như thế nào?”
“Phải có thật nhiều đồ ăn.”
“Được.”
“Còn phải có thật nhiều bóng bay.”
“Đồng ý.”
“Phải thật nhiều hoa đẹp.”
“Đó là đương nhiên.”
“Phải có một căn nhà thật là lớn, em, với JaeJoong hyung, Yoochun, Yunho hyung cả Junsu hyung sống cùng nhau.”
“Đồng ý, đồng ý!!” Một tiết học cứ như thế mà hết giờ, trẻ con bây giờ lớn sớm quá đi!!
……..
Thế rồi trụ không nổi nữa, tôi gặp hiệu trưởng xin phép kết thúc công việc. Trước khi đi, lại bị một nhóm tiểu quỷ vây chặt lấy.
“Thầy ơi, thầy là người giỏi nhất a. Dạy chúng con được cả tháng.” Mắt to JaeJoong đô đô cái miệng nhỏ
“Nên chúng con muốn tặng quà cho thầy ạ!”
Yunho ôm một bọc bánh kẹo thật to trịnh trọng gọi là quà tặng. ~~ Đầu lại đầy hắc tuyến, thôi thì một lần cuối cùng không so đo với lũ quỷ nhỏ này. Cầm bọc kẹo chạy trối chết, không ra khỏi trường mầm non này chắc tôi cũng hỏng mất thôi.
………….
Rời khỏi nhà trẻ ấy, quả thực tôi đã thay đổi rất nhiều. Rất nhiều năm về sau, giới âm nhạc xuất hiện một nhóm nhạc huyền thoại hô phong hoán vũ khắp thế giới, tên là Dong Bang Shin Ki, nhìn thấy năm thành viên lại làm tôi chấn động, còn không phải nhóm năm đứa nhỏ có vẻ ngoài thiên sứ, bên trong lại là ác ma đó sao.
Nhưng ngay tại thời điểm đỉnh cao của vinh quang, mắt to JaeJoong cùng ông cụ non Yunho tuyên bố kết hôn.
Junsu làm chủ hôn, trái tim họ thuộc về nhau.
Trước sự chúc phúc của tất cả người hâm mộ, họ thề nguyện sẽ bên nhau trọn đời.
Là tân nương đáng yêu xinh đẹp khuôn mặt đỏ hồng, khóe miệng nhỏ xinh cười hạnh phúc.
Là tân nương nghịch ngợm tuấn mỹ, cười hạnh phúc. Là hai tân lang anh mắt tràn ngập tình yêu.
Bên tai vang lên “Minmin đồng ý gả cho tớ.. Yoochun cũng đồng ý gả cho tớ..”
Vẫn tưởng chỉ là những lời nói trẻ con chưa suy nghĩ, còn tưởng trẻ con cái gì cũng không hiểu, hóa ra từ lúc đó, họ đã tìm thấy người bạn đời duy nhất của mình rồi. Nhìn thấy họ hạnh phúc như vậy, thật tốt! Chúng ta cũng đến chúc phúc cho họ đi!!
—– The End —–
[Fact]
“Những lúc Changmin cố tỏ ra không dễ thương thì đó là lúc thằng bé dễ thương nhất.”
♥ ~ Người-đàn-ông-ấm-áp-nhất-thế-gian Park Yoochun ~ ♥
Cre:TVfXQVN -Behind the Gods we trust
Chúc mừng sinh nhật Vịt cưng ♥ ~
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro