Chương 26: Cánh cửa kì lạ (2)

Đã qua thời gian hội ngộ rất lâu. Yukii và Souchou cũng tiến vào khu rừng, bước đi lặng lẽ dưới bóng cây dày đặc. Màn đêm như một tấm màn đen vươn rộng, chỉ để lại những vệt sáng yếu ớt chiếu qua tán lá. Sự im lặng đáng sợ, không phải vì không có tiếng động, mà là vì những tiếng động nhỏ, những cơn gió thoảng qua, tất cả đều trở nên quá rõ ràng và không thể bỏ qua.

“Chúng ta có chắc là sẽ tìm được họ không?” Souchou hỏi, giọng cô lộ rõ sự lo lắng, mắt không ngừng nhìn quanh.

Yukii không trả lời ngay, ánh mắt cô lướt qua những bóng cây tối đen, không dễ dàng bị che khuất. Dường như cô đã quen với những tình huống như thế này, nhưng sự yên tĩnh của khu rừng và cảm giác bị giám sát không khỏi khiến cô cảm thấy căng thẳng.

“Chắc chắn,” Yukii nói, giọng trầm xuống. “Dù sao chúng ta cũng không thể quay lại mà không biết họ đang ở đâu.”

“Vậy thì ta đi thôi.” Souchou đáp, ánh mắt cô sắc bén, nhưng trong lòng lại chẳng dễ dàng như vẻ ngoài. Cô có thể cảm nhận được cái gì đó đang đợi họ, một thứ mà cô không thể lý giải.

Họ tiếp tục tiến vào, mỗi bước đi như một thử thách, nhưng họ vẫn tiếp tục bám theo dấu vết của Tehma và Rice, những dấu chân còn lại trên lớp rêu mềm. Mặc dù không có tiếng gọi, không có tín hiệu rõ ràng từ phía nhóm của Tehma, nhưng trong lòng Souchou vẫn có một cảm giác bất an không thể tránh khỏi.

Vượt qua một đoạn đường dài, họ bắt đầu cảm thấy sự thay đổi trong không khí. Bầu trời không còn tối đen mà đã chuyển sang một màu xám ảm đạm. Những cây cối xung quanh bắt đầu có vẻ như đang thay đổi, uốn cong một cách kỳ quái, như thể chúng đang phản ứng với sự hiện diện của họ.

“Yukii...” Souchou thấp giọng gọi, mắt cô nhìn thẳng vào một vật gì đó trước mặt.

Yukii ngừng lại, ánh mắt cô cũng trở nên cảnh giác. Trước mặt họ, một hình bóng lướt qua một cách nhanh chóng, nhưng rất rõ ràng—đó là một bóng đen, giống như một đứa trẻ, nhưng lại không giống đứa trẻ nào mà họ từng gặp.

Yukii khẽ cau mày. “Cái gì vậy?”

Bóng đen ấy không đứng lại, mà lướt qua và biến mất sau những tán cây dày đặc, nhưng bóng dáng đó lại để lại một cảm giác kỳ lạ, khó tả. Một cảm giác như họ đang bị dõi theo, hoặc tệ hơn, là họ đang bước vào một cái bẫy mà không thể nào thoát ra.

“Đuổi theo!” Yukii ra lệnh, cô lập tức chạy theo hướng bóng đen vừa biến mất, Souchou không chần chừ, ngay lập tức bám theo.

Cả hai chạy qua những cây cối, lao qua những chướng ngại vật, chỉ còn lại tiếng thở hổn hển và tiếng bước chân trên nền đất ẩm. Dường như bóng đen đó đang dẫn họ đi, nhưng không phải về nơi an toàn.

Một lúc sau, họ đến một khu vực khác của khu rừng, nơi ánh sáng yếu ớt lướt qua những tán cây. Tại đây, không có bóng đen nữa, nhưng lại có một điều gì đó khác lạ. Một vật thể kỳ quái nằm trên mặt đất, gần một cây cổ thụ lớn. Đó là một chiếc vòng cổ.

Souchou tiến lại gần, nhặt chiếc vòng cổ lên. Mắt cô lướt qua, nhận thấy đó không phải là của mình hay Yukii, mà là của ai đó mà cô không quen biết.

“Đây là của ai?” cô thì thầm.

Yukii cũng nhìn chiếc vòng cổ, vẻ mặt cô trở nên nghiêm trọng. “Có lẽ họ đã đi qua đây. Hãy cẩn thận, có thể đây là dấu hiệu của điều gì đó không ổn.”

Cả hai nhìn nhau, rồi tiếp tục bước đi. Nhưng ngay lúc đó, một giọng nói vang lên từ phía sau họ, quen thuộc và lạnh lẽo.

“Các người không nên đến đây.”

Cả Yukii và Souchou quay lại, thấy một bóng người bước ra từ trong bóng tối. Đó là Tehma và Rice, đứng vững trong không gian âm u của khu rừng.

“Tehma, Rice!” Souchou thở phào nhẹ nhõm. “Chúng tôi đã tìm được các anh! Còn June thì sao?”

Tehma không trả lời ngay lập tức. Anh nhìn qua Yukii và Souchou, ánh mắt đầy lo lắng. “Chúng tôi không tìm được em ấy, nhưng chúng ta phải đi tiếp. Cả khu rừng này… không phải là nơi an toàn.”

Yukii cảm nhận rõ ràng sự căng thẳng trong giọng nói của Tehma. Cô quay lại nhìn Rice, rồi lại nhìn Tehma, “Có chuyện gì xảy ra vậy?”

“Chúng ta cần phải hội họp và trao đổi thông tin.” Tehma nói, ánh mắt anh tối sầm. “Khu rừng này… không giống như những gì chúng ta tưởng. Có những thứ đang diễn ra mà chúng ta không thể lý giải được.”

“Chúng ta không có nhiều thời gian,” Rice nói thêm, ánh mắt lo lắng nhìn quanh. “Để đảm bảo an toàn, chúng ta phải đi ngay.”

Cả nhóm liền tụ họp, đứng vòng tròn giữa không gian mờ ảo của khu rừng. Tất cả đều hiểu rằng họ vừa mới bước vào một khu vực nguy hiểm hơn bao giờ hết, và việc tìm hiểu được những bí mật đang chờ đợi phía trước sẽ là chìa khóa để họ có thể thoát khỏi nơi này.

Nhưng không ai biết, điều gì đang chờ đón họ ở phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #action