CHAP 5:
Tiết học hóa hôm đó kết thúc trong sự gào thét của toàn thể học sinh lớp D17 , mà chắc không biết dư âm của lớp học đó lan đến tận trung tâm Tia Sáng lận, nguyên do đơn giản vì có người nào đó tên Vương Nguyên đã không ngừng miệng than vãn với đám bạn việc bị tuyên án tử thế nào.
Vương Nguyên cũng không phải là nói xấu gì thầy Vương cả , cậu chỉ chẳng qua là kể khổ cho lũ bạn nghe. Sau đó lấy cớ mà cầu tụi bạn giúp cậu ôn bài để làm kiểm tra, còn làm bài tập hóa nữa.
_ Vì thế nên tụi bây giúp tao !!
_ Mặt dày ghê , bài tập tụi tao cũng một đống , với lại vô đây học anh văn chứ có phải vô giảng bài tập cho mày đâu , tự xử đi con ~ - Chí Hoành cười cười nói.
_ Đồ độc ác sao này không thèm đưa bài văn mẫu cho mày xem nữa – miệng thì nói thế thật ra Chí Hoành đang ngồi giảng bài tập cho Vương Nguyên cùng Xuân Hồng, một cô bạn thân khác của Nhị Nguyên , đồng thời là bạn gái của Chí Hoành nhà ta đang học chuyên ban B.
_ Này Nhị Nguyên tôi đang cực khổ tìm bài làm ví dụ cho cậu xem, chí ít cậu cũng ngậm cái mỏ lại dùm tôi để tôi nhớ bài chớ. Còn anh nữa, Lưu Chí Hoành đừng có chọc cậu ấy nữa – Xuân Hồng nói , cô bạn này tính cách hiền lành nhưng khi nhắc đến chuyện học hành lại cực kì nghiêm khắc.
_ Xin lỗi mà, anh biết rồi không nói nữa là được chứ gì, đừng có giận anh nga ~ Lưu Chí Hoành vừa nói vừa trưng gương mặt cún con. Ngồi đối diện Vương Nguyên khinh bỉ liếc nhìn Tiểu Hoành, thầm nhủ sau này có lấy vợ cũng không để thành kiếp thê nô như thằng này
Tinh thần của Đại Nguyên suốt 48 tiếng đó thật sự căng hơn dây đàn , mỗi ngày đều là bị vô số con số này , công thức này , phương trình hóa học , rồi cả hóa trị , đập lộn cùng nhau trong đầu. Nhưng mà vẫn cắn răng chịu đựng , số bài tập Vương Tuấn Khải cho là thứ mà Vương Nguyên e ngại nhất, tính đến cuối ngày thứ năm cậu vẫn chỉ mới làm được 19/38 bài của Vương đại ác ma thôi , trong đó có gần 3 bài là cậu ghi bậy cho có chữ .
Chiều thứ năm , cả lớp đã đem chuyện này méc cô chủ nhiệm , rồi còn yêu cầu đổi giáo viên bộ môn nữa. Đáp lại cả lớp chỉ là lời thở dài và từ chối của cô thôi. Cô còn tận tình ngồi kể lại chiến tích của thầy Vương nữa, cô kể :
_ Trước đây cô từng chủ nhiệm một lớp cũng do thầy Vương là giáo viên bộ môn hóa, lớp đó cũng giống mấy đứa , mới đầu năm đã xin chuyển giáo viên. Nhưng là trường mình không có chuyện đổi giáo viên đâu , nhất là mới đầu năm , mới gặp nhau dăm ba bữa mà đã xích mích với thầy cô như thế.
_ Cô cũng biết là nhiêu đó bài tập rồi còn , kiểm tra là hơi quá sức mấy đứa , cô sẽ góp ý với thầy việc này ,nhưng là muốn mà thuyên chuyển giáo viên trừ khi giáo viên đó đã từng dạy lớp mấy đứa một năm . Giống lớp cô nói ấy , rất tội là năm sau thầy Khải lại đứng lớp chúng nó một năm , và tụi nó đã xin đổi giáo viên. Được thì được thiệt , nhưng là sau khi kiện tụng đủ điều . Cô nói này , mấy em cũng là mới học được một bữa , dù sao thầy Khải cũng là thầy mấy em , có ghét thầy cũng đừng làm mất tình thầy trò như thế.
Cả lớp chính là thất thiểu khi nghe cô nói, về phần Vương Nguyên cậu không ngờ một người đẹp trai như Vương Tuấn Khải lại từng xảy ra chuyện như thế, dù gì , tuy hơi khó ưa nhưng cậu cũng từng bị đì qua rồi , tên họ Vương này trông không phải là người có khí chất như thế.
Chắc là đã có hiểu lầm gì đấy.
Thứ sáu tử thần rốt cuộc cũng đến.
Tuy đã vào thu nhưng không khí vẫn phảng phất cái nóng của mùa hạ, gió nhẹ phe phẩy thổi nhưng vẫn là không đủ để xua đi sự ỏi bức, mây từng đám treo mình lơ lửng trên nền trời xanh và tĩnh lặng như mặt biển những ngày lặng gió. Thời gian cứ thẩn thờ trôi, đám học sinh dưới sân vẫn ríu rít nô đùa bất chấp cái nóng, ở gốc sân nọ, trên một băng ghế đá, một tiếng thét vang lên đập tan sự yên tĩnh :
_Thật sự là chèn ép tinh thần mà – Vương Nguyên lẩm bẩm lần thứ n . – Toán còn kiểm tra một tiết nữa chứ ,mà giờ trong đầu không có cái con nợ gì hết, aaa Tell me whyyyyyyyyyy?!!?- cuối cùng thì nội tâm cũng trốn ra khỏi cửa miệng Vương Trôi rồi.
Ngồi bên cạnh Lâm Yến Thư lấy một cuốn tập không nhân từ mà chát một tiếng ngay đầu Nhị Nguyên
_ Ngậm ngay cho tôi, tôi là tốt bụng đi kèm hóa giúp cậu , cậu cũng đừng có mà một chốc lại la lên như thế , đau cả tai tôi rồi – Yến Thư chính là tức nước vỡ bờ rồi.
_ Đau quá, xin lỗi – Nguyên Nguyên ngồi bên cạnh xuýt xoa nói.
_ Yến Thư này ,cậu cho tôi mượn hẳn nguyên cuốn tập chép chẳng phải nhanh hơn hay sao ?
_ Thế thì dễ cho cậu quá rồi, kiểm tra lại có dịp hỏi bài bà đây đúng chưa ?
_ Hề hề,sao cô hiểu tôi thế ?
_Hờ, học cùng nhau một năm rồi còn gì, có mà cậu không hiểu tôi thì đúng hơn!
_Lát làm kiểm tra nhớ giúp cho tiểu đệ nhá, không biết ổng sẽ cho cái dạng kiểm tra biến thái gì nữa đây – Vừa nói Đại Nguyên vừa thở dài ngao ngán.
_Mong là giống với đống bài này, nếu không tôi sẽ giết thằng chả, à lộn kiện cho chết luôn – Yến Thư đôi mắt rực cả lửa nói.
_Mong là sẽ cho dễ thôi – Nguyên Nhi thở dài
_ Haìz ,lát nữa ra chơi rồi tôi ôn tiếp , sắp trễ giờ học rồi vô lớp thôi .- Vừa nói Yến Thư vừa xách cặp mình lên , bước đi , bỏ lại Vương Nguyên đằng sau đang từ từ thu dọn tập vở.
Tiết học đầu tiên bắt đầu cả lớp đều vui vẻ khí thế tràn trề , sôi nổi mà đi kể tội thầy Vương cho cô lí nghe . Kết thúc tiết lí, 1 tiết toán tiếp theo là ôn tập và ôn tập cho bài kiểm tra tiết tiếp theo. Hết giờ ra chơi , suốt tiết kiểm tra môn toán, tinh thần Vương Nguyên chính là căng thẳng , lo sợ , ngây ngốc , rồi chấp nhận số phận. Yến Thư làm bài xong quay qua chính là thấy cái mặt không còn chút hồn nào của Vương Nguyên mà bị dọa cho sợ. Cô vỗ vai Vương Nguyên , nhìn cậu với ánh mắt.
_ Còn một hiệp phụ nữa nhá ~
Tan tiết toán, không khi oi bức dần tan biến, thay vào đó là chút lạnh của gió heo mây. Mây từ đâu kéo đến xám xịt cả một bầu trời, lấp cả mặt ông mặt trời, gió thổi ngày càng mạnh, cuốn theo bao nhiêu là lá khô lìa cành. Xào xạt, xào xạt từng chiếc là vàng cứ đua nhau mà cuốn đi theo gió. Nắng đã tắt, không khí trở nên ngày càng lạnh, âm thanh từ những căn gió thổi xì xào xì xào như đang thủ thỉ gì đó với lũ học sinh D17, thật đáng tiếc chẳng ai biết gió đang muốn nhắn gửi điểu gì. Không khí của lớp vẫn náo nhiệt nhưng trong bâu không khí đó vẫn len lỏi chút gì đó ưu sầu khó tả.
_ Tà như phim ma luôn .- Vệ Tử Ngư buông ra một câu thật là khiến Yến Thư không thể nói gì hơn ,mà ném hẳn cả cuốn tập vào mặt Vệ Tử Ngư. Rồi nói:
_ Tiết kiệm hơi sức cho ấm bụng đi!
Từng bước một, xa xa kia chính là bóng hình của một vị thầy giáo tuấn tú , chầm chậm bước tới lớp D17, mang theo cả một bầu không khí băng lãnh sau lưng , chuẩn bị cho tiết kiểm tra 15p hóa đầu tiên của học kì này.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro