Chapter 7
Cuộc họp của hai công ty lớn kết thúc với những tràng pháo tay lớn. Các giám đốc của các công ty lớn đã tiến tới để chụp ảnh cùng nhau sau khi kí kết thoả thuận. Họ sẽ xây dựng kết hợp hai công ty lớn để mở rộng phạm vi hoạt động ra bên ngoài Hàn Quốc. Họ bắt đầu dự án vào tháng tới và phát triển công ty con mới ngay từ đầu ở nước ngoài. Địa điểm được lên kế hoạch là ở Tokyo, Nhật Bản.
Lee Mun Yeong, người phụ nữ trung niên thành đạt trong nhiều thế kỉ đã quyết định có một mối quan hệ với Hyun Bin, một người đàn ông trẻ đầy tinh thần của HD Enterprises. Tâm trí kết nối của họ trong một cuộc họp đã giúp họ biết được nhu cầu của hai công ty. Bên cạnh đó, họ cũng trở nên thân thiết hơn sau một số cuộc gặp gỡ và sự xuất hiện của cô bé nhỏ trong phòng của Hyun Bin vài tháng trước. Lee Mun Yeong đã sống một mình kể từ khi bà ấy tự phát triển công ty của mình, nhận rằng bà ấy cảm thấy cô đơn trong khoảng thời gian bà ấy đã trải qua. Sau khi gặp Chae On, con gái của Hyun Bin khao khát tình yêu của mẹ đã kéo Mun Yeong ôm cô bé vào lòng.
Bà ấy đã chơi cùng với cô bé khi Hyun Bin cũng có một cuộc họp với bà ấy trong công ty của bà. Cô không bận tâm tới vẻ bề ngoài của cô bé, cô chỉ cảm thấy mình trở thành một người bà đáng tin cậy với cô bé. Sự vắng mặt của con gái Hyun Bin khiến bà cảm giác nhớ cô bé và khao khát muốn được gặp cô bé. Lee Mun Yeong biết rằng Chae On đã có người chăm sóc cô bé khi ba cô bé đi làm việc. Vì vậy bà không thể làm bất cứ điều gì về việc muốn gặp cô bé.
"Hyun Bin ah" giọng nói nhẹ nhàng run rẩy của bà chào anh sau buổi chụp hình.
"Vâng... Giám đốc Lee.. có chuyện gì vậy?" anh quay người đối mặt với bà để thể hiện sự lịch sự của mình.
"Cuối tuần này tôi có tổ chức sinh nhật. Cậu có thể mang em bé đáng yêu của mình đi cùng trong ngày sinh nhật của tôi được không? Tôi rất nhớ cô bé." bà đặt tay lên vai anh với khuôn mặt dễ thương.
"Ah... giám đốc Lee... nhưng, tôi có thể mang theo một người nữa, có ổn không?" Anh trêu trọc bà bằng lúm đồng tiền lộ ra trên nụ cười của anh.
"Một người nữa?" Mẹ của Chae On?" bà tò mò hỏi anh, nhíu mày.
"ehmmm...có lẽ... Chae On gọi cô ấy là mẹ.." anh nói au khi nhíu mày nhanh, bối rối không biết xưng hô với Ye Jin như thế nào.
"OMO?!! Tôi chưa bao giờ nghe về câu chuyện? Chúc mừng đám cưới cả hai người." bà che miệng bất ngờ và nắm chặt lấy tay anh chúc mừng.
"Hahaa... tôi chưa đề cặp tới chuyện đám cưới đâu, giám đốc..." anh ấy nghiêng đầu thấy kỳ lạ với câu nói đó.
.........................................................................
Ye Jin đẩy xe hàng để mua thức ăn hằng ngày cho cả ba người. Chae On luôn được ngồi trên xe đẩy và thích thú với chuyển động của xe đẩy. Ye Jin dừng lại ở quầy sữa và nhón chân lên đẻ lấy sữa mà Chae On yêu thích ở tầng trên của tủ.
"Xin chào... mẹ của Chae On??" giọng nói châm biếm của người phụ nữ thu hút sự chú ý của cô để giao tiếp bằng mắt. Cô đặt hộp sữa xuống xe đẩy và từ từ cúi chào người phụ nữ đó.
"À đúng rồi, chúng ta vẫn chưa làm quen với nhau. Tôi là Song Hye Kyo..." cô ấy đưa tay cho Ye Jin, chào cô ấy với nụ cười bằng mắt. Ye Jin từ từ nắm tay cô, thể hiện sự lịch sự với một người từng được gắn mác người yêu cũ của CEO và cũng có thể là mẹ của Chae On, cô đoán vậy.
"Tôi là Son Ye Jin..." cô đáp lại một cách yếu ớt và quay đầu về phía Chae On.
Chae On như một em bé vô tội và ngây thơ chỉ nhìn hai người bằng ánh mắt nghi vấn.
"Eomma... cô ấy là ai?" ngón tay của Chae On chỉ vào Hye Kyo với một cái nhìn ngây thơ.
Ye Jin mỉm cười và đưa Chae On từ trên xe đẩy xuống đất trong một giây.
"Chae On-ah, con hãy chào hỏi cô ấy một cách đi sự đi nào." Chae On hơi cúi đầu chào Hye Kyo sau khi nghe những lời nói của Ye Jin.
"Con chào cô..." Chae On nói với giọng trẻ con đáng yêu và nhanh chóng đối mặt với Ye Jin để được ôm. Cô bé kéo nhẹ quần của Ye Jin khiến Ye Jin nhanh chóng ôm chầm lấy Chae On.
Chae On đánh lạc hướng sự tập trung vào quầy sữa, tránh cái nhìn chằm chằm của Hye Kyo.
"Eomma... sữa chocolate.." giọng của Chae On đưa Ye Jin trở lại thực tại sau khi choáng váng vì sự xuất hiện của Song Hye Kyo. Sau đó Ye Jin lấy thêm vài hộp sữa nữa và bỏ vào xe đẩy.
"Hãy ăn trưa cùng nhau nhé, Chae On-ah.."Hye Kyo nói với giọng nhẹ nhàng. "Còn mẹ của Chae On thì sao?" giọng cô trở nên lạnh lùng sau khi đổi chủ đề. Nhưng khuôn mặt cô ấy lại nở một nụ cười khi Chae On nhìn Hye Kyo với đôi mắt mở to.
..........................................................
Cả một núi đồ thực thẩm được đặt cạnh chỗ ngồi của Ye JIn, và chiếc ghế của Chae On được đặt ở giữa họ... Cả ba ngồi ở trong một quán cà phê trong im lặng, trong khi Chae On đang uống sữa trong yên bình. Nó ngược lại với tình huống vừa rồi trong siêu thị.
"Chae On-ah... đã lâu không gặp. Con có khoẻ không?" Hye Kyo cúi đầu xuống để bắt gặp ánh mắt của Chae On đang nở một nụ cười chân thành mà cô bé từng làm. Chae On nhìn cô ấy trong khi vẫn đang ngận ống hút sữa cho đến khi hộp sữa trở nên trống rỗng phát ra âm thanh lớn.
"Eomma... con uống sữa xong rồi." Chae On chuyển hướng nhìn Ye Jin và vẫy vẫy hộp sữa rỗng. Ye Jin nhìn thấy nét mặt thay đổi của Hye Kyo , mỉm cười với Chae On bằng đôi mắt cười.
"Chae On giỏi lắm... nhưng tại sao Chae On không trả lời cô Hye Kyo?" Ye Jin từ từ vỗ nhẹ lên tóc Chae On và dừng lời suy nghĩ một lúc, không biết phải xưng hô với Hye Kyo như thế nào. Cô thường thấy cô ấy luôn đưa tay về phía giám đốc, nhưng cô vẫn không biết phải xưng hô như thế nào cho đúng. Cô ấy cũng có thể là mẹ của Chae On nhưng cũng có thể không. Sẽ chỉ đủ kỳ lạ nếu Chae On chỉ gọi cô là Eomma và thực tế là cô không phải vậy, nhưng cũng có thể cô ấy chỉ xưng hô là cô, và thực tế cô ấy cũng không phải vậy.
"Con trả lời câu hỏi của cô Hye Kyo đi." Ye Jin nhẹ nhàng nhắc nhở Chae On.
"Chae On không sao đâu cô Hye Kyo." Chae On chuyển hướng nhìn từ Ye Jin sang Hye KYo, nghe theo mọi lời của Ye Jin đã nói.
Hye Kyo trông khá hài lòng với câu trả lời. Cô ấy hướng ánh mắt của mình sang Ye Jin, người đang bận rộn để đút đồ ăn cho Chae On.
"Có vẻ như cô nhập vai mẹ của Chae On quá tốt, Ye Jin-ssi." Hye Kyo cắn một miếng bánh dâu trước mặt cô, nhìn xa xăm ra khung cảnh bên ngoài.
"Không phải như cô nghĩ đâu, Hye Kyo-ssi." Ye Jin trở nên lúng túng và uống ly americano lạnh bên cạnh chiếc bánh chocolate với vẻ lo lắng.
Hye Kyo nhếch mép khi bất ngờ nhìn thấy phản ứng của Ye Jin.
"Tuy nhiên cô đâu phải mẹ của Chae On." Hye Kyo lạnh lùng trả lời.
"Song Hye Kyo-ssi, tôi cho cô một cơ hội để gặp Chae On, và tôi không nghĩ rằng mình có thể tiến triển hơn nếu cô hành động như thế này..." Ye Jin đáp lại cô ấy nhưng trên tay vẫn đút một chút bánh ngọt cho Chae On. Ye Jin có thể trở nên khắc nghiệt hơn nếu có điều gì đó đang đùa giỡn với cô. Nhìn vào hành vi của Hye Kyo, Ye Jin gần như chắc chắn rằng Hye Kyo là mẹ ruột của Chae On bởi thấy cô ấy ghen tị với mối quan hệ của ye Jin và Chae On.
"Ồ... tôi xin lỗi..." Hye KYo mỉm cười với cô mà không cảm thấy sai chút nào. Hye Kyo cố gắng thu hút sự chú ý của Chae On một lần nữa. Chae On chỉ tập trung vào con gấu bông của cô bé và người phụ nữ trước mặt cô bé đã cố gứng thu hút sự chú ý của cô bé.
"Chae On-ah.. làm ơn hãy để ý tới cô một chút được không.." Hye Kyo nói với giọng trẻ con và đưa một thìa bánh lên miệng Chae On. Hy vọng rằng cô sẽ làm giống như Ye Jin đã làm, cô đã mỉm cười cay đắng khi nhìn vào khuôn mặt xấu xí của Chae On.
"Eomma... con muốn đi vệ sinh.."Chae On chuyển hướng nhìn từ Hye Kyo sang Ye Jin với mùi gì đó đột ngột xuất hiện. Hye Kyo ném mạnh chiếc thìa trên đĩa của mình tạo ra một âm thanh lớn khiến cô mất cảm giác ngon miệng.
...................................................................
Những bước chân nhỏ bé của cô bé chạy giữa đám đông, đến gần hơn với người đã trở thành ngôi sao của đêm nay. Đám đông chia nhau theo cách họ được yêu cầu, tuy nhiên nó gây ra bởi âm thanh dễ thương của đôi giày, tiếng nói lanh lảnh của một cô bé với chiếc váy tutu màu đen và dải băng đô trên đầu mang theo một món quà nhỏ, để đem lại niềm vui nhỏ cho ngôi sao chính của đêm.
"Lee halmeoni.." hai tay cô bé đưa ra món quà trứo ngực và chạy một cách liều lĩnh đến chỗ Lee Mun Yeong.
"Aigoo... đến đây nào cháu gái xinh đẹp của ta." Lee Mun Yeong vỗ tay để mời cô bé ôm. Chae On chạy vào vòng tay của bà và đặt món quà của mình vào tay của Lee Mun Yeong.
"Halmeoni... con chúc mừng sinh nhật bà.." Chae On vui vẻ chúc mừng, Chae On thực sự hoà đồng so với các bạn cùng tuổi cô bé, trong điều kiện là phải khi có ba và mẹ mình bên cạnh. Cô bé không phải là kiểu một đứa trẻ nhút nhát, nhưng ngược lại, cô be bé là một người tự tin.
Đám đông đang xem cảnh tượng này thì ai cũng đang nín cười và thầm xuýt xoa vì sự dễ thương của cô bé. Bản thân sự tự tin có thể mang lại sự thu hút đối với những ngừoi xung quanh co bé ngày cả khi cô bé không nhận ra.
"Chúc mừng sinh nhật, giám đốc Lee." một giọng đàn ông vang lên sau Chae On, người đang đi cùng một người phụ nữa với trang phục cùng màu với Chae On nhưg cỡ người lớn mà không có dải băng đô trên đầu. NGười phụ nữ cúi đầu nhẹ để bày tỏ sự kính trọng.
"aigoo... con gái của cậu dễ thương thật đấy..." nụ cười vẫn tiếp tục duy trì trên khuôn mặt của Lee Mun Yeong. "oh, và thêm một người nữa??" Sau đó bà trêu chọc anh. Mặt anh đỏ bừng sau khi nghe những lời đó.
"Xin chào cô Kim... Hyun Bin đã nói với tôi có thêm một người... Tôi không biết đám cưới của hai người diễn ra khi nào nhưng tôi chân thành chúc mừng hai người.. Aigoooo... Bin-ah, cậu thật là có đôi mắt tốt đấy... Cô ấy thật xinh đẹp..." cô thì thầm những câu cuối cùng bên tai anh khiến anh phải giả vờ ho nhẹ.
"Tôi không..." Ye Jin cố gắng giải thích nhưng sau đó tay Hyun Bin nắm lấy tay Ye Jin lắc nhẹ để cô không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào về điều đó.
"Cảm ơn, giám đốc Lee..." Ye Jin đột ngột thay đổi lời nói của mình.
"Eomma của con.." đột nhiên Chae On với với Lee Mun Yeong và chỉ tay về phía cô, muốn khoe khoang về Ye Jin. Ye Jin chớp mắt lo lắng khi nghe hai người khoe khoang về cô à có sự cho phép của cô.
"Ồ...thật sao?? Mẹ của Chae On hả?" câu hỏi của bà ấy nhận được cái gật đầu của Chae On. Cô bé lắc lư chan trong vòng ôm của Lee Mun Yeong sau khi nhận được phản hồi như vậy từ bà.
"Ehmm. vậy quà của bà đâu, cục cưng của bà." đột nhiên , có một giọng phụ nữ ngắt lời họ.. Có một khuôn mặt và cử chỉ giống nhau đến gần cô. Ye Jin tự động cúi đầu chào bà.
Ye Jin thực sự cảm thấy kỳ lạ với cái tên Lee Mun Yeong mà giám đốc đã giới thiệu. Cô nghĩ rằng đó chỉ là một cái tên tương tự với Lee Mun Jeong, cô cũng nghĩ rằng Lee Mun Yeong là một nhà văn, nhưng thật ra bà ấy là một doanh nhân thành đạt như Hyun Bin. Lần đầu tiên chạm chân tới bữa tiệc, cô cũng đã rất ngạc nhiên khi thấy sự xuất hiện của Lee Mun Jeong. Nhưng hoá ra hai người đó là chị em sinh đôi.
"Xin chào, nhà văn Lee Mun Jeong." Ye Jin cúi đầu chào bà.
"Eohhh... Son Ye Jin... thật bất ngờ!! Anh ấy là chồng của bạn hả..." Lee Mun Jeong nói trong sự ngạc nhiên, không ngờ mình lại gặp cô trong một dịp như vậy.
"Yahhh... Mun Jeong-ah... cô ấy là khách của chị. Cô ấy đi cùng với khách mời của chị vì vậy em bỏ tay cô ấy ra."cặp song sinh cãi nhau vì khách, điều này tạo nên tiếng cười rộn rã của ye Jin và Hyun Bin.
"Yahhh... em chỉ chào cô ấy thôi mà." Lee Mun Jeong thở dài và bà quay đầu về phía Ye Jin.
"lâu rồi không gặp... Ye Jin-ssi... Tôi không biết là em có chồng rồi.. quả thật là có đôi mắt tốt nha... ah ấy đẹp trai thật." Mun Jeong thì thàm với cô, điều đó giống như một giấc mộng đối với cô.
"Vâng, nhà văn Lee..." Ye Jin bẽn lẽn vén một lọn tóc ra sau tai.
"Chúng ta có thể chụp ảnh không, giám đốc và nhà văn Lee." một nhiếp ảnh gia đến gần họ hơn, làm họ phân tâm cuộc trò chuyện nhẹ nhàng.
"Eomma.. ôm con." Chae On dang tay ra để được Ye Jin ôm và Ye Jin sẵn lòng ôm con vào lòng.
"Đúng rồi, tôi nên chụp một bức ảnh đẹp với cặp vợ chồng sắp cưới ở đây..." Lee Mun Yeong sau đó đến gần Ye Jin hơn, trong khi Lee Mun Yeong sau đó đến gần Hyun Bin. Nhiếp ảnh gia nhấc máy ảnh của mình lên và lấy nét vào đối tượng, nhưng sau đó anh ta lại đặt nó xuống.
"Tôi xin lỗi, nhưng hai vợ chồng có thể đứng gần hơn không..." anh ta vẫy tay và ra ký hiệu để tiến lại gần hơn. Hyun Bin thu hẹp khoảng cách bằng cách bước nhẹ về phía Ye Jin và quay lại đối mặt với máy ảnh. Khoảng cách gần hơn và họ mỉm cười hạnh phúc, sẵn sàng chụp ảnh.
"Anh chồng cứng nhắc quá.." nhiếp ảnh gia chỉ đạo họ một lần nữa sau khi nhìn thấy cử chỉ vụng về của Hyun Bin.
"yahhh... cứ ôm cô ấy đi. Cô ấy là vợ của cậu mà.."cặp song sinh đồng thanh thì thầm, mất bình tĩnh trước Hyun Bin và Ye Jin.Cảm thấy không ổn với những lừoi nói của cặp song sinh, anh nắm lấy eo của Ye Jin khiến ye Jin tròn mắt ngạc nhiên.
"Tốt.." nhiếp ảnh gia đưa ký hiệu bằng bàn tay của mình khi ngón trỏ và ngón cái tạo thành ký hiệu "O" "1,2,3" nhiếp ảnh gia đã chụp ở một góc nhìn tốt. Ye Jin và Chae On với một nụ cười ấm áp, Hyun Bin với một nụ cười cứng nhắc của mình. Hyun Bin thở ra từ từ sau khi bỏ tay ra khỏi eo của Ye Jin.
"Cảm ơn..." cặp song sinh đồng thanh nói với nhiếp ảnh gia.
Một lúc sau khi chụp ảnh, cả ba người đứng chào cặp song sinh để họ có thể đi tiếp các vị khách khác.
"Ye Jin-ssi, tôi đã đọc được tác phẩm của em rồi. Tôi rất vui nếu được làm việc cùng em trong một tác phẩm mới." Lee Mun Jeong nháy mắt với Ye Jin.
"Vâng, nhà văn Lee... cảm ơn rất nhiều vì lời đề nghị.." cô hơi cúi đầu, vẫn ôm Chae On.
Giọng của MC bắt đầu vang lên cho biết bữa tiệc sẽ bắt đầu ngay lập tức.
"Ahh, chúng tôi nên đi rồi... hãy chăm sóc cho nhau thật tốt nhé, gia đình nhỏ.." cặp song sinh đồng thanh và phá lên cười cùng nhau.
"Tạm biệt cục cưng của bà... bà yêu con.." cặp song sinh vẫy tay với Chae On, người vẫn đang ngạc nhiên vì sự xuất hiện của cặp song sinh.
"Bye bye, hai bà sinh đôi..." Chae On trầm giọng vẫy vẫy tay kinh ngạc khiến Ye Jin và Hyun Bin bật cười.
...........................................................................
Cô đi cùng chồng một cách thanh lịch vượt qua đám đông. Song Hye Kyo đến với lời mời cùng Song Joong Ki, chồng của cô. Cô mặc một chiếc váy liền thân màu đỏ hạt dẻ trong khi chồng cô mặc một bộ lễ phục màu đen với cà vạt đỏ. Họ chào ngôi sao chính của đêm trước khi hoà mình vào đám đông.
"Joong Ki-ssi... anh ăn này.." Song Hye Kyo cố gắng đút cho anh ấy một chiếc bánh vị dâu trên tay cô ấy lấy từ cô phục vụ đi ngang qua. Cô ấy không biết ai trong bữa tiệc, vì vậy cô ấy chỉ bám vào anh ta gần hơn.
"Anh không thích nó..." Joong Ki tránh chiếc thìa với bàn tay đưa ra trước mặt. Song Hye Kyo bĩu môi nhẹ, cảm thấy xấu hổ. Cô nhẹ nhàng lấy từng chiếc bánh đang im lìm ở góc bàn.
Song Joong Ki nhận được lời mời và đang đi lang thang trong phòng tiệc để lại cô ấy ngồi một mình vì anh ấy là lãnh đạo của công ty. Cô đảo mắt khắp căn phòng và tìm thấy nơi Son Ye Jin và một cô gái nhỏ đang đứng. Họ trò chuyện với một cặp đôi cách cô không xa. Nhận ra rằng mình không đơn độc, cô ấy chọn cách đến gần hơn vì họ là người mà cô ấy biết từ trước đến nay. Sau đó, mắt cô ấy bắt gặp trái cây được cắt nhỏ trên một chiếc que. có phủ lớp chocolate trên giá đỡ. Khuôn mặt cô ấy nở một nụ cười. Cô nghĩ rằng mình có thể đến gần cô gái nhỏ hơn bằng cách thu hút cô bé bằng đồ ăn nhẹ.
..........................................................................
"yah... wow em thực sự có một đứa con rồi???" Gong Yoo trêu chọc Ye Jin khi cô đến gần anh và Hyo Jin với một đứa trẻ trên tay, đi cạnh nhau.
Gong Yoo là người rất thân thiết với nhà văn Lee Mun Jeong và đã nhận được lời mời và cũng tự động đưa Hyo Jin đi theo. Lần đầu họ gặp Hyun Bin trong một khoảng cách gần như vậy, nhưng anh vừa đi đâu đó và phát hiện ra anh đi lang thang trong bưac tiệc để chào hỏi các doanh nhân khác trong bữa tiệc.Đó là một điều quan trọng của một doanh nhân, để xích lại gần hơn với những người cùng chung con thuyền với mình.
"Em đã nói với anh rồi mà. oppa.." Hyo Jin nói một cách dễ thương với bạn trai cô.
"Con chào cô chú.." Đứa trẻ lễ phép chào hỏi cặp đôi.
"Aigoo, Chae On thật dễ thương.." Hyo Jin vui vẻ chào lại bé con. Hyo Jin sau đó cúi xuống để được nói chuyện một cách gần gũi cùng Chae On.
"Xin chào bé con... Cô là Hyo Jin.. bạn của Eomma." cô ấy đưa tay về phía cơ thể nhỏ bé của Chae On.
"Con là Chae On." Chae On nắm chặt tay Hyo Jin khiến cả ba người lớn bật cừoi.
"Aigoo, cô gái nhỏ của chúng ta thông minh quá..." Hyo Jin xoa tóc Chae On một cách chậm rãi. Chae On cảm thấy xấu hổ khi được khen ngợi, đã giấu mình vào chân của Ye Jin và ôm chặt lấy nó. Ye Jin ôm Chae On vào lòng và nhắc nhở con nhẹ nhàng.
"Chae On-ah, con có thể ôm chân Eomma, nhưng đây là nơi công cộng? con hiểu chứ, Chae On của mẹ." Cô nói nhẹ nhàng và nhận được một cái gật đầu từ Chae On.
"Chae On không thể ôm chân eomma khi có nhiều người.." cô bé nói từng từ với chất giọng cao của mình.
"Aigooo, cô bé trông như thể là con của em vậy.." Gong Yoo nói với Ye Jin khi thấy cách giao tiếp của họ.
"Cô bé là con của Ye Jin mà, opaa." Hyo Jin bị lời nói của Chae On mê hoặc. Họ không ngừng cười đùa và trêu chọc nhau để bù đắp thời gian khi họ bận rộn với công việc của nhau.
"Xin chào.." giọng nói của một người phụ nữ đột ngột vang lên trong cuộc trò chuyện của ba người họ. Gong Yoo và Hyo Jin vẫn chưa biết cô ấy, cúi đầu nhẹ với cô ấy.
"Tôi là Song Hye Kyo, bạn của Ye Jin-ssi.." lời nói của cô ấy thực sự khiến Ye Jin bất ngờ nghẹn giọng.
"Chae On-ah... con chào cô đi.." Ye Jin nhẹ nhàng hướng dẫn cô bé. Chae On nhỏ ngoan ngoãn đã làm theo lời của mẹ.
"Con chào cô." câu nói của Chae On đã khiến Hye Kyo quay mặt lại và mỉm cười.
'Chae On-ah, cô mang chocolate cho con.. đây..' Song Hye Kyo đưa một que trái cây phủ chocolate đưa cho Chae On.
"Cảm ơn cô... " Chae On nhận lấy thanh chocolate vad nở một nụ cười đáng yêu. Hye Kyo đã nghĩ rằng kế hoạch của cô đã thành công.
"Không có gì đâu, Chae On-ah." cô mỉm cười với Chae On và mắt cô cũng chuyển hướng sang Gong Yoo và Hyo Jin, những người vẫn giữ im lặng sau sự độ ngột có mặt của cô ấy.
"Cảm ơn cô.. Hye Kyo-ssi.." Ye Jin nở một nụ cười nhẹ trước cảm giác khó xử của cô. Tiếng cười lớn của ba ngừoi trở nên ngượng ngùng say khi Hye Kyo xuất hiện. Vẻ ngoài của Hye Kyo mềm mại nhưng khó tiếp cận khiến họ không thoải mái bên cô ấy.
"Khụ...khụ.." giọng của một cô gái nhỏ phá tan sự im lặng. Da cô bé từ từ nổi lên những nốt mụn đỏ và ho liên tục, đó là dấu hiệu của bệnh dị ứng. Ye Jin kiểm tra thanh chocolate có một quả dâu tây bên trong.
Đột nhiên một bàn tay lực lưỡng nắm lấy thanh chocolate một cách tức giận và trừng mắt nhìn Hye Kyo khiến cô ấy sợ chết khiếp.
"Đã nói với cô là không được đến gần Chae On mà." giọng nói gần như hét lên của anh thu hút những người xung quanh, đặc biệt là Ye Jin phải rùng mình. Anh nhìn Chae On một cách lo lắng rồi nhìn sang bàn tay nhỏ nhắn của con bị nổi nhiều mụn đỏ của con. Hyun Bin nắm chặt tay Ye Jin và đưa Chae On đến bệnh viện gần nhất mà họ có thể tới một cách nhanh nhất.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro