Nhận thức

"Uch... đây ko phải là mơ sao" Max nghĩ trong đầu. Nhìn mọi thứ xung quanh anh ko thể tưởng tượng rằng mình đã rơi vào 1 chiều không gian nào đó.

  Anh đứng dậy, xác định lại 1 lần nữa đây không phải là mơ. Cảm giác của anh nhìn ngắm nơi này thật khó tả. 1 chút thích thú xen lẫn với cảm giác lo âu, sợ hãi. Anh bước đi chậm dãi , khám phá nơi này. Những bức tường được sơn bởi màu vàng đơn sắc, khiến nó trở nên  nguy hiểm 1 cách lạ kì. Bóng đèn huỳnh quang chiếu sáng trên trần vo ve làm cho đầu của anh bị choáng. Còn mùi thảm, nó thật sự không thể tả nổi. Anh cứ đi theo cảm nghĩ của mình.

  "Hộc...hộc đừng đến đây..." 1 sinh vật kì lạ đang đuổi theo anh. Nó cao và to lớn, cơ thể của nó được bọc bởi 1 màu đen bóng. Nó đuổi theo anh , anh cố chạy, chạy hết sức như không gì quan trọng bằng chạy. Nó gào lên Graaaa....

  Anh vẫn chạy mặc dù gần như ngã gục xuống vì kiệt sức. Nó cách anh 1 khoảng cách an toàn . Nhưng anh vẫn phải chạy vì anh biết, mình phải thoát ra khỏi đây và nếu nó bắt được anh thì kết cục của anh phải gọi là rất thảm...

(Sinh vật đó):)
 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro